Edit: Linhlady
Hồ Tang lại chỉ chỉ trời, khía miệng cong lên thành nụ cười.
“Lớn lên có vài phần tương tự đấy!”
Khi Hồ Tang nói chuyện, toàn bộ đôi mắt đều mị lên, khiến người khác không nhìn thấy đồ vật sản chứa trong ánh nhìn của nàng ta.
Mạc Vân Quả sau khi nghe chuyện này, trong lòng đã xác định được vài chuyện.
Đó chính là đệ nhất mỹ nhân còn lại chính là nữ nhân mà Mộ Dung Tuyệt vẫn luôn muốn tìm kiếm, cũng là nhân vật mấu chốt trong nhiệm vụ của nàng lần này.
Hồ Tang giật miệng, buông cáng tay đang chỉ lên trời xuống, sau đó liếm liếm môi nói: “Ta nói, ta cũng đã nói với ngươi nhiều như vậy, không phải ngươi cũng nên nói gì với ta sao?”
“Ừm……” Mạc Vân Quả lên tiếng.
Hồ Tang cười hắc hắc truy vấn: “Ngươi hỏi thăm cái này làm cái gì?”
“Ừm..…”
Hồ Tang:…… Luôn ừm là cái quỷ gì?!
“Ngươi không nói cũng không có quan hệ, ta đoán được!” Hồ Tang ngoác miệng cười lớn, tiến đến trước mặt Mạc Vân Quả, rất là đáng khinh nói: “Có phải bởi vì ngươi muốn……hay không. Hắc hắc hắc!”
Mạc Vân Quả:……
“Emma! Nữ nhân này cười đến thật sự quá đáng khinh!”
“Quả thực không nỡ nhìn thẳng á!”
“Ta thề, ta chưa bao giờ gặp qua người nào cười đến đáng khinh như thế!”
“Khụ khụ, cho nên nói, tiểu Quả Quả nhà ta sẽ không theo nàng ta học cái xấu đi?”
“Ha hả, lầu trên ngươi suy nghĩ nhiều rồi, tiểu Quả Quả nhà ta nếu có thể học cái xấu, đã sớm học hư.”
“Đúng thế đúng thế, dù sao trong cái phòng phát sóng trực tiếp này, ngoài ta ra còn lại, đều là một đám tài xế già~”
“Làm một thanh niên trong trắng, ta lẳng lặng nhìn tài xế già lầu trên không nói lời nào……”
“Nhưng mà ngươi đã nói 233333333”
Mạc Vân Quả lần đầu tiên biết đến hai chữ “Đáng khinh”, đó là ở trên người Hồ Tang.
Ừm…… Nàng ta cười, thật sự quá ma mảnh quá đáng khinh.
Mạc Vân Quả cảm thấy, hai chữ “Đáng khinh” này, hình dung nữ nhân này vừa vặn chính xác.
Hồ Tang thấy Mạc Vân Quả vẫn luôn là biểu cảm kia, chuẩn xác mà nói, là không có biểu cảm, trong lòng cũng cảm thấy có vài phần không thú vị.
Nàng ta còn nhớ nữ nhân này bất kính với quốc sư đại nhân đấy!
Nghĩ đến đây, anh mắt Hồ Tang nhìn Mạc Vân Quả có vài phần không tốt.
Nàng ta gõ gõ cái bàn, đối với Mạc Vân Quả nói: “Ta cùng ngươi nói chuyện, ta biết có một chỗ có thể tìm được nữ nhân kia.”
Hừ, để cho người này đi trêu chọc nữ nhân kia đi, hừ hừ! Ai bảo nàng không tôn kính quốc sư đại nhân chớ!
“Nơi nào?” Mạc Vân Quả hỏi.
Hồ Tang cười hắc hắc, khoác tay lên cổ Mạc Vân Quả, đè thấp thanh âm, tiến đến bên lỗ tai Mạc Vân Quả nói: “Tìm Hoan Lâu ~”
Mạc Vân Quả:……
“Xem như ngươi có vận khí tốt nha ~ hôm nay này hoa khôi đại chiến, nàng hẳn là ở chỗ này, còn có tìm được hay không, phải xem bản lĩnh của ngươi~” Hồ Tang nói xong câu đó lúc sau, nhanh chóng ngồi đoan chính.
Nàng ta vén tay áo, bắt đầu lớn tiếng kêu lên “Bách hợp công tử!” Tên, ừm…… Bách hợp công tử đúng là người đang trên đài biểu diễn kia.
Mạc Vân Quả còn muốn hỏi cái gì đó, nhưng Hồ Tang lại không hề để ý nàng.
Cả người Hồ Tang hưng phấn cực kỳ, nước miếng trên khóe miệng lại muốn nhỏ giọt xuống dưới.
Mạc Vân Quả thấy một màn như vậy, không nói gì sờ sờ miệng mình, ừ…… Không có nước miếng.
Hồ Tang đã nói toàn bộ câu chuyện, người Mộ Dung Tuyệt yêu đang ở trong thanh lâu này, một khi đã như vậy, Mạc Vân Quả muốn tìm được nàng ấy.
Mạc Vân Quả đứng lên, ở trong lúc mọi người đang hưng phấn chậm rãi tìm kiếm thiên hạ đệ nhất mỹ nhân……
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...