Edit: Linhlady
Phòng phát sóng trực tiếp luôn luôn có bầu không khí náo nhiệt, bất kể là giây phút nào, bọn họ giống như có vô số truyện để nói.
Có đôi khi, Mạc Vân Quả cũng sẽ tò mò, làm sao lại vó nhiều chuyện để nói như vậy?
Cũng có nhiều lúc, Mạc Vân Quả luôn an an tĩnh tĩnh nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói chuyện phiếm, nàng rất ít khi nói chuyện tám nhảm với bọn họ.
Phòng phát sóng trực tiếp của Mạc Vân Quả, luôn kỳ quái như vậy.
Nói trở về, sau khi Mạc Vân Quả xem phòng phát sóng trực tiếp bình luận, đối với thân phận hồng nương của mình cũng gật đầu đồng ý.
Cũng không biết Đoàn Tử là nghĩ như thế nào, đây đã là nhiệm vụ thứ ba nàng nhận chức hồng nương rồi.
Trong hoàng cung người làm việc hiệu suất không tồi, không đến một ngày, bên trong hoàn thành này, phàm là cô nương từ mười lăm đến hai hai tuổi chưa thành thân thì chân dung đều nằm ở đây, tất cả đều đưa đến trước mặt Mạc Vân Quả.
Trong phòng bầy toàn là chân dung các cô nương, khiến căn phòng vốn quạnh quẽ trở nên sinh động hơn.
Mạc Vân Quả để cung nhân xếp các bức họa vào trong phòng, sau đó để bọn họ lui ra ngoài.
Mà nàng tự mình bất đầu lựa chọn.
Dù sao nhiều người như vậy, chỉ sợ Mộ Dung Tuyệt không có thời gian đến xem.
Đám người trong phòng phát sóng trực tiếp cũng đồng ý với quyết định này của Mạc Vân Quả, bọn họ cũng muốn nhìn mỹ nhân ở thế giới này, nghĩ thôi đã thấy hưng phấn rồi!
Nhưng sự thật chứng minh, bọn họ sai rồi.
Thế giới này kỹ năng hội họa có hạn, hơn nữa đám cung nhân kia giăng lưới trên diện rộng, căn bản mặc kệ diện mạo như thế nào, chỉ cần phù hợp điều kiện là nữ, đều đưa tới chỗ Mạc Vân Quả.
Vì thế, đám người trong phòng phát sóng trực tiếp đồng loại mở ra hình thức phun tào*……
*Thổ (phun) tào: châm chọc chê bai (ghê tởm muốn ói ra v.v…)
“Người này quá gầy, không tốt không tốt!”
“Oa! Thật lớn một đoàn thịt!”
“Mắt của lầu trên có vấn đề à, kia rõ ràng là một người!”
“Ha hả!”
“Oa! Không tin được trên mặt người này lại có cái mụn to như vậy!”
“Phi, đó nốt ruồi lệ chi đi?”
“Là mụn! Tin tưởng ta! Ai lại có nốt ruồi lệ chi ở miệng bao giờ!”
“Oa, dáng người của người này, cao lớn thô kệch, ừm…… Vừa lúc có thể áp đảo thân thể của Mộ Dung Tuyệt.”
“Tiểu Quả Quả, người này nửa người trên cùng nửa người dưới giống trường gia ~”
“Vậy nàng thật là rất tuyệt nga ~”
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua bức họa trong tay, thật đúng là nửa người trên cùng nửa người dưới giống nhau.
Trong căn phòng này bức họa đã bị nàng đảo lộn xộn, đủ tư cách đặt ở một bên, không hợp cách đặt ở bên kia.
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua chỗ đủ tư cách, ừm…… Không có một bức họa nào.
Thật sự là đám người phòng phát sóng trực tiếp phun tào quá mức lợi hại, hơn nữa đống chân dung này thật chẳng ra gì, cho nên xem một lượt, nàng cũng không thấy vừa lòng.
Mạc Vân Quả cảm thấy, cứ nhue vậy cũng không phải là biện pháp tốt.
Nàng đứng lên đi ra khỏi tẩm điện, chuẩn bị tùy ý đi dạo, nhìn xem có thể gặp được mỹ nhân nào hay không.
Hiển nhiên, mỹ nhân thì không gặp được, vừa hay lại đụng Mộ Dung Tuyệt cũng đang đi dạo……
Mộ Dung Tuyệt là bởi vì vừa vặn xử lý xong tấu chương, chuẩn bị tùy ý đi một chút, dù sao cũng ngồi mãi một chỗ không tốt.
Khi hắn thấy Mạc Vân Quả, còn thoáng kinh ngạc một chút.
Bởi vì quốc sư luôn luôn không dính khói lửa phàm tục, cả ngày đều là ở tẩm điện, ngoại trừ có nghi thức bên ngoài, thì gần như không ra ngoài.
Này ở trong Ngự Hoa Viên nhìn thấy quốc sư, thật đúng là lần đầu.
Mộ Dung Tuyệt chủ động tiến lên hướng Mạc Vân Quả chào hỏi.
“Quốc sư hôm nay thật có nhã hứng.”
Mộ Dung Tuyệt tự nhiên đi đến bên người Mạc Vân Quả nói.
Mạc Vân Quả nhẹ giọng “ừ” một tiếng, sau đó hướng bên cạnh dịch một bước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...