Edit: Linhlady
Mộ Dung Tuyệt giật giật khóe miệng, hắn thật sự rất muốn nói quốc sư xen vào việc người khác, nhưng hắn cũng chỉ nghĩ như thế mà thôi.
Mọi người đều cảm thấy đương hoàng đế rất tốt, cao cao tại thượng, sống chết người khác đều ở trên tay hắn, không nghĩ tới, trên thế giới này, có rất nhiều thứ hoàng thượng cũng lung định đoạt được.
Tỷ như nói, đắc tội với quốc sư trước mặt……
“Quốc sư, có phải có dự kiến rồi gì không?”
Mộ Dung Tuyệt nghĩ nghĩ, giải thích thay cho sự khác thường của Mạc Vân Quả.
Chỉ có thần linh chỉ thị cho quốc sư, quốc sư mới có thể tới tìm mình đi?
“Ừm……” Mạc Vân Quả nghĩ, “Dù có ba ngàn con sông cũng chỉ múc một gáo nước.”
Mộ Dung Tuyệt sửng sốt, nhưng sau đó lập tức phản ứng lại.
Hắn ho nhẹ một tiếng, suy đoán nói: “Quốc sư ý là trẫm chỉ có thể cưới một hoàng hậu?”
Mạc Vân Quả gật đầu, đúng là ý này.
Mộ Dung Tuyệt lại giật giật khóe miệng, bắt đầu từ khi nào, thần linh thế mà còn quản mấy thứ này?
Thần linh đương nhiên sẽ không quản, nhưng nhiệm vụ của Mạc Vân Quả lại là như thế.
Mạc Vân Quả cảm thấy, Mộ Dung Tuyệt rất dễ nói chuyện, có lẽ, nhiệm vụ này rất nhanh có thể hoàn thành.
Mộ Dung Tuyệt nhìn Mạc Vân Quả đoan đoan chính chính đứng ở nơi đó, gương mặt kia trước sau như một lạnh băng, người trước mắt, thật sự là quốc sư không sai.
“Vậy quốc sư cảm thấy ta nên cưới ai?”
Mộ Dung Tuyệt nghĩ nghĩ, tung ra một vấn đề.
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua Mộ Dung Tuyệt, sau đó mới nói nói: “Ta giúp ngươi tìm.”
Tuy rằng là câu trần thuật, nhưng rồi lại ngữ khí lại mang theo vẻ thần bí khí hiểu.
“Được.” Mộ Dung Tuyệt trong mắt xẹt qua một tia u quang, đang ở vị trí này, căn bản không có cách nào cưới được nữ nhân mình thật lòng yêu.
Đây là chuyện từ nhỏ hắn đã biết.
Một khi đã như vậy, như vậy ai tới làm đương kim hoàng hậu lại có quan hệ gì đâu?
Huống chi, nếu là quốc sư nói tự chọn, hẳn không có bao nhiêu người sẽ phản đối.
Như vậy nghĩ Mộ Dung Tuyệt đương nhiên sẽ đồng ý.
Nghe được một tiếng được của Mộ Dung Tuyệt, Mạc Vân Quả mới phát hiện, thân là một “Hồng Nương”, trong tay nàng thế mà không có bức họa cô nương cùng tư liệu cơ bản nào!
Mạc Vân Quả lập tức cáo biệt Mộ Dung Tuyệt, sau đó chuẩn bị đi sưu tập cô bức họa cùng tư liệu, sau đó để cho Mộ Dung Tuyệt chọn!
Bởi vì Mạc Vân Quả vội vàng cáo biệt, Mộ Dung Tuyệt tỏ vẻ vẻ mặt mộng bức.
Đương nhiên, hắn cũng không mộng bức bao lâu liền chăm chú đi phê duyệt tấu chương trong ngày.
Mà bên kia, Mạc Vân Quả trở lại tẩm điện sai người đi thu thập tư liệu, người khác tuy rằng khó hiểu, lại vẫn không dám hỏi cái gì, chỉ là làm theo đi.
Nhưng thật ra trong phòng phát sóng trực tiếp, đối với cô nương thời đại này khá tò mò, sau đó bắt đầu một phen đàm luận.
“Các ngươi nói, thế giới này có thể có thẩm mỹ dị thường hay không?”
“Hẳn sẽ không có đi?”
“Không thể nào? Bối cảnh chuyên xưa cũng không có giới thiệu á.”
“Vậy các ngươi nói, thế giới này mỹ nữ nhiều hay không?”
“Lầu trên ta nói cho ngươi một câu: Thế giới này cũng không thiếu cái đẹp, chỉ là thiếu đôi mắt phát hiện cái đẹp mà thôi.”
“Lăn lăn lăn!”
“Ai, nói tiểu Quả Quả có thể nghĩ đến tìm bức họa các cô nương, tấm tắc, tiến bộ nha!”
“Ai, tiểu Quả Quả nhà ta thật sự tấn chức làm Hồng Nương.”
“Hồng Nương tiểu Quả Quả, ha ha ha ha!”
“Xem Hồng Nương tiểu Quả Quả có kết được một đoạn nhân duyên hay không, tất cả, đều ở phòng phát sóng trực tiếp!”
“Tiểu Quả Quả tỏ vẻ: Hừ! Một chút vấn đề đều không có!”
“Tiểu Quả Quả mới sẽ không hừ, nàng chỉ là bình tĩnh nhìn ngươi, nhìn đến khi ngươi thừa nhận sai lầm mới thôi 2333333333”
“Lầu trên nói rất có đạo lý……”
Mạc Vân Quả:……
Edit: nhân dịp nhận được chiếc bìa xinh xẻo, đáng iu, tui lại ngoi lên đây (◍•ᴗ•◍)❤
cập đến một người dùng
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...