Edit: Linhlady
Đây là một quán bar xa hoa, bởi vì hiện tại là ban ngày, cho nên quán bar đang ở trạng thái đóng cửa.
Lăng Khanh An trực tiếp mang theo Mạc Vân Quả lập tức đi vào quán bar, nhìn dáng vẻ kia có vẻ hắn vô cùng quen thuộc với nơi này.
Sau khi đi vào, hắn tìm cho Mạc Vân Quả một chỗ ngồi, sau đó không biết chạy đi đâu.
Qua một hồi lâu, một người đàn ông trung niên đi đến trước mặt Mạc Vân Quả, nói cho cô có thể đi làm.
Mạc Vân Quả:?
Người đàn ông trung niên cũng không có nói cho Mạc Vân Quả đi làm việc gì, chỉ nói một câu như vậy, sau đó đi luôn.
Một lát sau, Lăng Khanh An trở lại.
Sau đó, hắn mang theo Mạc Vân Quả rời đi.
Mạc Vân Quả:……
Lăng Khanh An cũng không giải thích cái gì, chỉ nói: “ Mẹ,, công việc vui vẻ không?”
Mạc Vân Quả hoàn toàn không biết mình đã làm gì:……
“Tôi làm cái gì?” Mạc Vân Quả cuối cùng vẫn nhịn không được hỏi ra.
Lăng Khanh An giống như kinh ngạc nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả hỏi: “Hắn không có nói cho mẹ sao?”
Mạc Vân Quả:……
“Nếu không nói con đây cũng không giải thích, mẹ chỉ cần buổi tối tới bên này sẽ biết.” Lăng Khanh An cười tủm tỉm trả lời.
Mạc Vân Quả: À.
“Khi nào?” Mạc Vân Quả lại hỏi.
“Mẹ đi sẽ biết.” Lăng Khanh An cười tủm tỉm nói, hoàn toàn không cảm thấy có chỗ nào không đúng.
Mạc Vân Quả:……
“…… Hết chỗ nói rồi, cái tên Lăng Khanh An cái gì cũng không nói cho tiểu Quả Quả nhà ta, tức giận!”
“Hừ, quán bar thì có thể có công việc gì tốt, tức giận!”
“Biết ngay tâm tư của Lăng Khanh An không tốt, hừ! Tức giận!”
“Tức giận, tức giận!”
“Cái tên Lăng Khanh An này, biến thành đen biến thành đen! Tức giận!”
“Tiểu Quả Quả không sợ, mở ra hình thức bạo lực của ngươi, giết chết đám người không có ý tốt kia đi!”
“Nhưng mà hiện tại người không có ý tốt lại là đối tượng nhiệm vụ, cầu hỏi, nên giết chết như thế nào?”
“ Vậy nếu không, đánh một trận?”
“…… Vẫn là đừng đi, ta nhưng thật sự muốn nhìn xem, cái tên Lăng Khanh An này có chủ ý gì.”
“Cùng tò mò, hắn hẳn sẽ không hại tiểu Quả Quả nhà ta đi?”
“Dám hại tiểu Quả Quả nhà ta, giết chết hắn! Hừ ╭(╯^╰)╮”
Mạc Vân Quả:……
Mạc Vân Quả nhìn đến phòng phát sóng trực tiếp bình luận, đột nhiên nhớ tới một cái vấn đề rất quan trọng.
“Tiền lương.” Ngữ khí của Mạc Vân Quả có phần nghiêm túc, làm người ta không đành lòng lừa gạt cô.
Cố tình đứng ở trước mặt cô chính là Lăng Khanh An khác người này, một kẻ lấy việc gạt người làm niềm vui!
“Một vạn nha ~” Lăng Khanh An cười tủm tỉm nói.
Mạc Vân Quả: Kẻ lừa đảo!
Mạc Vân Quả cũng không nghĩ tới, ngay cả tiền lương, Lăng Khanh an cũng không nói thật với cô.
“Gạt người.” Mạc Vân Quả trực tiếp chọc thủng lời nói dối của hắn.
Lăng Khanh An một chút cũng không cảm thấy e lệ, hay cảm thấy ảo não vì lời nói dối bị vạch trần.
Hắn vẫn cứ cười tủm tỉm nói: “ Vậy hai vạn?”
“ Cái này còn có thể thương lượng? Lợi hại thay cho Lăng Khanh An của ta.”
“Lợi hại, cái này cũng có thể nói dối!”
“Ta đột nhiên nghĩ đến, có khi nào Lăng Khanh An là chủ quán bar kia không, sau đó còn không định ra mức tiền lương cho tiểu Quả Quả?”
“ Lầu trên vừa nói như vậy, giống như còn có một chút đạo lý.”
“Nhưng mà, tiểu Quả Quả cũng không phải dễ dàng bị lừa như vậy!”
“Phốc, đã bị lừa không phải sao?”
“Lẳng lặng chờ đợi phát triển kế tiếp, dự cảm sẽ có một đại sóng cẩu huyết đột kích.”
“( ngoan ngoãn) ta liền lẳng lặng nhìn Lăng Khanh An yên lặng trang bức.”
“Cùng lầu trên.”
Mạc Vân Quả nhìn đến nơi này, nhìn thoáng qua Lăng Khanh An, trong lòng nghĩ đó là: Kẻ đại lừa đảo!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...