Edit: Linhlady
Trong lòng Khúc Viêm kích động vạn phần, tay đang nắm tay Mạc Vân Quả lập tức chặt lại.
Mạc Vân Quả cảm nhận được lực đạo của Khúc Viêm, nhìn hắn một cái, cho rằng hắn muốn cùng mình so lực tay.
( Tui từ chối hiểu mạch não của nữ chính.:)))
Vì thế, cô cũng tăng sức lực lên.
Khúc Viêm: Thật…… Đau quá!
Thân thể này cũng không phải là thân thể trước kia, thân thể này dưới lực đạo của Mạc Vân Quả, thật sự rất đau đó!
“Khụ khụ…… Kia cái gì, tiểu Quả Quả, buông lỏng một chút.”
Rơi vào đường cùng, chỉ có thể mở miệng nói với Mạc Vân Quả.
Mạc Vân Quả “ À” một tiếng, sau đó buông lỏng tay Khúc Viêm ra.
Khúc Viêm “Bình tĩnh” lắc lắc tay, sau đó ho nhẹ một tiếng nói: “Còn muốn dạo sao?”
Mạc Vân Quả lắc đầu nói: “Trở về ngủ.”
Khúc Viêm gật đầu, sau đó tự nhiên lôi kéo tay Mạc Vân Quả đi trở về, đương nhiên, hai người đi rất chậm.
Kết quả khi Mạc Vân Quả trở lại phòng, đã là 10 giờ tối.
Lúc tạm biệt Khúc Viêm nhìn Mạc Vân Quả lưu luyến, sau đó mới về phòng của mình.
Mạc Vân Quả tắm rửa xong, lúc sau, đã là 11 giờ.
Lúc này, đại đa số người trong thành phố này đều đã ngủ, đương nhiên, cũng có một ít cú đêm, giờ mới là lúc sinh hoạt của họ.
Mạc Vân Quả nằm ở trên giường, nhìn phòng phát sóng trực tiếp nói đủ các loại chuyện phiếm, cảm thấy rất có ý tứ.
“Ta và các ngươi nói chuyện nha, hôm nay tiểu ca ca nhà hàng xóm thổ lộ với ta ~ đáng tiếc, người hắn thích lại là kiểu tính cách ta đang ngụy trang.”
“ Vậy có thể chứng minh ngươi ngụy trang thật thành công!”
“Chậc chậc chậc, còn có người thổ lộ, mà ta, vẫn luôn là độc thân cẩu!”
“Ta là độc thân cẩu ta kiêu ngạo!”
“Tấm tắc, làm ơn không cần ngược cẩu được không! Các ngươi như vậy, lương tâm các ngươi không đau sao! ( vuốt lương tâm)”
“ Đúng thế đúng thế! Chúng ta vui vẻ nhìn tiểu Quả Quả ngủ không tốt sao!”
“Khụ khụ, thật ra lương tâm của ta một chút cũng không đau, bất quá, ta cũng có chút mệt nhọc =_= cho nên vẫn nên đi ngủ đi ~”
“Tiểu Quả Quả, ngủ ngon nha!”
Mạc Vân Quả nhìn đến có người cùng cô nói ngủ ngon, cô cũng đáp lại một câu “Ngủ ngon”.
Sau đó ngoan ngoãn kéo chăn, nhắm hai mắt lại, tắt đèn, hô hấp dần dần vững vàng, chậm rãi ngủ say.
Mà vừa lúc đồng hồ điểm 0 giờ phòng phát sóng trực tiếp cũng đúng giờ đóng cửa, tất tả nhìn qua hài hoà, yên ả như vậy.
Nửa năm sau đó, Mạc Vân Quả cùng Khúc Viêm ở chung mười phần hài hòa.
Mỗi một ngày, Khúc Viêm đều sẽ phối hợp cà vạt cùng màu váy của Mạc Vân Quả.
Mà tiến độ nhiệm vụ của Mạc Vân Quả cũng thong thả tiến hành.
Khúc Viêm cực thích hình thức ở chung cùng Mạc Vân Quả như thế này, loại cảm giác tế thủy trường lưu này, làm hắn cảm nhận được nội tâm của mình.
**Tế thủy trường lưu
1. sử dụng tiết kiệm thì dùng được lâu; nước chảy nhỏ thì dòng chảy sẽ dài (ví với việc dùng ít thì lâu hết, sử dụng sức người, sức của tiết kiệm thì không lúc nào thiếu)。比喻节约使用财物或人力,使经常不缺。
2. làm một ít và kiên trì làm mãi; khe nhỏ sông dài (ví với làm đều đều, từng tí một không bao giờ ngừng)。比喻一点一滴地做某件事,总不间断。
Đáng tiếc, Mạc Vân Quả trước sau là một người không thông suốt, tâm tư Khúc Viêm có thể nói là tất cả mọi người đã nhìn ra, duy độc Mạc Vân Quả, ngây thơ mờ mịt.
Khúc Viêm cũng biết, mình cũng không có cách nào.
Một khi hắn nóng nảy lên, tiểu Quả Quả nếu khôi phục ký ức, như vậy hắn có lẽ vĩnh vĩnh viễn viễn sẽ không khiến cô nhớ kỹ mình.
Nửa năm sau, kỳ hạn ở thế giới này Khúc Viêm đã tới rồi, hắn cảm thấy trong nửa năm này, hắn đã rất thoả mãn.
Khúc Viêm cũng biết, nhiệm vụ của Mạc Vân Quả đại khái cũng sắp hoàn thành, cũng là lúc hắn nên tạm biệt tiểu Quả Quả.
Ngày này, khi Khúc Viêm cùng Mạc Vân Quả ở bên nhau ăn cơm chiều, khác lúc trước đó là, bữa cơm này do một tay Khúc Viêm làm.
Từ mua đồ ăn đến rửa rau, lại đến xào rau, bưng lên bàn, mỗi một bước, đều là Khúc Viêm tự mình hoàn thành, người khác không giúp chút nào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...