Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
Edit: Linhlady
"Khụ khụ khụ......"
"Ta không cười, ta tuyệt đối không cười! Ha ha ha ha!"
"Nhịn xuống không cười —— nhịn không được —— uông một tiếng liền cười!"
"Cho nên, tiểu Quả Quả quả nhiên vẫn ngốc như vậy!"
"Thật muốn cạy đầu tiểu Quả Quả ra, xem cô ấy suy nghĩ cái gì."
"Ta đoán xem, có phải cô ấy cũng muốn có người xoa chân cho mình?"
"Đó là chân chó! Không phải chân người!"
"Đúng đúng đúng, chân chó! Ha ha ha ha!"
"Tiểu Quả Quả ngã chổng vó, thật là 666666"
Mỗ nam nhìn Mạc Vân Quả ngã chổng vó, trong lòng một trận kích động, hắn nhìn tiểu Q bên cạnh, vỗ một cái lên đầu nó.
"Tiểu Q! Chụp hình! Chụp hình!"
"Tiểu Q! Xem! Thân Thân nhà ta có phải rất đáng yêu hay không! A a a a!Thật muốn giúp Thân Thân xoa chân!"
"Tiểu Q, ngươi phá hệ thống bao giờ mới ổn định? Ta không chờ nổi muốn ôm Thân Thân nhà ta rồi!"
Tiểu Q nhìn chủ nhân si hán, nội tâm chỉ có bốn chữ: Mẹ. Thiểu năng trí tuệ!
Mạc Vân Quả nhìn các loại thảo luận trong phòng phát sóng trực tiếp, tỏ vẻ xuẩn gì đó, thật sự không phải cô!
Cô chỉ muốn thử nghiệm một chút, một con chó làm sao có thể tự xoa chân mà thôi!
Tuy rằng Mạc Vân Quả làm ra một ít động tĩnh, cũng không thể quấy rầy đến Bạch Hiên cùng Đào Ngải Linh.
Người ta một bên thì chăm chú xoa chân, một bên lại liếc mắt đưa tình.
Ở một góc kia, giống như tự thành một cái không gian riêng, người thứ ba không có cách nào chen vào được.
Mạc Vân Quả tự mình giãy dụa đứng lên cũng tốn không ít sức lực.
Cô nhìn về phía hai người giống như không thèm quan tâm tới cô, lắc lắc cái đuôi, không biết suy nghĩ cái gì.
Thời gian trôi đi, thẳng đến giờ cơm trưa.
Gần là một buổi sáng, cảm tình của hai người nhanh chóng thăng tiến, thật giống như lúc trước tất cả đã chuẩn bị tốt chỉ cần một cơ hội mà thôi.
Mạc Vân Quả nhàm chán ghé vào một bên, nhìn hai người tiếp xúc, đánh một cái ngáp nho nhỏ.
Bạch Hiên một ngụm một ngụm ăn cơm, còn Đào Ngải Linh lại nhìn Bạch Hiên một ngụm một ngụm ăn cơm, sau đó một ngụm một ngụm ăn cơm.
Mạc Vân Quả:...... Bạch Hiên ăn cơm có cái gì đẹp!
Ăn xong cơm trưa, lúc sau, Bạch Hiên lại cùng Đào Ngải Linh trò chuyện, đến nỗi nội dung nói chuyện phiếm ngáp, ở trong mắt Mạc Vân Quả, đó là không có dinh dưỡng.
Ngược lại hai người kia còn cảm thấy hứng thú bừng bừng.
Mạc Vân Quả nhìn hai người, âm thầm suy nghĩ nhiệm vụ hẳn là sắp hoàn thành.
Nghĩ nư vậy, cuối cùng cô cũng nổi hứng thú tâm sự với người trong phòng phát sóng trực tiếp.
"Những số hiệu của Bạch Hiên, các ngươi ai hiểu?"
Hay lắm, chú định là không thể vui sướng nói chuyện phiếm......
"Tiểu Quả Quả, ngươi nói rất thâm ảo, tâm hồn mong manh của ta run bần bật......"
"Ta còn đắm chìm trong khoảng khắc tiểu Quả Quả ngã chổng vó, kết quả tiểu Quả Quả đột nhiên tung ra một vấn đề như vậy, ta thật hoảng......"
"Phong cách lập tức thay đổi quá nhanh, ta trở tay không kịp."
"Tiểu Quả Quả, ngươi biết những cái số hiệu đó sao? Cái phương thức giải toán số hiệu này cùng thế giới của ta có điểm tương tự, nhưng ta cũng không quá xác định."
"Oa! Bắt giữ lầu trên là một học bá, cọ cọ đùi!"
"Số hiệu gì đó, ở vị diện tu tiên ta liền yên lặng nhìn các ngươi trang bức."
"Ở vị diện nhân ngư ta yên lặng đi ngang qua......"
"Vị diện võ hiệp đi ngang qua......"
"Làm một con chỉ biết ăn ăn ăn tham ăn chuột tinh đi ngang qua......"
- ------
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...