[Tháng mười năm Khang Hi thứ 51, Dận Nhưng bị phế truất lần hai, khiến cho vị Dận Nhưng làm thái tử 37 năm triệt để rời khỏi sân khấu của lịch sử.
Sau đó, hắn bị nhốt ở cung Hàm An, mãi đến năm Ung Chính thứ hai, chết vì bệnh.
Hưởng thọ 51 tuổi.]
Hàm An cung
Dận Nhưng nghe cả cuộc đời của mình, nhớ lại rất nhiều chuyện từ nhỏ đến lớn.
"Ha ha ha ha ha, không nghĩ đến bản thân còn phải ở trong này lâu như vậy." Dận Nhưng có chút điên cuồng, cầm lấy bầy rượu rót vào miệng.
Sống khuất nhục như vậy, không bằng chết.
"A mã."
"Mạc Nhã Kỳ, sao con lại tới đây." Dận Nhưng nhìn đích nữ của mình, trong lòng thấy rất áy náy.
Mạc Nhã Kỳ hẳn phải là đích nữ Thái tử tôn quý, thân phận là quận chúa cao quý, về sau còn có thể là Cố Luân công chúa...
Nhưng hiện giờ, nàng mới là một tiểu cô nương hơn mười tuổi lại bị nhốt cùng hắn ở chỗ này, địa phương không nhìn thấy mặt trời.
"Nữ nhi nghe bọn nô tài nói người ở đây uống rượu, liền tới xem ngài." Giọng nói Mạc Nhã Kỳ ôn hòa, lo lắng nhìn a mã của mình.
Dận Nhưng miễn cưỡng cười nói.
"A mã không có việc gì, Mạc Nhã Kỳ không cần phải lo lắng."
Nhìn nữ nhi yêu kiều duyên dáng của mình, Dận Nhưng biết đến tư cách tìm cái chết của chính mình còn không có.
Hắn không thể chết được, không thể khiến cho hoàng thượng đeo trên lưng tội danh giết chết.
Tất cả sai lầm đều là do hắn, không thể khiến hài tử của hắn đeo lưng chịu tội.
"A mã, người đời sau nói người có năng lực làm thái tử, hoàng mã pháp..."
"Mạc Nhã Kỳ." Dận Nhưng ngăn cản những lời Mạc Nhã Kỳ định nói ra, hắn biết nữ nhi muốn nói cái gì, nhưng hắn biết không thể nào.
"Việc này, không phải một nữ hài tử như con có thể hiểu.
Con yên tâm, a mã nhất định nghĩ cách cho con có thể rời khỏi cung Hàm An, về sau xuất giá, dù a mã không thể bảo hộ được con, nhưng vẫn còn nhà ngoại." Nếu Mạc Nhã Kỳ là hoàng từ, những kẻ kia chỉ sợ sẽ không chịu ra tay giúp đỡ, nhưng sẽ nguyện ý chiếu cố vị ngoại tôn nữ này một chút.
Mạc Nhã Kỳ ngẩng đầu nhìn nữ tử trên màn trời, lần đầu tiên lại cảm thấy không ủng hộ hoàng a mã.
Vì sao nữ tử lại không thể hỏi đến những chuyện ở bên ngoài.
[Tam hoàng tử Dận Chỉ, vị tam hoàng tử này am hiểu văn học, công tác chủ yếu chính là tu thư tế tự, cảm thấy giống như là một nhàn vương.
Trên thực tế, chính sự lại không có ghi năm, việc nổi tiếng nhất chính là lúc phế thái tử, đã cáo trạng với Khang Hi việc Dận Đề có thể trấn áp Thái tử.]
Dận Chỉ nghe được lời nói của màn trời, sắc mặt bạo hồng, không biết là vì giận hay xấu hổ.
Cái gì mà nhàn vương, hắn cũng muốn làm việc, nhưng hoàng thượng muốn hắn tu thư, hắn còn có thể làm cái gì.]
Những mưu sĩ bên cạnh Dận Chỉ đều cúi đầu, không dám nói lời nào.
Thành thân vương, tính tình không sai, đối với những mưu sĩ như họ cũng coi như chiêu hiền đãi sĩ, nhưng người ta vẫn là hoàng tử thân vương, sao có thể không có tính tình.
[Vào năm Khang Hi thứ 38, vì Dận Chỉ không có mãn ban ngày cạo phát vào thời điểm tang sự của mẹ đẻ Dận Tường nên bị Khang Hi tước từ quận vương xuống bối lặc.
Năm Ung Chính thứ sáu, bởi vì bị tố giác tác hối người khác, bị Ung Chính tước từ thân vương xuống làm quận vương.
Sau thăng lại làm thân vương nhưng vì không có biểu hiện bi thương gì tại lễ tang của Di Thân vương mà bị tước đoạt nhốt.]
Dận Chỉ:...
Di Thân Vương là ai, Lão tứ vậy mà lại vì hắn không đủ bi thương ở lễ tang của hắn liền tước đoạt nhốt hắn.
người này là thân mật của Lão Tứ sao.
Dận Chỉ tỏ vẻ không phục, chi vị thân vương của hắn là hoàng a mã cho, trừ tại những lễ tang của trưởng bối cần phải chú ý, hắn cũng không cần miễn cưỡng tại những lễ tang khác.
Di Thân Vương này, hiện tại trong tôn thất không có, khẳng định là do Lão Tứ phong, không lẽ là Thập Tam.
Càng nghĩ càng cảm thấy chính là Thập Tam, mối quan hệ giữa họ gần nhau.
Dận Chỉ không thể đối phó với Thập Tam, sự tình Mẫn phi năm đó, hắn cảm thấy vô cùng oan uổng.
Mẫn phi, dù sao cũng chỉ là sau khi mất mới truy phong phi vị, trước khi chết cũng chỉ là một quý nhân.
Hoàng a mã nể mặt Thập tam mới cho một cái phi vị, hắn chỉ là không phản ứng kịp.
Hậu cung hoàng a mã có nhiều nữ nhân như vậy, hằng năm đều có người qua đời, hắn cũng chẳng thấy Thập Tam giữ đạo hiếu.
Không đơn thuần chỉ có Dận Chỉ, rất nhiều người cũng đoán ra vị Di Thân Vương này là Thập Tam hoàng tử Dận Tường.
Những người khác đều không cảm thấy kỳ quái gì, chỉ là Thập Tứ có chút không phục.
"Hừ, cũng chỉ có Lão Thập Tam giống như cái đuôi của Lão Tứ." Dận Trinh bĩu môi, cảm thấy vài phần chua xót.
Hoàn Nhan thị bên cạnh lại không để ý tới sự than thở của hắn, nàng đang muốn nghĩ xem làm thế nào để nịnh bợ tứ tẩu.
Nếu nàng không có nhi tử, vậy thì nàng nhất định sống được một ngày thì vui một ngày, quan tâm gì ai là hoàng đế, ai là hoàng hậu.
Nhưng, dưới gối nàng còn có nhi tử, nếu vì Dận Trinh và Đức phi khiến con trai mình không được Tứ ca thích, vậy nàng tìm ai khóc đây.
[Mọi người có thể nhìn thấy, mỗi lần Dận Chỉ gặp chuyện không may đều khiến người ta không biết nên nói cái gì, việc nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ.
Nhưng mỗi lần, hậu quả đều rất lớn, cũng không biết là do hắn xui hay đắc tội nhóm thần tiên nào nữa.]
[Tuy cùng là thành viên trong việc Cửu Tử đoạt đích, nhưng so với mất vị huynh đệ khác lại cảm thấy có chút hạ giá.]
Dận Chỉ lúc này đã tức đến cả người phát run, lý trí trong đầu lung lay sắp đổ.
[Còn con của hắn Hoằng Thịnh, thế tử thân vương không muốn làm, phạm tội liên tiếp, Ung Chính nhiều lần khoan thứ, kết quả còn lừa bịp, tống tiền ngân lượng.
Đây là vì thiếu rất nhiều tiền.
Cuối cùng, vì để ngăn chặn ung dung chúng khẩu, Ung Chính đã phế bỏ thế tử chi vị, cách chức làm tôn thất nhàn tản.]
Dận Chỉ nghe được đích tử nhà mình bị cách chức làm tôn thất nhàn tản, một hơi không nổi liền ngã xuống.
"Tam gia!"
"Chủ tử!"
Dận Chỉ bị tức té xỉu, đích phúc tấn Đổng Ngạc thị ở hậu viện cũng không tốt hơn bao nhiêu.
Hoằng Thịnh là con trai độc nhất của nàng, có thể nói là chỗ dựa của nửa đời sau, hiện giờ nghe thấy nhi tử bị cách chức làm tôn thất nhàn tản, nơi nào có thể không sộ.
May mà thân thể của nàng luôn tốt, mới không có ngã xuống giống Dận Chỉ.
Dù vậy, cả vương phủ cũng là một mảnh hỗn loạn.
Nô tài trong phủ nhanh chóng đi vào trong cung thỉnh thái y.
Cũng không biết sau khi Dận Chỉ thanh tỉnh có cao hứng không khi biết sự tình mình té xỉu đều bị mọi người biết.
[Sách, nói thế nào đây ta, dù sao thì phụ tử Dận Chỉ khiến cho người ta cảm thấy như là một loại được việc không đủ, bại sự có thừa.
Tuy vậy thì đại khái đó cũng là nguyên nhân mà Dận Chỉ có thể tránh được việc thanh toán của Cửu tử Đoạt đích.
Đáng tiếc, kết cục cuối cùng cũng không tốt.]
[Ngũ, Thất, Thập Nhị, Thập Tam, những vị hoàng tử này không có can thiệp vào phong ba đoạt đích, Ngũ hoàng tử cùng Thất hoàng tử đều có thiện tính, đôn hậu, thuần thiện, kết cục cũng tốt, đều là thân vương, huyết mạch cũng được truyền thừa.]
Dận Kỳ cùng Dận Hữu nghe thấy lời nói này đều sôi nổi thở dài một hơi.
Sự thật là nghe đươc kết cục của mấy người huynh trước đều rất đáng sợ.
HIện giờ, biết được kết cục của chính mình tốt, trong lòng liền thở ra một hơi.
Dận Chân lại nheo mắt.
Thập Nhị không giống với Lão Ngũ và Lão Thất sao.
[Bát, Cửu, Thập, ba vị hoàng tử này đều rất quen thuộc với mọi người.
Đảng bát gia đại danh đỉnh đỉnh.
Nếu mọi người phân tích một chút ba vị này đều sẽ cảm thấy rất khó hiểu.
Trong ba người, người có xuất thân thấp nhất là Bát gia Dận Tự, vì sao lại để hắn làm lãnh đạo.]
[Mọi người đều biết, Triều Thanh hoàng thất đều chú ý tử lấy mẫu quý, mẫu tưởng tử quý.
Thân phận hoàng tử cao thấp thì đều phải xem xuất thân của ngạch nương.]
[Cửu hoàng tử Dận Đường là do Nghi phi sinh ra, tuy Nghi phi cũng xuất thân là bao y, nhưng nàng là bao y Mãn Châu Tương Hoàng kỳ, phụ thân là bao y tá lĩnh kiêm thị lang.
Là một tiểu thư quan gia nghiêm chỉnh.
Hơn nữa, Nghi phi là sủng phi được sủng ái nhất trong những năm đầu của Khang Hi.]
[Thập hoàng tử Dận Ngã thì không cần phải nói, trong những đứa con trai của Khang Hi, ngoài thái tử Dận Nhưng ra, thân phận của hắn là cao nhất.
Mẹ đẻ của Dận Ngã là thân muội muội của Hiếu Chiêu Nhân Hoàng Hậu, Ôn Hi quý phi Nữu Hỗ Lộc thị.]
[Theo lý thì hai vị hoàng tử này, ai cũng đều có tư cách tranh đoạt ngôi vị hoàng đế này hơm Bát hoàng tử, nhưng hai người này lại quy về đảng Bát gia.
Từ phương diện này có thể thấy được năng lực thu mua lòng người của Dận Tự không tầm thường.
Mặt khác cũng nhìn ra được năng lực của Dận Đường cùng Dận Ngã khi so với những hoàng tử có cái gan tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, có chút chênh lệch.]
[Đoạt đích không phải là một việc dễ dàng, càng không phải là một việc đơn giản không có lá gan.
Nhìn Dận Đề và Dận Nhưng liền biết, một bước sai chính là vạn kiếp bất phục.
Mặc kệ vì cái gì mà Dận Đường và Dận Ngã lựa chọn duy trì Dận Tự mà không phải là chính họ tranh ngôi vị hoàng đế.]
[Theo kết cục của Dận Tự cùng Dận Trinh sau khi đoạt đích thất bại thì kết cục của hai người bọn họ cũng rõ ràng.]
[Cuối cùng Dận Đường bị cách đi Hoàng Đái Tử (con cháu vua chúa), trừ bỏ tông tịch, cải danh Tắc Tư Hắc.
Năm Ung Chính thứ tư, chết ở trong ngục, hưởng thọ 43 tuổi.]
"Cửu ca!" Dận Ngã nghe được kết cục của Cửu ca nhà mình, thiếu chút nữa đã ngã từ trên ghế xuống.
"Tại sao có thể như vậy được! Lão Tứ quá độc ác rồi!" Dận Ngã giơ chân, hắn không thể nào tiếp thu được, Cách đi Hoàng Đái Tử, trừ bỏ tông tịch, đó chính là tước đoạt đi thân phận hoàng tộc của Cửu ca.
Còn bị cải danh Hắc Tư Hắc, đây quả thực vô cùng nhục nhã.
Sắc mặt Dận Tự cũng không tốt, kết cụ Dận Đường bi thảm như vậy, vậy kết cục của Bát gia hắn cũng không khá hơn được bao nhiêu.
"Gia liền biết, cái tính cách kia của Lão Tứ, đối xử với bại tướng chắc chắn sẽ không nương tay." Dận Đường biểu tình không ngoài ý muốn, trấn định mở miệng: "Thắng bại là chuyện thường của binh gia, từ xưa đến nay, kết cục của các hoàng tử thất bại đều không tốt."
Khang Hi nghe được nhóm con trai của mình tàn sát lẫn nhau, trong lòng cũng nhỏ máu.
Dù cho đã sớm chuẩn bị tâm lý, biết những nhi tử đó của mình sẽ không có kết cục tốt.
Nhưng nghe thấy người đời sau nói, Khang Hi làm phụ thân có chút chịu không nổi.
Mà, so với Khang Hi, người không thể tiếp thu tất nhiên là mẹ đẻ của Dận Đường, Nghi phi.
Vừa rồi, nàng còn chê cười Đức phi, kết quả đến nàng lại cười không được.
Đức phi không tốt nhưng nhi tử của nàng lại ngồi lên ngôi vị hoàng đế.
Nàng cũng trở thành thái hậu.
Ngược lại, mẹ con nàng mới là người thất bại.
"Lão Cửu." Dận Kỳ cũng không cao hứng lắm, tuy rằng không cùng lớn lên, quan hệ cũng không thân thiết, nhưng là huynh đệ cùng một mẹ.
Hiện giờ nghe được kết cục của Dận Đường thảm như vậy, trong lòng Dận Kỳ sao có thể dễ chịu.
Làm sao bây giờ? Trong lòng Nghi phi cùng Dận Kỳ nghĩ tới vấn đề này.
Sau đó, lại đồng thời nghĩ ra một biện pháp, khiến Lão Cửu cách xa Lão Bát một chút.
Trong lòng bọn họ rất rõ ràng, người Lão Tứ không thích đến cùng là ai....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...