Hề Khê chậm rãi ăn cơm: "Đêm qua chị nằm mơ, đột nhiên thông suốt, chị đã nghĩ mình có phải quá cho không anh ta hay không?"
Thông suốt thì quả thực là thông suốt, chính là cái này đến cũng quá bất ngờ.
Nếu tới sớm hai ngày, lúc đó chưa dọn vào còn tốt, hiện tại người cũng đi vào, vừa mới ở hai đêm lại muốn dọn ra ngoài..
Tiểu Thất mím môi: "Chị Hề Khê, chị Andy nói, đoạn thời gian này chị nên điệu thấp (*) một chút, không cần lại đi chọc.."
Không dám nói quá trắng ra, Tiểu Thất biết tính tình của sếp mình không tốt, nếu việc hơi chút không thuận theo ý của mình, người khác sẽ không có ngày lành.
Kiêu ngạo ương ngạnh đã quen, tâm tính bất chính, chỉ biết bắt nạt người khác.
Hề Khê nhai cơm nhìn về phía Tiểu Thất: "Em không phải là người phản đối nhất việc chị cho không Tào Nghiên sao?"
"Đúng vậy..
còn bị chị làm cho tức giận đến phát bệnh.." Tiểu Thất nhỏ giọng nói thầm, thấy biểu tình của Hề Khê như là không sao hết, lá gan mới dám lớn thêm một chút, tiếp tục nói: "Nhưng bây giờ chị đã dọn vào rồi.
Tất cả mọi người còn đang nhìn chằm chằm vào chị, có rất nhiều người đang chờ xem chị bị thiếu gia đuổi ra nha.."
Hề Khê nhìn Tiểu Thất, nuốt cơm, sửng sốt một chút.
Tiểu thuyết xác thật là viết như vậy, Bối Hề Khê đắc tội quá nhiều người, mặc kệ là trong giới giải trí vẫn là các mặt khác, đối xử tốt với cô ta cũng không có mấy người, đại bộ phận đều là chán ghét.
Cho nên, hiện tại cơ bản chính là toàn thế giới đều đang chờ Bối Hề Khê bị vả mặt, chờ cô lạnh (*).
Đến lúc đó mới có thể hân hoan nói một câu - đại khoái nhân tâm!
Đương nhiên, ngoại trừ công ty, người đại diện, còn có trợ lý, những người muốn dựa cô kiếm tiền.
Ý nghĩ xoay chuyển, Hề Khê quay đầu lại tiếp tục ăn cơm, một bên chậm rãi nhai cơm một bên bắt đầu tự hỏi nhân sinh.
Bối Hề Khê vừa mới vì chuyện tính kế Tào Nghiên mà bị hắc thê thảm, hiện tại như nguyện kết hôn, cũng dọn vào biệt thự, bên ngoài đều đang chờ cô bị vả mặt, bị đuổi ra.
Cô nhớ tới, sau lại xác thật có chuyện này, Bối Hề Khê không chịu được Tào Nghiên lăn lộn, cuối cùng vẫn là bị buộc dọn ra khỏi biệt thự.
Con đường vả mặt của nữ phụ Bối Hề Khê chính là bắt đầu từ khi đó.
Sau lại, cô ta càng lăn lộn càng lạnh, đến cuối cùng lạnh thật sự.
Nếu hiện tại cô không rên một tiếng mà dọn đi, bị đám paparazzi phát hiện làm ầm ĩ, như vậy rất hợp ý những người đó, bọn họ đã có thể mặc sức vui vẻ mà mắng cô, danh dự cô sẽ bị tổn hại rất lớn.
Nói cách khác, cô sẽ đem cốt truyện vả mặt tới sớm hơn.
Tuy rằng Bối Hề Khê là người có scandal bay đầy trời, nhưng cơ bản đều chỉ có một loại: Làm người ngạo mạn, EQ thấp, làm giá, ra vẻ, bệnh công chúa.
Chung quy đều do cô ta chà đạp người khác, đắc tội bọn họ.
Bao gồm cả chuyện về Tào Nghiên, cũng coi như là tâm kế của cô thực hiện thành công, chọc người khác không thoải mái.
Phải biết rằng, nữ diễn viên, minh tinh trong giới giải trí muốn gả cho anh ta thật sự quá nhiều.
Cho tới bây giờ, Bối Hề Khê còn chưa từng bị ai vả mặt, dù là một lần.
Điều này khiến cho đám người hận cô chưa có ngày nào được vui vẻ.
Hề Khê tuy rằng tưởng Phật hệ, quá cuộc sống của chính mình, nhưng nếu làm cũng là phải làm Phật hệ kiều khí bao, mà không phải một cái Phật hệ túi trút giận (*).
Vả mặt là vĩnh viễn sẽ không làm người vả mặt, lạnh cũng là vĩnh viễn sẽ không lạnh, nguyên văn cốt truyện đều đi gặp quỷ đi, nếu cô có tính ly hôn dọn ra ngoài, cũng phải để cho bên ngoài biết đó là bởi vì cô không có hứng thú với Tào Nghiên nên muốn dọn ra ngoài.
Hề Khê ăn no bảy phần liền buông đũa xuống, nói với Tiểu Thất: "Chúng ta tiếp tục dọn đồ đi, trước mắt không suy xét dọn ra ngoài."
Tiểu Thất thở phào nhẹ nhõm một hơi: "Chị Andy nói, mấy ngày nay chị nên ở trong nhà, tận lực không đi ra ngoài, chuyện khác chị ấy sẽ xử lý.
Chờ chuyện này qua đi, lại chậm rãi xuất hiện ở tầm mắt của mọi người.
Còn nữa, cũng không thể tùy tiện đăng cái gì lên Weibo."
Hề Khê gật đầu, cô cũng bảo đảm không được mình sẽ không nói bậy, vậy tạm thời chơi trò biến mất đi.
Như vậy cô cũng nhẹ nhàng, có thời gian rảnh để từ từ thích ứng thế giới này.
Dù sao cũng là xuyên thành một người khác, càng nhanh tiến vào tầm mắt của công chúng, khả năng càng sẽ gặp nhiều phiền phức không cần thiết.
Hề Khê thả lỏng, cùng Tiểu Thất đi tới phòng giữ quần áo.
Tiểu Thất có chút kinh ngạc khi thấy cô thật sự muốn tự tay thu dọn đồ đạc, vội vàng nhận lấy chiếc váy cúp ngực màu vàng cô đang cầm trên tay, đem nó mắc vào móc áo máng lên giá treo đồ, nói: "Chị Hề Khê, chị để em dọn cho, chỗ nào không ổn chị nói với em một tiếng là được, chị nghỉ ngơi đi."
Xem trạng thái khẩn trương của Tiểu Thất liền biết, Bối Hề Khê đối với trợ lý của mình thật sự không tốt.
Cô cũng không thể khiến cho Bối Hề Khê bất ngờ thay đổi tính tình một trăm tám mươi độ được, cho nên đành phải đi tới sô pha ngồi xuống, nhìn Tiểu Thất đem quần áo phân loại thành dài ngắn, chủng loại khác nhau treo lên.
Cảm thấy nơi nào sắp xếp khó coi, cô liền đứng dậy tự mình sửa lại.
Chỉ là một hành động nho nhỏ như vậy, đã khiến cho Tiểu Thất cảm thấy, hôm nay sếp của cô có chút đau nhân viên nha.
Đống hành lý dư lại mất hết nửa ngày, mãi cho đến chạng vạng sáu giờ mới dọn xong.
Sau khi mọi thứ xong xuôi, Tiểu Thất lại đi ra ngoài mua cơm chiều cho Hề Khê rồi mới rời đi biệt thự.
Tào Nghiên cả đêm hôm qua cộng thêm hôm nay đến giờ còn chưa có trở lại, biệt thự cũng chỉ có Hề Khê và dì Ngô.
Hề Khê ở lầu trên, dì Ngô ở lầu dưới, hai người không chạm mặt cũng không nói lời nào.
Bởi vì cách nhau một tầng lầu, khoảng cách cũng khá xa nên hoàn toàn sẽ không quấy nhiễu đến đối phương.
Như vậy rất tốt, Hề Khê cảm thấy rất tự tại.
Cô không hy vọng Tào Nghiên trở về, bởi vì nếu anh ta trở về, khẳng định không có chuyện tốt.
Nội dung trong tiểu thuyết là, sau khi Bối Hề Khê dọn vào biệt thự, Tào Nghiên cơ bản là không trở lại nữa, cố ý vắng vẻ cô.
Sau đó cách vài hôm mới trở lại một lần, mỗi lần đều mang nữ nhân về cùng, hơn nữa mỗi lần đều thay đổi một người khác.
Tại sao Bối Hề Khê càng ngày càng vặn vẹo? Đều là do bị kích thích mà ra.
Người con gái có được tình yêu tự sát, đáng thương đáng tiếc a.
Hề Khê lý giải không được loại cảm thụ này, cô bới tóc lên bằng một cái cột tóc có nơ bướm lớn, biểu tình nghiêm túc nhìn chằm chằm màn hình laptop, ngón tay khẽ ấn chuột trái, thỉnh thoảng gõ gõ bàn phím mấy cái.
Một bên lục soát tài liệu, một bên suy nghĩ cách viết giấy thỏa thuận ly hôn.
(*điệu thấp: Một loại thái độ khiêm tốn và cẩn thận, không phô trương; che dấu năng lực của bản thân không thể hiện ra ngoài)
(*lạnh: Xong đời, tiêu đời)
(*túi trút giận: Người thường xuyên bị người khác bắt nạt, xả stress).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...