Tôi xem qua hàm răng, "Có răng vĩnh viễn, cũng có răng sữa.
Do răng sữa không có chân nên lung lay nặng hơn.
Hàm dưới đều là răng vĩnh viễn nên lung lay nhẹ hơn một chút.""Vì sao hàm răng lại bị lung lay? Do đang thay răng ư?" Đại Bảo hỏi.Tôi lắc đầu, chìm vào suy nghĩ.Trước tiên tôi nghĩ tới những vết thương ở trước ngực và sau lưng cô bé, sau đó lại để ý tới những ảnh chụp lúc các bác sĩ kiểm tra thân thể của Triệu Huy.Lúc này, suy nghĩ trong đầu tôi đã được làm sáng tỏ."Có thể thả người được rồi." Tôi nói với điều tra viên phụ trách liên lạc đứng bên cạnh."Thả..
thả người ư?" Cậu điều tra viên mang vẻ mặt vô cùng khó tin, "Còn chưa bắt được ai, giờ anh lại bảo thả người? Thả ai vậy?""Triệu Huy." Tôi đáp, "Gã không phải là hung thủ.""Nhưng ai mới là hung thủ? Có phương hướng gì chưa?" Điều tra viên lo lắng hỏi."Có! Trước tiên cậu cứ về báo cho tổ chuyên án thả người đã, đừng để vượt quá kỳ hạn giam giữ mười hai tiếng đồng hồ." Tôi nói, "Đợi lát nữa chúng tôi sẽ đến gặp tổ chuyên án."Khi chúng tôi quay về tổ chuyên án, Đội Hình sự đã thả Triệu Huy ra, nhưng vẫn phái cảnh sát tiếp tục theo dõi.
Dù sao cũng là thả người mà không có căn cứ, tổ chuyên án cũng thấy không yên tâm.
Nhưng chưa kịp bắt giam hình sự thì gần hết thời hạn tạm giữ.
"" Dựa vào đâu mà anh bảo thả người? "Cục trưởng Vương Kiệt thực lo lắng, hỏi thẳng vào vấn đề." Cục trưởng Vương đừng vội, chúng ta cứ từ từ nói.
"Tôi khẽ mỉm cười," Chúng ta bắt đầu từ tính chất vụ án.
Trước đó, chúng ta vẫn chưa xác định được rốt cuộc mục đích của vụ án này là gϊếŧ người, cướp tiền hay cướp sắc.
Bởi vì sau khi xem xét hiện trường, dường như nó phù hợp với tất cả các loại tính chất vụ án.
Nhưng thông qua việc kiểm tra lại hiện trường và khám nghiệm lại thi thể, hiện nay tôi có thể giữ vững quan điểm: Cướp tiền là động cơ chủ yếu của vụ án gϊếŧ người này, xâm hại tìиɦ ɖu͙ƈ chỉ là tiện tay gây thêm mà thôi.
"" Xin lắng tai nghe.
"Cục trưởng Vương Kiệt nói." Đầu tiên, chúng ta bắt đầu từ vết thương do uy hϊếp trên ngực của nạn nhân Vu Manh Hiên.
"Tôi nói," Động tác uy hϊếp Vu Manh Hiên của hung thủ là để bắt cô ấy lấy tiền, chứ không phải là ép buộc cưỡng bức.
Thử nghĩ mà xem, nếu Vu Manh Hiên nằm trên sofa thì dao của hung thủ có cần phải đâm hết lần này đến lần khác lên ngực cô ấy không? Không! Chỉ cần gí dao lên cổ cô ấy là có thể khiến nạn nhân hoàn toàn bất động.
Vậy tại sao hung thủ lại đâm vào ngực cô ấy? Là vì trong lúc hung thủ hành động, hắn uy hϊếp nạn nhân phải di chuyển.
Nói một cách đơn giản, chính là ép cô ấy đến chỗ cất tiền để lấy tiền cho hắn.
"" Tiền nằm ở chiếc hộp trong tủ đầu giường phải không? "Điều tra viên phụ trách hỏi," Vậy điều Triệu Huy nói là sự thật? "" Rất có khả năng.
"Tôi đáp," Bởi vì tôi phát hiện trong tủ đầu giường thật sự có một chiếc hộp tôn nhỏ, trong hộp quả thực không còn tiền.
Quan trọng nhất là bên cạnh hộp tôn có hai chiếc bαo ƈαo sυ, một trong hai chiếc đã bị xé rách trong lúc hoảng loạn.
Trên mảnh vỏ thiếc còn lại của chiếc bαo ƈαo sυ bị xé còn một chút dầu bôi trơn chưa khô.
Triệu Huy đã nửa tháng không về nhà, Vu Manh Hiên lại không nɠɵạı ŧìиɦ, như vậy, tôi có lý do cho rằng chiếc bαo ƈαo sυ bị xé rời có liên quan đến vụ án này.
Nói cách khác, hung thủ cũng không chuẩn bị kỹ cho việc xâm hại tìиɦ ɖu͙ƈ, mà là trong lúc bức ép Vu Manh Hiên lấy tiền mới vô ý thấy được chiếc bαo ƈαo sυ, lúc này liền nảy ý muốn cưỡng bức.
Điều này có thể được chứng minh qua quá trình khám nghiệm của nhân viên khám nghiệm tử thi, hiện trường có dấu hiệu xâm hại tìиɦ ɖu͙ƈ, nhưng không để lại tϊиɦ ŧяùиɠ, hơn nữa trong đùi nạn nhân còn vết dầu bôi trơn của bαo ƈαo sυ.
"" Nói cách khác, mục tiêu của hung thủ là tiền trong tủ đầu giường.
"Lâm Đào giải thích.Tôi gật đầu một cái," Dựa vào đặc điểm hành vi này, tôi có lý do cho rằng mục tiêu của kẻ gϊếŧ người là tiền bạc.
"" Nếu như là cướp tiền thì quả thực Triệu Huy ít khả năng gây án.
"Cục trưởng Vương Kiệt trầm ngâm," Hai người tuy rằng ở riêng, nhưng Triệu Huy có đầy đủ tiền tài để sinh hoạt, mua rượu.
Gã không cần phải về chính nhà mình cướp tiền.
Đây là lý do anh loại bỏ khả năng Triệu Huy là hung thủ phải không? "" Hơn nữa, nhìn từ thủ đoạn gây án, hung thủ là tay lão luyện.
"Tôi lắc đầu, tỏ vẻ đó cũng không phải là căn cứ duy nhất của tôi, tiếp tục," Nói cách khác, chắc chắn hung thủ đã có tiền án tiền sự.
Từ những vết thương của hai nạn nhân có thể thấy được hắn là kẻ lòng dạ hiểm ác, ra tay bất chấp hậu quả.
Thứ hai, hắn biết đeo găng tay khi gây án.
Điểm này đã được chứng thực qua việc kiểm tra bαo ƈαo sυ của Lâm Đào và công tác khác khám nghiệm hiện trường của mọi người.
Vì nếu không thì hắn ta không thể hoàn thành quá trình gây án mà không để lại dấu vân tay.
Thứ ba, dù hắn muốn cưỡng bức nhưng cũng biết phải dùng bαo ƈαo sυ, thậm chí sau khi cưỡng bức nạn nhân, hắn còn đem bαo ƈαo sυ và cả vỏ bao giấy thiếc ra khỏi hiện trường.
"" Là người quen ư? Lại có tiền án tiền sự? "Điều tra viên phụ trách liếc nhìn sổ ghi chép," Tôi có thể khẳng định, trong các mối quan hệ xã hội của Triệu Huy và Vu Manh Hiên, tuyệt đối không có người từng gây tiền án tiền sự.
Trưởng khoa Tần, điểm này anh có vẻ sai rồi.
"" Không phải tôi sai.
"Tôi nói," Bởi vì hung thủ căn bản cũng không phải là người quen.
"" Câu này của Triệu Huy cũng là thật sao? "Điều tra viên hỏi," Nhưng không phải người quen, làm sao có thể khiến Vu Manh Hiên ngoan ngoãn trật tự cởϊ qυầи xuống? Lại làm thế nào để gọi cửa vào nhà? Điều khó hiểu nhất là không phải người quen thì làm sao có thể lần lượt đánh cướp cả hai căn nhà của gia đình này? Chẳng lẽ thật sự là trùng hợp? "Tôi thấy điều tra viên sốt ruột đến độ mặt đỏ lựng liền khoát tay với anh ta, cười," Anh bạn đừng nóng vội, nghe tôi từ từ nói đã.
Thứ nhất, việc nạn nhân ngoan ngoãn cởϊ qυầи xuống cũng không cho thấy hung thủ là người quen.
Lúc ấy hắn để lại trên cổ Vu Manh Hiên nhiều vết cứa thử là vì muốn bắt cô ấy ngoan ngoãn cởϊ qυầи.
Hơn nữa trong nhà còn có cô bé con, hung thủ hoàn toàn có khả năng dùng tính mạng cô bé để uy hϊếp nạn nhân.
Bị đứa bé nhìn thấy một màn mất mặt dù sao cũng hơn nhiều so với việc tính mạng con bé bị cướp mất.
Thứ hai, từ đầu đến cuối tôi cũng chưa hề nói là hung thủ gọi cửa vào nhà, hắn hoàn toàn có thể đi theo nạn nhân để vào.
"" Tôi xin phép được ngắt lời.
"Điều tra viên lại nói," Người hàng xóm ở tầng hai có kể, lúc cô ấy xuống lầu đã gặp nạn nhân đang đi lên, phía sau không ai đi theo.
Một khi nạn nhân đã bước vào nhà thì sẽ khóa cửa ngay, hung thủ sẽ không vào được.
"" Tôi nhớ lúc trước các anh đã nói về việc này.
"Tôi tiếp lời," Nhưng nếu trước đó hung thủ trốn ở chiếu nghỉ giữa tầng ba và tầng bốn thì sao? Như vậy hàng xóm ở tầng hai không nhìn thấy hung thủ, mà hung thủ trốn ở chiếu nghỉ hoàn toàn có thể lợi dụng khoảnh khắc nạn nhân mở cửa để đẩy cô ấy vào nhà, sau đó đóng cửa.
Như vậy sẽ không có bất cứ ai đến quấy rối việc hắn gây án.
"Cả tổ chuyên án đều chưa từng tính đến điểm này.
Trông mọi người đều như bất ngờ tỉnh ngộ.Tôi mở ra máy chiếu, chỉ vào ảnh chụp trên màn chiếu," Đây là lối đi từ tầng ba lên tầng bốn, trên đó có dựng một chiếc xe đạp, cái xe này phủ đầy bụi bặm, nhưng trên yên xe có một dấu vết cọ xát rất mới, có thể chứng minh quan điểm của tôi.
Tuy rằng dấu vết cọ xát này không có giá trị so sánh, nhưng chúng ta có thể thấy chiếu nghỉ này rất rộng xe đạp lại rất bẩn, gia đình sống ở tầng trên sẽ cứ thế đi qua nó.
Đó là lý do tại sao nó bám nhiều bụi đến vậy mà không có bất cứ dấu vết cọ xát nào.
Nhưng hung thủ ẩn núp ở đây một thời gian dài, khó tránh khỏi việc đụng phải chiếc xe này, vì vậy đã để lại dấu vết còn mới.
"" Quan điểm này thực tuyệt vời.
"Cục trưởng Vương Kiệt nói.Điều tra viên cũng nói," Đúng là rất tuyệt.
Nhưng vừa khéo lại chứng thực chuyện người quen gây án.
Nếu không thì tại sao hung thủ bỏ qua nhiều gia đình khác, không đi cướp của họ mà nhất định phải cướp nhà Vu Manh Hiên? "" Anh nói đúng.
"Tôi tán thưởng," Hung thủ chỉ chọn duy nhất gia đình này làm mục tiêu gây án, mục đích vô cùng rõ ràng.
Điều này chứng tỏ hung thủ nắm rất rõ tình hình gia đình nạn nhân.
Nhưng nhất định phải là người quen thì mới hiểu rõ gia đình họ ư? Nếu như cả người quen và người lạ cùng gây án thì sao? "" Người quen canh gác, người lạ gϊếŧ người ư? "Điều tra viên hỏi," Nhưng từ lúc chúng tôi điều tra đến bây giờ không hề phát hiện ra hai người nào quen biết Triệu Huy mà có đủ thời gian gây án.
"" Nếu chỉ là người quen cung cấp thông thông tin, người lạ một mình đi gây án thì thế nào? "Tôi nói," Lúc Triệu Huy vật lộn với hung thủ, hung thủ thua cuộc, thậm chí còn bị Triệu Huy nhìn thấy mặt.
Nếu có người giúp đỡ thì lúc đó chắc hẳn phải cùng nhau gϊếŧ người diệt khẩu chứ? Nhưng không, hung thủ lựa chọn bỏ trốn.
"" Đúng rồi, không phải trước đó các anh từng nói rồi sao? Dù là vào phòng thẩm vấn thì Triệu Huy cũng vẫn khoe khoang là gã có tiền.
"Trần Thi Vũ xen vào," Nếu như vậy, rất nhiều người từng tiếp xúc với Triệu Huy đều biết gã có tiền.
Người nói vô tình, người nghe hữu ý! "" Rất có lý.
"Tôi nói," Bước tiếp theo, kiểm tra tất cả những người có khả năng tiếp xúc với Triệu Huy, hơn nữa là những người từng được gã khoe khoang tiền bạc trước mặt.
Sau đó tìm những người liên quan đến mấy người này.
Một khi từng có tiền án tiền sự, đặc biệt là có liên quan đến cướp bóc, cưỡng bức thì phải coi là đối tượng điều tra trọng điểm.
"" Nhưng dù tìm được nghi phạm thì chúng tôi làm thế nào để phân biệt được đây? "Điều tra viên hỏi," Cũng không có chứng cớ có thể chứng minh hành vi phạm tội, nếu khi ra tòa nghi phạm kiên quyết không chịu thừa nhận thì chúng tôi phải làm thế nào để bẻ gãy lời khai của hắn? Còn nữa, nên lấy chứng cứ nào để khởi tố? "" Nếu không phải Triệu Huy gây án, như vậy lời Triệu Huy nói nhất định là thật, chúng ta tìm ảnh chụp của nghi phạm, cũng có thể cho gã phân biệt xem ai là hung thủ! "Đại Bảo nói." Liệu có phải là Triệu Huy sai khiến người khác gây án hay không? Vậy gã cũng có khả năng nói dối.
"Một điều tra viên chen miệng.Tôi lắc đầu, đáp," Triệu Huy thuê hung thủ gϊếŧ người? Có thù oán gì sao? Gã không suy xét đến con gái của mình à? Chẳng lẽ Triệu Huy còn phải thuê kẻ ác đến cướp nhà mình? Hoặc thuê người đi cưỡng bức vợ mình? Chắc chắn gã sẽ không làm thế.
Tôi cho rằng khả năng lớn nhất, chính là khả năng mà Lông Vũ vừa nói.
"Tôi sợ mọi người không biết Lông Vũ là ai, vì thế dẩu môi về phía Trần Thi Vũ.Dù tôi đã nói như vậy, điều tra viên phụ trách vẫn chán nản lắc đầu," Không thể phân biệt được.
Lúc trước chúng tôi đã cho Triệu Huy xem một ít ảnh chụp, gã cho biết tất cả bọn họ đều giống hung thủ.
Gã là một kẻ say rượu bệnh lý, cả ngày cứ mơ mơ màng màng.
Mà trong tình huống khẩn cấp như thế, trời lại tối, nhất định là không thể phân biệt nổi.
"" Không sao, chỉ cần các anh tìm được nghi phạm, tôi liền có chứng cứ xác định hắn là hung thủ.
"Tôi nói chắc như đinh đóng cột.
Giọng điệu tự tin kiên định như vậy cũng đủ để điều tra viên có thêm lòng tin.
Nhưng thật ra lòng tôi vẫn còn một chút lo âu." Được.
"Mấy điều tra viên gạt hết những mỏi mệt do phải liên tục tác chiến, tràn đầy tự tin cầm sổ ghi chép rời khỏi phòng họp tổ chuyên án.Cục trưởng Vương Kiệt cũng đang thu xếp túi công văn của mình." Cục trưởng Vương, tôi vẫn còn chút việc riêng muốn làm phiền anh."Tôi nói..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...