Pháp Tắc Sinh Tồn Của Nam Hạng Ưu

Trạch Hâm thấy Gavin vội vội vàng vàng đặc biệt thành thật ngốc ở nhà chơi trò chơi, thẳng đến Gavin tuyên bố hắn hoàn thành công tác có thể dẫn cậu đi dạo dạo, nhưng là sau đó Trạch Hâm đã ở bên trong trò chơi đùa vui vẻ, giống như là một cái thiếu niên có võng nghiện, không muốn rời khỏi quang não một khắc.

Đối với hành vi này của Trạch Hâm, Gavin áp dụng hành vi tiên lễ hậu binh, sau khi hảo hảo cùng cậu câu thông mới mang theo người cực không tình nguyện ra cửa.

Nhìn mặt Trạch Hâm dán lên cửa sổ nhìn ra bên ngoài, Gavin thở ra một hơi thật dài, may mắn Trạch Hâm không phải cái loại nhân ngư thập phần bốc đồng, bằng không hắn cũng không biết có nên sử dùng thủ đoạn cưỡng chế mang cậu đi ra hay không, dù sao nhân ngư trường kỳ chơi trò chơi sẽ ảnh hưởng trạng huống thân thể khỏe mạnh.

Ngay tại thời điểm hai người ra ngoài, ai cũng không biết có người xâm nhập nhà hai người.

“Chúng ta muốn đi đâu?” Bởi vì tốc độ Gavin lái xe không nhanh, còn có thể nhàn nhã nhìn bối cảnh không ngừng rút lui chung quanh.

“Mang ngươi đi bờ biển chơi.” Gavin nhìn nhân ngư, đầy mặt ý cười nói.

Nghe Gavin nói như vậy, Trạch Hâm vẫn hướng tới, sau khi nhân loại trải qua tai nạn có thể nói là biến cách, là thống trị trong hoàn cảnh xưa nay chưa từng có, vấn đề lớn nhất trong đó đó là thống trị hải dương, toàn nhân loại tiêu phí thời gian vài thế kỷ cùng nhau đi thanh lý rác rưởi người trước lưu lại, trải qua sửa chữa lâu như vậy, còn có xử phạt nghiêm khắc, hiện tại biển trở nên thập phần sạch sẽ. Không giống bãi biển thế kỷ 21, thường thường phải chú ý một chút rác rưởi bay tới từ biển

Đi vào bãi biển, dừng xe ở bãi đỗ xe chuyên môn, Gavin liền mang theo Trạch Hâm đi đến địa phương chuyên môn. Ở Gavin xoát thẻ, tiếp theo dưới cái nhìn của nhân viên công tác mang theo Trạch Hâm đi vào.

Nhìn thấy trên bãi biển còn có nhân ngư khác cùng với những người khác, Trạch Hâm thập phần kỳ quái chỉ chỉ một bên bãi biển không có người khác, “Vì cái gì chúng ta không qua bên kia?”

“Bên này an toàn hơn một ít.” Tiếp theo Gavin giải thích một chút cho Trạch Hâm, bãi biển bên này tuy rằng cũng là bên ngoài, nhưng là ở địa phương nhìn không tới đã bố trí phòng hộ vô cùng tốt, có thể hoàn toàn tránh cho việc ngoài ý muốn phát sinh.


“Nói vậy là nơi này từng có nhân ngư rời đi từ nơi này, sau đó liền không trở về.” Trạch Hâm ngạc nhiên hỏi.

“Ân. Nhân ngư rất hướng tới Đại Hải, có lẽ có liên quan cùng gien không thể loại bỏ trong cơ thể bọn họ.”

Nghe Gavin giải thích, Trạch Hâm có chút hiểu được, nói trắng ra là chính là phòng ngừa không thấy nhân ngư. Trước khi xuống nước Gavin còn đội cho cậu một cái dây xích tay, hơn nữa nói cho cậu biết đây là một cái truy tung khí.

Vừa mới bắt đầu Trạch Hâm còn có chút mất hứng, thẳng đến xuống nước, bất tri bất giác bơi tới địa phương bên ngoài bình chướng mới hậu tri hậu giác phát hiện chính mình đã ở bất tri bất giác bơi tới địa phương rất xa, mà Gavin nguyên bản theo phía sau sớm đã không thấy tăm hơi.

Nhân ngư ở dưới nước đương nhiên có thể nhìn vật, nhìn bình chướng thật sâu bên ngoài Đại Hải, luôn cảm thấy có cái gì đang hấp dẫn cậu, nếu không có thứ này chống đỡ, hẳn là cậu sẽ lơ đãng bơi qua nơi đó nhìn xem.

Ngay tại thời điểm nhân ngư ngẩn người, đột nhiên có một cái tay bắt được tay cậu, quay đầu nhìn Gavin đầy mặt lo lắng, Trạch Hâm lắc lắc đầu, sau đó mang theo người bơi trở về phương hướng đến. Đợi cho thời điểm hai người thò đầu ra trên mặt nước, Gavin mới cau mày hỏi: “Ngươi vừa rồi như thế nào một chút đã không thấy tăm hơi?”

“Ta cũng không biết, chờ ta phục hồi tinh thần lại là ở chỗ này.” Trạch Hâm ngơ ngác nói.

“Không có việc gì, chúng ta trở về đi.” Nhìn nhân ngư, Gavin thập phần may mắn chính mình chọn đúng địa phương, bằng không lấy tốc độ nhân ngư, chính mình thật sự sẽ mất đi nhân ngư.

“Ân.” Trên đường đi theo Gavin trở về, Trạch Hâm quay đầu nhìn biển sâu phía sau, sau đó không còn quay đầu lại.


Có thể là chuyện vừa rồi có chút dọa đến Gavin, sau khi mang Trạch Hâm về bãi biển, Gavin không có xuống nước, vẫn cùng cậu. Trạch Hâm nhìn nhân ngư trên bãi biển đùa đến thập phần cao hứng, có chút nghi hoặc hỏi: “Những nhân ngư đó cũng sẽ như vậy sao?”

Gavin tự nhiên biết cậu hỏi cái gì, chỉ bình tĩnh nhìn cậu, bất đắc dĩ nói: “Kỳ thật không phải tất cả, chỉ có một bộ phận nhân ngư mới như vậy, hơn nữa cũng tra không được nguyên nhân, có chút nhân ngư cũng sẽ tự mình trở về, nhưng là có chút sẽ biến mất không thấy.”

Nhìn cảnh vệ tới tới lui lui chung quanh, còn có các loại thiết bị, Trạch Hâm rốt cục hiểu được hết thảy rốt cuộc là vì cái gì.”Cho nên mới lao sư động chúng tu kiến bể bơi lộ thiên này?”

“Ân, dù sao nhân ngư rất là trọng yếu.” Gavin nhìn Trạch Hâm bình tĩnh nói, “Tuy rằng trong nhà mỗi người đều có bể bơi, nhưng bơi lội cơ hồ là thiên tính của mỗi cái nhân ngư, nếu ngăn cản nhân ngư sẽ khổ sở.”

Kế tiếp, thời điểm xuống nước Gavin tựa hồ không dám lơ là, mà Trạch Hâm cũng thập phần nghe lời không có chạy xa, hai người vẫn thập phần khoái trá chơi một ngày.

Gavin nhìn Trạch Hâm thập phần thỏa mãn, cảm thấy trên diễn đàn nhân ngư viết quả nhiên là đúng, muốn lấy lòng nhân ngư liền mang theo cậu đi bãi biển là được. Khoái trá mang theo nhân ngư ăn no nê, sau đó mua rất nhiều đồ ăn vặt, hai người cao hứng về nhà.

Về nhà, Gavin trước thay Trạch Hâm đem xe đi bộ ra, sau đó đi đến rèm cửa gara điểm một cái nhìn thoáng qua màn hình, ánh mắt thay đổi một chút, sau đó ấn xuống một cái nút. Rồi thần sắc không thay đổi xoay người lại nhìn Trạch Hâm, cười nói: “Ngươi đi phòng tắm trước đi, sau đó lên trên giường nghỉ ngơi một chút, hiện tại cách thời gian ăn cơm còn sớm, chờ một lát nữa ta gọi ngươi.”

Trạch Hâm liếc mắt nhìn Gavin một cái, tuy rằng cảm thấy có gì đó là lạ, nhưng vẫn gật gật đầu, dù sao hiện tại chính mình cũng ăn không vô. Gật gật đầu, trước hết lên lầu, cậu không có nhìn thấy là ở trong nháy mắt cậu đi vào phòng khách, một ít ánh sáng thật nhỏ trong phòng lấy tốc độ cực nhanh thu lên, trên sàn cũng có cái gì đó bị tha xuống.

Xác định Trạch Hâm đã về tới phòng mình, hơn nữa ở trong thời gian ngắn sẽ không xuống dưới, cúi đầu ấn quang não chính mình một chút. Tranh sơn dầu chiếm nửa mặt tường phòng khách tiêu thất, chỉ còn lại một cái thông đạo thông xuống đất phía sau, chậm rãi đi xuống dọc theo thông đạo, sau đó tranh sơn dầu xuất hiện, giống như là cho tới bây giờ đều chưa từng có chút biến hóa.


Từ thông đạo truyền tống đi xuống, đi vào một cái không gian thập phần to lớn, có thể so với địa phương bộ phận thập bội (???). Nơi này giống như là một cái phòng nghiên cứu to lớn, chung quanh đầy đủ loại sinh vật kỳ dị, ngâm mình ở trong dược thủy có tính chất đặc biệt, lộ ra thập phần dữ tợn, có chút sinh vật đâm tủa còn thường thường lắc lư một chút

Xuyên qua tiêu bản kỳ quái, Gavin lập tức đi tới trung tâm một cái ao to lớn hình tròn trước mặt, nhìn cái trưởng thành giống như là nhân ngư bên trong kia, cả người trường đầy, giống như là sinh vật sắp hư thối đang ôm một cái nhân hình máu tươi đầm đìa, nhìn biểu tình người chết kia thập phần dữ tợn nhíu nhíu mày, “Lại phải đổi nước.”

Sinh vật kia tựa hồ thấy được hắn, hướng về phía hắn mở ra răng nanh thị uy, lộ ra một cái mỉm cười ác ý.

Nhìn thấy động tác này của nó, Gavin nhíu nhíu mi, “Nguyên lai thật sự sẽ tăng trưởng trí tuệ sao?”

Sau khi bỏ đi một thân vị nước biển, thuận tiện lộng chính mình sạch sẽ, Trạch Hâm khoái trá ngủ, nghĩ đến có thể ăn đồ vật cùng nhau, thật là rất hạnh phúc. \\(^o^)/~

Quái vật trong ao ôm người kia tinh tế cắn, toàn bộ thi thể sưng lên cực độ sau đó trở nên thập phần rách nát, thậm chí có chút địa phương còn có thể nhìn thấy nùng dịch mới biến thành, máu loãng nội tạng làm bẩn toàn bộ bể bơi, mà Gavin một bên tựa hồ không nhìn thấy trường hợp cực độ ghê tởm trước mắt này, chuyên tâm xem thứ lưu lại trong tay người kia, cúi đầu nở nụ cười, “Còn chưa từ bỏ ý định sao?”

Ở một cái phòng khác, sắc mặt D’Pearl khó coi nhìn nhân viên nghiên cứu trước mắt chính mình, “Tra không ra cái tin tức gì?”

Mà người trước mắt hắn này hiển nhiên thật lâu đều không có ngủ, sắc mặt thập phần mệt mỏi, tháo xuống mắt kính, nhu nhu mi tâm, gian nan nói: “Đúng vậy, cho dù là nhiều người như thế cùng nhau, chúng ta cũng không có cách nào phá được hệ thống ở cái phòng kia. Nhưng lại có một tin tức bất hạnh khác, người chúng ta phái đi theo hôm qua bắt đầu mất đi liên hệ.”

“Trước nghỉ ngơi vài ngày.”

Nói xong, nam nhân cúi đầu mắng một tiếng, tiếp theo đi khỏi phòng ở. Hắn biết nơi đó nhất định sẽ có thứ hắn muốn, hắn đã truy tra thật lâu, có thể xác định là ở chỗ này, hiện tại cái phòng ở kia lại chết tiệt khó đột phá, ngay cả nam nhân kia cũng thập phần giảo hoạt, thậm chí cả sinh hoạt bình thường cũng không có xuất hiện sơ hở gì, giống như là một cái sơn dương thuần khiết, nhưng là hắn xác định nhất định là nam nhân này, trực giác của hắn sẽ không sai.


Trạch Hâm vừa ngủ xong, hạnh phúc xuống lầu, nhìn Gavin đứng ở nơi đó, cảm thấy có chỗ nào không đúng, nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy? Không phải ăn cơm sao?”

Gavin cười nói với cậu: “Ta tới đón ngươi xuống lầu.”

Trạch Hâm nghe hắn nói đột nhiên nghĩ tới sau lần đầu của bọn họ Gavin quả thực muốn xem cậu trở thành bộ dáng hài tử, lỗ tai đỏ lên, sau đó thập phần trấn định nói: “Ta có thể tự đi.”

Nhìn thấy Trạch Hâm làm bộ trấn định đi ở phía trước, Gavin bất động thanh sắc cười cười, sau đó lén lút kéo tay áo che khuất vết thương trên tay chính mình.

“Đúng rồi, ngươi có nghe được cái thanh âm kỳ quái gì hay không?” Thời điểm ăn cơm, Trạch Hâm đột nhiên không đầu không đuôi hỏi một câu.

Gavin sợ run một chút, sau đó thập phần tự nhiên nói: “Có cái thanh âm gì sao? Có phải ngươi nghe lầm hay không? Ta không có nghe được cái gì.”

Nếu Gavin không có nghe được, Trạch Hâm cắn đũa, cảm thấy chính mình hẳn là thời điểm ngủ nằm mơ, có lẽ là hôm nay quá mệt mỏi mới có thể làm quái mộng đi.

Thời điểm Trạch Hâm gật gật đầu, cúi đầu ăn cơm, cậu không có nhìn thấy trong mắt Gavin đối diện hiện lên một chút khó hiểu, sau đó suy tư cái gì, cuối cùng biến thành kiên định.

Ngày hôm sau, Trạch Hâm mơ mơ màng màng cảm nhận được có người hôn hôn trán mình.

Đợi cho thời điểm tỉnh dậy, mới phát hiện chỉ còn một mình mình, đầu giường còn có một tờ giấy.”Ta đi ra ngoài, đồ ăn đặt ở tủ lạnh, kêu người máy hâm nóng lại là có thể ăn, rất nhanh sẽ trở về, nếu nhàm chán liền chơi chơi trò chơi.”

Thời điểm Trạch Hâm nhìn thấy tờ giấy liền nghĩ, Gavin đi làm cái gì? Hắn chưa một mình đi ra ngoài bao giờ, bình thường đều chỉ ra ngoài cùng mình, suy nghĩ này chỉ chợt lóe mà qua ở trong đầu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui