Pháp Tắc Sinh Tồn Của Nam Hạng Ưu

Gần đây Bạch Liên trôi qua có chút khổ sở, từ sau ngày Lý Tề treo điện thoại nàng đó liền không còn chủ động đi tìm nàng, hơn nữa thường thường có thể nhìn thấy chuyện xấu của hắn cùng người khác trên báo chí. Sau lưng Bạch Liên đã không có kim chủ duy trì, bởi vì quá khứ kiêu ngạo, hiện tại rất nhiều thời điểm đều ẩn ẩn nhận lấy xa lánh.

“Cầm tỷ, không phải nói nhân vật này là của ta sao? Vì cái gì lâm thời lại đổi cho người khác?” Đối với thông tri lâm thời nhận được này, Bạch Liên ra vẻ thập phần bất mãn, nhân vật vốn nắm chắc cư nhiên ở nửa đường lại thông tri với nàng là thay đổi người.

Nhìn Bạch Liên đầy mặt tức giận, Cầm tỷ nhu nhu mi tâm, cúi đầu thở dài một hơi, “Nhân vật này vốn là của ngươi, ai biết nhà đầu tư đột nhiên nói muốn đổi người, hơn nữa giọng điệu thập phần mãnh liệt, vì thế nhà sản xuất rối rắm đành phải thay đổi ngươi.”

Nghe đến đó, Bạch Liên cắn cắn môi, tuy rằng không nói gì nhưng lửa giận trong lòng đã thập phần tăng vọt.

Nhìn Bạch Liên đầy mặt không cam, Cầm tỷ cúi đầu thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói: “Kỳ thật nếu Lý đại công tử nói một câu, nhân vật này khẳng định chính là của ngươi.”

Nghe Cầm tỷ nói như vậy, Bạch Liên như là nghĩ tới cái gì, ánh mắt liền lạnh xuống một chút, tay dần dần nắm chặt, móng tay bấm vào lòng bàn tay sinh đau.

“Tinh tinh, ngươi cảm thấy những thứ kia ăn ngon sao?” Thẩm Hạo một bên ôn nhu cười, một bên mang theo đồ ăn cho Trạch Hâm, biểu tình thập phần thỏa mãn.

“Ân.” Trạch Hâm lên tiếng, cúi đầu tiếp tục ăn.

Đợi cho Trạch Hâm ăn xong, Thẩm Hạo mới thanh toán tiền, chuẩn bị mang theo cậu đến mục đích kế tiếp.

“Thẩm tổng.” Ngay tại thời điểm hai người chuẩn bị rời đi, chợt nghe phía sau truyền đến một thanh âm mềm nhẹ.

Nhìn ánh mắt mỹ nữ trước mắt này nhìn chằm chằm Thẩm Hạo nháy mắt cũng không nháy, Trạch Hâm có chút nghi hoặc.

“Đã lâu không thấy.” Thẩm Hạo thập phần thân sĩ mở miệng.

Mỹ nữ kia tựa hồ một điểm đều không ngại xa cách trong khẩu khí Thẩm Hạo, nhìn hắn có chút ai oán nói: “Thẩm tổng, kỳ thật mấy ngày tách ra ta luôn nhớ đến ngươi, có thời gian chúng ta có thể ăn một bữa cơm cùng nhau hay không.”

Ngữ khí mỹ nữ thập phần uyển chuyển, nhưng là bằng vào trực giác bản thân, còn có ánh mắt một phút không rời nhìn chằm chằm Thẩm Hạo của mỹ nhân, Trạch Hâm cảm thấy chính mình đại khái là đụng phải tình địch. Cảm giác này, có chút khó chịu không hiểu.

Sau khi Thẩm Hạo nghe xong nàng nói lập tức liền hiểu được là chuyện gì xảy ra, cười cười nhìn nàng, thân thủ ôm người bên cạnh, “Ngượng ngùng, ta đã không phải tổng giám đốc Thẩm thị, cho nên không cần kêu ta cái gì Thẩm tổng, hơn nữa ta nghĩ về sau ta đều sẽ không có thời gian ăn cơm cùng ngươi.”


Nói xong, không để ý mỹ nhân trước mắt bởi vì mấy câu nói đó của hắn mà biến sắc mặt, mang theo Trạch Hâm lập tức rời đi.

“Ngươi mất hứng?” Nhìn Trạch Hâm từ sau khi lên xe vẫn không nói gì, Thẩm Hạo có chút hoảng hốt.

“Ân.” Là phi thường mất hứng, ai nhìn thấy bạn giường không biết là thứ mấy của nam nhân của chính mình mà có thể vui vẻ!

Thẩm Hạo không có lập tức lái xe, chỉ là quay đầu chăm chú nhìn Trạch Hâm ngồi cạnh chính mình, thành kính hôn môi cậu, thập phần ôn nhu nói: “Chuyện trước kia nếu đã xảy ra, ta không muốn biện giải cái gì cho chính mình, nhưng là ta muốn nói, về sau bên người của ta chỉ có một người là ngươi.” Mà ngươi, cũng chỉ có thể là của ta.

Tuy rằng Trạch Hâm nghe qua trong lòng vẫn cảm thấy rầu rĩ, nhưng vẫn tốt hơn rất nhiều so với vừa rồi.

Nhìn Trạch Hâm tựa hồ còn có chút mất hứng, Thẩm Hạo cười cười, đi mục đích sau trước, có lẽ ở nơi đó bảo bối của mình sẽ cao hứng hơn một chút.

Thời điểm xuống xe, tuy rằng Trạch Hâm còn đang sinh khí, nhưng vẫn có chút tò mò nhìn kiến trúc trước mắt. Đây là một tòa kiến trúc giả cổ, chân chính hiện ra ý nhị cổ hương cổ sắc, đi vào không có cảm giác âm u của phòng cũ, ngược lại có loại cảm giác sinh cơ bừng bừng, làm cho tâm tình người ta có chút khoái trá.

Nhìn tâm tình Trạch Hâm tựa hồ tốt lên, Thẩm Hạo nắm tay cậu một đường đi vào. Đi vào mới phát hiện bên trong cũng giống nhau, bố trí giống như tửu lâu trước kia

“Nơi này là một cái sơn trang ôn tuyền để nghỉ phép, chỉ là chủ nhân nó tương đối mới mẻ độc đáo nên đổi thành như vậy.”

Ngay tại thời điểm hai người nói chuyện, một cái mỹ nữ mặc cổ trang đi đến từ đối diện, thập phần cung kính nói: “Xin hỏi các ngươi có hẹn trước sao?”

“Có.”

“Tốt, xin theo ta.”

Nói xong, mang theo hai người một đường đi vào, đến quầy phía trước. Sau đó Thẩm Hạo báo tên chính mình, rất nhanh người kia liền đưa cho Thẩm Hạo một cái thẻ bài.

“Xin đi theo ta.” Tiếp nhận thẻ bài, tiểu thư kia lại gọi bọn hắn đi theo nàng.


Bảy hồi tám chuyển đi qua hành lang gấp khúc, ba người rốt cục đi tới trước một cái cửa, mỹ nữ làm một cái thủ thế mời vào, “Nơi này là phòng các ngươi, quét thẻ là có thể đi vào, có cái gì cần thì có thể ấn đèn phục vụ trong phòng, hi vọng ngươi ở trong này chơi cao hứng.”

“Ân.” Nói xong, Thẩm Hạo liền trực tiếp quét thẻ đi vào.

Đi vào, liền phát hiện bên trong là phòng tình lữ, đặc biệt dễ thấy là chiếc giường lớn king size bên trái phòng kia.

Thấy Trạch Hâm nhìn chằm chằm vào giường lớn, bên miệng Thẩm Hạo lộ ra một chút ý cười, dắt tay cậu, mang theo cậu đi đến bên phải, mở cửa, phía sau là một cái phòng tắm lộ thiên to lớn.

“Nơi này?” Trạch Hâm nhìn phòng tắm chỉ xuất hiện ở trong tiểu thuyết, thập phần nghi hoặc hỏi.

“Không phải nói nơi này là sơn trang ôn tuyền để nghỉ phép sao, cho nên chính là nơi này.” Thẩm Hạo vây quanh phía sau Trạch Hâm, cúi đầu nói: “Hơn nữa nước nơi này đều là nước chảy lưu động, rất sạch sẽ.”

Lỗ tai Trạch Hâm rất mẫn cảm, bị Thẩm Hạo đùa như vậy rất nhanh liền đỏ lên, xoay người lại trừng mắt liếc nhìn hắn một cái.

Thấy Trạch Hâm không hề tức giận đến như vậy, Thẩm Hạo liền động thủ cởi người ra sạch sẽ, bế xuống.

“Ngươi, ngươi làm gì?” Một bên không làm cho chính mình ngã xuống, một bên tức giận nhìn Thẩm Hạo.

Thẩm Hạo cắn cắn lỗ tai cậu, một bên động tác kịch liệt, “Giúp ngươi rửa sạch sẽ a.”

Đợi cho thời điểm hai người tắm xong, Trạch Hâm đã sớm hôn mê bất tỉnh, mặt bị nhiệt khí huân trở nên đỏ bừng. Thẩm Hạo hôn hôn cái trán cậu, đem nhân hảo hảo ôm trong lòng mình, nặng nề ngủ.

Ngày hôm sau, đợi cho thời điểm Trạch Hâm tỉnh lại bên người đã không còn ai, nhìn lướt qua, liền nhìn thấy nam nhân đang lỏa nửa người trên đứng gọi điện thoại tại địa phương cách chính mình không xa, nam nhân có chút cảm ứng đúng lúc treo điện thoại nhìn về phía người trên giường.

“Ta mang ngươi đi ra xem.” Đợi cho ăn xong bữa sáng, Thẩm Hạo đầy mặt ý cười nhìn Trạch Hâm nói.

Nhìn thoáng qua người kia cười thập phần đến sáng lạn, Trạch Hâm cúi đầu đáp lên tiếng, “Ân.”


Ra cửa mới biết được, nguyên lai trang sức mặt ngoài nơi này đều là dựa theo kết cấu kiến trúc cổ đại, nhưng là phòng cũng có các bất đồng, cho nên không mở cửa ra thì không ai đoán được bên trong là cái dạng gì. Tuy rằng nghe qua thập phần không ổn, nhưng là chỉ có người tự mình đến mới có thể thể hội cảm giác kinh ngạc cùng với vài phần khiếp sợ mà cái loại lạc giữa thời không này mang lại

“Xem, nơi này trừ bỏ sơn trang ôn tuyền để nghỉ phép ở ngoài, cách đó không xa còn có một cái điện ảnh thành, cho nên người tới nơi này chơi xong liền trở về nhìn xem cái điện ảnh thành kia.” Thẩm Hạo một bên giới thiệu cho Trạch Hâm, một bên mang theo cậu đi dạo tại cái sơn trang nghỉ phép thập phần rộng lớn này.

“Điện ảnh thành?” Trạch Hâm một bên cố gắng không nhìn nhóm phục vụ sinh mặc trang phục thị nữ thị vệ chung quanh, một bên tò mò hỏi.

“Ân.” Thẩm Hạo nhìn bộ dáng thập phần khó hiểu của Trạch Hâm, vì thế thập phần cẩn thận giải thích, “Có chút điện ảnh cần dựng cảnh tượng tương ứng, dựng xong lại dỡ xuống cũng rất lãng phí, hơn nữa tổ kịch khác có thể mượn, nhưng là có đôi khi lại không cần một cái như vậy, vì thế tiếp theo liền thành lập lên cái khác. Dần dần, nơi này liền biến thành điện ảnh thành, rất nhiều thời điểm tổ làm kịch cần quay chụp cảnh tượng đặc thù liền tới nơi này, tiết kiệm tiền bạc lại dùng ít sức.”

“Nga.”

“Nếu ngươi cảm thấy hứng thú thì chúng ta đợi chút rồi đi xem, có lẽ có thể đụng mặt một hai tổ kịch đang quay phim.” Thẩm Hạo đầy mặt trêu tức nói, hiển nhiên hắn không có nhiều hứng thú với cái này.

“Được.”

Đợi cho hai người giải quyết xong cơm trưa thập phần xa hoa, mới chậm rì rì lái xe đi tới điện ảnh thành phụ cận.

“Thời điểm quay chụp có thể để cho người ta đi vào nơi này xem sao?” Trạch Hâm cảm thấy đó là một chuyện thập phần kỳ quái.

Nhìn Trạch Hâm thập phần hoang mang, Thẩm Hạo cười khẽ một tiếng, “Đương nhiên không phải, nếu mỗi người đều có thể đi vào thì nơi này không phải sẽ lộn xộn, bình thường thời điểm có tổ kịch quay phim điện ảnh thành sẽ bị phong bế, chỉ có thời điểm không có tổ kịch mới có thể mở ra cho du khách.”

Nghe Thẩm Hạo nói, Trạch Hâm trừng mắt nhìn hắn, “Kia nếu có người quay phim, chúng ta đây làm sao đi vào?”

Thấy biểu tình Trạch Hâm thật sự là rất đáng yêu, Thẩm Hạo hôn hôn ở trên mặt cậu, “Yên tâm đi, ta ra mặt là có thể vào.”

Trạch Hâm nhìn hắn, trong ánh mắt rõ ràng viết: giai cấp đặc quyền vạn ác!

Thời điểm hai người đến, nơi đó rất rõ ràng đã bị tổ kịch nhận thầu, nhưng là đi theo Thẩm Hạo vẫn có thể một đường đi vào.

Đi vào, Trạch Hâm liền cảm thấy chính mình đi tới một cái địa phương thời không thác loạn, kiến trúc thời nào cũng có, quả thực làm cho người ta không nhận ra.

Ngay tại thời điểm Trạch Hâm nhìn không chuyển mắt, Thẩm Hạo ở một bên nhìn Trạch Hâm, đột nhiên xuất hiện một thanh âm, “Thẩm tổng…”


Thẩm Hạo chuyển ánh mắt hướng về phía nữ nhân mặc một thân trang phục chức nghiệp trước mắt này, ánh mắt ý bảo nàng nói xong lời vừa rồi chưa nói xong.

“Thẩm tổng.” Nữ nhân nhìn thoáng qua Thẩm Hạo, lại nhìn thoáng qua Trạch Hâm đứng ở bên cạnh hắn, thập phần cẩn thận hỏi, “Ngươi là tới nơi này chơi, hay là…”

“Ta là tới chơi.” Không có nghe nữ nhân nói tiếp, Thẩm Hạo nói xong liền trực tiếp mang theo Trạch Hâm rời đi.

“Xem a, có chút người vẫn là không có ánh mắt như vậy muốn chỉ điểm người khác (chém).” Đợi cho Thẩm Hạo đi rồi, Bạch Liên không biết khi nào thì xuất hiện ở phía sau nữ nhân nhịn không được mở miệng châm chọc.

Nghe Bạch Liên nói, trong mắt nữ nhân hiện lên một chút âm ngoan, nhưng là rất nhanh điều chỉnh biểu tình, cười nói: “Kia cũng tốt hơn so với trước kia không cần, hiện tại muốn người ta còn một chút cũng không hiếm lạ a! Trên đời cũng không có nhiều thuốc hối hận như vậy a ~” nữ nhân đùa cợt nhìn nàng một cái, sau đó xoay người rời đi.

“Ngươi…” Bạch Liên ở phía sau nhìn bóng dáng nữ nhân rời đi, giờ phút này hận đến ngứa răng. Đúng vậy, từ sau khi lần trước đi tìm Lý Tề, nàng liền hối hận. Nếu lúc trước ở lại bên người Thẩm Hạo là mình, kia hiện tại được che chở mọi cách cũng sẽ là mình. Kỳ thật bọn họ vừa tiến đến nàng liền chú ý đến bọn họ, chỉ là một người vội vàng xem cảnh sắc, một người vội vàng xem sắc đẹp, cuối cùng ai cũng không nhìn đến nàng. Vì thế, nàng cũng tận mắt thấy Thẩm Hạo sủng một người là sẽ sủng đến như thế nào, là thứ mà hiện tại nàng cầu mà không được.

Nhìn hai người cùng đi, Bạch Liên càng nghĩ càng không cam lòng. Rõ ràng trước kia thích chính mình như vậy, hiện tại không có khả năng một chút cũng không động tâm với chính mình, nếu chính mình chủ động một chút, có phải kết quả liền không giống hay không, có lẽ trước kia chính mình rất lạnh nhạt, cho nên hiện tại Thẩm Hạo mới muốn kích thích chính mình như vậy. Nghĩ như vậy, Bạch Liên nhìn bóng dáng hai người lộ ra một cái tươi cười ý vị thâm trường.

“Tinh tinh, ngươi sinh khí?” Nhìn Trạch Hâm vẫn bất hòa không buồn nói chuyện với chính mình, Thẩm Hạo thập phần lo lắng hỏi, hắn không thích như vậy.

Trạch Hâm nhìn hắn một cái, thành thật nói: “Đúng vậy.”

“Vì cái gì?”

Trạch Hâm cau mày do dự hai giây, vẫn là nói một câu, “Ta cảm thấy tình nhân trước kia của ngươi qua nhiều, nơi nào cũng có thể đụng tới.”

Nghe Trạch Hâm nói, Thẩm Hạo ngược lại thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần không nghẹn ở trong lòng giận dỗi cùng chính mình là được, “Ta cam đoan với ngươi, sau khi ta nhận thức ngươi thì không còn liên hệ cùng các nàng, về sau cũng sẽ không có liên hệ gì.”

“Thật sự?”

“Ân.”

“Được rồi.” Trạch Hâm cảm thấy chính mình hiện tại đặc biệt giống cái loại bà chủ gia đình bắt buộc lão công giao ra tất cả tiền lương cho mình, còn luôn có một loại cảm giác thỏa mãn nhàn nhạt.”Ta tin tưởng ngươi.”

Khoái trá trôi qua đề tài này, hai người lại bắt đầu dùng nửa ngày đi dạo điện ảnh thành, kế tiếp lại trở lại sơn trang ôn tuyền nghỉ phép một đêm. Đợi cho thời điểm tính tiền ngày hôm sau, Trạch Hâm vụng trộm liếc mắt một cái, luôn cảm thấy có loại cảm giác hít thở không thông. Mẹ nó, mới ở trong này hai đêm một ngày, giá kia đều muốn đuổi kịp bày ngày bơi ở Hoàn Cầu!

Đợi cho sau khi trở về, Thẩm Hạo dần dần vội vàng, tuy rằng hắn luôn không nói, nhưng là Trạch Hâm vẫn là có thể nhận thấy được, vì thế giảm bớt thời gian hai người dính lấy nhau, đổi thành tình huống hai người ở mỗi một phòng làm các việc riêng. Tuy rằng Thẩm Hạo thập phần bất mãn với hiện trạng này (phúc lợi hôn hôn, ôm một cái đã không còn, (╯‵□′)╯︵┻━┻), nhưng là nghĩ đến kế hoạch về sau, vẫn nhịn xuống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui