Chủ nhân của tiếng nói đó, hiện rõ dần từ lớp sương mù phía sau lưng Trịnh Chánh, đó là một cô gái vô cùng xinh đẹp trong chiếc áo dài kiểu cổ trang màu đỏ ôm sát người, vóc dáng thật yểu điệu, mỗi bước đi dễ dàng khiến cho người ta mê mẫn ngắm nhìn, ả bước lại gần rồi vòng tay ôm lấy người Trịnh Chánh, ông ta cũng vòng tay ôm lấy cô gái áo đỏ nọ.
Trên môi nở nụ cười thỏa mãn
Huyền Tiên dẫu không mở pháp nhãn vẫn rỏ mồn một, cô gái áo đỏ kia chính là một con nữ quỷ, con nữ quỷ này pháp lực có lẽ vô cùng cao cường, có thể nói Huyền Tiên chưa bao giờ gặp một con nữ quỷ nào xinh đẹp, và có pháp lực cao cường như kẻ đang đứng trước mặt.
Cô ta tức giận hét lên
- Trịnh Chánh, anh mau dừng lại đi, bây giờ quay đầu vẫn còn kịp, đừng nghe lời ngon ngọt của nữ quỷ kia mà đi vô con đường tà đạo
Một tiếng nói hùng hồ tựa như tiếng chuông đồng, không biết từ đâu phát ra trả lời Huyền Tiên
- Tà đạo thì đã sao, ai mạnh thì kẻ đó là là vui, lý lẽ thuộc về người chiến thắng.
Tiếng nói vừa dứt, một người đàn ông mặt bộ đồ đen, có nhiều sọc trắng, sọc vàng vẽ lằng ngoằn trên cái áo bó sát người, bổng nhiên hiện ra, trên tay cầm một cây gậy hình đầu lâu trắng hếu, đặt biệt đôi mắt của cái đầu lâu tuy sâu hoẵm nhưng nó không trống rổng như mấy cái đầu lâu khác, mà từ bên trong đôi mắt đó có ánh lửa xanh biết tỏa ra.
Người đàn ông nọ khá lớn con, tóc ông ta bạc trắng như cước búi cao tạo thành hình cái chổi tre, gương mặt to bè bè màu tím rất quái dị, trên gương mặt đó có vô số hình xăm, nó càng tô thêm vẻ quái dị cho đôi mắt to lớn muốn lộ hẳn ra ngoài, từ trên người ông ta tỏa ra một loại khí tà ác vô cùng.
Huyền Tiên vội hỏi
- Ông là ai?
Người đàn ông nọ bước lại gần hơn, hắn ta nhếch miệng lên cười
- Ta chính là người mà ngươi tìm kiếm bữa giờ, thật không ngờ hai tên quỷ hộ pháp và hơm trăm binh tướng, mà ta vất vả luyện nhiều năm đã hoàn toàn bại trong tay ngươi.
Rất khá, rất khá ha ha ha…
Nói xong hắn ta cười lên như điên dại.
Huyền Tiên sau cùng cũng đã gặp được kẻ đứng sau mọi chuyện mà bữa giờ cô vẫn không tìm thấy tung tích, biết đây chính là tên đại ác ma nên không khách sao, gằn giọng
- Nói đi, ngươi muốn gì?
- Ta muốn gì, ha… ha… ha..
, ta muốn mạng của ngươi, ta muốn hồn vía của ngươi, ta muốn cái đầu và trái tim của ngươi, vì vậy hôm nay chính là ngày chết của ngươi.
Nói xong, tên thầy tà không cho Huyền Tiên có cơ hội thỉnh chư vi hộ pháp hay binh tướng tới tương trợ, hắn rút từ trong người ra mấy bùa đen chử trắng, xanh và tím, niệm chú đánh lên ấn đường, hai vai, phần bụng và hai chân nhằm phong tỏa hoàn toàn không cho Huyền Tiên tiếp nhận điển lực, giờ cô đã không thể xuất hồn hay thi triển pháp lực được nữa, bởi pháp của Huyền Tiên khác với các pháp sư tu luyện thông thường, nên khi nắm được điểm này tên này đã dễ dàng trấn áp.
Để chắc ăn hơn, hắn vẩy tay ra hiệu cho Trịnh Chánh cùng ả nữ quỷ áo đỏ xông lên, dùng tà pháp đóng thêm mấy loại cây độc vô tứ chi và người cô.
Huyền Tiên không còn đủ sức chiệu đựng, lập tức té ra bất tỉnh.
Tuy thần thức đã bị phép tà khóa lại, cũng không thể xuất hồn ra được, nhưng ít nhất Huyền Tiên vẫn có thể mơ hổ quan sát bên ngoài chút ít, tuy không quá rỏ ràng như lúc bình thường nhưng cũng chưa tới nỗi hoàn toàn vô thức
Tên Thầy tà nọ bước lại gần Huyền Tiên, rồi cất tiếng
- Như ta đã nói ban đầu, chỉ cần bắt được Huyền Tiên ta sẽ thưởng cho hai người các ngươi, mỗi người một phần hồn phụ của ả và các ngươi sẽ hoàn toàn được sử dụng máu của ả để tu luyện
Nói tới đó tên thầy tà nhìn nữ quỷ, nhếch mép cười nói
- Khi ngươi dùng máu và phần hồn của ả này xong, thì không chỉ tu vi của ngươi có bước tiến dài, mà hồn phách ngươi sẽ gần như ngưng thành thể xác thật, lúc đó ngươi sẽ là nữa người nữa quỷ, lợi hại vô cùng.
- Dạ cảm ơn chủ nhân đã ban tặng
Ả nữ quỷ nghe vậy thì vui mừng ra mặt, vội quỳ xuống cảm ơn tên thầy tà.
Hắn ta gật đầu vừa lòng, rồi nhìn qua Trịnh Chánh cất tiếng
- Còn ngươi vốn là con người, tu vi cũng đã khá cao nên lần này, sau khi ngươi luyện xong, chắc chắn tu vi sẽ có bước tiến rất lớn, hơn nữa khi ngươi song tu với Lan Lan.
Nhân quỷ hòa hợp, thì các ngươi sẽ càng trở nên vô cùng mạnh mẽ, tới lúc đó sẽ không có người là đối thủ của các ngươi.
Trịnh Chánh nghe vậy, còn muốn vui mừng hơn nữ quỷ Lan Lan, hắn quỳ xuống lạy tạ ơn, bởi không chỉ có được tu vi tăng tiến mà còn được song tu với người vợ có nhan sắc vô cùng xuất sắt.
- Con đa tạ sư phụ, ơn này con không bao giờ dám quên
Tên thầy tà cười vang, tỏ ra phấn khích vô cùng, hắn liên tục nói mấy chử được
- Được, được ha ha ha ha ha , được lắm, được lắm, sau khi luyện xong ba thầy trò ta sẽ tung hoành ngan dọc mà không ai cản nỗi
Nói xong hắn đứng chính giữa, Trịnh Chánh và nữ quỷ Lan Lan đứng hai bên cùng thi triển tà pháp, không biết tên thầy tà lấy từ đâu ra một cái lu lớn, bên trong có chứa thứ nước sóng sánh màu xanh thẩm, và một cái lu nhỏ hơn có thứ nước màu tím rịm.
Ngoài ra, hắn ta còn chuẩn bị thêm ba cái bình hồ lô màu đỏ như máu.
Chuẩn bị xong mấy thứ đó, hắn ra lệnh
- Hai ngươi trước tiên hãy khiên ả Huyền Tiên đặt vô cái lu nước lớn, sau khi ta làm phép rút hồn phách ả bỏ vô trong ba bình hồ lô này xong, hai cái hồ lô nhỏ là của các ngươi, còn cái lớn là của ta.
Sau đó, đợi ta ra hiệu các ngươi lập tức moi tim và cắt đầu ả bỏ vô cái lu nhỏ, rồi lập tức quay lại cởi đồ nhảy vô cái lu lớn này và bắt đầu tu luyện như phương pháp ta đã dạy, nghe rõ chưa.
Trịnh Chánh và Lan Lan vui mừng dạ một tiếng thật lớn.
Rồi đứng bên cạnh chuẩn bị hành động theo lệnh của thầy tà.
Tên thầy tà, một tay cầm gậy đầu lâu, một tay bắt ấn, miệng đọc lớn các loại tà chú.
Trên cao, gió từ bốn phía bắt đầu lùa tới, sương mù đang bao quanh nơi này bổng nhiên từ từ tụ lại, chúng hợp lại thành một vòi rồng xoáy cuồn cuộn sâm nhập vô người Huyền Tiên, rồi nó từ từ nhất hổng thân thể cô lên cao khỏi mật đất.
Trịnh Chánh và Lan Lan gần như nhín thở chờ đợi giây phút quan trọng, mà nói đúng hơn chỉ có Trịnh Chánh nín thở chờ thôi, chứ Lan Lan cũng không còn thở cả trăm năm nay rồi.
Ba phần hồn, chính phần phách của Huyền Tiên, bị tên thầy tà từ từ kéo ra khỏi cơ thể, cô tuy bị phong bế hết mọi thứ bởi các loại bùa phép tà ác, nhưng tên thầy tà không ngờ Huyền Tiên vẫn còn chút ý thức, nên cô cố gắn phản khán, dẫu phản khán bây giờ hết sức yếu ớt.
Thấy vậy tên thầy tà hét lên
- Hừ, còn muốn phản khán sao, vô ích thôi, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết rồi
- Chuyện đó thì chưa chắc đâu
Không biết từ đâu, một giọng nói hùng hồ tựa tiếng chuông đồng vọng tới.
Giọng nói đó làm cho tên thầy tà giật mình, tiếng nói đó không chỉ làm cho hắn giật mình và hai tên bên cạnh càng hoảng sợ hơn, bởi âm thanh đó không chỉ truyền tới lổ tai mà dường như nó vang rền cả trong thần thức.
Cũng nhờ có tiếng nói đột nhiên vang lên, làm tên thầy tà phân tâm dừng việc trục hồn Huyền Tiên lại, nên hồn phách cô lần nữa trở về với xác an toàn.
Tên thầy tà đưa mắt nhìn quanh một vòng, không thấy ai nên hắn tức giận hét lên giọng vô cùng tức giận
- Ngươi là ai, có giỏi thì xuất hiện đi, đừng có làm con rừa rụt cổ chơi trò ẩn nấp như con nít vậy.
- Được, sẽ như ngươi mong muốn
- Tiếng nói vừa dứt, một thủ ấn màu đỏ rực từ trên trời tỏa hào quang sáng chói đánh thẳng xuống, tên thầy tà, Trịnh Chánh và nữ quỷ Lan Lan thấy vậy liền không dám chậm trể nhảy lùi về sau hàng mấy chục thước để tránh né.
Thủ ấn nọ chụp xuống với đường kính chừng chục thước phủ xuống, tuy không làm tổn thương được ba kẻ nọ, nhưng đã đánh tan đám sương mù được tạo ra bởi âm khí và độc khí, mà tên thầy tà đã khổ công bày bố.
Tuy ba kẻ kia nhanh chân nhảy thoát khỏi phạm vi sát thương của thủ ấn, nhưng cũng khiến chúng kinh hồn bạt vía, vì biết lần này kẻ đến không phải nhân vật tầm thường, cũng không phải là người đơn giản như Huyền Tiên.
Mà kẻ kia tuyệt đối là một cao thủ, một Pháp sư với pháp thuật vô cùng siêu việt ,à tên thầy tà này cả đời chưa bao giờ đụng phải.
Bởi người đó còn chưa xuất hiện, và chỉ với một đòn đánh từ xa đã khiến cho cả ba phải sất bất sang bang.
Thì đúng là kẻ vô cùng khó nhai, thấy vậy tên thầy tà tỏ ra kiêng dè, bèn lên tiếng
- Ta và ngươi nước sông không phạm nữa giếng, có sao lại nhúng tay vô chuyện của ta như vậy?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...