Long chợt hỏi
- Game này bắt buột phải dùng chuột và bàn phiếm đặt thù hay sao.
Vong linh nam nhỏ thó trả lời ngay
- Dạ không, bàn phiếm nào thì cũng chơi được, có điều bàn phiếm đặt biệt thì vừa thể hiện đẳng cấp vừa có thêm vài tính năng, mà bán phiếm thường không có.
Long ngước lên nhìn 3 vong linh đó, cảm kích nói.
- Các ngươi làm tốt lắm, ta thay mặt những người bị nạn cảm ơn.
Vong linh nữ không dám nhận lời khen
- Dạ việc tụi con làm có đáng gì đâu, chỉ mong thầy và sư ông sớm cứu được những người bị nạn thoát khỏi tên tà linh kia
Long gật đầu
- Nhận được tin tức này, sẽ là manh mối quan trọng giúp ta và sư phụ có thể tiến vào trong gamme xxxxx để cứu người.
Các ngươi mấy hôm nay đã vất vả rồi, mau đi hưởng hương khói rồi nghỉ ngơi.
Long bước ra lấy 3 cây nhang, đốt lên cắm vào lư hương cho 3 vong linh kia.
Xong anh quay lại phòng tiếp tục ngồi thiền tăng cường linh lực.
Sáng hôm sau, Long ngồi trong phòng thiền sư Nhật Viễn, kể lại tình hình của 3 vong linh nói tối qua cho sư phụ mình nghe.
Nghe xong, sư Nhật viễn chậm rãi nhớ lại một lức rồi ông cất tiếng
- Con nói sư phụ mới nhớ, quả thật nhà mấy em bé bị nạn có bàn phiếm và con chuột máy tính rất đẹp.
Nhưng lúc đó, ta không cảm ứng được mấy món đồ đó có âm khí nên bỏ qua.
Nói không chừng, đó chính là chiều khóa để đi vô trong game xxxxx.
Long cũng tán thành cách nghĩ này.
- Vậy chút nữa, thầy trò mình có thể xuống nhà bạn trẻ vừa bị nạn hôm bữa được không sư phụ?
- Được, ta cũng đang có ý định này, trước tiên, hai thầy trò cần chuẩn bị chút đồ rồi mới đi được.
À, hình như thanh đoản đao Mộc hóa thạch của con đã bị gãy, khi giao chiến tại cõi âm phải không?
- Dạ, lần đó cũng nhờ thanh đao đó mà con giữ lại được cái mạng của mình
Sư Nhật Viễn đứng lên đi lại tủ tìm một hồi, khi quay lại mang theo một thanh pháp khí đưa cho Long.
Ông cất tiếng
- Con cầm lấy pháp khí này, đây vốn là pháp khí Mật Tông mà ngày xưa thầy Pháp Không đã tặng cho sư phụ.
Sư phụ cũng giữ nó gần 30 năm rồi.
Đưa hai tay nhận lấy pháp khí, đó là một thanh kiếm hình thù tương tự thanh kiếm của ngài bất Động Minh Vương.
Dài chừng 3 tấc, làm bằng gỗ gì Long không rõ nhưng nó đã lên nước đen bóng và cầm khá nặng.
Cầm thanh kiếm trong tay, Long nhìn sư phụ
- Đây vốn là vậy kỷ vật của thầy Pháp Không, sư phụ cho con nhưng vậy có lẽ không nên!
Sư Nhật Viễn cười hiền từ, nhìn để tử mình
- Trong đạo Phật chúng ta nói đến chử duyên, pháp khí này cùng con vốn có duyên, ta giữ nó hơn 30 năm mà rất ít khi dùng tới.
Giờ hãy để nó cùng con hành pháp cứu nhân độ thế, tiêu trừ tà ma.
- Dạ con xin ghi nhớ lời sư phụ dạy, nhưng cho con pháp khí này rồi sư phụ dùng cái nào ạ?
- Con yên tâm, sư phụ còn mấy pháp khí lận.
Sau khi liên hệ chú Huy, ba của chàng thanh niên gặp nạn, sư Nhật Viễn kêu 2 người đệ tử theo tu tại cốc, chuẩn bị các pháp bảo và đồ vật cần thiết.
Chuẩn bị xong mọi thứ, 4 thầy trò theo đường mòn xuống chân đồi đi ra ngoài đường lớn.
Vì đường vô cốc nhỏ lại cây cối nhiều, nên xe hơi không thể nào vô được, mấy thầy trò phải đi bộ ra đường lớn, tới nơi đã thấy xe chú Huy đợi sẵn ở đó từ trước.
Chỉ vài phút sau, họ đã ra đến trung tâm xã, nhà chú Huy là căn biệt thụ khá lớn nằm ngay trục đường chính.
Mấy thầy trò theo chân chú Huy, dẫn lên phòng của cậu con trai gặp nạn, đó là một thanh niên tầm 15 – 16 tuổi đang nằm trên giường, giống như ngủ say.
Long bước lại gần quan sát, rồi nhờ người nhà mở máy tính của cậu thanh niên đó lên để tiếp tục kiểm tra.
Mẹ của cậu ta bước tới, chỉ vừa chạm tay vô máy đã tự động bật lên, Long thấy vậy bước lại nhìn.
Trên màng hình có một trò chơi đang mở, cảnh chém giết, máu me nhìn rất phản cảm, thấy vậy Long quay ra nói với sư phụ mình
- Sư phụ ơi, con nghỉ đó là game này
Sư Nhật Viễn lấy làm lạ, vì lần trước rỏ ràng máy tính này đã tắt, sao giờ nó lại hoạt động như vầy.
Ông liền nói ra nghi vấn của mình
- Thật lạ, lần trước sư phụ có kiểm tra
qua máy tính này, thấy nó đã tắt chứ không phải đang hoạt động như vầy.
Nói xong ông quay ra hỏi chú Huy và người nhà, từ bữa đó tới nay có ai đụng chạm vào máy tính này không.
Cả nhà cả 3 người đều khẳng định, không có bất kỳ ai đụng vào máy tính.
Họ cũng bất ngờ vì hiện tượng này, Long và mọi người nhất thời không hiểu nguyên do, cũng đành gát lại chuyện đó qua một bên, bởi mọi người phải bắt tay vào bố trí vài thứ trong phòng.
Sư Nhật Viễn nói với Long
- Do tà linh ẩn nấp trong game tác quái, nên trước tiên mình phải xuất hồn vô trong game tìm và tiêu diệt được tà linh đó, mới giải cứu được các nạn nhân.
Sư phụ sẽ vô đó, còn con hãy ở ngoài này cùng với 2 sư đệ mình, lập đàn làm phép trợ lực cho sư phụ.
Long phản đối.
- Con vô đó sẽ thích hợp hơn, bởi thứ nhất con đã có kinh nghiệm từ lần xuất hồn vô cõi âm cứu người, thứ 2 con chỉ biết đánh đấm chứ không rành về lập đàn làm phép, hơn nữa pháp lực sư phụ cao cường , nếu con vô đó gặp nguy hiểm thì người có thể tiếp ứng được từ bên ngoài.
Còn ngược lại, tụi con pháp lực không đủ, sẽ khó tiếp ứng nếu sư phụ vô đó.
Sư Nhật Viễn lắc đầu,
- Vô đó nguy hiểm trùng trùng, bởi đây là game xxxxx đã bị tà linh khống chế, con còn trẻ lỡ như có chuyện gì…..
Long cắt ngan lời thầy mình
- Nếu có chuyện, thì bên ngoài đã có sư phụ và 2 sư đệ trợ lực cho con rồi
Hai thầy trò còn tranh luận ai sẽ là người xuất hồn vào trong game, họ còn tranh luận chưa có hồi kết.
Thì một vị đệ tử khác của sư Nhật Viễn lên tiếng
- Thư sư phụ, sư huynh, theo con để chọn người vô game xxxxx chi bằng sư phụ hãy bói một quẻ, để chọn người thích hợp
Thấy đó là giải pháp hay, sư Nhật Viễn liền lấy mấy đồng xu cổ ra bói quẻ, qua một lúc tính toán.
Ông dừng lại tay quẹt mồ hôi trán, nói
- Lần này đứng là nhiệm vụ của con, Sư phụ và 2 sư đệ sẽ bên ngoài trợ lực nhưng con phải lưu ý, trong đó có nhiều nạn nhân bị Tà linh kia bắt giữ và khống chế, tuyệt đối không được ra tay sát hại họ.
Nếu không, thân xác họ bên ngoài cũng vì thế mà chết theo hoặc vĩnh viễn là người thục vật
- Dạ con biết ạ, con sẽ hết sức cẩn thận
Sư Nhật viễn dùng 5 sợi dây ngũ sắc, cột giữa ông cùng hai vị đồ đệ với Long tạo thành mối liên kết, sẵn sàng trợ lực khi gặp tình huông nguy hiểm.
Long kiểm tra lại pháp khí mình đã mang trên người, rồi bước đến cái bàn thờ lập tạm khi nãy, thắp 9 cây nhang rồi bước lại chổ máy tính ngồi vô ghế, đeo tai phone bắt đầu trò chơi.
Qua cả tiếng sau vẫn không có chuyện gì xảy ra.
Thấy làm lạ nên quay sang nhìn sư phụ, rồi chợt nhớ lại lời nói của 3 vong linh đêm nọ, Long vội nói
- Sư phụ ơi, nếu con không lầm thì mình tạm thời thoát ra khỏi trò chơi, đợi đến 11 giờ đêm rồi vô lại.
Sư Nhật Viễn nghe vậy cũng đồng ý, rồi 4 thầy trò và gia đình chú Huy cùng nhau chờ đợi tới giờ.
Khi màng đêm buông xuống, dẫu đây là con đường chính của xã nhưng đã dần vắng tiếng xe qua lại, càng về đêm nơi đây càng yên tỉnh.
Ngoài đường, chỉ còn vài ngọn đèn trên cao tỏa ra ánh vàng soi sáng nơi này, sư Nhật Viễn nhìn đồng hồ rồi nói.
- Cũng gần tới giờ rồi, thầy trò mình lên chuẩn bị và vừa.
Nói xong, 4 thầy trò lần nữa lên lại phòng của chàng thanh niên gặp nạn.
Mọi thứ đã được chuẩn bị xong từ khi nãy, giờ chỉ thắp lại hai ngọn đèn cầy trắng, sau khi sư Nhật viễn thắp nhang, Long lần nữa đốt 9 cây nhang và lẫm rẫm đọc chú.
Anh ngồi xuống ghế trước máy tính, đeo tai phone mở lại game xxxxx khi nãy.
Lần này, khi game xxxxx vừa được mở lên tự động đăng nhập, rồi cảnh tượng địa ngục hiện ra, cảnh chém giết nhìn rất phản cảm lần lượt hiện trước mắt, khiến Long khó chịu thầm nghĩ.
Loại game kiểu như vầy thật nguy hiểm, bởi nó sẽ tạo cho người trẻ tính hiếu sát, vừa nghỉ vừa cầm con chuột máy tính và sử dụng bàn phiếm.
Chợt cả con chuột máy tính cùng bàn phiếm tự động phát sáng, chúng tỏa ra thứ khi lạnh buốt, Long vội lên tiếng
- Sư phụ bắt đầu được rồi
Sư Nhật Viễn vội tiến lại gần bàn thờ, lấy mấy đạo linh phù đưa vô đèn cầy đốt, miệng lầm rầm đọc chú rồi tung lá linh phù lên không trung.
Ông quát lớn
- Tất cả, bắt đầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...