Pháo Hôi Tay Xé Hào Quang Vai Chính


Cuộc thi vào Đông Lệnh Doanh toán học cho học sinh trung học cả nước chia làm hai ngày, một ngày ba đề, tổng cộng bốn tiếng rưỡi, mỗi đề 21 điểm, 126 điểm tổng, đề càng khó hơn nhiều so với đề Olympic toán quốc tế, tính kỹ thuật cũng càng mạnh.

Không Thanh không phụ sự mong đợi của mọi người, lấy thành tích full điểm dành giải nhất, không chỉ thành công trúng cử đội tập huấn Hoa Hạ, còn có được tư cách tuyển thẳng vài trường đại học hàng đầu trong nước.

Tin tức truyền đến, lãnh đạo trường học vô cùng vui mừng, lại một lần đánh trống khua chiêng treo biểu ngữ trước cổng trường, chúc mừng bạn học Thẩm Không Thanh đạt giải nhất ở Đông Lệnh Doanh toán học.

Tuy rằng có ba mươi mấy người đạt giải ở Hoa Hạ, cuối cùng cũng chỉ có sáu người có thể vào đội đại biểu cho Hoa Hạ, tham gia Olympic toán học quốc tế, nhưng Không Thanh tin trưởng thực lực chính mình, cho nên cậu nên làm gì thì làm, tiến độ nghiên cứu phát minh trò chơi một chút cũng chưa tụt.

Ngược lại Tần Lãng khẩn trương không chịu được, người không rõ nhìn thấy, phỏng chừng sẽ cho rằng Tần Lãng mới là người được tuyển chọn, vì nước xuất chiến.

Thẩm Không Thanh càng yên bình, mỗi ngày Thẩm Gia Kỳ càng không thoải mái.

Mấy ngày trước ở tiệc sinh nhật Thẩm Gia Kỳ, tin tức Thẩm Không Thanh đoạt giải nhất ở Đông Lệnh Doanh, thành công vào được đội tập huấn quốc gia, còn được vài đại học đứng đầu tuyển thẳng truyền đến, Thẩm Gia Kỳ sâu sắc cảm nhận được chênh lệch giữa mình và Thẩm Không Thanh, bỗng nhiên trở nên vô cùng uể oải, nếu không phải Tiêu Hồng Triết vẫn luôn ở bên cạnh hắn, an ủi hắn, phỏng chừng cảm xúc Thẩm Gia Kỳ đã sớm hỏng mất.

Vốn dĩ, Thẩm Gia Kỳ tính trực tiếp hủy bỏ tiệc sinh nhật, tiếp tục tổ chức tiệc chỉ làm Thẩm Gia Kỳ cảm thấy hổ thẹn nan kham, nhưng Tiêu Hồng Triết ngăn hắn lại, nói hắn không nên tự sa ngã, còn có rất nhiều người thích hắn, yêu thương hắn, cứ cho là vì những người này, Thẩm Gia Kỳ cũng nên tỉnh táo lên, nỗ lực thành phiên bản tốt hơn của chính mình.

Thẩm Gia Kỳ uống xong chén canh gà này, cả người trở nên tự tin hẳn.

Đúng thật, Thẩm Không Thanh học giỏi thì sao? Mình mới là Thẩm gia nhị thiếu gia!
Thẩm Không Thanh chủ động cắt đứt quan hệ với Thẩm Gia, đối với Thẩm Gia Kỳ mà nói, thật sự không quá sáng suốt, nếu Thẩm Gia Kỳ là Thẩm Không Thanh, hắn nhất định sẽ không từ bỏ gốc đại thụ Thẩm gia này, chỉ vì chí kí đánh cược nhất thời, cuối cùng lại tiện nghi cho người khác, ngây thơ thật đấy.


Dưới sự giúp đỡ của Tiêu Hồng Triết và anh em Thẩm gia, tiệc sinh nhật Thẩm Gia Kỳ rất náo nhiệt, mấy tên công tử ca trong vòng đều mời được hết không sai biệt lắm, duy nhất làm Thẩm Gia Kỳ không cao hứng chính là mình luôn mời mãi nhưng Tần Lãng lại không tham dự, thậm chí mặt cũng chưa lộ, cũng không biết Thẩm Không Thanh rót bùa mê thuốc lú gì cho Tần Lãng, bây giờ Tần Lãng không có chút hứng thú gì với mình.

Thẩm Gia Kỳ kết luận, nhất định là Thẩm Không Thanh nói xấu mình trước mặt Tần Lãng, sau này có cơ hội, hắn nhất định phải giải thích cho rõ ràng với Tần Lãng, giao tình bọn họ cùng nhau lớn lên nhiều năm như vậy, cũng không thể bị người ngoài giữa đường chen chân phá hư.

Nếu Tần Lãng biết ý tưởng của Thẩm Gia Kỳ, nhất định sẽ cảm thất dở khóc dở cười, nếu muốn nói, chút giao tình này của y và Thẩm Gia Kỳ căn bản không thể coi là giao tình gì, không cần suy nghĩ nhiều, Tần Lãng cũng sẽ không chút do dự đứng về phía Thẩm Không Thanh.

Thẩm Gia Kỳ còn đang cân nhắc làm thế nào để kéo Tần Lãng về phe mình, không nghĩ tới, Tần Lãng đã sớm đem họng súng nhắm vào một nhà bọn họ.

Chuyện Thẩm Không Thanh và Thẩm Gia Kỳ mới sinh ra không lâu đã bị người ta ác ý tráo đổi cũng không khó để tra, tuy vì bảo vệ Thẩm Gia kỳ, người Thẩm gia đối với bên ngoài đều nói hai đứa nhỏ không cẩn thận bị ôm sai, không vạch trần chuyện ghê tởm của Tô Cầm Tuyết, sợ có một mẹ đẻ như vậy sẽ liên lụy đến thanh danh Thẩm Gia Kỳ, nhưng Tần Lãng vừa ra tay, không tốn chút công phu là tra được những ngày Thẩm Không Thanh còn ở trong tay ba mẹ nuôi năm đó, tức khắc đau lòng đến không chịu được.

Ba nuôi tính tình dữ dằn, yêu rượu như mạng, một lời không hài lòng là về nhà đánh con, hơn nữa còn một bà mẹ nuôi khẩu phật tâm xà, vô trách nhiệm đến cực điểm, mười mấy năm trước, Không Thanh đều kiếm ăn trên tay đôi vợ chồng cặn bã này, bị đánh bị mắng đều là chuyện cơm bữa, ngay mấy tháng trước, Khôn Thanh còn bị Chu Hoành Thịnh đánh đến vào cấp cứu, thiếu chút nữa mất mạng.

Tần Lãng tức giận không thôi, y không hiểu, vì sao ba mẹ ruột của Không Thanh sau khi biết được chuyện mười mấy năm qua còn có thể bình tĩnh như thế? Vì sao bọn họ không đứng ra thay con trai mình lấy lại công đạo?
Chẳng trách Không Thanh muốn cắt đứt quan hệ với người Thẩm gia, đổi lại là mình, phỏng chừng cũng sẽ làm vậy.

Tần Lãng càng nghĩ càng cảm thấy tức giận bất bình, người Thẩm gia không thay Không Thanh lấy lại công đạo thì thôi, y tới thay Không Thanh lấy lại công đạo.

Đáng tiếc, kế hoạch của Tần Lãng còn chưa kịp thực hiện, tên cặn bã Chu Hoành Thịnh này đã bị báo ứng trước.

Vốn dĩ Tần Lãng chuẩn bị dùng tiền mua mấy tên côn đồ chơi bời lêu lổng, để bọn họ đi theo tạo quan hệ tốt với Chu Hoành Thịnh, sau đó lại tìm cơ hội đối phó Chu Hoành Thịnh.

Chu Hoành Thịnh không phải thích say rượu sao? Dưới ảnh hưởng của đám hồ bằng cẩu hữu ở đó, tăng thêm độ nghiện rượu của Chu Hoành Thịnh, phá hoại thân thể Chu Hoành Thịnh, thậm chí làm Chu Hoành Thịnh nhiễm mấy thói hư tật xấu khác như đánh bạc linh tinh, cũng không phải không có khả năng.


Tần Lãng muốn xem xem, đến lúc đó, Tô Cầm Tuyết còn giúp Chu Hoành Thịnh giải quyết cục diện rối rắm kiểu gì?
Còn Thẩm Gia Kỳ, không phải thích đóng vai bạch liên hoa sao? Ba mình sau đít có một đống sổ nợ rối tinh rối mù, còn không đi trả nợ khoản nợ đã vay nặng lãi, tính mạng khó giữ, xem xem hắn còn có thể đứng ngoài cuộc nữa không.

Tần Lãng cũng không cảm thấy chính mình tàn nhẫn độc ác, đối phó với loại cặn bã như Chu Hoành Thịnh phải như thế, làm bộ ôn lương cung kiệm(*) đối với cặn bã như Chu Hoành Thịnh căn bản vô dụng.

Cũng không biết là Chu Hoành Thịnh làm bậy tự gặp báo ứng, hay là ông trời không muốn Tần Lãng bị ô uế tay vì một kẻ cặn bã như vậy, Tần Lãng còn chưa kịp động thủ với Chu Hoành Thịnh, Chu Hoành Thịnh đã tự tìm đường chết.

Cốt truyện nguyên bản, sau khi biết được Tô Cầm Tuyết và Chu Hoành Thịnh mới là ba mẹ đẻ của mình, Thẩm Gia Kỳ biệt nữu một đoạn thời gian, nhưng cuối cùng vẫn nhận người thân, bởi vì hắn có thể cảm nhận được mẹ đẻ Tô cầm Tuyết quan tâm yêu quý hắn.

Thẩm Gia Kỳ cũng biết chuyện Tô Cầm Tuyết làm thật sự không đạo nghĩa, nhưng thương thay tình cảm ba mẹ, xét cho cùng, Tô Cầm Tuyết cũng là muốn tốt cho mình, Thẩm Gia Kỳ bị cảm động, chẳng sợ hắn cứ ở lại Thẩm gia, nhưng quan hệ với Tô Cầm Tuyết vẫn không dứt, ngược lại càng ngày càng thân mật, cuối cùng thậm chí xuất tiền xuất lực, đưa Tô Cầm Tuyết và Chu Hoành Thịnh cùng dưỡng lão, để một đôi vợ chồng cặn bã này chết già.

Sau khi Không Thanh vào thế giới nhỏ này, chuyện đầu tiên chính là đoạn tuyệt quan hệ với Thẩm gia, chuyện thứ hai chính là châm ngòi quan hệ giữa Thẩm Gia Kỳ và vợ chồng Tô Cầm Tuyết.

Bởi vì Không Thanh ngáng một chân, Tô Cầm Tuyết không thể bán Thẩm Gia Kỳ lấy một trăm vạn, bồi thường cho Không Thanh.

Đoạn Mạn Nhu đương nhiên sẽ không bỏ qua một nhược điểm chói lọi như vậy, sau khi trở về liền nói cho Thẩm Gia Kỳ, thuận tiện hung hăng bôi đen Tô Cầm Tuyết một phen, chút tình cảm nhụ mộ của Thẩm Gia Kỳ đối với Tô Cầm Tuyết cũng bị suy giảm lớn.

Nguyên lai, Tô Cầm Tuyết luôn mồm là vì tốt cho hắn, nhưng hành động đều mang theo tư tâm.


Chuyện này ít nhiều ảnh hưởng tới quan hệ giữa Thẩm Gia Kỳ và Tô Cầm Tuyết, Thẩm Gia Kỳ rõ ràng không thân mật với Tô Cầm Tuyết như cốt truyện gốc.

Tô Cầm Tuyết cũng ý thức được điểm này, trong lòng sốt ruột, ngược lại càng gấp gáp muốn kéo gần quan hệ với Thẩm Gia Kỳ, cứ cách ba ngày lại gọi cho Thẩm Gia Kỳ, gửi tin nhắn, Thẩm Gia Kỳ không chê phiền lụy, dứt khoát lấy tiền tống cổ, lần lượt đưa cho Tô Cầm Tuyết cùng Chu Hoành Thịnh, cho rằng như vậy là có thể làm hai vợ chồng này ngừng một chút.

Tô Cầm Tuyết tâm cơ thâm trầm, vừa thấy thái độ của Thẩm Gia Kỳ với vợ chồng bọn họ, liền biết đứa nhỏ này muốn tránh xa hai vợ chồng bọn họ, một bên đồng thời mắng Thẩm Không Thanh, một bên trộm nghĩ cách hòa hoãn quan hệ với con trai, biết con tuổi dậy thì phản nghịch, Tô Cầm Tuyết lựa chọn thuận theo, không cưỡng bách Thẩm Gia Kỳ lập tức thân cận với vợ chồng bọn họ, mà là lạt mềm buộc chặt, từ từ mưu tính.

Một chiêu này thật sự hữu dụng.

Tô Cầm Tuyết yếu thế một phát, Thẩm Gia Kỳ lòng liền mang áy náy, cung cấp tiền đến khẳng khái, rốt cuộc tiền tiêu vặt của hắn cũng không ít, một mình mình căn bản dùng không hết, tiếp tế vợ chồng Tô Cầm tuyết và Chu Hoành Thịnh vẫn dư sức.

Bởi vì chuyện Thẩm Gia Kỳ trộm lấy tiền tiêu vặt tiếp tế cho Tô Cầm tuyết và Chu Hoành Thịnh, Thẩm Quốc Hào đối với đứa con nuôi này lần đầu tiên có bất mãn, Đoạn Mạn Nhu tuy ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng vẫn có chút không vui, Thẩm Gia Kỳ cảm giác được, nhưng kiên quyết không thay đổi, Đoạn Mạn Nhu xót con, cũng chỉ có thể giả bộ không biết.

Thẩm Gia Kỳ thấy thế, làm việc càng không kiêng dè sợ hãi.

Trên đầu có tiền, tửu quỷ yêu rượu như mạng Chu Hoành Thịnh càng không biết thu liễm, hơn nữa nhóm hồ bằng cẩu hữu thổi phồng cùng xúi giục, Chu Hoành Thịnh cả ngày đắm mình trong cồn, không uống tới say mèm không về nhà.

Ban đầu, Tô Cầm Tuyết còn sẽ quan tâm, nói Chu Hoành Thịnh chú ý thân thể, không cần uống nhiều rượu như vậy, nhưng gần đây, Tô Cầm Tuyết một lòng một dạ đặt trên người Thẩm Gia Kỳ, lực chú ý với chồng cũng ít đi, cũng không để ý tới Chu Hoành Thịnh càng ngày càng nghiện rượu.

Thẩm Gia Kỳ mời vợ chồng Tô Cầm Tuyết và Chu Hoành Thịnh đến tham gia tiệc sinh nhật hắn, Tô Cầm Tuyết một lời liền đồng ý, nhưng Chu Hoành Thịnh cảm thấy con trai hắn ta lớn lên ở Thẩm gia ném mặt mũi hắn, thái độ xa cách của Thẩm Gia Kỳ đối với ba ruột như hắn càng làm hắn thất vọng buồn lòng, mặc cho Tô Cầm Tuyết mài rách môi hắn cũng không chịu tham gia tiệc sinh nhật Thẩm Gia Kỳ, cuối cùng, Tô Cầm Tuyết cũng chỉ có thể từ bỏ, một thân một mình tham dự tiệc sinh nhật Thẩm Gia Kỳ.

Chu Hoành Thịnh trong lòng nghẹn khuất, lại kêu đám hồ bằng cẩu hữu của hắn đi uống rượu, một đám người uống đến trời đất tối sầm, cho đến say mèm, mới từng người về nhà.

Đêm nay, Thẩm Gia Kỳ tổ chức tiệc sinh nhật long trọng, khách khứa tụ tập, cực kỳ náo nhiệt.

Tô Cầm Tuyết cũng vì chúc mừng sinh nhật Thẩm Gia Kỳ, cả đêm không về nhà.


Đồng dạng tại một đêm đó, Chu Hoành Thịnh uống đến say mèm ngả ngửa xuống nhà, ngủ đến bất tỉnh nhân sự.

Phải biết rằng, bây giờ là trời đông mùng 9 tháng 3 giá rét, nhiệt độ bên ngoài đạt tới âm mười mấy hai mươi độ, Chu Hoành Thịnh say xỉn ngã vào cửa nhà, nhìn hắn ngủ đến thoải mái, chờ Tô Cầm Tuyết về nhà, nhìn thấy chồng mình nằm ở cửa nhà, toàn thân cứng còng, đã hoàn toàn mất đi tri giác, cả người đều choáng váng, Tô Cầm Tuyết chảy nước mắt, luống cuống tay chân gọi xe cấp cứu, đưa Chu Hoành Thịnh đến bệnh viện.

Bác sĩ trực tiếp nói cho Tô Cầm Tuyết biết, tứ chi Chu Hoành Thịnh đã đông cứng, dây thần kinh hai tay hai chân đã hoàn toàn hoại tử, nếu không nhanh chóng cắt chi, thì sẽ ảnh hưởng tới tính mạng, nhưng cho dù có cắt, cũng chỉ có thể miễn cưỡng giữ cho Chu Hoành Thịnh một mạng, không hề nghi ngờ, Chu Hoành Thịnh đã hoàn toàn đánh mất năng lực tự gánh vác sinh hoạt, sinh hoạt nửa đời sau đề cần phải có người chăm sóc.

Tô Cầm Tuyết trực tiếp bị tin tức như sét đánh giữa trời quang kích thích đến ngất, chờ bà tỉnh lại, Chu Hoành Thịnh đã bị cắt chi, đang nằm trên giường vô năng cuồng nộ, trong miệng không ngừng mắng Tô Cầm Tuyết, đem hết thảy trách nhiệm đổ lên người Tô Cầm Tuyết.

Tô Cầm Tuyết câm mà lại ăn hoàng liên(**), có khổ nói không nên lời, chỉ có thể đỏ mắt yên lặng rơi lệ.

Thẩm Gia Kỳ biết được việc này, còn cố ý đến bệnh viện thăm Chu Hoành Thịnh, nhưng lại bị Chu Hoành Thịnh sau khi cắt chi tính tình càng thêm hung bạo đổ ập xuống mà thóa mạ, cuối cùng thở phì phì rời đi.

Tô Cầm Tuyết thấy thế, chạy nhanh đuổi theo an ủi Thẩm Gia Kỳ, nói hắn về sau không cần tới bệnh viện.

Nhìn vẻ mặt tiều tụy của Tô Cầm Tuyết, Thẩm Gia Kỳ lại mềm lòng, cho Tô Cầm Tuyết một tấm thẻ, còn khuyên bà ta chiếu cố chính mình cho tốt, còn Chu Hoành Thịnh, Thẩm Gia Kỳ dù gì cũng không tính quản, chỉ có thể nằm trên giường bệnh chờ chết còn dám la lên hét xuống, làm như người ta phải hầu hạ hắn vậy, để hắn tự sinh tự diệt đi thôi.

__________________________
(*) Ôn lương cung kiệm: nếu mình không nhầm thì nó là:
Ôn, lương, cung, kiệm, nhượng: ôn hòa, hiền ương, cung kính, tiết kiệm, khiêm nhượng.

(**) câm mà ăn hoàng liên: Khổ mà không nói ra được
Editor có lời muốn nói:
Hình như tui C sủi hơi lâu nhỉ:>>.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui