Beta:Minh Nguyệt
Chương 8: Đế vương phúc hắc thật mê người ( 7)
.........
Sau đó, Mộc Tư liền bắt đầu khoản thời gian dưỡng thương khá dài. Trong suốt ba tháng, trừ bỏ Tiểu Bạch cô cũng chưa từng gặp qua những người khác.
Cô đoán hẳn là Hiên Viên Mặc đã hồi cung rồi, thế nên có thể lý giải cho chuyện cô không gặp được hắn.
Rốt cuộc hiện tại cô cũng chỉ là một thị nữ của Hiên Viên Mặc, không giống với kiếp trước của nguyên chủ, vết thương vừa mới tốt lên một chút liền nỗ lực đi quyến rũ Hiên Viên Mặc, chờ đến khi thương thế khỏi hẳn thì đã thành Hoàng Hậu của Hiên Viên Mặc.
Chẳng qua cô cũng không vội, cho dù có muốn làm cái gì thì cũng phải chờ đến khi cô dưỡng thương tốt mới được. Về phần chuyện quyến rũ Hiên Viên Mặc, Mộc Tư tỏ vẻ cô còn chưa có chuẩn bị tâm lý tốt.
Cô chính là một cô gái rất thuần khiết, trước khi đi vào nơi này làm nhiệm vụ thì đến cả nụ hôn đầu tiên cũng chưa có cho ai. Vốn muốn để dành cho nam thần Dương Thần của cô. Nhưng không nghĩ tới......
Dương Thần là anh trai nhà bên cũng là thanh mai trúc mã với cô, từ nhỏ Mộc Tư đã thích hắn. Sau đó hắn đi làm minh tinh, bởi vì kỹ thuật diễn tốt lại có giá trị nhan sắc cao, rất nhanh liền nổi tiếng trong giới giải trí, trở thành nam thần quốc dân nhà nhà đều biết.
Sở dĩ Mộc Tư đi làm minh tinh, lại chấp nhất với giải ảnh hậu như vậy, cũng là vì Dương Thần.
Tuy rằng Mộc Tư là một đại mỹ nữ rất xinh đẹp, nhưng khi cô đóng phim thì không tình nguyện diễn cảnh hôn môi cùng nhân vật có quan hệ tình cảm mãnh liệt, cho nên cô mới có thể lăn lộn ở giới giải trí nhiều năm như vậy sau đó mới đạt được giải ảnh hậu. Bằng không cô gái này đã sớm là ảnh hậu. Rốt cuộc kỹ thuật diễn của cô cũng không tệ!
Cô cùng Dương Thần ái muội nhiều năm như vậy, cô không biết Dương Thần có nhìn ra tâm ý của cô hay không. Cô cũng không dám hỏi, sợ đáp án sẽ khiến bản thân không thể nào tiếp nhận được.
Lần này thật vất vả mới lấy hết can đảm, quyết định lấy được giải ảnh hậu liền đi nói rõ ràng với hắn. Nhưng không nghĩ tới giải thưởng còn chưa tới tay thì cô đã trở thành người thực vật, bị hệ thống lựa chọn bắt tới nơi này làm nhiệm vụ.
Chỉ có thể nói cô và Dương Thần đã được định sẵn là không có duyên đi! Về phần chuyện kiếm đủ tích phân rồi trở về, Mộc Tư đối với tích phân hiện tại bằng không chỉ có thể nói là quá mức xa xôi, về sau rồi hẵng tính tiếp.
Nhưng mà cho dù là như vậy, hiện tại bắt cô lập tức vì nhiệm vụ mà hiến thân. Mộc Tư chỉ muốn che mặt lại, bây giờ cô thật sự không làm được mà!
Cho nên việc này vẫn nên từ từ đi, Mộc Tư đà điểu nghĩ.
Chẳng qua mỹ nam tên Vô Nguyệt sao lâu như vậy rồi mà vẫn chưa tới thăm cô, tốt xấu gì cô vẫn là bệnh nhân của mỹ nam Vô Nguyệt mà! Cứ không quan tâm như vậy, gạt một người như cô sang một bên thì tốt lắm sao!
Tuy rằng vẫn luôn có người đưa thuốc tới, nhưng cứ để Mộc Tư mỗi ngày đều phải nằm ở trên giường, cả ngày chỉ có thể lảm nhảm rồi mắt to trừng mắt nhỏ với Tiểu Bạch, cô cảm thấy mình sắp buồn chán đến mốc lên rồi.
Hôm nay, Mộc Tư bò dậy khỏi giường rồi yêu cầu Tiểu Bạch mang cô đi ra ngoài. Vết thương trên người cô hiện tại đã tốt hơn bảy tám phần rồi. Vết thương trên ngực cũng chỉ còn lưu lại một tầng vết sẹo màu hồng nhạt.
Chẳng qua cô không lo lắng về chuyện này, nguyên chủ chính là một nữ tử vô cùng thông tuệ, thông thạo hết thi thư lễ nghi, cầm kỳ thư họa. Ngay cả trình độ y thuật độc thuật cũng không ở dưới thần y Vô Nguyệt.
Chỉ là bác sĩ không thể tự chữa bệnh, nguyên chủ lúc ấy bị Tam hoàng tử tổn thương quá nặng, căn bản không có sức để tự điều trị cho mình. Nếu không phải đoàn người Hiên Viên Mặc tình cờ đi qua nơi đó, thì mạng nhỏ của nguyên chủ có thể sẽ phơi thây ở nơi đó.
Hiện tại Mộc Tư đã dung hoà vào ký ức của nguyên chủ, cho nên những kĩ năng mà nguyên chủ đã học thì bây giờ cô cũng biết. Vì vậy, cô không lo lắng chút nào về việc trên người mình sẽ lưu lại một vết sẹo khó coi.
Làm ổ tại nơi này nhiều ngày như vậy, Mộc Tư lôi kéo Tiểu Bạch tỏ vẻ bản thân muốn đi ra ngoài giải sầu, nhưng Tiểu Bạch mặc kệ cô lôi kéo đều sống chết không đồng ý để coi đi ra ngoài, nói không có sự phân phó của thần y thì nàng sẽ không đồng ý.
Hai người đang giằng co, thì vào lúc này mỹ nam Vô Nguyệt nhiều ngày không thấy bỗng nhiên đi đến. Thấy tư thế này của hai người này hắn liền có chút ngẩn ngơ, không rõ hai người đang làm gì.
Mộc Tư quay đầu nhìn thấy mỹ nam Vô Nguyệt, liền kích động trực tiếp buông lỏng cổ tay tiểu Bạch ra. Mỹ nam Vô Nguyệt rốt cuộc cũng tới rồi! Hiện tại cô chỉ muốn ôm mỹ nam Vô Nguyệt một cái thật chặt.
Tiểu Bạch trong lúc nhất thời không kịp đề phòng Mộc Tư sẽ buông tay, trực tiếp đặt mông ngã ngồi xuống đất. Trơ mắt nhìn Mộc Tư vui mừng mở ra cánh tay nhào vào thần y Vô Nguyệt.
Cô nương như vậy thật sự quá mất mặt, Tiểu Bạch bất chấp bản thân đang ngã ngồi trên mặt đất, chỉ hận không thể lập tức tìm một cái hố ngầm rồi chui vào.
.........
#Lảm nhảm:
✔Lâu quá rồi mới ngó ngàng lại tới bộ này, mới lên đăng chương lại cho các nàng ^,^ Thật có lỗi quá. Đoán chừng các nàng đã quên hết cốt truyện rồi đúng k? Thành thật xin lỗi các nàng nhé><
.......
#Ấn ngôi sao>< và ủng hộ nhé~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...