Phản ứng quá độ

“Tôi no rồi”.

    Giống như đêm qua, Mộ Từ coi mình như người vô hình, lặng lẽ lên lầu.

    Tô Hạ chớp chớp mắt, làm như vô tội, “Sao anh về rồi?”

    “Tôi không về làm sao biết em chê tôi già?” Lục Xuyên cười mỉa.

    Lục Xuyên bước vào phòng ăn, Tô Hạ thấy tình hình sai sai, vừa định đứng dậy thì bị ấn xuống ngồi lại trên ghế, “Tôi không về làm sao biết đến bây giờ em vẫn còn nhớ kỹ về Thẩm Như?” 
 
    Tô Hạ ngửa đầu nhìn lên trần nhà.

    “Nhớ mãi không quên như thế thì để tôi đưa em vào tù ở cùng hắn”, Lục Xuyên giữ gáy Tô Hạ, kéo cô lại gần, anh chống tay lên mép bàn, cúi người xuống đến khi chỉ cách môi cô một ngón tay, “Nhé?”


    Rõ ràng là đe dọa nhưng vẻ ngoài vẫn nghiêm túc dịu dàng, trên da Tô Hạ hằn vết đỏ, cô giơ tay đẩy anh ra.

    “Anh điên à”, cô không giận mà đáng yêu nói, “Em chỉ đang đùa với Mộ Từ thôi, cô ấy sắp trầm cảm đến nơi rồi, ăn cơm không được bao nhiêu cũng không chịu nói chuyện, Thẩm Như về cũng không phải chuyện xấu, đừng đến lúc đó đi tìm đường chết để vợ và con mình thuộc về người khác”. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc - Cấm Thành.

    “Tổng cộng em chỉ mới gặp hắn có vài lần, người phụ nữ của hắn vứt bỏ hắn thò có liên quan gì đến em?” Lục Xuyên nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên hôn thật mạnh bạo, “Em đau lòng cho hắn, tại sao không đau lòng cho anh?”

    Tô Hạ đánh lên bàn tay sờ vào cổ áo ngủ của cô, “Cút cút, cút đi, đừng ảnh hưởng đến khẩu vị của em”.

    “Em có lương tâm không”, Lục Xuyên xoay người ôm eo cô, trực tiếp ôm người đến bàn cơm ngồi xuống.

    “Đêm qua ai tẩy trang, rửa mặt và lau người cho em? Ai nửa đêm xuống lầu rót nước cho em? Ai làm gối cho em ôm cả đêm? Em say thành cái dáng vẻ quỷ ma kia, vừa vào nhà là thoát y còn nhảy lên người ai hả?”

    Anh hỏi một câu kề gần một tấc, Tô Hạ mặc kệ anh, hai tay chống lên bàn trốn về phía sau nhưng lại bị anh bắt lấy cổ tay giơ lên cao, suýt nữa cô nằm sấp trên bàn.

    “Còn nữa, là ai nấu mấy món này cho em?”

    Tô Hạ lắc đầu quay đầu, hạ thấp giọng nói: “Đồ điên”.

    “Lặp lại lần nữa”.

    “Có hèn không vậy, bị mắng còn muốn nghe lại lần nữa”.

    “Em cho rằng mắng xong là không có chuyện gì ư?” Lục Xuyên lạnh lùng nói. “Nằm mơ”.


    Nụ hôn ướt át kéo từ khóe môi đến xương quai xanh của cô, anh cắn vào cúc áo ngủ kéo đứt hai cúc.

    Tô Hạ nắm lấy cổ áo Lục Xuyên, trừng mắt nhìn anh, “Anh muốn làm gì?”

    Lục Xuyên nhớ tới chuyện trong nhà có thêm người thứ ba, anh bế Tô Hạ lên, bước từng bước đi lên cầu thang, “Tối hôm qua dọn dẹp cho em, em còn không biết tốt xấu, không nên đưa người đến chỗ tôi, tôi khách sáo với em làm gì”. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc - Cấm Thành.
 
    Tô Hạ điên lên, “Em vẫn chưa ăn xong!”
 
    “Làm xong sẽ đói thêm, ăn được nhiều”.

    “…”

    Lục Xuyên bước vào, trở chân đá cửa phòng chính.

    Tô Hạ bị ném lên giường, cô váng cả đầu, chưa kịp định hình thì bị cơ thể nặng nề của anh đè lên.

    Sắc trời tối hơn so với lúc cô mới ngủ dậy.


    Tấm màn sa mỏng được kéo ra, có một vài tia ánh sáng yếu ớt chiếu vào góc phòng.

    Tay Tô Hạ bị Lục Xuyên đè trên đỉnh đầu, môi anh hôn dần xuống xương quai xanh và hình xăm xương của cô, anh một tay cởi đồ ngủ của cô ra.

    Tô Hạ phải công nhận rằng mấy động tác liên tiếp này của anh rất gợi cảm.

    “Không thích già, thích trẻ à?” Lục Xuyên cắn môi Tô Hạ hôn cô mãnh liệt đến khi cô bị đau rên rỉ lên đá anh, Lục Xuyên liếm đi chất lỏng trong suốt ở khóe miệng cô rồi tham lam tiến vào miệng cô hôn thật sâu, “Không có người trẻ nào tốt như tôi đâu”. 
 
   Chỉ cần anh muốn, anh đều có thể dễ dàng khiến cho dây thần kinh của Tô Hạ tê dại.

    Bàn tay to của Lục Xuyên vuốt ve ngực trái của cô rồi di chuyển dọc xuống thắt lưng, nơi anh đi qua tầng tầng lớp lớp khô nóng, hô hấp của Tô Hạ hỗn loạn, “Không biết xấu hổ”. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc - Cấm Thành.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận