Túi đồ màu đen bị ném trên ghế sofa, một gói băng vệ sinh rơi ra khỏi túi.
Lục Xuyên xoay người bước ra ngoài, vừa nắm tay nắm cửa thì đột nhiên nghe thấy tiếng kính vỡ trong phòng tắm, theo sau đó là tiếng hét hoảng sợ của cô nhóc.
“Đau quá…”
“Anh ơi?”
“Anh có ở bên ngoài không? Hình như tay của em bị… trật khớp…”
“Anh?”
Lục Xuyên nhắm mắt, huyệt thái dương đập thình thịch, tay nắm tay nắm cửa nổi gân xanh lên.
Vòi hoa sen vẫn đang mở, loáng thoáng nghe thấy tiếng khóc của cô nhóc, Lục Xuyên tháo cà vạt, lạnh lùng bước tới cửa phòng tắm. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc - Cấm Thành.
Một chiếc khăn tắm phủ lên, che khuất tầm nhìn.
Tô Hạ sững sờ vài giây, tay phải kéo khăn tắm ra, để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn, tay trái bị trật không có lực, chỉ có thể kéo khăn tắm che cơ thể trần trụi bằng một tay.
Cô ngẩng đầu lên, đôi mắt ửng đỏ ươn ướt như rửa qua nước nhìn Lục Xuyên không chớp mắt, cô khẽ cắn môi, “Sàn trơn quá...”
Lục Xuyên không nói gì, khom người bế cô lên.
Khăn tắm trùm trên người Tô Hạ, lòng bàn tay anh chạm vào cảm thấy vừa mềm mịn vừa ấm.
Từ phòng tắm đến giường lớn bên ngoài chỉ cách vài bước chân.
Lục Xuyên đặt Tô Hạ xuống, lùi về sau hai bước, xoay lưng lấy điện thoại di động ra gọi điện.
“Khách sạn Thiều Hoa gần Giang Đại*, đến đây”.
*Giang Đại là một từ đa nghĩa có 3 nghĩa. Ba nghĩa là: Đại học Giang Nam, Đại học Giang Tô và Đại học Giang Sơn do theo thói quen viết tên các trường đại học Trung Quốc.
Người ở đầu dây bên kia chậc lưỡi một tiếng “Chậc”, không rõ ý tứ, “Đạo diễn Lục, không phải chứ? Mấy hôm trước Tần nói gần đây cậu có qua lại với một nữ sinh tôi còn không tin. Tôi tưởng cậu lợi dụng cô ấy làm bình phong, vậy mà cuối cùng lại đưa người ta vào khách sạn rồi?” Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc - Cấm Thành.
“Mẹ nói đừng có nói nhiều, nhanh lên”.
“...”
Tô Hạ ngồi trên giường, tay phải nắm tay trái, khăn tắm buông lơ một nửa, tóc xõa trên vai, làn da ửng đỏ do tắm nước nóng vẫn chưa phai, có điều sắc mặt hơi tái.
Lục Xuyên thờ ơ nói, “Tự mặc quần áo vào đi”.
“Anh nói em phải mặc thế nào đây?” Tô Hạ rầu rĩ nói, “Thật sự đau lắm, em không lừa anh đâu”.
Trong phòng yên tĩnh, chỉ có tiếng nước nhỏ giọt.
Hai phút sau, Tô Hạ thấy Lục Xuyên lấy một chiếc áo len từ trong túi ra, đi đến bên giường, mặt không biến sắc tròng vào cổ cô, nắm cổ tay cô kéo cánh tay cô ra khỏi tay áo theo tay anh, từ đầu đến cuối không buồn nhìn cô lấy một cái, vừa đẹp trai lại lạnh lùng. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc - Cấm Thành.
“Phía dưới”.
Cô không mặc nội y, áo len ma sát làm ngực cô ngứa, Tô Hạ ngẩng đầu chăm chú nhìn khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông, thấp giọng lặp lại, “Phía dưới”.
Lục Xuyên sững người một lúc.
Ánh đèn ấm áp, làn da cô trắng nõn, vầng sáng nhợt nhạt phủ lên người cô, chân dẫm trên thảm nhung màu nâu hơi kiễng lên, đường cong bắp chân rất đẹp.
“Sắp chảy ra rồi,” Tô Hạ đá nhẹ anh một cái.
Anh có mua hết, bao gồm đồ lót và băng vệ sinh.
“Đầu tiên lấy một miếng ra, tháo miếng gói ni lông ra, dán vào trong quần lót.”
Khăn tắm trên đùi cô bị kéo ra, người đàn ông nghiêng đầu tránh tầm mắt đi, Tô Hạ phối hợp mặc vào.
Trước khi anh đứng lên, cô đẩy vai Lục Xuyên, leo lên lưng anh.
“Rõ ràng là có thể nhờ phục vụ mặc giúp em mà, sao anh lại thế này?” Tô Hạ đặt tay trái lên vai người đàn ông, tay phải mò vào trong áo sơ mi của y, môi áp lên tai Lục Xuyên, thổi một hơi nóng, yếu ớt oán giận, “Anh nhìn thấy hết của em rồi”. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc - Cấm Thành.
Mắt Lục Xuyên tối sầm, nắm tay bị trật của Tô Hạ hất đi.
Tô Hạ tái mặt vì đau nhưng lại mỉm cười kề sát anh.
“Hôn môi đi”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...