Thấy hành động của Vương Chấn Hưng, trong lòng Hàn Mi không sợ mà ngược lại còn mừng, ngoài mặt lại vô cùng khinh thường: “Cậu vẫn chưa kết hôn, cũng chưa từng có một người bạn gái, tôi nghĩ không phải do công việc cậu bận rộn, mà là phương diện kia có vấn đề, cho nên buông tay tôi ra đi, cậu cũng chẳng làm gì được tôi.
”
Nghe đến đây, cuối cùng Vương Chấn Hưng cũng hiểu rõ rồi.
Hàn Mi cố ý chọc giận mình thì ra là muốn nghiệm chứng có phải hắn bị bệnh không…
Sau khi làm rõ được vấn đề, đương nhiên Vương Chấn Hưng muốn chứng minh cho mình.
Nhưng nghĩ lại, nếu như để Hàn Mi đạt được dễ dàng như vậy thì nhàm chán quá.
Thứ càng không có được thì sẽ càng trân trọng.
Vương Chấn Hưng cũng chẳng phải người tùy tiện.
Ít nhất, bây giờ không thể tùy tiện.
Dù sao buổi tối còn phải đến nhà Hứa Du Nhu ăn cơm.
Tần Dật sắp quay lại, Vương Chấn Hưng đương nhiên muốn biểu hiện tốt trước mặt Hứa Du Nhu, như vậy mới có thể chiếm vị trí quan trọng hơn trong tim Hứa Du Nhu.
Mặc dù không thể chứng minh hoàn toàn nhưng ít nhất cũng phải để Hàn Mi biết, Vương Chấn Hưng hắn là người bình thường, tuyệt đối không có vấn đề gì.
“Tôi rất bình thường, lời này của chị thật tức cười.
” Vương Chấn Hưng nói với Hàn Mi.
“Úi chà, người đàn ông vô dụng.
” Hàn Mi đương nhiên không thể dựa vào hai ba câu nói thì tin Vương Chấn Hưng, cho nên tiếp tục châm biếm.
“Chị đừng bức tôi?”
“Bức cậu thì thế nào, cậu dám sao? À, không đúng, không phải cậu không dám, mà là không thể.
”
“Chị!”
Vương Chấn Hưng nhân tiện nổi giận, phải chứng minh cái gì đó, nhưng ngay lúc then chốt thì đột nhiên hắn phanh lại.
“Đồ đàn bà xấu xa này, nhất định là giấu camera chỗ bí mật đúng không? Sau đó xong chuyện thì kiện tôi, tôi sẽ không mắc bẫy của chị đâu.
”
Vẻ mặt Vương Chấn Hưng như kiểu nhìn thấu tất cả âm mưu, cười khẩy một tiếng, sau đó xuống xe gọi điện thoại cho tài xế đến đón.
Tâm trạng lúc này của Hàn Mi hơi rối loạn.
Nhưng không hề ngăn cản Vương Chấn Hưng rời đi.
Bởi vì đáp án mà chị ta muốn thì cánh tay đã nói cho chị ta rồi.
Đối với đáp án này, Hàn Mi rất hài lòng, hài lòng đến nỗi mở cờ trong bụng.
Vương Chấn Hưng quả thật giống như kiểu người đàn ông có đủ ba cái 180* trong truyền thuyết.
*Ba cái 180 gồm: cao 180cm, thân dưới dài 180mm, nhà rộng 180 mét vuông.
Không, nói một cách chính xác, Vương Chấn Hưng còn vượt tiêu chuẩn nữa.
Chỉ nói nhà của Vương Chấn Hưng thôi, tuyệt đối không chỉ 180 mét vuông.
Một lát sau, Vương Chấn Hưng được tài xế đón đi.
‘Cậu chạy không thoát khỏi lòng bàn tay tôi đâu’
Hàn Mi ngồi trên xe nhìn chiếc Bentley dần chạy xa, môi đỏ mỉm cười, giống như thợ săn nhìn thấy con mồi.
Nếu như Vương Chấn Hưng biết được suy nghĩ lúc này của Hàn Mi, nhất định sẽ cảm thấy tức cười.
Người thợ săn xuất sắc luôn xuất hiện với tư cách con mồi.
Thân phận thợ săn và con mồi thật sự giống như những gì Hàn Mi nghĩ ư?
Chạng vạng.
Vương Chấn Hưng tự lái Bentley đến nhà Hứa Du Nhu.
Hứa Du Nhu đang nấu ăn.
Hôm nay Vương Chấn Hưng hơi bực bội, trong lúc chờ ăn cơm thì không kiên nhẫn lắm.
“Vẫn còn hai món nữa, tôi nấu xong là có thể dọn cơm rồi, cậu đến phòng ăn chờ một chút, ở đây hơi khói dầu.
” Hứa Du Nhu mỉm cười, vẻ mặt dịu dàng.
Vương Chấn Hưng cảm thấy khói dầu hơi hăng: “Quạt thông gió cũ quá rồi, ngày mai tôi tìm người đến thay, đổi thành cái mấy vạn tệ.
”
“Quạt thông gió mấy vạn tệ thì xa xỉ quá, không cần phải tốn kém như vậy.
” Hứa Du Nhu thay hắn tiếc tiền.
“Bị khói dầu xông nhiều quá sẽ già đi đó, chị xác định không thay à?” Vương Chấn Hưng hỏi.
Nghe thấy chữ “già”, Hứa Du Nhu hoảng hốt.
Đến độ tuổi này của chị quả thật rất sợ việc này.
Mặc dù bây giờ xinh đẹp như hoa, nhưng vài năm sau thì sao?
“Vậy thì nghe cậu.
” Hứa Du Nhu đồng ý rồi lập tức nói: “Cậu ra ngoài chờ đi.
”
“Chị cứ bận việc của chị, tôi chỉ đứng đây xem, không cần để ý đến tôi.
” Vương Chấn Hưng nói.
“Phòng bếp thì có gì để xem?” Hứa Du Nhu cười hỏi.
“Có chứ, chị đó.
” Vương Chấn Hưng nhìn chị.
Thoáng chốc Hứa Du Nhu đỏ mặt.
…
[ Phòng bếp là chỗ nấu ăn, ký chủ có xu hướng giết phong cảnh, điểm hào quang phản diện +20! ]
“Cái này cũng được?”
Nhận được thông báo, Vương Chấn Hưng vừa bất ngờ vừa vui mừng, cảm giác vừa tìm được cách mới lấy điểm hào quang phản diện.
Không tính 20 điểm vừa tăng thêm, lúc đầu điểm hào quang phản diện là 166.
Lúc trước Vương Chấn Hưng đối đầu với Hàn Mi, về mặt khí thế và khí chất thì hơi thua kém.
Hắn biết, điểm hào quang phản diện của Hàn Mi không thấp, ít nhất không thấp hơn con số 166 này.
Cho nên hào quang phản diện của hắn không tạo được một chút uy hiếp và áp chế nào đối với Hàn Mi, thậm chí còn bị khí thế của Hàn Mi hơi áp chế ngược lại.
‘Phải nhanh chóng tăng điểm hào quang phản diện lên mới được, như vậy thì trong lúc đọ sức với Hàn Mi, mình mới đứng ở vị trí có lợi.
” Vương Chấn Hưng thầm nghĩ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...