- Ừm,...Chờ sau khi ngươi đến cấp 4 sẽ có thể biến thành giống như chúng ta.
Vương Đằng nhẹ gật đầu.
- Vậy ta phải cố gắng tu luyện, sớm ngày đột phá đến cấp 4.
Hổ Nữu động lực mười phần gào gào kêu nói.
- Đúng rồi, ngươi ăn hai viên đan dược này trước đi.
Vương Đằng vỗ đầu của mình, lấy ra hai viên Đề Thăng Tư Chất đan.
Đồ tốt như vậy mà hắn lại kém chút quên đi, xem ra gần đây đạt được nhiều đồ tốt quá.
- Đây là cái gì vậy? - Ăn nó đi, có thể đề cao tư chất tu luyện của ngươi.
Nhìn thấy Hổ Nữu ăn hết hai viên Đề Thăng Tư Chất đan, Vương Đằng ra khỏi phòng, gọi hai người đệ tử của mình là Phương Húc và Ngô Hoành tới.
Hắn lấy ra Đề Thăng Tư Chất đan và Ngộ Đạo Đan giao cho bọn hắn.
- Hắc hắc, thiên phú kéo căng, tư nguyên bao no, tốc độ tu luyện lần này nhất định sẽ càng nhanh.
Vương Đằng cũng ăn mấy viên Đề Thăng Tư Chất đan, tăng lên thiên phú tu luyện của mình.
- Xem ra lần này đi quận Thanh Lâm cần phải bán đi một nhóm đồ vật không dùng trên người mới được.
Trong lòng Vương Đằng âm thầm suy nghĩ.
Hắn lại nhìn bí pháp Nhiên Huyết một chút, nhất thời cảm thấy thứ này rất thích hợp với hắn.
Bí pháp Nhiên Huyết, thông qua thiêu đốt khí huyết trong cơ thể để nhận được tăng lên chiến lực, cao nhất có thể bạo phát sức chiến đấu gấp mười lần, tùy thuộc vào thiêu đốt bao nhiêu khí huyết trong cơ thể.
- Như thế rất giống bí pháp lúc trước Diệp Viêm kia thi triển.
Lần trước hắn đã nhìn thấy Diệp Viêm thi triển bí pháp kia, uy lực đó tuyệt đối không thể khinh thường, nếu không phải thân thể Ngô Hoành đủ cứng, lại thêm Phương Húc và Ngô Hoành công kích tiêu hao phần lớn lực lượng thì chỉ sợ lần trước bọn họ thật có khả năng trực tiếp xong đời rồi.
Đây chính là chiến đấu vượt cảnh, thủ đoạn phản kích tuyệt địa, là nội tình! - Hổ Nữu, ngươi tiếp tục tu luyện, ta đi gặp sư huynh của ngươi một chút.
- Được rồi, sư phụ.
Ra khỏi phòng, Vương Đằng gọi hai người đệ tử của mình đến.
- Sư tôn.
- Ừm, hai ngày nữa sẽ phải đi đại hội Bách Tông, tuy lấy thực lực bây giờ của các ngươi, ở trong bí cảnh hẳn là sẽ không gặp phải nguy hiểm, nhưng có chuẩn bị vẫn tốt hơn.
- Đây là hai món hộ giáp, các ngươi thay đổi, có thể gia tăng năng lực bảo mệnh của các ngươi phạm vi lớn.
Vương Đằng lấy hai món hộ giáp tốt nhất vừa lấy được ra cho Phương Húc và Ngô Hoành.
- Cảm cảm ơn sư tôn! - Cảm ơn sư tôn! - Vi sư lại truyền cho các ngươi một phần bí pháp, có thể đảm bảo chiến lực của các ngươi.
Vương Đằng nói.
Hai luồng sáng màu vàng lóe qua, bí pháp Nhiên Huyết đã được truyền thụ cho hai người.
Vương Đằng lại lấy ra một số Bổ Huyết Đan phân cho hai người: - Đây là Bổ Huyết Đan, có thể sử dụng phối hợp với bí pháp Nhiên Huyết ta vừa truyền cho các ngươi.
- Cảm ơn sư tôn!.
.
.
Đảo mắt liền tới ngày 15.
- Hổ Nữu, lúc ta không có ở đây ngươi không được tùy tiện chạy ra khỏi núi Vô Danh, nhất định phải nghe lời Phương Đức, biết không? - Ta biết rồi, sư phụ.
- Phương Đức, Hổ Nữu phải làm phiền ngươi chiếu cố.
Vương Đằng quay người nói với Phương Đức.
- Vương trưởng lão, lần này lão nô nhất định sẽ chiếu cố tốt Hổ tiểu thư.
Phương Đức trịnh trọng nói.
- Ừm.
Vương Đằng nhẹ gật đầu.
- Đại thiếu gia, Ngô thiếu gia, các ngươi nhất định phải cẩn thận! - Yên tâm đi, Đức thúc.
- Đúng vậy, Đức thúc, ngươi cứ yên tâm đi, ta và sư huynh chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện.
- Sư huynh đi nhớ mang đồ ăn ngon trở về cho Hổ Nữu.
Hổ Nữu cũng quơ quơ móng vuốt, gào gào kêu nói.
- Được rồi, sư huynh trở về nhất định sẽ mang đồ ăn ngon về cho ngươi.
.
.
.
Vương Đằng mang theo hai người đệ tử của mình trực tiếp chạy về phía quảng trường tông môn Thiên Thánh tông.
Còn về việc sử dụng linh chu phi hành hoặc là bay thẳng qua, hắn được nhiên sẽ không làm.
Chuyện lần này lớn như vậy, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, bị chết thảm nhất nhất định là gia hỏa làm náo động lớn nhất.
Dù sao súng bắn chim đầu đàn nha.
- Lần này hai người các ngươi không cần biểu hiện quá mức trong bí cảnh, cứ bình thường là được rồi, dù sao các ngươi cũng không thiếu tài nguyên tu luyện, đương nhiên nếu như có người chủ động trêu chọc khiêu khích các ngươi, thì các ngươi cũng không cần lưu tình, nhớ kỹ ra tay nhất định phải gọn gàng, không được để người khác nhìn thấy, nhất định xử lý hiện trường sạch sẽ.
Vương Đằng dặn dò.
- Vâng, sư tôn! - Quả nhiên, sư tôn vẫn là người sư tôn kia, một chút cũng không thay đổi.
Cũng không lâu lắm, sư đồ ba người đã đi tới quảng trường tông môn.
Lúc này xung quanh quảng trường tông môn đã có rất nhiều người, trên khán đài phía trước nhất cũng có một đám trưởng lão ngồi ở chỗ đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...