Hôn sâu, khẩu giao hồi báo Ức Từ
"Ha ~ ha ~ Lão bà, đâm mạnh nữa đi, đâm sâu chút nữa ~~ Còn chưa đủ, còn muốn ~~" Gian phụ dâm phụ tao ngôn lãng ngữ bất tuyệt như lũ.
Chỉ cách một cánh cửa.
Bên trong cánh cửa Thiệu Vanh ôm Ức Từ, hôn đến khó xá khó phân.
Đầu lưỡi xâm lấn khoang miệng Omega, không màng trong miệng có mùi tanh nồng, cùng Ức Từ lưỡi mềm quấn quýt, quét qua mỗi tấc thịt mềm bên trong, làm nụ hôn này trở nên dị thường ướt nóng dài lâu.
"Ô ô......"
Cho đến khi Ức Từ đưa tay vỗ bả vai nàng.
Thiệu Vanh mới chậm rãi rời đi, môi thịt dính nước bọt trong miệng Ức Từ kéo ra.
Nụ hôn sâu này làm Omega thở hồng hộc, khuôn mặt đáng thương vốn tái nhợt cũng nổi lên đỏ ửng, khuất lấp tất cả những thống khổ đã trải qua.
"Cô......"
Ức Từ có phần ngượng ngùng cúi đầu, không nói gì thêm, nhưng động tác hai tay ôm chặt cơ thể làm Thiệu Vanh biết nàng rất căng thẳng.
"Tôi nói rồi, bây giờ đến phiên tôi."
Sau đó nàng liền ngồi xổm trước mặt Ức Từ, bàn tay banh mạnh một bên đùi ra đặt lên vai mình.
"Đừng......!Dơ lắm."
Ức Từ kinh hoảng muốn rút chân về, rồi lại bận tâm cửa phía sau không dám dùng sức quá mạnh.
Chỉ có thể bị ghì chặt trong tay Thiệu Vanh.
"Không đâu, huống hồ cô cũng không ghét bỏ tôi dơ a."
Thiệu Vanh khẽ cười trấn an, sau đó hết sức chuyên chú dời mắt qua tiểu huyệt Omega.
Bờ mu Ức Từ ít lông, chỉ có chút âm mao thưa thớt mọc phía trên huyệt khẩu.
Hai môi âm hộ đỏ đậm nội liễm cuộn vào trong, màu sắc thập phần mê người.
Nàng nhẹ nhàng dùng ngón tay banh một bên thịt mềm ra, nước dâm bên trong lập tức nhỏ giọt xuống dưới, rớt lên sàn nhà.
Thiệu Vanh kinh ngạc nhìn Ức Từ: "Đã ướt như vậy?"
Ức Từ hít thở dồn dập thêm vài phần, nghẹn ngào không dám đối diện nàng.
Dâm dịch ấm áp từ đầu ngón tay chảy xuống, chảy đầy lòng bàn tay nàng.
"Nhiều như vậy......"
Nàng không khỏi miệng lưỡi khát khô, nuốt nước bọt thèm thuồng sinh ra từ dục vọng.
Nhìn lỗ lồn khép mở phun nước ra ngoài, Thiệu Vanh sáp đến càng gần, vươn đầu lưỡi đón những chất lỏng từ bên trong chảy ra.
"A ~~"
Miệng Ức Từ thoát ra chút rên rỉ run rẩy, sau đó liền dùng tay bịt kín miệng mình, sợ phát ra thanh âm càng bất ổn hơn.
Thiệu Vanh nắm đùi Ức Từ.
Đôi môi hôn hai mảnh môi thịt ướt nhờn.
Sau đó lại thè lưỡi tìm kiếm hột thịt tròn đang ẩn nấp.
Kỹ xảo của nàng không tính quá tốt, đầu lưỡi tách thịt môi khép chặt, liếm sờ soạng tìm kiếm, đầu lưỡi gồng cứng lên làm Omega bị liếm run rẩy vô pháp khắc chế.
Ức Từ nói rất ít.
Chỉ có khi bị liếm đến tàn nhẫn, cổ họng mới thoát ra một câu:
"Không......!Không được......"
Nhưng Alpha nào có nghe lời nàng.
Hết sức chuyên chú dùng đầu lưỡi đá vào âm đế khiêu khích, liếm đến cương cứng, thịt đế nho nhỏ sưng đỏ lòi ra.
Ức Từ bất giác dán lưng lên ván cửa.
Rành mạch nghe thấy âm thanh phía bên kia, nhưng giờ phút này nàng không rảnh mà bận tâm.
Khoái cảm khi hột thịt bị bú liếm sắp tràn ra khắp thân thể, Ức Từ chỉ có thể cắn răng thở dốc nuốt hết vào trong.
Nàng nhớ tới,
Vừa rồi nàng cũng dùng tư thế này, khẩu giao cho Alpha.
Bây giờ chẳng qua là đổi chỗ cho nhau mà thôi, không ngờ lại có thể sướng bay linh hồn như thế.
Thiệu Vanh nút hột le, hai ngón cái banh lỗ lồn ra để lưỡi có thể dễ dàng liếm từ dưới đá lên trên.
Cảm nhận được Ức Từ run rẩy.
Có vẻ Omega đã sắp lên đỉnh.
Thiệu Vanh càng liếm nhanh hơn, ngậm hột thịt tròn trong miệng, bắt đầu bú mạnh vào.
Vừa bú hột le vừa liếm lồn thật nhanh.
"Ô ô......"
Tiếng rên rỉ của Ức Từ đều nghẹn lại trong lòng bàn tay.
Chỉ trong nháy mắt,
Omega hẩy eo về phía trước,
Lỗ nhỏ nơi huyệt khẩu phun tung toé ra chất lỏng trong suốt, phụt vào mặt Thiệu Vanh.
Cao trào làm Ức Từ mềm nhũn, dựa vào cửa phòng thở hổn hển, mà tiếng dập cửa cũng đã nhỏ dần.
Thiệu Vanh giơ mu bàn tay lau vệt nước trên mặt, nuốt chất lỏng trong miệng xuống, nghe thấy phía sau cửa có tiếng thở phào thoải mái.
"Hôm nay sao nhanh dữ vậy, đã nói là đừng làm ở đây rồi, bộ chị mắc làm lắm hả?"
Omega bên kia rõ ràng có chút u oán cùng bất mãn.
Alpha thở hồng hộc phản bác: "Chúng ta trốn việc ra đây thì phải làm nhanh chút chứ sao."
"Có gì đâu, chúng ta về đi làm trước, chiều nay tan tầm sẽ đãi em ăn một bữa thịnh soạn, buổi tối lại cùng em đại chiến 300 hiệp."
"Hừ......" Omega bất mãn nói, "Em muốn ăn sang.
Đúng rồi, còn lão bà chị thì sao?"
"Ơi xời, em cứ nhắc đến cô ta làm gì? Phiền thật sự, đến lúc đó tôi nói đi công tác một ngày, cô ta sẽ không để ý đâu."
Bên ngoài sột sột soạt soạt, đại khái là đang mặc quần áo, sau đó hai người liền vội vội vàng vàng ra cửa.
Thiệu Vanh đứng lên, ôm Ức Từ ở cửa phòng.
Nhìn mắt Omega buồn sầu đờ đẫn, trong lòng thầm mắng một câu đồ cặn bã, sau đó bế Ức Từ lên, banh hai chân ra để lên eo mình đi ra ngoài.
"Chúng ta sang phòng cô ta làm."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...