Dã thú được thả, đè Omega ra đất
(Thời gian này sẽ hơi chậm chương, sau này sẽ chạy bù chương cho cả nhà nhé )
Thời gian trôi đi từng phút từng giây.
Lâu đến mức làm người ta mất đi cảm nhận về thời gian, bây giờ là giữa trưa hay đã chiều rồi?
Thiệu Vanh cũng không biết.
Nàng chỉ nhìn thấy, ảo giác kỳ quái không ngừng biến hóa vặn vẹo trước mắt......!
Trong tình huống thế này bầu không khí cũng dần trở nên nhớp nháp.
Thôi Hòa cũng ra một lớp mồ hôi mỏng, từng giọt mồ hôi từ xương quai xanh và bộ ngực trắng nõn chảy xuống, lăn dài trên da thịt.
Nàng kẹp kẹp hai chân, huyệt tâm sớm đã bị ảnh hưởng, bị dâm thủy tràn ra thấm ướt.
Cảm giác mới mẻ trên tay dần biến mất, chỉ còn lại chút tê dại khi chạm vào.
Nó tới rồi......!
Nàng thở gấp nhè nhẹ, thấp giọng mắng phản ứng sinh lý đáng chết này.
Alpha trước mặt gục đầu xuống thấy không rõ mặt, Thôi Hòa giơ tay chạm vào cằm Thiệu Vanh, nâng lên, sau đó sáp lại gần.
Hai người chỉ cách nhau một lớp lụa mỏng.
Thôi Hòa cố ý dùng ngực mình cọ vào, nhũ thịt biến hóa hình dạng cạ vào ngực Thiệu Vanh, nàng có thể nhìn thấy khát vọng trong mắt Alpha.
Đầu lưỡi dò xét môi thịt một vòng, có vẻ sắc tình dâm mĩ.
Nhón mũi chân, Thôi Hòa dùng môi hơi ướt át cọ gò má Thiệu Vanh.
Thở nói: "Tôi cũng muốn, lỗ tôi ướt rồi ~~Cô không muốn sao? Cầu tôi đi ~~"
Đơn giản một câu, vài chữ.
Làn điệu cùng hơi thở bị Thôi Hòa thiết kế hoàn mỹ, toát ra cảm giác quyến rũ của Omega vô cùng nhuần nhuyễn.
Nàng muốn phá tan những lời nói đường hoàng ghê tởm của Alpha này.
"Sao hả? Cầu đi nào~ Nói muốn, tôi liền cho cô~ Cho cô bắn trong, bắn vào khoang sinh sản cũng không sao cả."
Giống một con ác ma mê hoặc người, khuôn mặt lạnh lùng hiện ra kiều diễm mị sắc.
"Ha a ~~ ha a ~~"
Hơi thở hổn hển nóng bỏng phả xuống.
Thôi Hòa nhìn mặt mày sắc sảo của Thiệu Vanh đã đậm màu tình dục, trong mắt đều rưng rưng nước, nhìn thấy khiến người đau lòng.
Đôi môi khô khốc hơi hơi mở ra.
Mấp máy nói gì đó.
Khóe miệng Thôi Hòa hơi hơi nhếch lên, vội vàng kề sát vào nghe cẩn thận.
Chỉ nghe thấy giọng Alpha khàn đặc, lẫn cùng tiếng hít thở như gió.
"Tôi......!Nói, tôi, không cần."
Câu chữ lý trí đang dần dần biến dạng, hỏng mất.
Thiệu Vanh cắn gần nát khoang miệng, trong miệng đều là mùi máu tươi.
Trong lòng càng chua xót bất kham.
Không ngừng bị ảo giác dày đặc cùng dục vọng ăn mòn, nàng đã sắp không giữ nổi ý chí lung lay sắp đổ của mình.
"Hả?"
Thôi Hòa đột nhiên nghe được đáp án này, không thể tin được cười nhạo một tiếng.
Nàng cư nhiên nói không cần?
Cắn môi, sắc mặt âm tình bất định.
Liếc mắt thấy xiềng xích kêu vang, xiềng xích này đến Trùng tộc cũng không phá được, huống hồ là Alpha.
Thiệu Vanh vẫn luôn giãy giụa, xiềng xích làm cổ tay trở nên đỏ tím, lưu lại dấu vết bị ngược đãi.
Thôi Hòa tươi cười lạnh lùng, trong sự lạnh lẽo hàm chứa lửa giận sục sôi.
Nàng lấy chìa khóa ra, cắm vào ổ khóa, mở khóa tay chân cho Thiệu Vanh.
Alpha được tự do.
Sao có thể nhịn được Omega tươi rói nhiều nước trước mặt?
"Á! Úi......"
Sau một tiếng "bụp", tiếng Omega kêu đau vang lên.
Thiệu Vanh vừa được tự do.
Nháy mắt liền đánh tới Thôi Hòa, làm Omega yếu đuối không có phòng bị ngã gục xuống đất.
Xương bướm trên tấm lưng trần đập vào sàn nhà lạnh cứng, đau đến Thôi Hòa muốn ngừng thở.
Mở mắt ra.
Thấy được một đôi mắt đỏ ngầu không còn một tia lý trí, đang nhìn chằm chằm nàng như là dã thú.
Thân thể bị Alpha đè nặng, cổ tay trắng nõn cũng bị đối phương ghì chặt, không có khả năng chạy thoát.
Thôi Hòa cũng không định trốn.
Dù sao......!Nàng buộc phải chấp hành nhiệm vụ của mẹ mình......!
Bị đánh dấu hoàn toàn.
"Ha ha," cho dù bị đè dưới thân Thiệu Vanh, nàng vẫn cười thành tiếng, mọi phiền muộn tức giận đều trở thành hư không.
"Alpha đúng là Alpha, vô luận thế nào, đều không thay đổi được......!Bản chất đều là chó."
Trước giờ nàng nghĩ có sai đâu?
Dù có là Alpha nào đi nữa thì khi ngửi thấy mùi O, đều sẽ không quản được cây hàng tinh trùng thượng não kia.
"Ha hả, muốn làm thì nhanh lên đi."
Thôi Hòa ngừng cười, cũng không nhìn Thiệu Vanh nữa, mặt vô cảm nhắm hai mắt lại.
Nàng đã chuẩn bị tốt.
Tuy rằng kế hoạch ban đầu có hơi chệch hướng.
Nàng đã lên kế hoạch giữ an toàn cho mình trong tình huống này, khiêu khích Alpha trỗi lòng dơ bẩn.
Đợi cho Thiệu Vanh phát tiết hết toàn bộ bất mãn, sau khi ngược đãi tuyến thể và dương vật của Alpha xong,
Lại lộ ra tuyến thể của mình.
Để Thiệu Vanh tiến hành đánh dấu hoàn toàn.
Cảm nhận được hai chân bị cưỡng chế tách ra, hơi thở Alpha phả lên cổ mình, tựa hồ dán lên da thịt tìm kiếm nơi phát ra tin tức tố.
Quy đầu nóng bỏng để ngay cửa huyệt, tất cả dịch tiết hòa quyện vào nhau.
Ngực Thôi Hòa phập phồng lên xuống, chờ đợi khoảnh khắc mình bị xỏ xuyên qua.
Chẳng có gì khác cả.
Nàng phải trả giá bằng thân thể.
Để thêm một lần kiên định về nhận thức của mình.
Trên thế giới này, không có bất cứ một Alpha nào bất trung với dục vọng của mình.
Nhưng lần này,
Nàng sẽ không chống cự.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...