"Ầy, không cần quản, cứ tùy tiện a." Trần Khuynh Địch cam chịu nói, chiếu theo cái tình huống này, tiếp theo chính là Trấn Cương Sứ tân nhiệm ở truồng chạy ở trong Phủ Thành Chủ, sau khi bị phát hiện còn uy hiếp cấp dưới, kết quả là bị vạch trần thê thảm...cùng với đủ loại tin tức tiêu cực a.
"Không quan trọng! Ta cho dù là một chút cũng không để ý!" Trần Khuynh Địch hít vào một hơi thật sâu, vừa đi ra khỏi phòng vừa lầm bầm lầu bầu: "Chỉ là một chút chuyện nhỏ mà thôi, không có gì lớn, ta phải nghĩ thoáng, bằng vào tâm cảnh của ta, một chút chuyện nhỏ này là không thể đánh gục ta...Chỉ cần không phải là Man tộc xâm lấn, tẩu hỏa nhập ma, ở trên cái thế giới này sẽ không có cái gì có thể lay động Trần mỗ ta!"
"Sư huynh?"
"Ừm? Dương Xuân, muội trở về nhanh như vậy sao?"
Trần Khuynh Địch vô thức nhìn về phía phương hướng âm thanh truyền tới, chỉ thấy thiếu nữ mang kiếm bên hông, ăn mặc trang phục đệ tử ngoại môn Thuần Dương Cung, tản ra khí khái hào hùng vô song đang mỉm cười phất tay với hắn.
"Ồ, người này nhìn thật là quen a...mẹ ơi…là Trần Tiêm Tiêm!!!" Trần Khuynh Địch cảm thấy là hắn đã không thể tiếp tục ở lại cái Thành Thanh Đế này nữa.
"Sư huynh?" Trần Tiêm Tiêm khá là cảm động với dáng vẻ mừng rỡ như điên, toàn thân đều co quắp của biểu ca, không tự chủ được nhẹ nhàng nói.
"Là, là biểu muội sao, Trần sư muội..."
"Ừm! Ta đặc biệt vượt đường xa, lúc này mới tìm được sư huynh." Trần Tiêm Tiêm ôn nhu nói.
"Ca ca cho đến bây giờ vẫn còn quá kiêu ngạo a, bất quá không có quan hệ, mình chính là một muội muội thiện giải nhân tâm, bởi vì vậy phải phối hợp với ca ca thật tốt, chờ đợi đến một ngày ca ca tỏ tình với mình." Trần Tiêm Tiêm nghĩ thầm.
"À ờ." Trần Khuynh Địch nuốt một ngụm nước bọt hỏi: "Trần sư muội, muội làm sao lại tìm được ta vậy?"
"Ha ha." Trần Tiêm Tiêm cười nhẹ, lộ ra nụ cười tuyệt mỹ, lại mang theo vài phần cảm giác mộng ảo mông lung, nhưng lại làm cho Trần Khuynh Địch không tự chủ được run lên, nói: "Kỳ thật cũng không có gì to tát, trước đó vào thời điểm ta đi tìm Dương sư muội, trong lúc lơ đãng đã phát hiện nàng muốn tới tìm sư huynh, cho nên liền thuận tiện đi theo phía sau."
Trần Khuynh Địch: "..."
"Âm mưu! Đây tuyệt đối là âm mưu trần trụi! Làm gì có loại thuyết pháp lơ đãng phát hiện, thuận tiện đi theo như thế này! Mình biết rồi! Nhất định là cô ta đã một mực giám sát động tĩnh của mình ở trong bóng tối! Như vậy mới có thể dễ dàng tiêu diệt mình vào 5 năm sau! Quá ác độc!" Trần Khuynh Địch hít vào một hơi thật sâu, đè xuống xúc động tức giận mắng to.
Mà đúng vào lúc này, Trần Tiêm Tiêm đột nhiên đưa tay vuốt vuốt lọn tóc của mình, nhìn như tùy ý nói ra: "Đúng rồi sư huynh, huynh tới nơi này để làm gì a, ta nghe người bên ngoài nói là huynh đã trở thành Trấn Cương Sứ ở nơi này, hơn nữa Dương sư muội cũng đi theo huynh đến đây...hai người có quan hệ như thế nào a?"
"Hả?" Trong lòng của Trần Khuynh Địch giật mình, không biết vì sao, trong lòng của hắn đột nhiên sinh ra mấy phần cảm giác nguy cơ, mà gần như đồng thời, thanh âm hệ thống đã có một đoạn thời gian chưa xuất hiện cũng vang lên:
"Tích! Tuyên bố nhiệm vụ khẩn cấp!"
"Tên nhiệm vụ: Đánh lạc hướng."
"Giới thiệu nhiệm vụ: Trần Tiêm Tiêm là biểu muội của kí chủ, trên thực tế lại là tồn tại tà ác muốn giết chết kí chủ trong tương lai, thân làm hệ thống trung thành và đáng tin cậy nhất của kí chủ, nên hệ thống mới đặc biệt tuyên bố cái nhiệm vụ này, mời kí chủ nói cho Trần Tiêm Tiêm ở trước mặt biết, kí chủ đã có quan hệ rất sâu sắc cùng với một vị nhân vật chính khác - Dương Xuân, làm cho nàng cảm thấy ném chuột sợ vỡ bình, từ đó sinh ra cảm giác kiêng kị đối với kí chủ cùng với Dương Xuân, có thể sống được lâu hơn hay không, thì phải dựa vào kí chủ!"
"Ban thưởng nhiệm vụ: Bảo Đao Đồ Long cùng với Hàng Long Thập Bát Chưởng!"
"Trừng phạt khi thất bại: Không có."
Trần Khuynh Địch: "..."
"Nên nói như thế nào đây, cái nhiệm vụ này đúng là...đơn giản ngoài ý liệu. Hơn nữa nghe thấy còn rất có đạo lý, đúng a, chỉ cần nói cho Trần Tiêm Tiêm biết là mình được một nhân vật chính khác che chở, không phải là liền có thể khiến cho nàng cảm thấy mình cũng không dễ dàng đối phó hay sao, sau đó vượt qua tử kỳ 5 năm, đây cũng là mục đích mà lúc đầu mình tiến hành giao hảo với Dương Xuân..."
"Tích, hệ thống nhắc nhở: Không sai! Mời kí chủ hạ quyết định! Hàng Long Thập Bát Chưởng! Bảo Đao Đồ Long! Chỉ cần chạm vào là có..."
"Nhưng ta từ chối!" Trần Khuynh Địch nói vô cùng dõng dạc ở trong đầu, nói đùa cái gì thế, hệ thống làm sao có thể tốt với hắn như vậy!
Hệ thống từ khi được sinh ra, vốn đã rất xấu tính! Chuyện này tuyệt đối là có âm mưu!
Trần Khuynh Địch suy nghĩ trong chốc lát, sau đó bật cười lớn nói: "Không có gì, chỉ là nàng vừa vặn muốn tu luyện công pháp thu được ở trong di tích, cần rất nhiều tài nguyên, cho nên ta mới mang nàng đi theo đến Nam Cương, ở đây cũng tương đối dễ dàng thu hoạch được tinh huyết yêu thú, rèn luyện thân thể, sao vậy? Có gì không ổn sao?"
"Không có gì a, hì hì." Trần Tiêm Tiêm nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó khẽ cười nói, mà cỗ hàn ý một mực bao phủ Trần Khuynh Địch trước đó kia, cũng lập tức đi giảm đi hơn phân nửa...
"Quả nhiên! Giống như là loại nhiệm vụ không phải là chính tuyến này, tất cả đều là do hệ thống dùng để lừa ta! Cho nên mới sẽ có ban thưởng cao như vậy, về phần trừng phạt xoá bỏ, đó hẳn là đặc hữu của nhiệm vụ chính tuyến, giống như loại nhiệm vụ khẩn cấp, nhiệm vụ ẩn tàng, hay nhiệm vụ đặc thù gì đó, hẳn là sẽ không có trừng phạt."
"Cho nên chỉ cần dựa theo nội dung nhiệm vụ, làm ngược lại! Nhất định sẽ có hiệu quả!"
"Ta quả thực là một thiên tài!" Trần Khuynh Địch nghĩ thầm.
"Ừm, đúng rồi, Dương Xuân hiện tại hẳn là cũng ở bên trong Thành Thanh Đế, Trần sư muội có thể đi tìm nàng ôn chuyện một chút, ta vừa vặn muốn bế quan..."
"Ừm, vậy ta sẽ không quấy rầy sư huynh, vừa vặn, ta cũng có rất ---- nhiều ---- lời ----- muốn -----nói cùng với Dương sư muội đây."
"Ặc." Sắc mặt của Trần Khuynh Địch cứng đờ: "Rất nhiều lời muốn nói? Như vậy sao được, nếu để cho cô và Dương Xuân giữ gìn mối quan hệ, vậy ta phải làm sao bây giờ?"
Sau khi đưa tiễn Trần Tiêm Tiêm đi, Trần Khuynh Địch suy nghĩ một lát, lập tức lấy ra một khối ngọc bài ở bên hông, đây là pháp khí chuyên môn dùng để liên hệ của đệ tử Thuần Dương Cung, là do hắn trước khi lên đường vì đề phòng vạn nhất cho nên mới mang theo, không ngờ được lại phát huy ra tác dụng lớn vào cái thời điểm này!
"Tích, tích tích tích...Ừm? Là đại ca ca sao? Đại ca ca đã xuất quan rồi à?"
"Dương Xuân? Bây giờ muội đang ở nơi nào?"
"Hả? Ta đang ở ngoài thành đây, đang hỗ trợ trấn áp một ít Man tộc phân tán..."
"Tốt! Đừng trở về quá sớm! Đây cũng không phải là nói đùa! Trần Tiêm Tiêm đã đến đây!" Trần Khuynh Địch nghiêm túc nói ra, hắn đây cũng là thử thăm dò, nếu như Dương Xuân bởi vì cái tin tức này mà mừng rỡ, vậy thì hắn phải cân nhắc đến tương lai sau này bị hai vị nhân vật chính liên hợp lại đối phó...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...