Phạm Thiên [ H+ ]
- Tại phòng của y/n
Kakuchou và Izana bước vào
Thấy y/n đang nằm
chăn thì trùm đến cổ, Kakuchou vốn dĩ đã suy nghĩ y/n bị sốt
Nên hôm nay phải nghỉ ở nhà
Bước lại ngồi cạnh y/n...
" Sao mặt em ấy tái nhợt vậy? "
[ Kakuchou hốt hoảng quay đầu
vừa nói vừa nhìn Izana ]
"HANMA"
[ Izana lớn giọng gọi ]
- Nghe thấy tiếng Izana gọi mình
Hanma cũng từ từ đứng dậy
Cất bước chân để đi lên
- Kisaki và Mucho thấy thế cũng
lẻo đẻo theo sau
" Y/n em ấy bị sao vậy? "
- Vừa mở cửa phòng, Hanma đã nhận ngay câu hỏi của Izana
Hanma chẳng thèm quan tâm lời nói của Izana, Hắn chỉ đứng trơ ra đó nhìn
- Thấy Hanma không trả lời, Kisaki liền lên tiếng
" Cái thằng này, có nghe Izana nói gì không vậy"
" Mới sáng đã chơi thuốc à mày "
[ Mucho ]
- Hanma đi lại Sofa trong phòng y/n
Cái giọng u ám của hắn vang lên
"Mở cái chăn ra đi"
- Kakuchou nghe Hanma nói như thế
Hắn không ngần ngại kéo cái chăn đang phủ trên người y/n xuống tới ngang bụng cô, Y/n chỉ mặc chiếc áo lót?
- Izana - Kakuchou - Kisaki và Mucho
Như chết lặng vài giây
[ Cái đéo gì vậy? ]
Điều là suy nghĩ chung của 4 người họ
- Y/n nằm trên giường, phần trên chỉ mặc cái áo lót màu đen
Cơ thể trắng nõn không 1 vết sẹo
Bây giờ chỉ toàn là vết bấm tím
- Với những thằng đàn ông như bọn hắn, chỉ cần nhìn sơ qua
Thì cũng biết đó là cái gì
- Izana đi xuống cuối chân giường của y/n đang nằm, thẳng tay giựt mạnh cái chăn ra khỏi người y/n
khiến nó rơi thẳng xuống nền nhà
*Ngay cả đùi cũng bị sao?*
"Má nó, mày bị câm rồi à Hanma
Mày nói gì đi chứ"
[ Kakuchou như mất bình tỉnh
Hắn quát thẳng vào mặt Hanma ]
" Là thằng Sanzu" [ Hanma ]
" Mày đừng có nói là nó cưỡng..."
[ Mucho chưa nói dứt câu liền bị Kakuchou chặn ngang
Hắn lớn giọng quát to ]
" LÚC ĐÓ MÀY Ở ĐÂU ? "
[ Kakuchou ]
- Hanma không nói lời nào
Hắn dựa lưng vào ghế, ngẩn đầu ra sau
"Con mẹ nó
Tao phải đi giết thằng chó đó"
- Kakuchou vừa nói vừa đứng lên để đi ra ngoài, ngay lập tức
Izana chặn Kakuchou lại
" Mày bình tĩnh chút đi Kakuchou "
[ Izana ]
" Bình tĩnh?
Mày kêu tao làm sao bình tĩnh? "
" MÀY NHÌN ĐI, COI TỤI NÓ
ĐÃ LÀM GÌ Y/N "
[ Kakuchou hắn như phát điên
khi thấy y/n trong tình trạng như vậy ]
- Hắn còn đang định đợi sinh nhật 17 tuổi của y/n để tỏ tình cô..
Nhìn người hắn thương thầm tả tơi
Như đang chết, làm sao kêu hắn bình tĩnh cho được chứ
" Tao xin rút khỏi Thiên Trúc "
[ Hanma lên tiếng ]
- Câu nói của Hanma khiến tất cả điều ngước nhìn, ai cũng sững người
" Tao biết mày đang nghĩ gì mà Hanma"
[ Izana ]
" Thiên Trúc có mày, Kakuchou
Kisaki và Mucho là được rồi
Không cần giữ chân tao lại đâu "
[ Hanma ]
" Nếu như vậy tao cũng muốn rút khỏi Thiên Trúc "
[ Kakuchou nghiêm giọng ]
" TAO KHÔNG CHO PHÉP BẤT KÌ AI TRONG TỤI MÀY
ĐƯỢC RÚT KHỎI THIÊN TRÚC "
[ Izana hét lên, khiến cả lũ im bật ]
- Tiếng hét của Izana,
đã đánh thức y/n,
vẻ mặt nhăn nhó đó, chắc chắn là do cơ thế rất đau..
Đúng vậy, cơ thể của cô rất đau
Đây là lần đầu tiên mà cô đau toàn thân như thế này
- Kakuchou thấy y/n tỉnh dậy
Liền chạy ùa đến bên cạnh
Kakuchou nghĩ thầm trong đầu
[ May quá, em mà có chuyện gì chắc anh cũng sống không nổi mất ]
- Đang định đưa đôi tay ôm lấy cô
Y/n hốt hoảng bật khóc né tránh
2 tay để trước ngực như chống cự
Miệng không ngừng kêu lên
*Đừng*
*Đau quá*
*Làm ơn dừng lại đi mà*
- Kakuchou liền đơ người
Không lẽ y/n bị ám ảnh rồi sao...
- Hanma thấy em gái hắn tỉnh dậy
Miệng không ngừng van xin
Liền chạy thật nhanh đến cạnh giường
đẩy Kakuchou ra 1 bên
- Cuối xuống ôm y/n vào lòng
miệng liền trấn an..
"Y/n ngoan, anh hai đây
Không sao, Không sao hết"
"Đừng sợ, Có anh 2 ở đây
Không ai dám làm gì em cả"
"Y/n ngoan, đừng khóc nữa"
- Y/n nghe giọng Hanma liền dịu xuống 1 phần, mở mắt ra thấy anh trai mình
Liền bật khóc to hơn miệng thì nói
"Anh hai ơi em sợ lắm"
"Em không muốn đâu"
"Anh hai nói họ dừng lại đi mà"
"Em đau lắm.."
- Nghe những lời nói này của y/n
Hanma hắn liền không kiềm được mà bật khóc theo
- Từ hôm qua đến bây giờ
Chắc Hanma cũng đã cố kìm nén cảm xúc hết mức có thể rồi
"Mày dỗ em ấy đi, xong rồi xuống nhà
tao có chuyện cần nói"
[ Izana vừa nói vừa bước đi ra khỏi phòng ]
- Tất cả điều quay bước ra ngoài
Riêng chỉ có Kakuchou là vẫn còn ngồi đơ ra nhìn y/n,
Bây giờ hắn chỉ muốn lao vào
Đẩy Hanma ra mà ôm chặt lấy cô...
"Ra ngoài thôi Kakuchou"
[ Mucho ]
"Ừ" [ Kakuchou ]
- Nói rồi cũng đứng dậy
Từ từ bước ra ngoài, lâu lâu còn nhìn lại để xem y/n đã ổn chưa. . .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...