Hàn lập lúc này thì vô cùng buồn bực, nguyên do một nửa là từ hai con Thiên Hổ Thú này giảo hoạt vô cùng.
Chúng nó giống như ngưu bì thuốc dán bám dính lấy hắn không buông tha chút nào. Nhưng ngoặt một nỗi chúng nó không chịu cùng hắn đối đầu trực diện đánh nhau, mà chỉ quấn lấy hắn chạy vòng vòng.
Không lâu trước đó hắn cũng đã cố tình lộ ra sơ hở để dẩn dụ hai con yêu thú này tới gần rồi ra tay tiêu diệt nhưng cũng chỉ cắt đi được một nửa đám móng vuốt của chúng mà thôi. Kể từ đó hai con thú này không không mắc mưu hắn nữa mà chỉ lòng vòng ở ngoài xa xa hơn mười trượng rồi không ngừng dùng quang đạn công kích chứ không dám tới gần Hàn Lập.
Nhưng mỗi khi hắn dùng Phong Lôi Sí muốn bỏ chúng mà thoát đi thì hai con yêu thú này lập tức thuấn di đuổi theo rồi không ngừng quấy rối hắn. Làm cho hắn không thể dừng lôi độn lại mà ngăn cản chúng được.
Còn một nửa buồn bực kia nguyên do chính là cái quang ảnh màu xanh.
Lại nói tiếp về quang ảnh màu xanh này, toàn thân tựa hồ toàn là thuần mộc linh khí tạo thành. Vì vậy Thanh Trúc Phong Vân Kiếm không có chút tác dụng gì với nó. Bất kể là đánh nhiều hay ít, dù cho dùng kiếm khí chém nó tơi tả như thế nào đi nữa thì nó cũng tụ tập lại như cũ, căn bản không sợ Hàn Lập chém giết.
Loại tình huống này lần đầu tiên Hàn Lập gặp phải kể từ khi tiến vào tu tiên giới. Đây xem như là được mở rộng tầm mắt.
Hàn Lập thấy vậy, liền vận dụng Kiền Lam Băng Diễm.
Nhưng không thể nghĩ tới thanh ảnh lại há miệng bắn ra một viên châu màu xanh to bằng cái bát còn Kiền Lam Băng Diễm của hắn bắn tới xuyên qua nó liền bị nó hấp thu một ít. Điều này làm cho Hàn Lập đổ mồ hôi lạnh! Cũng may là băng diễm này đã sớm được luyện hoá thành một thể, kế tiếp hắn dùng thần thức thúc dục sau đó mới từ bên trong bát này chật vật chạy thoát ra để quay trở về cơ thể. Nếu không băng diễm này vốn không được luyện hoá nhiều lắm lại mất đi một chút thì hắn xem như đã lỗ vốn.
Sau đó, đối với Tử La Cực Hoả, Hàn Lập cũng không dám sử dụng nữa.
Còn về phần Ngân Chung và Thiên Trọng Phong - haibảo vật cũng được hắn sử dụng nhưng cũng giống như những cái trước không có chút tác dụng nào với đối phương.
Mặc dù thanh ảnh không phải bất tử cho nên mỗi lần bị thương thì nó bị tổn thương nặng hơn thêm một lần. Trên người thanh quang ảm đạm hơn và thu nhỏ lại. Nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể giải quyết được đối thủ này.
Cũng may thủ đoạn công kích cùng với pháp bảo của nó không có gì sắc bén, mà nó chỉ biết thả ra từng đạo màu xanh linh ti công kích. Vì vậy, Hàn Lập cũng dễ dàng ứng phó được.
Xem ra mục đích của cái hoá thân này chủ yếu là để cầm chân và chặn hắn lại mà thôi.
Còn bên kia là vị hồng y mỹ phụ Phượng Băng, mặc dù là Nguyên Anh Trung Kỳ đỉnh giai, nhưng so với đối thủ mới vừa tiến vào hậu kỳ thì thực lực lại không bằng. Mặc dù đã thi triển hết các loại thần thông, nhưng phụ nhân vẫn hoàn toàn ở thế hạ phong.
Mà vị thần sư thứ tư này thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn tới Hàn Lập một cái làm cho hắn cảm thấy như là có mũi kim nhọn đâm vào lưng. Cho nên tinh thần không được thoải mái chút nào cả.
Mà lúc này, bên pháp sĩ lại xuất hiện ra thánh cầm thần thông thâm sâu khôn lường, cho nên đánh nhau với bảy vị Nguyên Anh Kỳ tu sĩ mà vẫn làm cho bọn họ chỉ có chống đỡ mà thôi không chút nào hoàn thủ lại. Việc này làm Hàn Lập trong lòng chùng xuống.
Cơ hội và hy vọng thủ thắng bây giờ là làm sao có thể đem mấy vị tu sĩ đang bị nhốt cứu ra ngoài thì mới có thể vãn hồi được thế cuộc. Nếu không thì trận chiến này chỉ có đại bại mà trở về.
Hàn Lập sau khi suy nghĩ một hồi, trong lòng trầm xuống, không biết phải hành động thế nào nữa.
Lúc này hắn vung tay vài đạo kiếm khí đánh lui được một con Thiên Hổ Thú làm nó phải thuấn di ra ngoài. Còn tay kia hướng tới túi trữ vật vỗ một cái liền xuất hiện ra một cái hộp gỗ ở trên tay.
Đứng ở phía đối diện thanh ảnh thấy cử động của Hàn Lập như vậy, liền hô nhẹ lên một tiếng rồi khoát tay một cái vô số đạo linh thanh ti hướng tới Hàn Lập mà chụp xuống.
Thân hình Hàn Lập vẫn không nhúc nhích, tinh thần vừa động. Kiếm quang bên ngoài thân thể tự động hoá thành sáng mờ, đem tất cả thanh ti này chém ra thành từng mảnh nhỏ. Còn mặt ngoài của hộp gỗ thanh quang chợt loé lên. Phù bóc ra, một đạo huyết quang từ trong hộp phóng ra rồi nó xoay vòng một cái trong lòng bàn tay của hắn.
Thì ra đây chính là Hàng Linh Phù đã được mở ra.
Hàn Lập không chút chậm trễ đem huyết phù hướng tới trên người chính mình vỗ một cái. Huyết quang chớp động, phù chợt lóe lên rồi biến mất không thấy nữa.
Thanh quang trên mặt Hàn Lập chợt loé lên, rồi đột nhiên thở nhẹ ra một ra một hơi.
Một giao ảnh cực lớn xuất hiện di động trên người của Hàn Lập, ước chừng khoảng mười trượng toàn thân màu đỏ đúng là hình dáng của bát cấp yêu thú Độc giao.
Sau khi giao ảnh chợt hiện lên, chiếm cứ trên đỉnh đầu của Hàn Lập rồi ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng kinh thiên động địa. Làm chấn động tới những tu sĩ ở xung quanh. Bên kia hai người đang quần đấu với nhau lại càng kinh ngạc nhìn tới hướng này.
Sau khi thấy được giao ảnh, Điền Chung nhướng mày, vẻ mặt ngưng trọng còn đôi mắt thì Phượng Băng sáng rực chớp động liên tục, trong đó ánh lên một vẻ chờ mong.
Sau khi tiếng rồng ngâm dịu xuống, Giao ảnh liền bay lên trời cao, sau khi xoay một vòng rồi hình thể kịch liệt ro rút nhỏ lại giống như một con trùng, sau đó giao ảnh lại chui vào trong cơ thể Hàn Lập không còn bóng dáng đâu nữa.
Lúc này Hàn Lập cảm thấy sau lưng dường như có một cỗ nhiệt hỏa nóng rực, ở chổ sống lưng. Nơi huyết quang nhập vào liền hiện ra một đồ án huyết giao cỡ khoảng một tấc, màu đỏ tươi.
Mà lúc này, quanh thân Hàn Lập huyết quang lóe lên. Rồi lập tức từ khuôn mặt cho tới cánh tay đều hiện ra huyết sắc lân phiến, các ngón tay lớn nhỏ đều trong suốt dị thường, đau đớn tận óc, liền xuất hiện và mọc ra một cái sừng giao, trong suốt dị thường. Còn mười đầu ngón tay nhọn, không biết khi nào đã huyễn hóa ra sắc bén như tiêm giáp.
Lúc này Hàn Lập đã biến thành nửa giao nửa người.
" Cái này." Hàn Lập cảm nhận được linh khí trong người của mình lúc này, trong lòng có chút kinh ngạc xen lẫn sợ hãi.
Đối với hiệu dụng của Hàng Linh Phù, mặc dù ở phần cuối của khẩu quyết luyện chế có nói đến việc này một ít. Cho biết rằng có thể luyện hoá toàn bộ yêu hồn trở thành tu vi của chính mình. Theo đó thì tu vi của bản thân sẽ đề cao lên và pháp lực cũng sẽ tăng lên nhiều.
Nhưng còn chưa nhắc đến việc này, nó có thể biến người thi pháp thành nữa yêu nữa người. Cái này giống như là phụ linh thuật.
Tất nhiên loại yêu hoá này so sánh với phụ linh thuật thì yếu hơn nhiều. Ít ra nó cũng chưa xuất hiện ra một cái đuôi của con giao. Nhưng so sánh với Thác Thiên Ma Công của Man Hồ tử thì tám chín phần giống nhau.
Hàn Lập thở dài rồi sờ sờ cái sừng trên trán, im lặng không nói.
Việc này tự nhiên Hàn Lập cũng không biết là vì Hàng Linh Phù này kỳ thật chính là thiên phù lúc trước do khai phái tổ sư căn cứ vào phù linh thuật nghiên cứu ra. Hắn cải tạo và sửa chữa một số khuyết điểm của vài loại phụ linh thuật. Cho nên làm cho người thi pháp mặc dù đã thi triển phụ linh thuật nhưng vẫn còn giữ vững ý thức của mình. Ngoài ra cũng không có linh khí và yêu khí hỗn tạp vào nhau làm tiêu hao thọ nguyên. Lại càng không thể thay đổi ý thức biến thành quái vật.
Thuật này chỉ có một khuyết điểm duy nhất đó là Hàng Linh Phù luyện chế cực kỳ khó khăn.
Mà ở nơi này mà nói nếu muốn có được bát cấp yêu thú. Ngay cả những người tu tiên thọ nguyên sống rất lâu nhưng cũng chưa chắc gì có cơ hội gặp được bát cấp yêu thú.
Nhưng chỉ có Hoá Hình hậu kỳ bát cấp yêu thú thì trải qua luyện chế thì yêu hồn mới tốt được nếu không thì đối với người thi pháp sẽ bị tổn hại. Bởi yêu hồn yêu thú cấp thấp cũng có thể dùng để luyện chế Hàng Linh Phù nhưng do chúng có yêu hồn trọc khí còn rất nhiều. Vì vậy sau khi luyện thành thì linh phù cùng với phụ linh thuật cũng bị tổn hại. Còn ở trong phương pháp luyện chế thì nói rằng phải sử dụng yêu hồn ngoài bát cấp mà luyện thì mới tốt được.
Trong lòng Hàn Lập có chút ngoài ý muốn. Nhưng lại cảm thấy tu vi của bản thân lại tăng lên đến đỉnh của Nguyên Anh Sơ Kỳ, xem ra Hàng Linh Phù này thật sự có hiệu quả rất cao.
Sau khi Hàn Lập và Giao Hồn kết hợp lại với nhau thì hai con Thiên Hổ Thú cảm ứng được hơi thở của Độc Giao trên người của Hàn Lập thì lộ ra vẻ bất an, đến khi thanh ảnh mở miệng ra khẽ quát lên vài tiếng, hai con thú này mới trấn định lại được.
Hàn Lập cười lạnh một tiếng thi triển Phong Lôi Sí sau lưng, cả người lại biến mất, rồi lại xuất hiện ở một chỗ ra xa hơn mười trượng.
Hai con Thiên Hổ Thú thấy vậy, liền vội vàng chớp động thanh quang thuấn di đi đến bên cạnh Hàn Lập rồi mở miệng ra liên tiếp phun ra hàng loạt quang đạn bắn tới hắn.
Hàn quang trong mắt Hàn Lập chợt loé lên, sau lưng tiếng sấm ì ùng vang lên, cả người hắn một lần nữa lại biến mất. Chỉ sau đó một khắc thì thấy hắn xuất hiện ở sau lưng một con yêu thú.
Nhưng vào lúc này một con yêu thú khác lại bắt đầu chuẩn bị phun ra quang đạn để công kích.
Dựa theo cách mà bọn chúng thường hay liên thủ, Hàn Lập chỉ sử dụng kiếm quang ngăn cản đợt công kích này một chút. Còn con Thiên Hổ Thú ở phía trước nhân cơ hợi này chuẩn bị trốn đi.
Nhưng vào lúc này tu vi của Hàn Lập đã được tăng cao hắn không cần khu sử kiếm quang, nhưng trên người linh quang của hai màu xanh đỏ chợt loé lên. Dường như có ý định mạo hiểm sử dụng quang thuẩn này chống đỡ lại mấy viên quang đạn kia, rồi thân hình chợt nhoáng lên một cái, bàn tay vươn ra. Một đạo thanh hồng chợt trảm xuống, tốc độ cực nhanh giống như là thiên ngoại phi tiên, không thế kháng cự được.
Con Thiên Hổ Thú đó liền cảm thấy kinh hãi không kịp thi triển thuấn di, cho nên không còn làm gì khác hơn là đành phải há mồm phun ra một viên yêu đan màu vàng, muốn ngăn cản một kích này.
Còn thanh ảnh cảm thấy không ổn cũng liền phi độn đi tới, hai tay vươn lên rồi trong đó một số lượng lớn thanh ti hướng Hàn Lập mà bắn nhanh tới.
" Ầm" một tiếng, vài viên quang đạn chạm phải bên ngoài Hàn Lập liền nổ tan nát. Nhưng thân hình Hàn Lập chỉ khẽ rung lên một cái chứ không bị thương gì cả. Ngược lại hắn lại khu sử phi kiếm toàn lực chém một nhát, chẳng những đem yêu đan chém làm hai mảnh mà thậm chí ngay cả yêu thú cũng bị chém ra làm hai đoạn.
Con yêu thú không kịp thuấn di, căn bản không thể nào là đối thủ của Hàn Lập sau khi tu vi được tăng cao.
Nhưng linh ti màu xanh của thanh ảnh trong nháy mắt đem Hàn Lập quấn kín vào bên trong. Nhưng huyết quang trên người Hàn Lập lại loé lên, tất cả những thanh tơ tằm này chạm đến linh quang hộ thể của hắn đều trở nên đen thùi, sau đó tan rã ra không còn gì nữa.
" Giao độc này quả là lợi hại!" Hàn Lập đầu tiên là kinh ngạc, sau đó liền mừng rỡ.
Hằn vốn chỉ muốn dùng linh quang hộ thể này chỉ để chống đỡ với tơ tằm, nhưng lại không nghĩ ra một khi thi triển thì lại dễ dàng phá vỡ được chiêu này của đối phương.
Xem ra thanh ảnh này rất sợ hãi kỳ độc.
Một tiếng rống thê lương truyền đến, con Thiên Hổ Thú thấy đồng bạn của mình bị giết chết, ánh mắt hiện lên đầy vẻ điên cuồng. Sau khi thanh quang loé lên, con thú này trực tiếp thuấn đi đến bên cạnh Hàn Lập, rồi hai cái lợi trảo với đầy móng vuốt hung hăng chụp tới Hàn Lập, dường như nó đã mất đi lý trí.
Sắc mặt Hàn Lập không chút thay đổi, không cần sử dụng đến kiếm quang mà chỉ nâng bàn tay với lợi trảo đầy lân phiến, từ hư không nhoáng lên, bàn tay dày đặc tia máu phóng đại lên, trực tiếp nghênh đón trảo mang của đối phương.
"" Bùm" "Bùm" hai âm thanh giao hưởng nhau truyền đến. Lợi trảo đầy những tia máu của Hàn Lập dễ dàng xuyên qua cái thú trảo. Sau đó thân hình nhoáng lên một cái, cánh tay đã dễ dàng kích tới thân thể của đối phương. Rồi hướng tới yêu đan màu vàng, dùng trảo chộp lấy nó.
Thi thể liền rơi xuống xuống đất.
Từ lúc Hàn Lập thi triển Hàng Linh Phù làm cho tu vi đại tăng, cho đến một kích tiêu diệt được hai con yêu thú, việc này chỉ diễn ra trong một chút công phu mà thôi.
Việc này làm cho thân hình của thanh ảnh dừng lại, rồi do dự không dám tấn công nữa.
Còn thân hình của Hàn Lập chợt loé lên. Hướng mắt về phía thanh ảnh, lạnh lùng đánh giá.
Lúc này Điền Chung đang dùng pháp lực trấn áp mỹ phụ thở không nổi. Sau khi thấy những việc này xảy ra, trong lòng vừa giận vừa sợ.
Rồi đột nhiên huy động ngũ sắc thái luân điên cuồng tấn công mỹ phụ phía đối diện vài lần rồi liền bỏ qua đối thủ này, hoá thành một đạo kinh hồng hướng Hàn Lập mà bay tới.
Nhưng vào lúc này ở gần đó một "Ầm" vang lên thì một cái huyết tráo ở gần đó bị bạo liệt vỡ ra.
Một cổ bạch khí mờ ảo từ chổ bị vỡ cuồng trướng phun ra. Một đạo ngân hồng từ bên trong phóng vụt ra bên ngoài, thì ra là một người. Người này sau khi xoay một vòng liền đứng lại gần chỗ Hàn Lập.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...