Chú Thích:
*Quang Âm Ti:
Quang âm có nghĩa là thời gian, năm tháng.
Ti có nghĩa là sợi tơ.
**Tu La Thù:
Thù (HV) nghĩa là con nhện.
"Linh đạo hữu, rốt cuộc ngươi muốn bọn ta làm chuyện gì? Hãy thôi vòng vo đi." Ánh mắt của Mạc Giản Ly lóe lên hỏi.
"Nếu Mạc huynh đã nói vậy thì ta sẽ đi thẳng vào vấn đề. Bổn vương cần có Quang Âm Ti* trong truyền thuyết để duy trì sinh mệnh. Một sợi Quang Âm Ti đổi lấy một cái Tam Thanh Lôi Tiêu Phù, không biết các vị thấy thế nào?" Vẻ mặt lão già áo trắng biến đổi, chần chờ một lúc mới nói ra ngọn ngành cuộc giao dịch.
"Quang Âm Ti? Lời vừa rồi là đạo hữu trêu đùa bọn ta sao? Đó là báu vật quý đến chín tầng trời trong truyền thuyết, ngươi bảo làm sao để ta có thể đi tìm giúp ngươi đây?" Mấy người bọn họ vừa nghe lời của Linh Vương, ai nấy đều giật mình. Hắc Lân thốt lên với vẻ cực kỳ kinh hãi.
Quang Âm Ti, tên như ý nghĩa. Chỉ ở giữa những dòng chảy pháp tắc thời gian là Quang Âm Hà mới có thể sinh ra bảo vật trân quý kỳ diệu bậc này.
Nhưng tại một hạ giới thấp kém như Linh giới căn bản không có khả năng xuất hiện Quang Âm Hà, nghe đâu chỉ ở Tiên giới mới có thể xuất hiện những dòng phép tắc cực lớn hợp lại tạo sông như thế.
"Linh Vương huynh, có phải là người không có ý muốn giao dịch đúng không?" Sắc mặt của Mạc Giản Ly trở nên khó coi.
Từ những điển tịch được lưu truyền từ thượng cổ Hàn Lập đã biết đôi điều về Quang Âm Ti và Quang Âm Hà. Sau khi nghe vậy, hắn giật mình, sờ cằm trầm ngâm. Trong đầu lúc này có vô số suy nghĩ vụt qua rất nhanh.
Quang Âm Ti theo lời kể chính là một trong những loại bảo vật có thể cưỡng đoạt lại quy luật tạo hóa của trời đất. Mà chức năng lớn nhất của vật này chính để kéo dài tuổi thọ!
Nghe đâu, một sợi Quang Âm Ti ẩn chứ pháp tắc về thời gian, đủ để cho một người thường hoặc tu sỹ cấp thấp sống thọ hơn ngàn năm.
Nhưng đối với những người vốn đã có thể sống vô số năm tháng như bọn họ thì Quang Âm Ti lại giúp kéo giãn khoảng cách giữa các lần thiên kiếp. Một sợi đủ làm cho tiểu thiên kiếp dài ra thêm hơn năm trăm năm, ngay cả đại thiên kiếp cũng được giãn ra thêm nhiều trăm năm nữa.
Đương nhiên chỉ là truyền thuyết thôi, thực giả ra sao thì chưa ai tự mình kiểm nghiệm cả.
Hơn nữa một sự thật là Quang Âm Hà chưa bao giờ xuất hiện ở giới diện thấp kém này lần nào.
Lúc này đột nhiên Linh Vương đề cập đến nó, chẳng lẽ là...
Hàn Lập suy nghĩ thật kỹ lại sự việc, theo bản năng ánh mắt liếc nhìn qua phía lão già áo trắng. Sắc mặt không tự chủ hiện ra đôi nét khác thường.
Ngay lúc đó, tiếng cười khẽ của lão già vang lên cắt ngang dòng suy đoán của Hàn Lập.
"Ha ha, bổn vương nào dám đùa giỡn cùng các vị. Đúng là loại bảo vật tối trân quý Quang Âm Ti chỉ có thể xuất hiện trong Quang Âm Hà. Nhưng lão phu cũng chẳng yêu cầu gì về chất lượng của nó. Ngay cả khi các vị tìm được loại Quang Âm Ti phẩm chất thấp nhất thì ta sẽ vẫn mang Lôi Tiêu Phù ra để trao đổi. Còn nếu đạt đến mức Tiên Thiên Quang Âm Ti ư, thật sự chẳng thể nào. Nhưng nếu ngày sau nó được tinh luyện thành, lúc đó đối với ta mọi chuyện không phải là không thể." Linh Vương nhíu hai mắt lại, chậm rãi mở lời.
Hắc Lân với Mạc Giản Ly nghe xong liền sửng sốt, lập tức trở nên trầm tư.
Còn Huyết Nhiên nghe lão già nói vậy, hắn thảng thốt một chặp như sực nhớ ra chuyện gì, khuôn mặt liền hiện ra vẻ kinh ngạc.
"Có vẻ Huyết Nhiên đạo hữu đã nghĩ tới nó!" Ánh mắt đang di động của Linh Vương dừng lại trên người của Huyết Nhiên, ung dung thong thả hỏi.
"Huyết huynh?" Hắc Lân kinh ngạc quay qua nhìn Huyết Nhiên.
Hàn Lập với Mạc Giản Ly không khỏi bốn mắt nhìn nhau, trầm lặng chẳng nói điều gì.
"Nếu như ta đoán không sai, có phải Linh đạo hữu đang ám chỉ về Tiểu Tu La Giới và con Tu La Thù** đã từng xuất hiện từ rất nhiều năm trước. Ngoài trừ nó ra, thực sự Huyết mỗ không còn nghĩ ra được điều gì khác liên quan đến Quang Âm Ti." Mất một lúc lâu sau Huyết Nhiên mới đáp lời.
"Tiểu Tu La giới!"
"Tu La Thù!"
Mạc Giản Ly với Hắc Lân thốt lên cùng một lúc.
Mà Hàn Lập chỉ biết trợn mắt nhìn ngược ngó suôi, tỏ vẻ chẳng hiểu ra sao.
Cả hai cái tên này là lần đâu tiên hắn được nghe.
"Đúng vậy. Loài Tu La Thù trời sinh ra đã liền biết cách không chế thời gian, nếu có thể giết chết mấy con quái vật này, sau đó dùng vài viên tinh hạch của nó mới tinh luyện được một sợi Quang Âm Ti. Nếu các vị đồng ý làm vậy, so với việc các vị đi tìm Quang Âm Hà còn dễ dàng hơn không biết bao nhiêu lần." Linh Vương từ từ cất tiếng.
"Hừ, các hạ nói thật dễ dàng! Chưa cần nói đến sự quỷ quái của Tiểu Tu La Giới, hay Tu La Thù đáng sợ đến mức nào. Nhưng trong trận đại chiến cách đây hai mươi vạn năm, cửa vào giới diện đó đã hoàn toàn bị phá hỏng, làm sao lại có thể đi vào trong đó được." Huyết Nhiên nhăn mày suy nghĩ một lúc rồi hừ lạnh hỏi.
"Việc này lão phu đã nghĩ đến, tất nhiên là đã sớm chuẩn bị rồi. Mời các vị xem đây là vật gì?" Lão già cười một chặp, sau đó bàn tay khẽ lật. Trong tay bỗng xuất hiện thêm một đoàn hào quang đỏ như máu.
Hàn Lập chăm chú nhìn tới.
Chỉ thấy bên trong làn hào quang là một hòn đá gì đó đỏ au, to bằng nắm tay, bề ngoài thô kệch xù xì, mà hình như còn có mấy lỗ thũng lỗ chỗ nữa.
"Tu La Tâm, đây là tim của thú trong Tu La Giới! Làm sao Linh huynh có được thứ này!" Mạc Giản Ly trông thấy vật kia, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Huyết Nhiên và Hắc Lân vừa thấy được thứ này, vẻ mặt tên nào tên nấy đều tỏ ra không sao tin nổi.
Chỉ mỗi Hàn Lập là thoáng giật mình.
Tu La Tâm trước mắt là lần đầu tiên được nhìn. Thế nên hắn chẳng hề có phản ứng nào khác thường.
Nhưng lập tức trong ai hắn vang lên âm thanh của Mạc Giản Ly đang nhích môi truyền âm đến giải thích:
"Cái Tiểu Tu La Giới kia đã là chuyện từ hai mươi vạn năm trước, nó từng xuất hiện một lần tại nơi nào đó trên đại lục Phong Nguyên của chúng ta. Bởi vì giới diện này hoàn toàn khác với những gì trên giới diện mà ta đang sống, tuy bên trong không rộng lớn lắm nhưng hết thảy đều giống với thế giới Tu La vô cùng hung hiểm đã mất tích từ thời thượng cổ. Tu La Thù chính là một đại biểu cho điều này. Vậy nhưng ngay cả khi Tiểu Tu La giới có chứa bao nhiêu nguy hiểm đi nữa thì bên trong nó vẫn tồn tại rất nhiều loại tài liệu quý hiếm mà các giới diện bình thường không có. Năm đó, để tranh đoạt giới diện này, các tộc lớn ở xung quanh đã đụng độ nhau rất kinh khủng, dẫn đến sai lầm khiến cho cửa vào bên trong bị hủy diệt, làm nó hoàn toàn biến mất. Điều này khiến cho người của những tộc lớn bọn họ phải hối hẫn suốt một thời gian dài."
Truyền âm đến đây, Mạc Giản Ly liền dừng lại một lúc.
"Thì ra là vậy. Mà Tu La Tâm là vật gì, dường như sau khi thấy nó xong Mạc huynh cực kỳ giật mình." Hàn Lập cũng truyền âm trở lại.
"Tu La Tâm do trái tim của loài sinh vật cực kỳ hung mạnh trong Tiểu Tu La giới biến hóa thành. Trong nó ẩn chứa một loại năng lượng đặc biệt chỉ có ở Tiểu Tu La giới, vốn là một loại tài liệu dùng để luyện chế pháp khí hoặc đan dược. Mãi sau khi cửa vào giới diện này hỏng mất, lúc đó mới có người phát hiện ra cách dùng thứ này phối hợp với một loại pháp trận đã bị bỏ quên từ thời thượng cổ như một phương pháp mở cửa để truyền tống vào trong Tiểu Tu La giới. Nhưng cũng trong lúc đó, người được truyền tống phải mang theo thứ pháp khí phòng thân được luyện chế từ Tu La Tâm bên cạnh, nhờ nó liên tục tỏa ra một loại năng lượng có thể ngăn cản được lực bài xích của giới diện này. Ngay khi năng lượng của nó tiêu hao hết, lúc đó người ở bên trong sẽ bị tác dụng của lực bài xích truyền tống ra khỏi Tiểu Tu La giới. Đáng tiếc là Tu La Tâm vốn là tim của một loài sinh vật không phải ai muốn cũng đều có thể giết được, với lại quá nhiều người xem trọng nó nên sau khi cửa vào biến mất, số lượng Tu La Tâm trở nên cực kỳ ít ỏi. Số lượng Tu La Tâm đã không nhiều, trai qua nhiều năm tháng cứ tiêu hao như vậy, đến nay đã thành vô cùng hiếm hoi, không biết liệu rằng có thể đủ đếm trên đầu ngón tay không nữa. Thế mà Vị Linh vương kia lại giữ nó trong tay, việc này tất nhiên đã khiến ta phải kinh hãi." Mạc Giản Ly giải thích.
Hàn Lập nghe đến đó liền gật gù, lộ vẻ cân nhắc.
Ngay khi lời truyền âm vừa dứt, vị Đại Thừa từ tộc khác kia đã nhận lấy Tu La Tâm từ tay của lão già, bắt đầu cẩn thận tra xét.
Một lúc lâu sau hắn mới thở dài thườn thượt, cầm vật trong tay ném trả lão già rồi chậm rãi trịnh trọng hỏi:
"Quả đúng là Tu La Tâm, không biết trong tay của Linh huynh có mấy cái?"
"Hai cái." Lão già áo trắng giơ hai ngón tay đáp lời cụt ngủn.
"Hai? Một cái Tu La Tâm chỉ có thể giúp một người truyền tống vào giới diện đó. Vậy ý của Linh huynh là muốn tuyển hai người trong bọn ta đi Tiểu Tu La giới đúng không?" Huyến Nhiên trầm mặt xuống rồi hỏi.
Mạc Giản Ly nghe vậy, sắc mặt liền biến đổi.
"Điều này, các vị hãy yên tâm. Tu La Tâm đây đã được lão phu cải tạo, có thể chia ra làm hai nửa để sử dụng. Vốn là đủ năng lượng cho một người ở trong đó nửa tháng, làm vậy sẽ chỉ còn giúp các vị lưu lại khoảng mười ngày mà thôi. Ta nghĩ với bản lĩnh của các vị, với từng đó thời gian hẳn là đủ cơ hội để tìm kiếm Tu La Thù." Lão già áo trắng ung dung trả lời.
"Hừ, sau khi đi vào Tiểu Tu La giới, từng đó thời gian giỏi lắm chỉ đủ dựa vào một vài vận số thôi." Huyết Nhiên hừ lạnh.
"Theo ta nhớ không nhầm, cả hai đạo hữu mỗi người đều có huyết thống của một trong hai loài chân linh thời thượng cổ là Huyết Diễm Lục Thủ Thù và Hắc Giáp Thiên Long Thù. Như vậy, trong khoảng thời gian đó đối với người thường có lẽ không đủ đề tìm ra Tu La Thù, nhưng với sự cảm ứng nhờ máu mủ của các vị, chắc chắn là cơ hội sẽ rất lớn." Lão già áo trắng liền cười.
"Ngay cả việc này người cũng biết! Xem ra ngươi đã từng điều tra về thân phận hai huynh đệ bọn ta!" Con ngươi của Huyết Nhiên co lại.
Ánh mắt của Hắc Lân cũng lóe tia lạnh buốt.
"Ha ha, vốn là lão phu đã ước hẹn với đạo hữu Thạch Tâm trước, trong cơ thể của hắn có mang huyết thống của Thiên Mục Ta Thù, lúc tiến vào Tiểu Tu La giới sẽ dễ dàng tìm kiếm hơn. Nhưng lúc này hắn đã nằm lại ở Ma giới, lão phu đành đem hi vọng ký thác lên các ngươi mà thôi. Còn đối với Mạc huynh cùng Hàn đạo hữu nếu muốn tìm kiếm loại Tu La Thù kia thật chẳng thể nhờ vả gì vào máu mủ, mà sẽ phải dựa vào vận may của mình. Dù vậy thì Tiểu Tu La giới chẳng rộng lớn cho lắm, cho dù các vị không có huyết thống tương quan những vẫn không phải là không có cơ hội. Nếu không phải lão phu đang cần dùng Quang Âm Ti rất gấp, hay không đoán trước được việc lão tổ Thạch Tâm đó có nằm xuống, thì Mạc huynh cùng Hàn đạo hữu chớ mong được tham dự vào chuyện này. Giờ đây đã có vật làm tin được đem đến, ta chỉ đành để các vị thử vận may mà thôi. Được, lão phu đã nói xong hết, vậy các vị có quyết định đi Tiểu Tu La giới hay không?" Lão già áo trắng vấn giữ dáng vẻ thong dong nói với bốn người còn lại.
Còn gương mặt của bốn người bọn Hàn Lập đều đông lại, trong lúc này chẳng có ái lập tức đáp trả lão già kia cái gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...