Kế hoạch xuất phát từ đầu đã được mọi người thảo luận qua một lần, hiện tại đã đến lúc lên đường, tất nhiên mấy lão tổ Đai Thừa cũng không có ý kiến gì nữa.
Một lát sau, sau khi quân đội Ma tộc đang túm tụm trên không phát ra những tiếng gầm rú, liền chia thành mấy hướng ầm ầm lao đi.
Tại chỗ chỉ còn lại mấy vạn vệ sĩ Ma tộc tinh nhuệ nhất và mấy gã tu sĩ Đại Thừa.
Mà sau một canh giờ, những Ma tộc tinh nhuệ này lần lượt tiến lên một số thuyền lớn rồi cũng rời khỏi hoang cốc.
Bảy ngày sau, trên không một cao nguyên đồi trọc, có một đội quân do hơn mười vạn tên chiến sĩ Ma tộc tạo thành đang liều mạng chém giết trong biển Minh Trùng.
Đám quân đội Ma tộc này di chuyển theo đội hình, lấy mấy trăm thuyền lớn làm trung tâm tạo thành một trận thế hình tròn phi thường huyền diệu ở trên không, đồng thời còn bày ra bảy tám quầng sáng phòng ngự ở bên ngoài.
Một cột sáng to lớn mang theo vô số khí màu đen từ bên trong quầng sáng liên tục bắn ra, cứ mỗi lần như vậy đều có từng mảng lớn thi thể quái trùng từ trên cao rơi xuống.
Nhưng trong biển Minh Trùng ở đây thì những mảng quái trùng lớn như vậy quả thật rất nhiều!
Bất kể là số lượng bị chết đi nhiều hay ít, lập tức lại càng có nhiều quái trùng hơn lao tới, liều mạng tấn công trận thế do đám Ma tộc hình thành.
Nguyên bản đội ngũ Ma tộc vẫn đang chậm rãi tiến lên, thì giờ đây dưới sự ngăn cản tầng tần lớp lớp của biển Minh Trùng, đám Ma tộc này chỉ đành dậm chân tại chỗ không thể tiến thêm. Nhưng ngược lại, quầng sáng trong trận lại càng phát ra những đòn tấn công mạnh mẽ hơn, đem đám Minh Trùng gần đó đánh chết vô số mới có thể giảm bớt vài phần áp lực.
Nhưng vào lúc này, trong một chiếc thuyền tại trung tâm trận hình có ba gã tu sĩ Hợp Thể Kỳ của Ma tộc đang quan sát chuyện này, sắc mặt cả đám đều có vẻ âm trầm, không có một chút vui vẻ nào.
"Hiện tại đã phải vận dụng đến lực lượng dự phòng, có lẽ đây không phải là hành động sáng suốt lắm. Sau này, thời gian cầm cự của chúng ta chỉ sợ sẽ rút ngắn rất nhiều." Một gã Ma tộc to con mặc áo giáp màu đỏ đậm thì thào nói một câu.
"Hừ, hiện tại nếu chúng ta không sử dụng biện pháp này thì giờ đây có lẽ cả trận hình đều đã tan rã rồi. Nếu ngay cả khó khăn trước mắt còn không thể vượt qua thì còn nói gì đến những việc sau đó nữa chứ." Một lão già Ma tộc bộ dạng gầy còm lại hừ lạnh nói.
"Nhưng mấy vị Thánh tổ đại nhân đã ra lệnh cho chúng ta nhất định phải cầm cự trong biển côn trùng hơn nửa ngày, hiện tại chẳng qua mới được vài canh giờ mà thôi. Chúng ta nếu muốn còn sống mà trở về thì chắc chắn phải lưu lại một ít lực lượng, bằng không đợi đến lúc sức cùng lực kiệt thì chỉ bằng mấy người chúng ta làm sao có thể thoát ra khỏi biển côn trùng đây." Tên Ma tộc mặc giáp màu đỏ tỏ ra không đồng ý, hỏi ngược lại.
"Nếu không sử dụng toàn bộ lực lượng, chúng ta đã sớm gặp nguy hiểm rồi, làm gì còn có chuyện chém giết để thoát khỏi biển côn trùng này. Chẳng qua đến phút cuối cùng, chúng ta cùng nhau thi triển bí thuật kích thích tiềm lực, cũng chưa chắc là không thể thoát thân một cách bình yên." Lão già gầy còm hờ hững trả lời.
"Bí thuật kích thích tiềm lực! Đạo hữu nói ra những lời này thật dễ dàng làm sao? Chỉ cần trong quá trình đó xảy ra một chút sai làm nhỏ thì cả đám chúng ta chỉ có nước chờ đám côn trùng này đến cắn nuốt mà thôi." Gã to con mặc giáp đỏ lạnh lùng nói.
"Bản thân ta lại cảm thấy chỉ cần lập một kế hoạch thật chính xác là có thể nắm bắt cơ hội thoát khỏi biển côn trùng này. Chuyện này cũng không phải việc gì khó khăn." Lão già gầy còm trợn mắt, hậm hực nói.
Tên to con nghe vậy liền giận dữ, đang muốn cãi lại thì bị một thiếu phụ trung niên có tu vi Ma tôn trực tiếp ngăn lại.
"Bây giờ là lúc nào rồi mà hai vị đạo hữu còn ở đây cãi nhau. Nếu hai vị rảnh rỗi như vậy thì chờ đến lúc an toàn rời khỏi đây rồi cãi nhau cũng không muộn. Chẳng qua trước đó, ba người chúng ta phải đồng tâm hiệp lực. Hiện tại chúng ta đã xuất ra tất cả lực lượng, muốn hối hận cũng đã không còn kịp. Không bằng bây giờ suy nghĩ xem ngoại trừ việc phải kích thích tiềm lực thì chúng ta có còn cách nào khác để thoát ra ngoài hay không." Vẻ mặt của thiếu phụ Ma tộc có vài phần nhan sắc này không lộ vẻ gì nói.
"Thiên Diệu phu nhân nói có lý, trước tiên chúng ta hãy cùng ngồi xuống bàn bạc xem có biện pháp nào khác hay không." Sau khi sắc mặt gã to con mặc giáp đỏ biến đổi, hắn miễn cưỡng đè nén bất mãn trong lòng rồi cười gượng nói.
"Hoàn toàn chính xác! Ta cũng không nghĩ rằng đám Minh Trùng nơi này lại hung ác hơn so với bên ngoài như vậy, lúc này phải đồng tâm hợp lực mới đúng." Sau khi lão già gầy còm ho một tiếng, sắc mặt khẽ biến nói.
Vì vậy, lúc này ba gã Ma tôn lại đang trên thuyền cẩn thận bàn bạc kế hoạch thoát thân.
Cùng lúc đó, mấy toán quân đội Ma tộc khác cũng đang bị vây khốn trong biển côn trùng, cũng có mấy gã Ma tôn giống ba người ở trên đang liều mạng ngăn cản từng đợt rồi từng đợt tấn công của Minh Trùng, cả đám Ma tôn này bộ dáng ai cũng đang cố sức chống đỡ.
Chẳng qua lúc này đám người Hàn Lập, Bảo Hoa cùng với mấy vạn Ma tộc tinh nhuệ thừa dịp hơn phân nửa Minh Trùng ở gần Thủy ấn đều bị quân đội Ma tộc hấp dẫn, liền dùng tốc độ nhanh nhất một lần tiêu diệt hơn mười đàn côn trùng cản đường, tiến thẳng đến nơi cách Thủy ấn không xa.
Nhưng đến nơi này thì lại bị đàn Minh Trùng phản ứng kịp, đem bọn hắn vây lại chật như nêm cối. Lúc này bọn họ cũng như mấy quân đội Ma tộc khác, bị biển côn trùng vô cùng vô tận cản đường.
Chẳng qua đám người này cùng quân đội Ma tộc khác không giống nhau!
Mặc dù Hàn Lập, Bảo Hoa và đám lão tổ Đại Thừa còn chưa ra tay, nhưng mấy vạn Ma tộc tinh nhuệ cùng gần một ngàn môn hạ đệ tử của mấy vị tu sĩ Đại Thừa này đã lao vào chém giết, đám Minh Trùng bình thường này làm sao có thể ngăn cản.
Lúc này, chỉ thấy vô số đao quang kiếm ảnh từ đội ngũ phía trước cuồn cuộn bắn tới, đám Minh Trùng ngăn cản phía trước ào ào hóa thành mưa máu văng khắp nơi, căn bản không thể ngăn cản được gì.
Cả đám Ma tộc dưới sự bao phủ của ngùn ngụt ma khí, với tốc độ kinh người hướng thẳng phía trước lao lên, cho dù mấy đám Minh Trùng lợi hại hơn so với bình thường ngăn cản phía trước cũng nháy mắt bị tiêu diệt.
Không tới nửa giây sau, đội ngũ Ma tộc này đã tiến lên được trăm vạn dặm, dọc đường đã đánh chết không biết bao nhiêu Minh Trùng.
Bỗng nhiên trong biển côn trùng phía trước truyền đến một âm thanh tê tê quái dị, tiếp đó đàn Minh Trùng chợt tách ra, một đám côn trùng to lớn xanh biếc xuất hiện.
Đám côn trùng này con nào con nấy đều to hơn mười trượng, chân trước có dạng như gọng kìm, miệng đầy răng nhọn, hình dạng dữ tợn.
"Mọi người cẩn thận! Những con này đều là Minh Trùng cao cấp, một đòn do bọn nó phun ra tương đương với một đòn toàn lực của Ma tôn." Một gã Ma tộc cao cấp hiếu biết vì sao có thể ngay lập tức nhận ra đám côn trùng này, liền kinh sợ thốt lên.
Nhưng vào lúc này, đám côn trùng xanh biếc phía trước há to miệng, ào ào phun ra những cột sáng xanh biếc.
Mấy ngàn tên Ma tộc cấp độ Luyện Hư phía trước không kịp đề phòng, đã bị những cột sáng này trực tiếp xuyên thủng ma khí phòng ngự đánh thẳng lên người, tiếp đó cả đám phát ra những tiếng kêu gào thảm thiết rồi trực tiếp bốc hơi biến mất.
Những cột sáng này quả thực lợi hại vô cùng, quầng sáng bảo vệ quanh người đám vệ sĩ Ma tộc căn bản không thể mảy may ngăn cản.
"Ha ha, đám Minh Trùng cao cấp này vậy mà lại tập hợp ở đây nhiều như vậy, xem ra bọn nó đã đoán được chúng ta mới là lực lượng chủ chốt. Nếu đã như vậy, mọi người còn chờ gì nữa." Một gã Thánh tổ Ma tộc mặc giáp màu đen đang đứng ngay trên mũi của chiến thuyền thấy vậy liền cười lên ha hả, một tay giơ lên, lập tức một chùm những sợi tơ bắn nhanh tới, sau khi nhoáng lên liền hóa thành một tấm lưới lớn bay lên, bao phủ chừng hơn vài dặm, trực tiếp hướng về phía đám côn trùng to lớn chụp xuống.
Lúc này, sau khi sắc mặt mấy tên Đại Thừa gần đó khẽ động, cả đám cũng đồng loạt ra tay.
Một gã chỉ là đơn giản bấm niệm pháp quyết, lập tức trên không phía trước xuất hiện gió lớn, một con lốc cao ngàn trượng bỗng nhiện dựng lên, sau đó hùng hổ cuốn về phía trước.
Một gã Đai Thừa khác thì chỉ tay lên trời, lập tức nguyên khí trên trời ào ào xao động, sau khi tiếng sấm vang lên, liền có vô số tia điện to như miệng chén đánh xuống.
Cùng lúc đó, mấy tên lão tổ Đại Thừa còn lại cũng âm thầm làm phép, những lưỡi đao gió dài hơn một thước cùng những quả cầu lửa màu lam to như chậu rửa mặt, xuất hiện bốn phía quanh đám côn trùng to lớn, rồi lập tức bắn tới.
Thậm chí có một gã lão tổ Đại Thừa, bàn tay chộp vào khoảng không, một thanh kiếm nhỏ trong suốt nhoáng lên một cái hiện ra, rồi sau đó trực tiếp chém tới.
Âm thanh xé gió vang lên rõ ràng, lập tức có vô số kiếm quang trong suốt bắn ra, rồi ầm ầm lao tới đám côn trùng to lớn.
Có nhiều lão tổ Đại Thừa ra tay như vậy, đám côn trùng to lớn này mặc dù phi thường lợi hại nhưng làm sao có thể chống lại số lượng công kích nhiều như vậy, lúc này giữa tiếng kêu gào thảm thiết có con cơ thể bị chia năm xẻ bảy, có con lập tức hóa thành tro tàn, trong nháy mắt cả đám đều bị quét sạch không còn một mống.
Trong đội ngũ Ma tộc lập tức phát ra vô số tiếng hoan hô!
"Không được ngừng lại, tất cả tiếp tực tiến lên!" Gã Thánh tổ Ma tộc mặc giáp đen sau khi cười hung ác, lập tức phát ra mệnh lệnh vang vọng khắp bốn phía.
Đám Ma tộc tinh nhuê liền không giám chậm trễ, cả đám đang có chút chậm lại liền lao nhanh về phía trước.
Lúc này, những con Minh Trùng lúc trước tách ra mở đường lại lần nữa hung hãn không sợ chết cuồn cuộn lao lên, nhưng cũng không thể làm chậm tốc độ tiến lên của đám người này.
Hàn Lập lúc này đang ở trong phòng khách của chiến thuyền, nhưng thần niệm của hắn vẫn ở bên ngoài đảo qua, đem hết thảy xem rõ ràng.
Hắn nhìn thấy đám côn trùng to lớn này bị một đòn liên thủ của mấy tên Đại Thừa tiêu diệt dễ dàng thì khóe miệng hơi nhếch lên mỉm cười.
Đám côn trùng to lớn này mặc dù phun ra cột sáng có uy lực ngang ngửa với một đòn của tu sĩ Hợp Thể, nhưng năng lực phòng ngự lại cực kỳ kém cỏi, giống như chỉ là một đám vứt đi.
Nếu không vừa rồi, ngay cả do vài tên Đại Thừa đồng loạt ra tay đi nữa, cũng không thể dễ dàng đem nhiều tu sĩ Hợp Thể như vậy nháy mắt tiêu diệt.
Xem ra đám côn trùng to lớn này không phải là Minh Trung cao cấp chính thức rồi!
Mà lúc này, trong phòng khách tụ tập đầy đủ toàn bộ những lão tổ Đại Thừa, ngoài ra chỉ có thêm bảy tám người đứng trước sau tùy thời phục vụ.
Bảo Hoa ngồi trên một cái ghế trong phòng khách, lúc này đang vuốt ve một cái gương lớn cỡ bàn tay.
Đúng là chiếc Tiểu Huyễn Thiên Kính của nàng.
Còn những tu sỹ Đại Thừa khác, có kẻ thì túm tụm với nhau thì thì thầm thầm, có người lại lặng im nhắm mắt dưỡng thần.
Ánh mắt của Hàn Lập chợt lóe, hắn dừng lại ngồi ở cạnh một thiếu nữ gần khung cửa sổ, người này chính là Thánh Tổ Tà Liên.
Khuôn mặt của nàng thật quá giống với Bảo Hoa. Nàng đang nhìn tình hình trận chiến của đám vệ sỹ với đàn Minh Trùng qua ô cửa sổ, ánh mắt không một gợn sóng, thật không sao đoán được trong lòng nàng đãng nghĩ cái gì.
Cách thiếu nữ không xa, lão già Đồng Nha được vài tên đến từ giới diện Thiên Nha vây quanh. Lão ngồi xếp bằng lên sàn nhà, trên người có những vệt sáng vàng nhạt như ẩn như hiên di chuyển không ngừng, thật giống như lão đang tu luyện một loại công pháp nào đó.
Hàn Lập như vừa nghĩ đến điều gì đó, hắn thu ánh mắt lại, rồi cũng bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.
Ở bên cạnh hắn là Giải Đạo Nhân đứng thẳng với vẻ mặt đờ đẫn, nhưng lại chẳng thấy bóng dáng của Ngân Nguyệt nơi đâu.
Cũng bởi vì tự Hàn Lập nhận thấy chuyến đi này có phần nguy hiểm nên không dám dẫn nàng đi theo, mà để nàng ở lại động phủ tạm thời trong sa mạc.
Theo lý mà nói, một khi ở xa Hàn Lập thì Ngân Nguyệt sẽ phải đối mặt với ảnh hưởng của Vong Tình Quyết. Nhưng vì thời gian không quá dài nên cũng không đáng ngại cho lắm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...