Bất quá, sau khi hắn cắn rằng quyết định mạo hiểm phái linh khu và kim thân ra, hiển nhiên cũng dứt khoát dùng tới tấm tiên phù này.
Quả nhiên, hóa thân Huyết Quang Thánh tổ không chú ý, để hắn gạt được.
Đương nhiên làm thế cũng có mạo hiểm nhất định, tình cảnh linh khu và đệ nhị Nguyên anh cũng càng thểm hung hiểm. Cũng may, linh khu vốn là Chi tiên tỉ mỉ luyện chế mà thành, mà nha đầu Khúc Nhi khống chế linh khu cũng là linh vật do thiên địa hóa thành, nếu có thể nắm bắt thời cơ hiện ra nguyên hình ẩn nặc thì hắn là có thể giấu diếm được tai mắt đối phương.
Về phần đệ nhị Nguyên anh, hắn đã cấp cho Ma anh một cái Thái Nhất Hóa Thanh phù, hơn nữa Ma anh còn tu luyện một loại bí thuật trong công pháp ma đạo, có thể biến ma khí trong cơ thể thành vĩ dực (cánh), vì thế cũng tu luyện Huyết Ảnh độn.
Có hai sự chuẩn bị này, Ma anh hiển nhiên không phải không có cơ hội thoát thân, dù sao đám người Huyết Quang một khi phát hiện kẻ đang chạy trốn không phải là bản thể, nghĩ rằng sẽ không dây dưa nhiều.
Đó cũng là lý do khiến hắn cảm thấy thời gian không sai biệt lắm, lập tức hiển lộ thân phận đại khai sát giới với một số Ma tộc.
Hiện tại, tính ra thì tin tức bản thể hắn hiện thân cũng đã truyền tới tai đám người Huyết Quang, hắn hiển nhiên không muốn để đối phương lần nữa cuốn lấy, lúc này mới không thể không chính thức bỏ qua Thiên Uyên thành, chạy trối chết tới một nơi khác.
Trong lòng tự định giá như thế, Hàn Lập không hề do dự trực tiếp thúc dục độn quang, quay đầu phá không bay về hướng khác.
Trong hai tháng kế tiếp Hàn Lập bắt đầu phiêu hốt khắp nơi, lúc đông lúc tây, loạn xạ cả lên.
Ngay từ đầu, đích xác khiến Huyết Quang căn bản không thể đuổi kịp, chỉ có thể thường xuyên dựa vào báo cáo của các thủ hạ dưới trướng phát hiện tung tích của Hàn Lập mà vội vã đuổi theo. Hành động như vậy hiển nhiên không thể nào thật sự bắt được hành tung của Hàn Lập, nào chờ cho bọn họ chạy tới gần thì hắn sớm sớm không thấy bóng dáng.
Càng kỳ quái chính là vị Nguyên Sát Thánh tổ kia lại không xuất hiện cùng với ba đại hóa thân Huyết Quang, không biết đã đi đâu.
Loại chuyện này, Hàn Lập hiển nhiên rất vui mừng, nếu không phải pháp lực trong cơ thể không nhiều lắm, thi hắn thậm chí còn muốn nhân cơ hội này đánh trọng thương đám Huyết Quang hóa thân.
Nhưng tình hình trước mắt cũng chỉ có thể tiếp tục chạy trối chết.
Ba đại hóa thân Huyết Quang sau khi thấy đuổi theo nhiều lần vẫn không hiệu quả liền cắn răng điều động vô số nhân thủ bày ra thiên la địa võng phong tỏa tất cả các khu vực. Cộng thêm việc ma đầu này có thể lợi dụng các điểm truyền tống trận mà đại quán Ma tộc đã chỉếm giữ, liền có thể gắt gao đuổi theo Hàn Lập không tha.
Biết được điều này, Hàn Lập trong lòng thầm rùng mình không thôi, nghỉên cẩn không dám mất cảnh giác chút nào.
Bình thường, khi hắn khôi phục được ba bốn phần linh lực liền dứt khoát bay đi hơn ngàn dặm một mặt không dám lưu lại chỗ cũ.
Cứ như vậy, nhưng hắn thiếu chút nữa mấy lần bị ba Huyết Quang hóa thân ngăn lại.
Chỉ cần một khi trong lòng có dự cảm, tâm thần không yên liền tình nguyện lập tức ngồi xuống khôi phục pháp lực, sau đó lập tức độn xa hơn ngàn dặm, tránh được vài lần tai kiếp.
Liên tiếp mấy lần như vậy, Hàn Lập hiển nhiên càng cẩn thận hơn, nguyên bổn định đi Thánh Hoàng thành và mấy cứ điểm của tứ đại Chân linh gia tộc, lúc này không thể không từ bỏ, phải chọn một hướng khác mà đi.
Những hướng khác quả thật nhân thủ Ma tộc giảm đi rất nhiều, thời gian ba người Huyết Quang truy đuổi cũng bắt đầu kéo dài ra. Điều này khiến Hàn Lập dễ thở hơn rất nhiều, thời gian ngồi xuống nghỉ ngơi hồi phục cũng tăng lên, pháp lực trong cơ thể theo đó mà dần dần dư thừa.
Nhưng việc tốt thường không kéo dài quá lâu.
Ba tháng sau, trong đám truy binh phía sau Hàn Lập bỗng xuất hiện thêm Nguyên Sát hóa thân, hơn nữa vừa hiện thân liền cùng với ba đại hóa thân Huyết Quang đuổi sát phía sau không tha, bộ dáng không để cho hắn có thời gian nghỉ ngơi.
Hiện tại hắn vừa ngồi xuống nghỉ ngơi không quá ba canh giờ, ma nữ này liền dẫn ba đại hóa thân Huyết Quang đuổi theo. Bất quá cũng may Ma tộc đại quân gần đó không nhiều lắm, Hàn Lập hiển nhiên lại thong thả rời đi.
Nhưng trong một tháng tiếp theo, mặc cho Hàn Lập thay đổi phương hướng thế nào đi chăng nữa thì bốn tên Ma tộc này lại chuẩn xác xuất hiện phía sau. Điều này khiến Hàn Lập cả kinh, rốt cục cảm thấy không ổn.
Bốn tên Ma tộc này dường như có biện pháp truy tung đại khái vị trí của hắn, mặc dù không quá chính xác nhưng cũng đủ để đuổi theo không thoát. Rõ ràng phương pháp truy tung này là của nữ tử nắm giữ, nhưng hình như cũng chỉ vừa nắm giữ, nếu không thì lúc trước hắn cũng không có cơ hội dùng kế kim thiền thoát xác mà chạy trốn.
Hàn Lập rùng mình, sau mấy phen làm phép thay đổi phương hướng đều bị đối phương dò ra vị trí, càng không dám bỏ chạy về phía nhiều Ma tộc, hắn liền dứt khoát bay về vùng hoang vu.
Kể từ đó, ngay cả khi hắn nhất thời không thể bứt đuôi đám người Huyết Quang, nhưng nhân thủ của bốn ma đầu này cũng thưa thớt đi nhiều.
Cứ như thế, hai bên một đuổi một chạy, thời gian cứ như thế trôi qua, dần dần đã đi tới rìa khu vực Nhân tộc.
Nơi này bởi vì gần Man Hoang thế giới cho nên thường xuyên có cổ thú xông qua cấm chế xâm nhập lãnh thổ Nhân tộc, cho nên căn bản Nhân tộc không thiết lập thành thị, đây được coi là khu vực hoang vu nhất trong Nhân tộc.
Không có cứ điểm Nhân tộc, hiển nhiên cũng không có đại quân Ma tộc đóng quân ờ đây. Mà lấy độn tốc Hàn Lập, giờ phút này cao giai Ma tộc đuổi theo hiển nhiên rất ít, chỉ có đám Ma tộc bị Huyết Quang thu vào trong ngọc bàn thì mới có thể theo đến đây.
Hàn Lập sắc mặt âm trầm hóa thành một đạo thanh hồng bay nhanh về phía trước. Lúc này, pháp lực trong cơ thể hắn thật sự không thể biến thân thành cự bằng để bay nhanh hơn, cho nên chỉ có thể dùng độn quang bình thường phi hành về phía trước.
Hiện tại hắn đã bỏ chạy được hơn nửa năm, mặc dù bởi vì hắn lúc nào cũng thay đổi phương hướng nên bốn ma đầu phía sau không thể đuổi kịp, nhưng thời gian chạy trốn lâu như thế cho dù tâm trí hắn kiên định như sắt cũng cảm thấy cực kỳ uể oải.
Bất quá đã như vậy, Hàn Lập tự nhiên cũng không nóng đầu mà quay lại đánh một trận sinh tử với đối phương mà ngược lại càng quyết tâm chạy trốn, ý định cùng bốn ma đầu kia giằng co tới chết.
Hắn thật sự không tin rằng bốn ma đằu kia có thể truy đuổi hắn tới chân trời góc biển.
Dù sao bốn ma đầu liều mạng truy đuổi không tha, pháp lực tiêu hao hẳn là không ít, đồng dạng cũng không có bao nhiêu thời gian khôi phục pháp lực.
Trên trời cao cách Hàn Lập ngàn vạn dặm, một tòa thạch điện và một cự bàn đang hóa thành hai luồng bạch quang phá không bay đi.
Trong ngọc bàn, ba đại hóa thân Huyết Quang sóng vai đứng nhìn lên vách tường đang cùng Nguyên Sát bàn bac chuyên gì đó.
"Nói như vậy, Nguyên Sát đạo hữu thật không muốn vào Càn Khôn Bàn. Đạo hữu cũng hiểu rõ, chúng ta tự điểu khiển bảo vật truy đuổi, tiêu hao phập lực quả không ít. Ta chạy tới vội vàng, không mang theo nhiêu đan dược khôi phục pháp lực. Mặc dù lúc trước từ tay thủ hạ có một ít, nhưng thời gian phi hành dài như thế cũng không thể chịu nổi. Nếu cứ tiếp tục truy đuổi thế này thì chỉ có thể dựa vào pháp lực bản thể mà chống đỡ. Bổn tọa cũng không dám cam đoan có thể kiên trì lâu hơn tên tiểu tử Nhân tộc nọ! Tiểu tử này không biết gia sản thế nào, đan dược khôi phục pháp lực nhiều bao nhiêu mà đến bây giờ bộ dáng vẫn chưa hoàn toàn khô kiệt pháp lực. Đạo hữu chắc cũng không mang theo nhiêu đan dược. Cứ như vậy e rằng chúng ta phải cùng nhau điều khiển một bảo vật thì mới có thể thay phiên điều tức."
Hóa thân Huyết Quang ở giữa đang khuyênbảo Nguyên Sát.
"Thay phiên nghỉ ngơi khôi phục hiển nhiên bổn tọa không phản đối, nhưng ba vị sao không vào trong thạch điện, cần gì cố gắng nói ta vào trong Càn Khôn Bàn của ngươi."
Hai mắt lam bào nữ từ nhắm lại, bất động thanh sắc nói.
"Hừ! Đạo hữu biết rõ mà còn hỏi. Ba người chúng ta tu luyện huyết quang công pháp, trời sinh bài xích với thạch khí hộ thân của Thạch Ma nhất tộc, vào trong thạch điện của ngươi nghỉ ngơi căn bản không có bao nhiêu tác dụng. Hiển nhiên Nguyên Sát đạo hữu vào Càn Khôn Bàn thì ổn thỏa hơn một chút."
Hóa thân Huyết Quang lắc đầu, cự tuyệt nói.
"Có đúng vậy không! Nhưng bổn tọa đang lo vào trong Càn Khôn Bàn, vạn nhất bị các ngươi điều động thần thông Càn Khôn Bàn, vậy cái mạng nhỏ của bổn tọa liều tiêu tùng. Huyết Quang công pháp am hiểu thôn phệ tinh huyết pháp lực của người khác, loại chuyện này Huyết Quang ngươi không phải là không làm được."
Nguyên Sát cười lạnh một tiếng, không khách khí trực tiếp nói.
"Nguyên Sát đạo hữu quá đa tâm rồi, ta và đạo hữu chỉ là hóa thân, nếu làm như thế, bản thể ngươi biết được thì Huyết mỗ cũng không tốt đẹp gì."
Một khối hóa thân Huyết Quang khác thở dài một hơi, nói.
"Hắc hắc, điều này cũng khó nói. Cho dù lời ngươi nói có lý, nhưng bổn tọa tuyệt đối không mạo hiểm. Có lẽ tinh huyết pháp lực của một khối hóa thân thì không khiến các ngươi động tâm, nhung nếu là Hỗn độn nhị khí và Trấn Ma Tỏa trong tay Hàn tiểu tử nọ sợ rằng ngay cả ta cũng động tâm."
Khóe miệng Nguyên Sát nhếch lên một chút, châm chọc nói.
"Hỗn độn nhị khí nào chứ, Trấn Ma Tỏa! Huyết mỗ không biết ngươi đang nói cái gì?"
Ba khối hóa thân Huyết Quang đồng thời biến sắc, sau khi nhìn nhau, khối hóa thân ở giữa lắc đầu phủ nhận.
"Huyết Quang, ngươi cần gì giả nai, tiểu tử nọ tại Hoàng Tuyền địa hỏa đã rút ra được Đỗn độn nhị khí trong Trấn Ma Tỏa, cảnh đó bổn tọa đã tận mắt nhìn thấy. Sớm nghe nói Trấn Ma Tỏa này thuộc về ngươi, hiện tại xem ra lời đồn là thật. Nhưng không biết ngươi làm thế nào mà bảo vật này lại rơi vào trong tay tên tiểu bối Nhân tộc này. Lúc này ngươi để ba đại hóa thân phủ xuống Nhân giới chắc cũng vì Đỗn độn nhị khí này rồi."
Nữ từ nhíu mày. cười lạnh nói.
"Nếu ngươi đã tận mắt nhìn thấy thì Huyết mỗ cũng không gạt ngươi nữa. Ngươi muốn thế nào, chẳng lẽ thông báo cho Lục Cực?"
Hóa thân Huyết Quang ở giữa sắc mặt âm trầm, lạnh lẽo nói.
"Hỗn độn nhị khí này rất quan trọng đối với tồn tại Thánh tổ như chúng ta, ta nào chịu chia cho người khác! Điều kiện của ta rất đơn giản, Trấn Ma Tỏa và một nửa Hỗn độn nhị khí có thể cho ngươi, nhưng hỗn độn nhị khí còn lại và trọng bảo trên người tiểu tử Nhân tộc này thì phải giao cho ta."
Ánh mắt Nguyên Sát chợt lóe mâu quang, chậm rãi nói ra điều kiện của mình.
"Khẩu khí của ngươi đúng là không nhỏ. Điều kiện khác không nói, nhưng Tử Ngôn đỉnh của ta cũng rơi vào tay tiểu tử này, ta phải thu hồi bảo vật đó lại."
Hóa thân Huyết Quang ớ giữa đồng tử co lại, sau một lúc lâu mới hừ lạnh trả lời.
"Tử Ngôn đỉnh bị Hàn tiểu tử đoạt lấy? Đúng là bất ngờ thật, nếu như thế thì bảo vật này trả về nguyên chủ cũng được, ta không ý kiến."
Nguyên Sát có chút ngẩn ra, lộ ra vẻ ngoài ý muốn, nói.
"Được, quyết định như thế đi. Hai người chúng ta cũng xem như chính thức kết minh, có hay không đem phương pháp truy tung tiểu tử này nói cho ta nghe một chút."
Một khối hóa thân Huyết Quang khác, con ngươi vừa chuyển bỗng nhiên hỏi một câu
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...