- Có thể nói là hữu dụng mà cũng có thể nói vô dụng. Cái này còn phụ thuộc vào linh trùng của ngươi như thế nào!
Ánh mắt Hư linh lão giả không còn sắc lạnh lúc trước, thần tình tươi cười nói.
- Tùy thuộc?
Hàn Lập ánh mắt chợt lóe, có chút nghi hoặc.
- Không sai, nếu Phệ kim trùng chưa đạt đến thể thành thục thì Minh Hà linh nhũ đương nhiên không có tác dụng. Khi Phệ kim trùng đã trưởng thành mà muốn tiến gia thì lại không thể thiếu Minh Hà linh nhũ.
Lão giả thâm ý sâu sắc nói.
- Lại tiến một cấp nữa?
Hàn Lập tựa hồ nhớ tới cái gì, trên mặt lộ ra vẻ giật mình.
- Không sai, cụ thể thế nào lát nữa lão phu sẽ nói tỉ mỉ cùng ngươi. Vạn vạn lần không ngờ ngươi cũng có Phệ kim trùng trưởng thành trong tay. Nếu như vậy, đương nhiên Minh Hà linh nhũ thuộc về ngươi. Lão phu cùng tiểu hữu sẽ làm một cuộc gia dịch khác, bất quá việc này cần phải bí mật nên chỉ có thể trao đổi riêng. Kim Diễm Hậu, Thanh Nguyên Tử. Hai người ngươi không có ý kiến chứ?
Vẻ mặt Hư Linh lão giả hòa hoãn nói với Hàn Lập rồi quay sang hai người kia hờ hững hỏi. Tuy thần sắc bình thường nhưng giọng nói mang ý không thể cự tuyệt.
- Chỉ cần đạo hữu không phải cường hành giao dịch, tại hạ tự nhiên sẽ không để ý.
Thanh Nguyên Tử nhìn thấy hàn quang trong mắt lão lo lắng nói.
- Tại hạ cũng sẽ không để ý! Hư linh huynh, xin cứ tự nhiên.
Kim diễm hậu cũng cười nói.
- Được, lão phu xin thất lễ!
Hư Linh lão giả hài lòng khẽ gật đầu. Đột nhiên một vùng hắc quang chớp động, một tòa lầu các đen bóng cao vút bất chợt hiện ra, bên ngoài được một tầng hắc khí bao phủ, chớp động các loại ấn kí khác nhau, có vẻ thần bí vạn phần.
- Hàn tiểu hữu, ngươi mang cả Phệ kim trùng của ngươi vào Hắc Phong Các của lão phu đi.
Lão giả một tay bấm pháp quyết khiến lầu các trở nên to lớn, sau đó quay lại nói với Hàn Lập. Hắn cũng không quản Hàn Lập có đáp ứng hay không, phất tay đem Phệ kim trùng của mình thu lại, tiếp theo thân hình bỗng chốc thu nhỏ lại như đứa trẻ, thanh quang chợt lóe lên tiến nhập vào trong lầu các.
- Nhị vị tiền bối, vãn bối xin thất lễ.
Hàn Lập trong lòng lo lắng nhưng không thể thay đổi, chỉ có thể hướng sang hai người Thanh Nguyên Tử cười khổ một tiếng.
- Ừm, Hàn tiểu hữu yên tâm cứ theo lời Hư Linh đạo hữu đi, hắn vừa rồi cũng nói không cường ép đến nỗi mất thân phận. Bất quá nếu điều kiện không quá đáng, tốt nhất tiểu hữu nên cân nhắc đáp ứng.
Thanh Nguyên Tử khẽ nhíu mày, dặn dò một hai câu.
- Đa tạ Khương tiền bối chỉ điểm, vãn bối biết cần phải như thế nào.
Hàn Lập trả lời một cách trầm trọng, đem hơn mười con Phệ kim trùng thu lại rồi hóa thành một đoàn thanh quang bay vào trong lầu các. Sau khi Hàn Lập tiến vào, đoàn hắc khí bên ngoài chợt quay cuồng bao phủ toàn bộ toàn lầu các, trong nháy mắt đã không còn cảm ứng được.
- Khương huynh cảm thấy thế nào? Lão quái vật này tính tình cổ quái nhưng thần thông không giả, vạn nhất bên trong có xảy ra vấn đề gì thì ta và ngươi cũng không kịp thời can thiệp.
Kim Diễm Hậu môi khẽ nhúc nhíc truyền âm qua Thanh Nguyên Tử.
- Kim diễm đạo hữu yên tâm. Lão quái vật này tuy bá đạo một chút nhưng từ khi chúng ta kết giao tới nay cũng chưa bao giờ trở mặt. Huống hồ ta nợ Hàn tiểu hữu một ân tình không nhỏ nên muốn chiếu cố một chút, dù thế cũng chỉ trong tình huống cho phép chứ không muốn thực sự đắc tội với lão quái vật này. Nếu không tại hạ cũng không thể tiếp tục ở lại Minh Hà chi địa.
Thanh Nguyên Tử bình thản trả lời.
- Điều này cũng đúng, một thân thần thông của lão quái vật này cho dù đối mặt với cấp Chân Linh cũng có khả năng tự bảo vệ mình. Bản thân ta tự cảm thấy không bằng được. Bất quá, cho dù Phệ Kim trùng thực sự hiếm thấy trên Linh giới thì cũng đâu cần phản ứng thái quá như vậy. Trong khi bản thân hắn cũng có Phệ Kim trùng như thế. Khương huynh có phát hiện được gì không?
Kim Diễm Hậu gật đầu hỏi.
- Khương mỗ làm gì có bản sự đoán được ý nghĩ của lão quái vật đấy. Khả năng lớn nhất là Phệ Kim trùng của Hàn tiểu hữu có tác dụng với hắn mà thôi.
Thanh Nguyên Tử ánh mắt chợt lóe, hàm hồ trả lời.
-Phải không?
Kim Diễm Hậu khóe miệng khẽ nhếch, tựa cười mà không phải cười. Thanh Nguyên Tử cũng cười thâm ý nhưng không nói gì thêm nữa.
Cùng lúc đó, tại một nơi rất sâu trong tòa lầu các, thân hình thu nhỏ Hàn Lập cùng lão giả đang nói chuyện với nhau.
- Hàn tiểu hữu ngồi đi, đây là một loại bảo vật không gian gọi là Hắc Phong Các. Chẳng những lớn nhỏ tùy ý mà còn có khả năng ngăn chặn thần niệm người khác xâm nhập.
Lão giả ngồi đối diện với Hàn Lập, tự tin nói.
- Đa tạ tiền bối, vậy vãn bối không khách khí
Vẻ mặt Hàn Lập cung kính thi lễ, cũng ngồi xuống ghế.
- Trước khi cùng tiến hành trao đổi, ta cần xác nhận một việc. Hàn tiểu hữu, trong tay ngươi có bao nhiều Phệ Kim trùng trưởng thành, nói cho lão phu số lượng chính xác được không?
Lão giả thầm hưng phấn hỏi.
- Chuẩn xác con số.
Hàn Lập vừa nghe lời này, sắc mặt hơi đổi, không khỏi chần chờ.
- A, yêu cầu vừa rồi của lão phu thật có chút lỗ mãng. Phệ Kim trùng đáng sợ chủ yếu chính là số lượng, không ai muốn cho người khác biết chính xác số lượng. Như vậy đi, hiển nhiên tiểu hữu không muốn nói cho ta, vì thế ta chỉ cần biết số lượng của ngươi có nhiều hơn năm nghìn con không?
Lão giả nhất thời ngẩn ra rồi lập tức sửa lại yêu cầu, ánh mắt không khỏi khẩn trương nhìn Hàn Lập. Hiển nhiên câu trả lời của Hàn Lập rất quan trọng đối với lão.
Hàn Lập nghe vậy tâm niệm chuyển động nhưng vẫn thành thật trả lời. Tuy rằng hắn rất muốn nói "Không đủ" nhưng không dám lỗ mãng, chỉ sợ không đúng ý dị tộc nhân trước mặt khiến lão nổi sát tâm chế trụ hắn để kiểm chứng thì mất nhiều hơn được.
- Có hơn năm nghìn con, tốt lắm, nếu đã như thế ta có thể phóng tay mà giao dịch.
Hư linh lão giả mừng rỡ, trong miệng liên tục nói "tốt lắm, tốt lắm..."
- Tiền bối, số lượng Phệ Kim trùng có quan hệ gì với điều kiện giao dịch.
Hàn Lập chần chờ một chút rồi hỏi.
- Đương nhiên có quan hệ! Bởi vì lão phu trao đổi ít nhất năm nghìn Phệ Kim trùng trưởng thành trở lên, còn về điều kiện thì ngươi cứ ra giá, chỉ cần lão phu có sẽ không thành vấn đề.
Lão giả hai mắt sáng ngời, tay xoa xoa một cách vô thức.
"Năm nghìn Phệ Kim trùng!" Tuy rằng trong lòng mơ hồ đoán ra được điều gì nhưng khi đối phương nói ra điều kiện, trên mặt Hàn Lập biến đổi lộ ra vẻ giật mình.
- Tiền bối, giao dịch này khiến vãn bối quá khó xử. Năm nghìn Phệ Kim trùng tám chín phần vãn bối tự tay bồi dưỡng ra, ta muốn sau này nếu tiến giai Đại Thừa thì dùng làm đòn sát thủ khi tranh đấu.
- Ừm, nhiều Phệ Kim trùng trưởng thành giá trị rất cao, đúng là hiếm thấy. Nhưng chỉ cần có giá trị thì có thể trao đổi. Cái khác không nói, lão phu còn có thể xuất ra vài loại linh trùng nữa, trong đó có vài loại luận về danh khi không dưới Phệ Kim trùng. Mặc khác, kiện Huyền Thiên tàn bảo kia luận về giá trị chắc chắn hơn năm nghìn Phệ Kim trùng của ngươi.
Vẻ tươi cười trên mặt lão chợt tắt, sắc mặt lạnh lùng nói.
- Tiền bối nói đùa rồi, Linh trùng vừa nãy đều là bổn mạng linh trùng của tiền bối, về phần Huyền Thiên tàn bảo kia khiến vãn bối cực kỳ động tâm nhưng tuyệt không dám mơ được, nếu không chỉ sợ không có phúc dùng. Như vậy đi, xin tiền bối cho biết tại sao muốn dùng nhiều Phệ Kim trùng như vậy, khi đấy vãn bối mới dám quyết định. Có chút khó hiểu là Phệ Kim trùng của vãn bối đã sớm nhận chủ, cho dù có muốn thì phải mất nhiều công sức, hơn nữa số lượng chính xác năm nghìn khiến vãn bối cảm thấy kỳ quái.
Hàn Lập trầm ngâm một chút, tỏ vẻ cực kỳ bất đắc dĩ nói.
- Hừ, lá gan ngươi thật không nhỏ a, dám tìm hiểu chuyện của lão phu!
Hư Linh lão giả hừ lạnh một tiếng, hai hàng lông mày dựng đứng, trên mặt hiện lên một tầng sương lạnh.
- Tiền bối thứ lỗi! Dù sao để đào tạo nhiều Phệ Kim trùng như vậy tiến cấp tới thể thành thục, vãn bối tiêu phí không biết bao nhiêu tâm huyết ở trong đó. Bình thường luôn coi như tính mạng. Nếu không biết rõ ràng ý định sử dụng của tiền bối, vãn bối chỉ sợ rất khó lấy ra nữa trao đổi.
Lần này Hàn Lập dị thường kiên trì nói.
- Hắc hắc, ngươi nói cũng vài phần có lý. Được rồi, lão phu có thể nói cho ngươi biết đại khái mục đích. Nhưng sau khi nghe xong không cho phép cự tuyệt giao dịch. Nếu không.
Hư linh lão giả chuyển động ánh mắt, sau đó nhếch miệng cười trả lời.
- Được, vãn bối đáp ứng.
Sắc mặt Hàn Lập âm tình bất định một hồi lâu, cuối cùng hít sâu đáp ứng.
- Ha ha, Hàn tiểu hữu, đây mới là lựa chọn sáng suốt! Ngươi hãy nghe cho kỹ, lão phu muốn Phệ Kim trùng của ngươi, là tính toán đào tạo ra Phệ Kim trùng vương. Mà muốn sinh ra trùng vương, phương pháp chính là cần số lượng lớn Phệ Kim trùng thành thục thể. Về phần vì sao phải năm nghìn con, là bởi vì trong tay ta đã có năm nghìn con Phệ Kim trùng trưởng thành rồi. Sau khi giao dịch, số lượng thu được vừa đủ dư dả, còn nhiều hơn nữa lão phu cũng không cần.
Lão giả rốt cục nói ra nguyên nhân khiến Hàn Lập động tâm.
- Trùng vương! Tiền bối muốn thu thập Minh Hà linh nhũ có phải để.
Hàn Lập biến sắc, không khỏi bật thốt lên.
- Dùng lượng lớn Minh Hà linh nhũ, tự nhiên cũng là một cách đào tạo ra trùng vương. Bất quá nếu có đủ số lượng thành thục thể Phệ Kim trùng, yêu cầu này thật không cần thiết.
Hư linh lão giả không chút do dự trả lời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...