Ngay tại lúc Hàn Lập đang rùng mình thì Ma viên lại gầm nhẹ một tiếng rồi há mồm phun ra một đoàn tinh khí màu hắc hồng gắn lên thanh tử sắc cự kiếm trước người. Nhất thời từ thân kiếm tử quang đại phóng, vật vô danh bên trong kia thân hình nhất trướng rồi lại hiện ra mặt ngoài cự kiếm có vẻ dữ tợn dị thường.
Cự kiếm quay tròn vừa chuyển động thì đột nhiên dựng đứng lên, mũi kiếm nhắm ngay phương hướng Hàn Lập đứng mà trảm xuống. Một đạo tử sắc kiếm quang dài hơn mười trượng vọt ra, vô thanh vô tức hướng về quầng sáng màu xanh chém tới.
Kiếm quang nguyên bản chỉ chợt loé lên bắn ra lúc này lại ngưng trọng dị thường, từ từ mà bay đi có vẻ rất chậm rãi. Hàn Lập vừa thấy cảnh này thì sắc mặt đại biến, bốn cánh tay màu vàng đồng thời bắt quyết, từ trong kiếm trận có bốn đạo cột sáng màu vàng phảng phất như thực chất phun ra trực tiếp nghênh đón tử sắc kiếm quang.
"Ầm" mấy tiếng nổ liên tiếp vang lên. Kim quang tuy rằng sau khi bạo liệt thanh thế kinh người nhưng bất quá chỉ làm cho tử quang ngừng lại một chút rồi liền dễ dàng bị vỡ ra. Tử quang chỉ thoáng chớp động một cái rồi vẫn tiến thẳng đến chỗ Hàn Lập.
Hàn Lập khoé mắt giật giật, hai con khôi lỗi đứng ở phía sau lập tức vung binh khí lên. Kim sắc kiếm quang cùng đao ảnh giống như bạo vũ táp điên cuồng bắn ra, đồng thời Hàn Lập cũng gia tăng thêm pháp lực thúc dục kiếm trận. Quầng sáng màu xanh trước người biến đổi, hiện ra vô số ký hiệu màu xanh sau khi hơi lưu chuyển thì biến ảo thành đoá đoá thanh liên chắn trước quầng sáng.
Kiếm quang đao ảnh tuy rằng liên miên không dứt nhưng sau khi chém lên tử sắc kiếm quang thì chỉ làm cho nó chớp động vài cái rồi đều tán loạn tiêu thất, bộ dáng không thể ngăn cản được. Tử quang cuối cùng chợt loé lên đã chém lên thanh liên đầy trời. Thanh hà tử quang chớp động, kiếm quang do tử sắc tàn nhận kia biến ảo thành hung hăng chém xuống, đoá đoá thanh liên dễ dàng bị chia ra làm hai nửa. Quầng sáng màu xanh thật lớn tựa hồ như thể không thể chống đỡ được.
Bên ngoài Hàn Lập thấy vậy thì ánh mắt ngưng trọng, pháp lực trong cơ thể giống như nước lũ vỡ bờ, trong nháy mắt điên cuồng trút vào kiếm trận. Thanh liên nguyên bổn bị chém nát thành nhiều mảnh nhỏ lại cuồn cuồn ngưng lại rồi hoá thành đoá đoá thanh liên quỷ dị lại hiện lên, sau khi loé lên thì liền hiện ra chắn trước đạo tử sắc kiếm quang. Tử quang này tuy uy lực vô cùng lớn nhưng Xuân Lệ kiếm trận biến ảo cũng thần diệu dị thường. Sau khi có thêm linh lực chống đỡ, vô số thanh liên từ bốn phương tám hướng tuôn ra.
Tử sắc kiếm quang do hư ảnh linh vật biến thành cuối cùng còn cách quầng sáng màu xanh hơn một trượng thì hào quang ảm đạm, uy năng tiêu hao hết mà biến thành hư ảo. Ma viên trong kiếm trận thấy vậy thì hai mắt tử quang chợt loé, trên mặt hiện ra một tia ngoài ý muốn. Lai lịch của cái tàn nhận này hắn cũng biết một phần! Nó cũng là bởi vì bảo vật hiếm thấy nên cuối cùng bị Linh giới nhân đuổi giết nên mới rơi xuống tình trạng hiện tại.
Tuy rằng tu vi của hắn hiện tại không thể đem bảo vật này phát huy toàn bộ nhưng mà một trảm vừa rồi cũng đã điều động toàn bộ pháp lực hiện giờ nên không thể thi triển tiếp được nữa, đồng thời việc bị kiếm trận trước mắt ngăn cản được cũng làm cho nó rùng mình không thôi.
Điều này chứng minh được kiếm trận này uy năng to lớn viễn siêu suy nghĩ của nó. Lấy tình huống hiện tại thì chỉ sợ thật là không thể thoải mái phá trận được. Sau khi suy nghĩ cẩn thận một chút, Ma viên này cho dù từng lừng lẫy một thời thì trên mặt cũng lộ ra vài phần uỷ khuất. Nó thông qua vết nứt không gian trong Ma Kim Sơn Mạch mà đến đây nhưng vì nhiều nguyên nhân khác mà trước sau liên tiếp cùng các thánh giai ma thú khác trong sơn mạch này đại chiến vài lần.
Điều đó chẳng những làm cho tự thân tu vi tổn hao nhiều mà còn thiếu chút nữa hồn phi phách tán, ngay cả bản mệnh pháp bảo ban đầu mang theo người vốn có uy lực vô cùng lớn cũng bị huỷ hoại trong lúc tranh đấu. Nếu không, ngay cả khi tu vi hắn giảm xuống đến bực này thì bằng vào vài kiện chí bảo cũng có thể mạnh mẽ phá trận mà ra.
Song mục Ma viên lưu chuyển không ngừng, thần sắc âm trầm bất định nhưng Hàn Lập trong lòng lại buông lỏng, tay áo bào run lên, trong tay bỗng nhiên có thêm một cái phù triện màu xanh lóng lánh. Phù toản này thoạt nhìn độc nhất vô nhị, mỗi một tấm đều dài nửa thước nhưng tản ra mộc linh khí tinh thuần dị thường. Giờ phút này Hàn Lập rốt cục đã xác định được đầu Ma viên này tu vi hiển nhiên đã tổn hao nhiều, ngoài thần niệm cường đại cùng các loại thần thông bí thuật thì giờ phút này pháp lực nhiều lắm có thể so với một gã Luyện Hư hậu kì đỉnh phong. Tuy nhiên hộ thân chiến giáp cùng tử sắc tàn nhận trong tay đối phương thật sự là nghịch thiên chi vật, muốn chém giết nó vẫn là một việc thiên nan vạn nan.
Cũng may chỉ cần có thể hạn chế thân pháp của đối phương thì thần thông của nó cũng bị giảm hơn phân nửa. Bất quá đối phương có được một đôi linh mục có thể dễ dàng khám phá ảo thuận cũng đồng dạng khó giải quyết. Chỉ sợ ảo thuật của kiếm trận bình thường không thể làm khó được đối phương.
Xem ra một số lĩnh ngộ của hắn gần đây về Xuân Lệ kiếm trận thật sự có khả năng phải thử nghiệm trên đầu thánh giai ma thú này. Trong lòng cân nhắc như thế, Hàn Lập thừa dịp Ma viên trong kiếm trận đang chần chờ thì hắn giơ tay lên. Nhất thời một tấm phù toản màu xanh hoá thành thanh mang bắn ra bốn phía, sau khi chợt loé thì tiến vào trong kiếm trận. Cùng lúc đó, Hàn Lập trong miệng lầm bầm, tay ki thì nhẹ nhàng nâng một khoả kim sắc viên châu lên, viên châu này đột nhiên hoá thành một đạo kim quang hướng về phía kiếm trận bắn nhanh đi. Tiếp theo hắn há mồm phun ra một cái thái cực đại kim sắc ký hiệu, cũng đồng dạng bắn lên cao không thấy bóng dáng.
Ma viên trong kiếm trận lập tức cảm ứng được điều gì, sắc mặt bỗng nhiên nanh ác mà nhấc tay.
"Ầm" một tiếng.
Trời cao phía trên kiếm trận chợt xuất hiện cuồng phong gào thét, mây đen dày đặc, một đoàn ánh sáng màu vàng ẩn hiện trong mây đen đồng thời một cỗ khí tức kinh người giống như có thể huỷ thiên diệt địa phóng ra. Mặt ngoài đạo sáng này có vô số điện quang chợt hiện lên vô chừng, tiếng sấm lại liên miên không dứt.
"Tế lôi thuật!"
Trong mắt Ma viên phù văn vừa hiện, nó nói nhỏ một tiếng rồi hừ lạnh một tiếng không dám chậm trễ đưa tay nhắm tử sắc cự kiếm bên cạnh hư không vẫy một cái. Cự kiếm này chợt loé lên rồi nhất thời hoá thành một đạo tử quang bị nhiếp tới trong tay. Vung bảo vật trong tay lên Cự viên muốn trực tiếp đem dị tượng trên không trung chém cho tán loạn.
Đối mặt với Tế lôi thuật phát động Ích Tà Thần Lôi chuyên khắc chế ma vật này cho dù nó có tử sắc chiến giáp hộ thân thì cũng quyết không muốn đem thân thể nhận lấy một kích này. Nhưng cự kiếm trong tay nó còn chưa kịp huy động thì đột nhiên bốn phía thanh quang đại phóng, cảnh sắc phụ cận bỗng nhiên hoá thành một mảnh rừng rậm. Bốn phía đều là đại thụ cao chọc trời, thân thô to hơn một người ôm.
"Hừ, một chút tài mọn này mà cũng dám lấy ra!"
Ma viên một trận cười quái dị, tiếp theo cự kiếm trong tay run lên phát ra âm thanh vù vù đồng thời trogn đồng tử ký hiệu màu tím chợt quay ngược trở lại. Nhưng không chờ nó dùng linh mục tìm kiếm chỗ sơ hở của ảo thuật, đột nhiên tất cả đại thụ thanh quang đại phóng rồi uốn éo biến ảo thành một đám giáp sĩ thân cao mười trượng, cả người mặc thanh giáp thật lớn. Tiếp theo đầy trời thanh mang chợt loé, mỗi giáp sĩ đều vung tay lên, thanh mang chớp động, nhất thời trong tay có thêm vũ khí như đao kiếm búa rìu cùng đủ loại cự nhận kiểu dáng khác nhau.
Hơn mười giáp sĩ gần Ma viên nhất lập tức không khách khí vung cự nhận trong tay chém xuống, mười mấy bóng đen thật lớn mang theo hơn mười cỗ cuồng phong ập xuống. Ma viên hoảng sợ! bất chấp việc Ích Tà Thần Lôi, không kịp suy nghĩ nhiều, cự kiếm trong tay hư không trảm ra! Nhất thời một đạo tử ngân hoá thành một đạo viên hồ chợt chém ra.
"Răng rắc."
Tiếng động nổi lên, hơn mười đạo cự nhận và cả giáp sĩ khổng lồ bốn phía đều bị nhất trảm mà diệt.
"Không đúng, mấy thứ này không đúng, toàn là hư ảnh!"
Thấy mình dễ dàng đắc thủ như vậy, Ma viên không có lộ ra vẻ vui mừng mà ngược lại có chút kinh nghi. Vừa rồi tử ngân chém qua binh khí nó có thể cảm ứng được nhưng không chờ cho Ma viên hiểu rõ nguyên nhân thì bốn phía lại có vô số tiếng bước chân ầm ầm vang lên, vô số giáp sĩ giống như thuỷ triều tràn lên, hàn quang thiểm động, vô số cự nhận gào thét mà tới.
Ma viên hừ lạnh một tiếng, cũng không tái huy động tử sắc cự kiếm trong tay mà lại đột nhiên nhất chân hướng lên mặt đất dẫm một cái thật mạnh. Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.
Mặt đất rung chuyển một trận rồi một vòng khí lãng màu hắc hồng giống như sóng ba đào tràn đi. Nơi nào hắc hồng ma khí đi qua, tất cả giáp sĩ giống như bọt biển mà ngã xuống đất, trong chớp mắt, ở ngoài kiếm trận Hàn Lập thấy vậy thì biến sắc, trong tay pháp quyết bỗng nhiên thay đổi.
Trong hư không hư ảnh chợt loé, vô số thanh mang hiện lên sau đó nhoáng một cái lại hoá thành vô số mũi tên màu xanh dài chừng nửa thước.
"Xuy xuy xuy!"
Tiếng xé gió đại tác.
Tên dài giống như mưa to nhằm hướng Ma viên rào rào bắn đến. Ma viên này thật sự không hoảng hốt đưa một tay vỗ vào tử giáp trên người, một tầng tử mạc từ chiến giáp hiện ra, sau đó bất động thanh sắc hai mắt nhíu lại dùng linh mục hướng về đám mũi tên màu xanh đảo qua. Kết quả khiến nó lập tức nhướng mày, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc.
Dưới linh mục, số mũi tên này biểu hiện ra đều chứa linh lực hàng thật giá thật, bộ dáng không giống như ảo ảnh khiến cho Ma viên nhất thời ngưng trọng nhưng không kịp, tiếng "phốc phốc" vang lên liên tiếp không dứt. Thanh mang bắn lên thân Ma viên nổ tung toé như pháo hoa nổ, vô số mũi tên đem quầng sáng màu tím đánh tới tấp, hào quang loạn thiểm nhưng quầng sáng này vẫn yên ổn như thái sơn, một chút tán loạn đều không có.
Ma viên vừa thấy số mũi tên này tuy không phải là hư ảnh nhưng uy năng cũng chỉ có thế thoi thì lúc này trong lòng lại buông lỏng nhưng cũng có chút kỳ quái không khỏi tự đánh giá dụng ý của Hàn Lập. Đúng lúc này, một tiếng nổ lớn truyền đến, một bàn tay khổng lồ từ mặt đất phụ cận thò ra chộp một cái, năm ngón tay liền như thái sơn áp đỉnh nhằm hướng Ma viên đè xuống.
Ma viên tự nhiên không sợ hãi cái đó, lúc này cự kiếm trogn tay khua một vòng tính đem bàn tay không lồ chém thành hai đoạn nhưng bỗng nhiên nó cảm giác được cái gì không đúng mà ngẩng đầu lên. Kết quả lúc vừa nhìn lên thì nó chỉ thấy một đạo kim sắc quang tuyền do Ích Tà Thần Lôi biến thành từ trên không trung phun xuống, vô thanh vô tức nhưng chỉ loé lên một cái đã đên trên đỉnh đầu nó. Sắc mặt Ma viên bỗng nhiên đại biến.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...