Dịch giả: Độc Hành
Hàn Lập thấy vậy sắc mặt hơi đổi, tay điểm vào hư không một cái.
Xoẹt xoẹt vài tiếng!
Bên ngoài mười mấy thanh cự kiếm màu xanh bắn ra từng đạo hồ quang điện màu vàng lần nữa, thân kiếm chấn động mãnh liệt, lập tức chấn vỡ những băng tinh màu đen kia, thân kiếm khôi phục lại, tản mát ra thanh quang sáng ngời.
Hàn Lập không có tiếp tục phát động công kích, mà thân hình dừng lại giữa không trung, ánh mắt nhìn về phía trước, thần sắc ngưng trọng.
Nhưng vào lúc này, hắc vụ đầy trời phía trước bốc lên kịch liệt, một bóng đen từ trong đoàn sương mù bỗng nhiên bay ra, trong giây lát nhào tới trước người Hàn Lập.
Không chỉ tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, mà từ đầu tới cuối cũng không phát ra một tiếng động nào!
Hàn Lập chưa kịp phản ứng thì một thanh Tam Cổ Xoa khổng lồ từ trong hắc vụ thò ra, hung hăng đâm xuống đỉnh đầu hắn.
Một cỗ uy áp khổng lồ trầm trọng như núi đánh xuống, làm cho Hàn Lập cảm thấy hãi hùng khiếp vía.
"Chẳng lẽ không phải Âm thú?
Ý nghĩ trong đầu Hàn Lập lóe lên, không nói hai lời một tay vung lên bấm niệm pháp quyết.
Mười mấy thanh cự kiếm màu xanh ở quanh người đã được vận sức chờ phát động, lập tức bay lên đón đỡ, hình thành một võng kiếm vòng tròn trên đỉnh đầu.
Trên thân kiếm hiện ra từng đạo hồ quang điện màu vàng vừa thô vừa to, đan xen lập lòe.
"Phanh" một tiếng nổ mạnh rung trời!
Tam Cổ Xoa dùng thế vạn quân đâm vào phía trên võng kiếm, làm mười mấy chuôi cự kiếm rung động lắc lư kịch liệt, khó khăn lắm mới hình thành võng kiếm liền muốn tán loạn ra.
Xùy xùy thanh âm đại tác!
Từng đạo Tịch Tà Thần Lôi từ trên thân kiếm thoát ra, nhao nhao đánh lên phía trên Tam Cổ Xoa, tuy xua tán đi không ít hắc vụ lượn lờ phía trên, nhưng Tam Cổ Xoa lại không nhúc nhích tí nào.
Hàn Lập quát một tiếng, tính bấm niệm pháp quyết lần nữa.
Bỗng nhiên Tam Cổ Xoa run lên, tiếp theo ba cỗ hắc diễm đen như mực từ mũi xoa tuôn ra mãnh liệt, trong khoảnh khắc bao vây võng kiếm vào trong đó, tản mát ra một cỗ khí tức cực hàn.
Những nơi đi qua, lập tức trên tất cả cự kiếm màu xanh hiện ra băng tinh màu đen lần nữa, hồ quang điện màu vàng phía trên cũng bị băng tinh đóng băng ở trong đó, thoạt nhìn có chút quỷ dị.
Hàn Lập biến sắc.
Kết quả Tam Cổ Xoa động một cái mãnh liệt, theo đó một tiếng nổ vang ầm ầm, võng kiếm lập tức tan vỡ, mười mấy thanh cự kiếm màu xanh bị chấn bay ra bốn phía.
Tam Cổ Xoa không ngừng chút nào, tiếp tục hung hăng đâm xuống Hàn Lập, tốc độ nhanh như sét đánh, trong chớp mắt đã tới gần trong gang tấc.
Phía trên hoả diễm màu đen bộc phát ra, hừng hực thiêu đốt, lóe lên ngưng tụ thành một đầu rồng màu đen khổng lồ to cỡ căn phòng, miệng lớn há ra cắn xuống Hàn Lập.
Hết thảy phát sinh với tốc độ ánh sáng, Hàn Lập muốn tránh né đã gần như không kịp.
Tình thế ngàn cân treo sợi tóc, hắn quát một tiếng, ngay ngực bụng hiện ra mười tám quang điểm ngôi sao, đồng thời huy động song quyền hung hăng đánh về phía trước.
Hai đoàn quyền ảnh tinh quang to cỡ mấy trượng lăng không phóng lên trời, va chạm ầm ầm với Tam Cổ Xoa.
Một tiếng nổ mạnh long trời lở đất vang lên!
Tinh quang và màu đen đan xen vào nhau làm hư không phụ cận rung động lắc lư một hồi.
Hàn Lập cảm thấy thân thể đại chấn, mượn lực bay ngược ra phía sau trăm trượng mới đứng vững. Hắn nhìn lại phát hiện hắc diễm biến thành đầu rồng khổng lồ cũng vỡ tan ra, hiện ra Tam Cổ Xoa đang lơ lửng giữa không trung.
Tựa hồ đoàn bóng đen thúc giục Tam Cổ Xoa kia cũng bị man lực áp chế, lắc lư một cái.
Hàn Lập hít sâu một hơi, áp chế khí huyết đang cuồn cuộn trong cơ thể, sắc mặt ngưng trọng vô cùng.
Đến giờ khắc này, hắn vẫn không thể thấy rõ trong bóng đen là tồn tại gì, nhưng kỳ thật rất mạnh, chỉ sợ không yêu hơn chút nào so với những tu sĩ Kim Tiên mà hắn đã gặp trước kia.
Lại nói tiếp, một mình hắn lẻn vào Lạc Phách Kinh Phong đến nay, cũng không biết mình đã đi xa bao nhiêu, dọc đường tuy gặp nhiều nguy hiểm, nhưng cũng không có chân chính uy hiếp được hắn cho đến khi gặp bóng đen trước mắt này. Thậm chí hắn cảm thấy nơi đây được đồn là nếu Kim Tiên gặp cũng phải kính nhi viễn chi, có chút nói quá sự thật.
Đang cân nhắc, chung quanh bóng đen phía xa cuồn cuộn hắc vụ, tiến tới gần lần nữa.
Hàn Lập đã sớm sở liệu, bên ngoài thân hiện lên thanh quang xen lẫn từng đạo hồ quang điện màu vàng, bắn ngược lui sau nhanh như tên bắn.
Mặc dù tốc độ hắn cực nhanh, thế nhưng bóng đen còn nhanh hơn, thoáng như ma quỷ nhanh chóng kéo gần khoảng cách song phương.
Hai tay Hàn Lập bấm niệm pháp quyết, trong cơ thể vang lên một tiếng hú sắc nhọn.
Từng chuôi phi kiếm màu xanh từ thân thể bắn ra hội tụ lại một chỗ, trong giây lát hóa thành một quang đoàn màu xanh chắn trước người.
Mười mấy thanh cự kiếm màu xanh bị băng tinh màu đen đóng băng lúc trước cũng làm vỡ nát băng tinh bên ngoài, bay vụt về, dung nhập vào trong quang đoàn màu xanh.
Quang đoàn màu xanh quay tròn hóa thành một toà kiếm liên màu xanh lớn gần một mẫu.
Bóng đen hơi động một chút, bên ngoài hiện ra mảng lớn hoả diễm màu đen, thiêu đốt hừng hực, lập tức hóa thành một đầu quỷ to lớn mặt xanh nanh vàng, hai mắt huyết hồng, thoạt nhìn cực kỳ dữ tợn.
Sau đó, tốc độ hoá thân đầu quỷ đột nhiên tăng nhiều, sau mấy hơi thở đã chạy tới.
Hàn Lập nhíu mày, tay thúc giục kiếm quyết.
Cánh sen trên kiếm liên màu xanh nở rộ toàn bộ, đột nhiên hào quang tản mát ra đại thịnh, từng đạo kiếm khí màu xanh to lớn hiển hiện ra, đồng thời phía trên hiện ra hồ quang điện màu vàng, chính là Tịch Tà Thần Lôi, nhao nhao chém về phía đầu quỷ như mưa.
Một màn xuất hiện làm cho Hàn Lập kinh hãi!
Kiếm khí màu xanh trộn lẫn Tịch Tà Thần Lôi rơi vào đầu quỷ bên trong hắc vụ, phảng phất như trâu đất xuống biển, ngoại trừ làm cho hắc vụ cuồn cuộn thêm kịch liệt, tựa hồ không làm tổn thương chút nào.
Đầu quỷ to lớn vươn ra mãnh liệt, lập tức miệng lớn há rộng, phát ra một tiếng gào cực lớn
Từ trong tiếng gào tuôn ra từng vòng sóng âm màu đen cuồn cuộn, phảng phất vô số âm phù nhảy lên bao bọc kiếm liên màu xanh vào trong.
Kiếm liên màu xanh run rẩy kịch liệt một hồi, lập tức vỡ vụn ra như đồ sứ bị vỡ, lần nữa biến thành bảy mươi hai thanh tiểu kiếm màu xanh, ngã trái ngã phải rơi xuống.
Hàn Lập bị bao phủ bên trong, toàn thân không tự chủ được run lên, lục phủ ngũ tạng phảng phất như có vô số cây đao quấy động.
Không chỉ thân thể, thần hồn của hắn cũng rung động lắc lư một hồi.
Hàn Lập kêu lên một tiếng buồn bực, đồng tử đột nhiên co rụt lại, trong nội tâm thoáng cuồn cuộn như sóng to gió lớn.
Bên trong sóng âm màu đen này ẩn chứa một loại năng lượng cổ quái, nếu hắn không tu thành Chân Cực Chi Khu, thân thể mạnh mẽ, đổi lại là tu sĩ Chân Tiên cảnh hậu kỳ bình thường, giờ phút này ngũ tạng đã sớm nát bấy, cốt nhục thành bùn rồi.
"Rống!"
Đầu quỷ to lớn gầm nhẹ một tiếng, trong miệng loé lên hắc quang, chuôi tam cổ xoa kia lại lóe lên, mũi xoa đại phóng hắc quang.
Theo đó một âm thanh bén nhọn chói tai phát ra, ba đạo hắc mang cực nhỏ từ mũi xoa bắn ra như điện, lóe lên chui vào trong hư không biến mất không thấy bóng dáng.
Trong nội tâm Hàn Lập rùng mình, hai tay bấm niệm pháp quyết, trên người đột nhiên hiện ra mảng lớn kim quang, Chân Ngôn Bảo Luân sau lưng lóe lên hiện ra.
Bảo Luân chuyển động nhanh chóng, gợn sóng màu vàng từ đó phát ra cuồn cuộn, khuếch tán ra chung quanh.
Chẳng qua hôm nay Thời Gian Đạo Văn trên Bảo Luân chỉ có vẹn vẹn mười mấy đoàn sáng lên, cho nên gợn sóng màu vàng nhìn có chút mỏng manh.
Gợn sóng màu vàng vừa mới xuất hiện, hư không cách phía trước người Hàn Lập không xa run lên, tiếp theo ba đạo hắc ti xuất hiện, đâm tới lồng ngực của hắn nhanh vô cùng.
Tuy gợn sóng màu vàng làm cho tốc độ hắc ti đại giảm, nhưng vẫn nhanh như thiểm điện.
Mặc dù Hàn Lập kiệt lực trốn tránh, nhưng tốc độ hắc ti quá nhanh, vẫn bị đâm trúng bả vai, mở ra một lỗ hổng thật nhỏ.
Điều quỷ dị là, ngay miệng vết thương không có một giọt máu nào chảy ra, thay vào đó là từng sợi hắc khí lượn lờ.
Hàn Lập không nói hai lời khẽ vẫy tay, một chuôi Thanh Trúc Phong Vân Kiếm gần đó phóng trở về, hung hăng trảm lên bờ vai, gọt sạch một mảng lớn da thịt ngay miệng vết thương và xung quanh.
Kết quả da thịt vừa mới ly thể, những hắc khí kia đột nhiên hóa thành hoả diễm màu đen bốc cháy lên rào rạt, trong khoảnh khắc hóa thành tro tàn.
Hàn Lập thấy vậy, sắc mặt khó coi vô cùng.
Vừa rồi nếu hắn chậm một chút, chỉ sợ cũng không chỉ bị tổn thương da thịt ít như vậy.
Một kích không trúng, quanh thân đầu quỷ to lớn hiện lên hắc diễm cuồn cuộn, tựa hồ lại muốn thi triển thủ đoạn công kích nào đó.
Hai tay Hàn Lập bấm niệm pháp quyết mãnh liệt.
Toàn bộ Thanh Trúc Phong Vân Kiếm bên cạnh nở rộ hào quang lần nữa, từng đạo hồ quang điện màu vàng vừa thô vừa to hiển hiện ra, đan xen quấn quanh biến thành lưới điện màu vàng thật lớn, chắn ngang phía trước đầu quỷ to lớn.
Nhưng vào lúc này, bên trong hắc vụ bao bọc đầu quỷ bỗng nhiên bay ra mười mấy xúc tu khổng lồ, điên cuồng quét đến lưới điện màu vàng phía trước.
Kết quả những xúc tu này vừa mới chạm đến lưới điện màu vàng, liền nhao nhao "tư tư" một tiếng biến thành từng cỗ khói đen.
Đầu quỷ gào thét liên tục, trong thời gian ngắn không cách nào đột phá được.
Trong nội tâm Hàn Lập thở nhẹ một hơi,
lần này hắn phóng thích toàn bộ Tịch Tà Thần Lôi trong Thanh Trúc Phong Vân Kiếm ra ngoài, cuối cùng có thể tạm thời ngăn cản được đối phương.
Đang cân nhắc, hắn phất một tay lên, thu toàn bộ Thanh Trúc Phong Vân Kiếm vào trong tay áo, tiếp theo toàn thân ở hư không loé lên ngân quang, thình lình hóa thành một cự cầm màu bạc, khắp nơi trên người nhúc nhích hồ quang điện màu bạc.
Chính là biến thân Lôi Bằng trong mười hai loại Kinh Chập Biến!
Lôi Bằng vừa mới hiện thân, hai cánh đột nhiên mở ra, thanh âm sét đánh nổi lên, lại có một đôi cánh óng ánh ở phần lưng hiển hiện ra, chính là Phong Lôi Sí.
Bốn cái cánh đồng thời mở ra, lôi quang trên thân Hàn Lập đại thịnh, lập tức biến mất vô tung.
Khắp nơi Lạc Phách Kinh Phong đều có không ít nguy hiểm khó biết, nguyên bản hắn không dám tùy ý thi triển lôi độn thuật, nhưng lúc này đối mặt với đối thủ lợi hại không thể địch, dưới tình thế cấp bách, hắn đành phải bất chấp.
Trong miệng đầu quỷ to lớn gầm lên giận dữ, hai mắt loé lên hồng mang, lập tức sương mù màu đen chung quanh cuồn cuộn hội tụ lại, hắc diễm quanh người phóng đại mãnh liệt.
Hỏa diễm cuồn cuộn một cái, thình lình đầu quỷ to lớn từ chỗ này lăng không biến mất.
Một chỗ nào đó ở Lạc Phách Kinh Phong, lôi quang lóe lên, thân ảnh Lôi Bằng hiện ra.
Kết quả hắn vừa mới thở nhẹ ra, hư không không xa sau lưng mơ hồ một cái hiện ra mảng lớn hoả diễm màu đen, sau đó đầu quỷ to lớn thình lình lăng không hiện ra.
Đầu quỷ vừa xuất hiện, lập tức há lớn miệng ra.
Xùy xùy xùy!
Ba đạo hắc ti bắn ra lần nữa, phóng tới Lôi Bằng với tốc độ kinh người.
Đồng tử Lôi Bằng co rụt lại, thân thể nhoáng một cái mãnh liệt, hóa thành một đạo điện quang màu bạc bắn về phía trước, khó khăn lắm mới tránh được hắc ti.
Tiếp theo lôi quang màu bạc lóe lên, thân ảnh Lôi Bằng biến mất lần nữa.
Đầu quỷ to lớn phát ra tiếng cười kiệt kiệt, hỏa diễm màu đen quanh người nhoáng lên, cũng biến mất lần nữa.
Trong thời gian tiếp theo, Hàn Lập và đầu quỷ to lớn truy đuổi nhau trong Lạc Phách Kinh Phong, bất luận Hàn Lập gia tăng khoảng cách truyền tống lôi độn thuật thế nào, thậm chí thi triển Lôi Quang pháp trận, nhưng đầu quỷ to lớn này lại giống như giòi trong xương, gắt gao bám riết đằng sau, căn bản không cách nào thoát được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...