Phàm Nhân Tu Tiên Chi Tiên Giới Thiên (Phàm Nhân Tu Tiên 2)

Dịch giả: cubihu

Bên ngoài Kim Vân Các, một đạo thanh quang từ đằng xa bay tới, hạ xuống bậc cầu thang trước cung điện, hiện ra thân ảnh một đại hán râu quai nón. Chính là Hàn Lập sau khi thay đổi dung mạo.

Hắn quan sát cung điện hùng vĩ trước mắt qua một lượt, đi nhanh tới hướng cửa điện đang mở.

Hai bên cửa điện có rất nhiều vệ sĩ áo đen đang đứng, tiếp đón các tu sĩ tới.

"Tiền bối tới tham gia đại hội đấu giá này phải không?" Thấy Hàn Lập đi tới, một tên vệ sĩ áo đen lập tức tươi cười tiến đến nghênh đón.

"Hôm nay tới đây không tham gia đại hội đấu giá thì làm gì?" Hàn Lập nhướng mày, có chút không hài lòng.

"Kính xin tiền bối chớ trách. Đại hội đấu giá lần này cùng những năm trước có chút thay đổi, cho nên vãn bối cần giải thích cho tiền bối một chút." Vệ sĩ áo đen cười làm lành nói.

"Nói cho ta nghe?" Hàn Lập hỏi.

"Nhân số tham gia đấu giá hội lần này so với những năm qua nhiều hơn rất nhiều. Để khống chế nhân số nhằm ngăn chặn một ít khách nhân tới xem náo nhiệt mà không có ý định đấu giá, đại hội quy định người tham gia đấu giá hội cần giao nạp một số Linh Thạch, xem như Phí vào bàn. Bất quá, chỉ cần tiền bối tại hội đấu giá đấu được bất luận bảo vật gì thì sau đó chúng ta sẽ trả lại cho Người khoản Linh Thạch này." Vệ sĩ áo đen cung kính nói.

"Ồ, còn có quy định này. Cần bao nhiêu Linh Thạch?" Hàn Lập có chút lơ đễnh nói.

Vệ sĩ áo đen đang định nói tiếp…

"Láo xược! Sao dám ăn nói như thế với tiền bối. Lui xuống!" Một nam tử trung niên có vẻ là quản sự bước nhanh tới, quát vệ sĩ áo đen này lui xuống.

Hàn Lập nhìn nam tử trung niên một lượt. Tên này là một gã tu sĩ Hợp Thể kỳ.

"Tên thủ hạ này không hiểu chuyện, kính xin tiền bối chớ trách. Đây chỉ là chút ít quy định đối với khách nhân bình thường, còn như tiền bối là Đại tu sĩ Chân Tiên cảnh, có thể đi theo lối dành riêng cho khách quý, tất nhiên không cần giao nạp Linh Thạch. Tuy nhiên, ở ngoài này thì giống nhau, mời Người vào bên trong." Nam tử trung niên cung kính nói.

Hàn Lập nghe vậy, không khỏi cười một tiếng.

Xem ra vô luận tại bất kỳ địa phương nào, đều coi thực lực là số một. Tu vi hơn người sẽ hưởng đãi ngộ khác rất nhiều.


Hắn nghĩ như vậy, khẽ gật đầu với đối phương, bước vào đại điện màu vàng.

Từ bên ngoài không cảm thấy gì như khi vừa tiến vào trong điện thì hắn mới cảm giác được không gian bên trong thật sự lớn kinh người.

Trong điện chia làm ba lầu. Lầu một dưới cùng là một đại sảnh vô cùng to lớn, quả thực giống như một quảng trường khổng lồ, vô cùng rộng rãi.

Khu vực chính giữa có một cái bàn đấu giá lớn, giờ phút này hay vẫn chưa có ai.

Bốn phía đại sảnh sắp xếp vô số chỗ ngồi, theo hình bậc thang. Lúc này đã kín chỗ hơn phân nửa, nhìn qua có chút ồn ào, chen chúc.

"Phía dưới này là chuẩn bị cho tu sĩ bình thường. Xin mời tiền bối đi theo vãn bối. Lầu hai có gian dành riêng cho khách quý." Nam tử trung niên nói, rồi dẫn Hàn Lập đi tới cầu thanh lên lầu hai ở bên cạnh.

Nơi này chỉ có thưa thớt mấy trăm chỗ ngồi rộng lớn, khoảng cách giữa các chỗ ngồi rất thoáng. Cạnh chỗ ngồi còn có bàn trà, bên trên đặt Linh trà và một ít trái cây. So với chỗ ngồi trong đại sảnh phía dưới thì đãi ngộ hoàn toàn khác.

Lúc này đã có không ít người đến ngồi, đều là tu sĩ Chân Tiên cảnh. Thậm chí, Hàn Lập còn mơ hồi thấy được vài tên đã từng gặp qua tại Phủ Thành Chủ.

Hàn Lập ngồi xuống chỗ mà nam tử trung niên mời.

Từ chỗ này quan sát thì tầm mắt vô cùng thoáng, có thể thấy rõ bàn đấu giá phía dưới, tạo ra cảm giá cao cao tại thượng, ưu việt hơn nhiều so với tu sĩ trong đại sảnh phía dưới.

Hàn Lập nhẹ gật đầu, rồi ngẩng đầu nhìn lên lầu ba, hỏi: "Không biết khách nhân ở lầu ba là những ai?"

Lầu ba gồm nhiều gian phòng độc lập, còn có thêm cấm chế, từ bên ngoài căn bản không thể biết tình hình bên trong, đãi ngộ so với lầu hai này rõ ràng tốt hơn không ít.

Hắn cũng không vì không được mời lên lầu ba mà bất mãn, chỉ là có chút hiếu kỳ.

"Lầu ba là vị trí của các đại Đảo chủ." Nam tử trung niên nói.

Hàn Lập ồ một tiếng, thu hồi ánh mắt, không hỏi thêm nữa.


Nam tử trung niên có chút bận rộn nên đã điều một thị nữ xinh đẹp đến hầu hạ Hàn Lập, còn bản thân gã xin lỗi một tiếng, rồi lui xuống.

Hàn Lập không để ý việc vặt này, lẳng lặng ngồi chờ hội đấu giá bắt đầu.

Thời gian trôi qua, đại sảnh rất nhanh được lấp đầy. Chỗ ngồi trên lầu hai này hầu như cũng không còn chỗ trống.

Hơn một canh giờ sau.

Keng keng keng!

Ba tiếng chuông vang lên lanh lảnh, vọng khắp đại điện.

Tiếng chuông lớn khiến hội trường đang náo động lập tức trở nên an tĩnh. Một lão giả mặt đỏ, râu bạc trắng đi lên bàn đấu giá, tựa hồ là Giá Quan của đại hội đấu giá này.

"Ôn đại sư!"

Một hồi ông ông nghị luận vang lên trong đại sảnh.

Thần sắc Hàn Lập hơi động, lão giả mặt đỏ này chẳng lẽ chính là Ôn Hoa, một trong ba Đại Địa giai Đan Sư huyền thoại của đảo Hắc Phong, cũng là Khách khanh của Đảo chủ Hắc Phong?

"Ha ha, hôm nay chính là đại hội đấu giá trăm năm một lần, long trọng nhất hải vực Hắc Phong, hiếm khi nào thấy nhiều chư vị như vậy đến ủng hộ. Hôm nay, Ôn mỗ thân là Đấu giá quan, cảm giác thật vô cùng vinh hạnh." Lão giả mặt đỏ cất giọng nói, thanh âm vang dội khắp hội trường.

Sau khi mọi người nghe giọng nói vang vọng của lão giả, tiếng nghị luận ồn ào, rầm rĩ liền dừng lại, hội trường lại trở nên vô cùng yên tĩnh.

"Ở đây có không ít chư vị quen mặt, đương nhiên cũng có một vài bằng hữu lần đầu tới tham gia đấu giá, bây giờ trước hết Ôn mỗ nói một chút về quy củ đại hội. Đấu giá ra giá, lấy Linh thạch cực phẩm làm đơn vị. Nếu không có đủ Linh Thạch thì có thể dùng Tiên Nguyên Thạch, dựa theo tỷ giá chuyển đổi 1:100; hoặc là dùng vật phẩm thay thế, về giá trị vật thay thế là bao nhiêu thì sẽ do ba vị này định giá." Ôn Hoa dừng một chút, rồi tiếp tục nói.

Lời vừa dứt, có ba vị tu sĩ trang phục bồng bềnh tiến lên bàn đấu giá, trong đó có một lão giả mi trắng mặc áo xám lông, một đại hán cường tráng mặc áo ngắn màu lam và còn có một phu nhân trung niên, phong thái ung dung. Cả ba bất ngờ đều có tu vi Chân Tiên cảnh.

Ba người này không nói một lời, đi đến một cái tràng kỷ bên cạnh đấu giá hội, rồi cùng ngồi xuống.


"Chắc hẳn không ít người nhận ra ba vị này. Họ là trưởng lão của thương hội Trường Hưng, thương hội Huyền Nguyệt và thương hội Thái Bạch, kiến thức rộng rãi, lúc định giá sẽ không có thiên vị ai, chư vị có thể tuyệt đối yên tâm. Về phần an ninh, thành Hắc Phong nghiêm cấm tranh đấu, một khi phát hiện, sẽ bị nghiêm trị! Tốt rồi, cũng không trì hoãn thời gian của mọi người nữa, hội đấu giá bắt đầu!" Sau khi Ôn Hoa giới thiệu sơ lược vài câu, rồi phất một tay lên, tuyên bố.

Chỉ thấy một tên lực sĩ áo đen bưng ra một hộp lớn trắng noãn, rồi mở ra. Bên trong hộp có một khối tinh thạch màu đỏ, lớn chừng đầu người, mặt ngoài có hoa văn hình ngọn lửa. Dù ở khoảng cách mấy trăm trượng, vẫn có thể cảm nhận được từ trong đó, chấn động Hỏa linh lực tản mát ra từng đợt kinh người.

"Đây là cả một khối Hỏa Văn Hoàng Ngọc thượng phẩm, chính là Linh tài thượng giai để luyện chế Linh bảo đỉnh cấp. Giá khởi điểm là hai mươi khối Linh thạch cực phẩm, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một khối Linh thạch cực phẩm!" Ôn Hoa cất giọng nói.

"Hai mươi khối Linh thạch cực phẩm!"

"Hai mươi mốt khối "

"Hai mươi lăm!"



Phía dưới hội trường ô...ô...n...g một tiếng, truyền ra từng tiếng thán phục sợ hãi. Ánh mắt của rất nhiều người sáng lên, lập tức đã có người ra giá.

Hàn Lập ngồi trên ghế, nhìn hết thảy phía dưới, ánh mắt bình thản.

Khối Hỏa Văn Hoàng Ngọc này tuy là đồ tốt nhưng vẫn chưa lọt vào mắt hắn.

Giá cả Hỏa Văn Hoàng Ngọc tăng vọt, tăng rất nhanh tới năm mươi khối Linh thạch cực phẩm, cuối cùng không có người tiếp tục ra giá nữa.

"Thành giao!" Ôn Hoa tuyên bố kết quả, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.

Vật đấu giá đầu tiên có thể chạm tới cái giá này, vượt quá sự mong đợi của y, xem ra là dấu hiệu tốt.

Cũng không lâu lắm, vật đấu giá thứ hai cũng được cầm đến, là một cây Linh thảo ba vạn năm, cuối cùng cũng chạm tới một giá cao.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, từng vật đấu giá đã được bưng ra, thuận lợi như nước chảy.

Đều là các loại tài liệu, đan dược, còn có chút Linh bảo, tuy rằng trân quý nhưng hiển nhiên chỉ là chuẩn bị cho những tu sĩ Hợp Thể, Đại Thừa phía dưới.

Hàn Lập nhìn có hơi mất hứng thú, tuy cũng có một ít tu sĩ Chân Tiên lầu hai ra giá.


Thời gian qua rất nhanh rồi sau hai ba canh giờ, giá trị vật đấu giá cũng bắt đầu dần dần nâng lên. Một ít trân bảo không tầm thường bắt đầu xuất hiện, trong đó không thiếu Thông Thiên Linh Bảo tinh phẩm, Linh bảo đan dược dùng lúc Độ Kiếp, còn có một chút đan dược tiến giai... khiến cho các tu sĩ Chân Tiên lầu hai cũng bắt đầu không kìm nén được, nhao nhao ra tay đấu giá.

Không bao lâu, lại một vật đấu giá được đưa lên là một khối ngọc thạch cực lớn, hiện ra màu đỏ sậm, bên trên tinh thạch có thể thấy hồng văn màu máu tươi, mơ hồ tạo thành một đồ án Hỏa Phượng, tản mát ra chấn động Hỏa pháp tắc mãnh liệt.

"Món bảo vật tiếp theo này chính là khối Phượng Huyết Viêm Ngọc Tinh. Chính là tinh huyết trong cơ thể của Chân linh Hỏa Phượng Chân Tiên hậu kỳ sau khi vẫn lạc biến thành, ẩn chứa một tia pháp tắc Hỏa thuộc tính, chính là tài liệu tuyệt hảo chính hiệu để luyện chế Hậu Thiên Tiên Khí! Ra giá hai trăm Linh thạch cực phẩm, mỗi lần tăng giá, không được thấp hơn mười khối Linh thạch cực phẩm." Ánh mắt Ôn Hoa vốn chậm rãi nhìn một vòng xung quanh, nhận thấy ánh mắt mọi người nhao nhao tập trung nhìn vào ngọc thạch thì mới chậm rãi giới thiệu.

Nội tâm Hàn Lập khẽ động, khối Phượng Huyết Viêm Ngọc Tinh này ẩn chứa pháp tắc lực không tầm thường, làm hắn cũng muốn mua nhưng trên người hắn cũng không có quá nhiều Linh Thạch nên sau khi suy nghĩ một chút thì kiềm chế lại được.

"Hai trăm mười."

"Hai trăm bốn mươi khối Linh thạch cực phẩm!"

"Ta ra hai trăm tám mươi!"

"Ba trăm!"

Rất nhiều người coi trọng Phượng Huyết Viêm Ngọc Tinh này nhưng cơ bản đều là các tu sĩ Chân Tiên ở lầu hai. Những người ở lầu một dù có đỏ mắt, cũng không thể nào chịu nổi giá tiền như thế.

Giá tiền Phượng Huyết Viêm Ngọc Tinh nhảy rất nhanh lên tới bốn trăm năm mươi, do một đại hán đầu trọc mặc áo bào hồng ở lầu hai báo.

Giá tiền này vừa ra, trên lầu hai cũng thoáng an tĩnh. Một vài người lúc đầu có chút kích động, cũng không còn nhao nhao ra giá nữa.

Gã đại hán đầu trọc thấy vậy, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.

"Năm trăm!"

Đúng lúc này, thanh âm từ một sương phòng trên lầu ba truyền ra, có chút phiêu hốt, nghe như giọng nữ nhân, thoáng một cái đã tăng giá năm mươi khối Linh thạch cực phẩm.

Tên tán tiên áo bào hồng khẽ giật mình, trong mắt hiện lên một tia giận dữ, nhưng thần sắc trên mặt sau một hồi biến đổi thì tay vừa mới nâng lên lại chậm rãi hạ xuống, không tiếp tục tăng giá nữa.

"Năm trăm Linh thạch cực phẩm. Thành giao!" Ôn Hoa vui vẻ, tuyên bố kết quả.

Phượng Huyết Viêm Ngọc Tinh được cầm rất nhanh xuống dưới, rồi được chuyên gia đưa đến sương phòng ở lầu ba kia.

Hàn Lập liếc nhìn sang chỗ đó, rồi thu hồi ánh mắt. Trong nội tâm hắn biết rằng giá tiền này hơi mắc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận