Phàm Nhân Lão Sư

Huyền Minh giáo tổ chức đăng tiên đại hội, mời rất nhiều môn phái tham gia. Toàn bộ Huyền Minh Sơn sắp bị người giẫm sập.

Đăng tiên, đăng tiên, tên như ý nghĩa, đại hội tổ chức nhằm ăn mừng, thông báo một người trong môn phái thành tiên, nhờ đó đề cao uy vọng của môn phái.

Những "mầm non" mộ danh liền ưu tiên gia nhập môn phái đó hơn. Môn phái thêm nhiều một tiên nhân tọa trấn, liền thêm vài phần lực. Nếu gặp may, được tiên nhân chỉ điểm một hai sẽ bớt vài ba năm khổ tu.

Thánh nữ Kiếm Nhược Tuyết vốn được công nhận là thiên tài, sở hữu thủy linh thể, tu hành năm năm đã đạt đến đại thừa kỳ. Lần này, nàng chỉ cần độ kiếp một lần liền vũ hóa thăng tiên, càng là thiên tài trong thiên tài, tiên lộ rộng mở.

Nhìn mọi người vui mừng hớn hở, Hứa Siêu trong lòng đắng, hắn là thánh tử Huyền Minh giáo, cao cao tại thượng, chưa từng để kẻ nào vào mắt.

Ngay từ đầu, khi Kiếm Nhược Tuyết được phong thánh nữ, hắn biểu lộ khinh thường ra mặt. Một nữ nhân kết đan kỳ, có chút tư sắc, giọng nói ngọt điểm, dựa vào quan hệ và thủy linh thể "kém cỏi" bước lên vị trí thánh nữ, ngồi ngang hàng với hắn, hắn không trực tiếp trở mặt đã là tính khí tốt.

Huyền Minh giáo chỉ tra ra thể chất Kiếm Nhược Tuyết là thủy linh, không đủ khả năng biết đó là tiên thể quý hiếm, nên công bố nàng là thủy linh thể.


Ban đầu, nàng là kết đan kỳ, Hứa Siêu hắn đã là luyện hư kỳ đại năng. Qua năm năm, nàng đã lên đến đại thừa kỳ, hắn mới hợp thể kỳ. Cho rằng chỉ cách nàng một chút, hắn ngày đêm cố gắng bế quan tu luyện. Vừa tiến vào đại thừa sơ kỳ, hắn phá quan mà ra, hy vọng trông thấy ánh mắt ngưỡng vọng của mọi người.

Hắn đúng là thấy tất cả đều là ánh mắt ngưỡng vọng, nhưng mọi người đều hướng về thánh nữ kia. Hắn còn đang loay hoay ở cấp tu sĩ, nàng đã trở thành tiên nhân, khoảng cách kéo quá xa xôi, hệt như một đạo lạch trời không thể vượt qua, hắn chỉ có thể tham gia vào binh đoàn ngưỡng vọng, tắt đi ý nghĩ tranh cường.

Tại ngôi nhà gỗ hẻo lánh nào đó, lão phụ nhân mở đôi mắt trong suốt, miệng mỉm cười nhàn nhạt, đoạn há miệng phun ra một ngụm máu đen. Đoàn máu này vừa tiếp xúc với nền đất liền sôi lên ùng ục, bóc khói đỏ lừ, bên trong làn khói như ẩn như hiện khuôn mặt quỷ dữ nhe răng múa vuốt, vô cùng tà dị.

Bà ta không thèm để ý, giọng già nua nói khẽ:

- Ta chỉ có thể giúp ngươi đến đây.

Khuôn mặt quỷ mở miệng cười lớn nhưng không có âm thanh phát ra, làn khói đỏ run rẩy dữ dội, đoạn tan biến mất.

- Làm giao dịch với thiên ma, ngươi nói có thể trốn được không?

Bà ta liếc mắt nhìn làn khói biến mất, khẽ nói. Chờ thêm một lúc, bà ta nói tiếp:

- Thiên cơ không thể tiết lộ. Đường cô ta đi, can thiệp quá sâu chỉ làm nó chệch hướng. Hãy để cô ta tự bước trên đôi chân của mình.

Nói xong, bà ta nhắm mắt lại, tĩnh tọa.


Huyền Minh giáo, trên đài vinh dự, đôi mắt tam trưởng lão Kiếm Thiên bỗng hóa thành trong suốt, nhìn thấy rõ cả hốc mắt, ba giây sau hồi phục bình thường. Hắn nhìn quanh một lượt, đoạn dừng lại ở bóng lưng của Hiên Viên Như Ngọc, bàn tay giấu trong áo nắm chặt.

Các môn phái đến xem hội rất đông, không thiếu độ kiếp kỳ, bán tiên cảnh và tiên nhân.

Ngô Thần sợ bị phát hiện, đứng xa xa nghe Hiên Viên Như Ngọc khai đàn giảng đạo, chỉ cảm giác như gió xuân thổi vào mặt, mang theo sự mềm mại, ngòn ngọt, khiến tâm hồn thư thái.

Khẽ liếc đám người dự hội, chợt giật mình, cả đám đều tĩnh tọa, nghe như si như say, lát đát vài kẻ tu vi tinh tiến, tại chỗ tấn cấp.

Làm kẻ không thể tu hành, hắn làm sao nỗi niềm hạnh phúc của đám người đang đắm chìm trong sự chỉ điểm của tiên nhân. Những khó khăn, nghi nan bỗng dưng đều sáng tỏ, thông suốt. Thân thể, kinh mạch và tam đan điền đều được chải vuốt, loại bỏ các ám tật do tu hành sai sót để lại.

Giảng đạo suốt ba ngày ba đêm vẫn không đủ thỏa mãn mọi người. Ai nấy đều tiếc nuối thở dài, lần lượt kéo đoàn rời đi.

Hiên Viên Như Ngọc ngồi xếp bằng tĩnh tọa trong lương đình ở hậu sơn. Làn gió thổi tóc nàng đung đưa nhè nhẹ, đôi lúc còn tinh nghịch hất mạn che mặt của nàng lên để nhìn lén dung nhan tuyệt trần ấy.

Ngô Thần lắc lắc đùi gà rán trước mặt nàng, tay còn lại phất phất quạt hương thơm xông vào cái mũi cao cao giấu sau mạn che.


Đột nhiên nàng đoạt lấy đùi gà, nghiến răng nghiến lợi cắn một cái, trừng mắt nhìn hắn như muốn nói, ta cắn chết ngươi, cắn chết ngươi.

Nếu kẻ nào trông thấy cảnh này sẽ ngất ngay tại chỗ, thánh nữ lạnh băng của bọn họ lại có tư thái tiểu nữ nhân thế này đúng là kinh dị, trái tim của bọn họ không cách nào tiếp n hận.

- Sư phụ, ta nghĩ lật đổ giáo chủ thay vào, sau đó, dùng Huyền Minh giáo làm bàn đạp, thâu tóm các thế lực khác. Đây sẽ là trợ lực để ta bắt đầu phục quốc.

- Ý kiến tốt. Nhưng ngươi phải cẩn thận huyền minh hỏa của hắn. Huyền minh hỏa không phải dễ chơi, thủy hệ của ngươi chưa chắc khắc chế được. Trước khi hành động phải đoạt lại hồn đăng, đừng để bọn chúng lợi dụng tia mệnh hồn kia giở trò.

- Ta biết, sư phụ. Ta sẽ tìm cơ hội phục kích, không để hắn vận dụng huyền minh hỏa. Mệnh hồn ta đã có cách tráo đổi, nhất định không người biết được.

"Pi pi pi", mộng ma bay vòng quanh, kêu liên tục biểu thị ta luôn ủng hộ chủ nhân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận