Phàm Nhân Lão Sư

Hôm nay Hiên Viên Như Ngọc đặc biệt vui vẻ. Cuối cùng nàng cũng tu thành chín quả, cưa đổ khúc gỗ mục Ngô Thần. Khẽ vén tấm màn che cỗ kiệu nhìn bóng lưng hôn phu đang cưỡi long mã, nàng mỉm cười hạnh phúc.

Ngô Thần đúng lúc quay lại, bốn mắt nhìn nhau đắm đuối, hắn vội quay đi. Ta nữ tử còn không ngại, nam nhân hắn đỏ mặt cái gì, nàng nghĩ, thật muốn trêu chọc hắn a.

Ngô Thần đang âm thầm trao đổi với tiểu tinh linh:

- Tiểu tinh linh, lâu vậy vẫn chưa phát hiện hắn sao?

- Ba ba đừng vội, con đã thu hẹp số lượng kẻ đáng nghi, chỉ chút nữa thôi sẽ tìm ra hắn.

Đoàn rước dâu tiến vào phủ thái tử. Hoàng đế Hiên Viên Hoàng Kỳ và hoàng hậu của hắn đang ngồi tiếp nhận lời chúc hỉ của quần thần.

- Cung nghênh thái tử và thái tử quân vào điện!

Ngô Thần dắt tay Hiên Viên Như Ngọc bước vào. Tiểu tinh linh hô lớn:

- Ba ba, chính là hắn!


Ngô Thần dừng bước nhìn chằm chằm Hiên Viên hoàng đế, hắn chính là mộng ma hóa thành!

Đúng vậy, Hiên Viên Như Ngọc bị mộng ma ám rồi. Mộng ma tên như ý nghĩa, lợi dụng tinh thần con người suy yếu liền xâm nhập khiến người đó lâm vào giấc mơ không thể thoát ra, cuối cùng yên lặng chết đi, bị mộng ma cắn nuốt hồn phách.

Nhưng loài mộng ma cũng có điểm yếu trí mạng, trong bảy ngày, nếu giấc mộng bị phá giải, con mồi liền có thể phản sát trở về.

Cách phá giải nói ra cũng rất dễ dàng, mộng ma mượn thực giả hư, dùng ký ức hiện thực biến hóa ảo mộng, chỉ cần loạn hư hóa thực, khiến điều mong muốn nhất của nạn nhân trong mộng hóa thành hiện thực liền có thể phá giải.

Điều này dễ không dễ? Ngươi làm sao xác định điều mong muốn nhất của nạn nhân là gì? Hơn thế nữa, điều đó liệu có khả năng thành thực được không và ai quy định mỗi chỉ có một điều mong muốn nhất?

- Thế nào? - Hiên Viên Như Ngọc hỏi.

- Không có gì. Chúng ta tiếp tục.

Hôn lễ diễn ra như thường, hai vị tân lang tân nương mệt mỏi dìu nhau về phòng.

- Tiểu tinh linh, như thế nào chưa phá giải? Chẳng lẽ muốn làm chuyện đó?

- Có thể a. Ba ba cố lên!

Ta cố lên cái bíp, Ngô Thần nghĩ.

- Ái quân, ta muốn..

Hiên Viên Như Ngọc đột nhiên nói khiến hắn nhảy dựng, thủ thế.

- Nàng muốn cái gì? Không được làm bậy!

Hiên Viên Như Ngọc mở to mắt nhìn hắn, nàng muốn ăn gà rán, uống co ca thôi mà, hắn thất kinh như vậy làm gì.

Ngồi nhìn nàng hung hăng ăn đùi gà, uống từng ngụm lớn co ca, hắn biểu thị mình bị vạn tiễn xuyên tâm, bi thương quá độ.


Hóa ra điều mong muốn nhất của nàng không phải hắn, hắn bị đùi gà rán và nước co ca song kiếm hợp bích đánh bại, bại triệt để.

Mộng ma biến thành một quả cầu ánh sáng đỏ nhạt với đôi cánh nhỏ xíu bay xung quanh Hiên Viên Như Ngọc, không ngừng kêu "pi pi", nó vì sinh liền chấp nhận trở thành sủng vật của nàng.

Ngô Thần lắc đầu thở dài, đi ra ngoài hóng gió. Hiên Viên Như Ngọc lén nhìn hắn, rồi đỏ mặt cúi đầu xuống, chốc lát sau, đùa nghịch tiểu mộng ma khiến nó "pi pi" kêu liên tục.

Ngô Thần tốn một vạn tích phân đổi đan phương khiến Hiên Viên Như Ngọc có thể khôi phục, hai người lên đường tìm kiếm nguyên liệu.

Trước lúc đó, Hiên Viên Như Ngọc không thể vào thành, dấu hiệu nô lệ quá rõ ràng, bị người phát hiện sẽ không tốt.

Một năm này, Hiên Viên Như Ngọc theo hắn phiêu bạt khắp nơi, cảm nhận hắn quan tâm mình thật lòng, cẩn thận từng li từng tí chăm sóc, nàng rất vui vẻ, dường như trở về lại thời gian làm công chúa vô ưu vô lo.

Hắn nói sẽ cho nàng một kinh hỉ, lại nhất định giữ bí mật nhưng nàng đường đường là công chúa tài trí hơn người của Thiên Tinh tiên quốc, chỉ nhìn hắn vui như bắt được vàng mỗi khi tìm được một loại dược vật, nàng liền biết, hắn muốn chế tạo đan dược khôi phục cho mình.

Nhưng nàng vẫn phải giả ngu, hắn muốn cho nàng kinh hỉ nàng liền chờ đợi rồi kinh hỉ cho hắn nhìn đi.

"Pi pi pi", mộng ma bay loanh quanh kêu loạn, nó học theo con bướm chui vào một bông hoa màu đỏ rực, rồi bay ra, bộ dáng xiêu vẹo.

- Không tốt. Phấn hoa mạn đà la. Cực độc. Như Ngọc nhanh che mũi lại!

Chốc lát sau, mộng ma loạng choạng bay mất, mang theo phấn hoa, gieo rắc nỗi kinh hoàng cho cả khu rừng.


- Mộng ma nó.. - Hiên Viên Như Ngọc lo lắng.

- Không sao, phấn hoa mạn đà la chỉ cực độc đối với sinh linh thực thể. Mộng ma là linh thể, chỉ bị thần trí mơ hồ dăm ba bữa sẽ khỏi.

Nói rồi hắn tự nhủ, mạn đà la xuất hiện, chứng tỏ dược liệu cuối cùng vong tình thảo chỉ ở gần đây.

Trái ngược với mạn đà la, vong tình thảo lại cực độc đối với linh thể, với sinh linh thực thể chỉ có tác dụng vong tình, cả hai đều có kiểu độc khác biệt lại khắc chế lẫn nhau.

Rất nhanh, trên tay Ngô Thần đã cầm được vong tình thảo, phá lập đan có hi vọng.

Nguyên liệu, thậm chí là phá lập đan trong thương trường đều có bán, nhưng tích phân không đủ a.

Hiên Viên Như Ngọc hiếu kỳ nhìn hắn sắp đặt bếp gas, đặt nồi áp suất, bật lửa luyện đan.

Cảnh này không hài hòa a. Rõ ràng ngươi xuyên là thế giới tiên hiệp, ngươi lại dùng phương tiện của thế giới đô thị hiện đại luyện đan, không sợ vị đại năng nào biết được, một tát chụp chết hay sao.

Ngô Thần khóc không ra nước mắt, làm một phàm nhân, hắn không còn cách nào, quá trình không quan trọng, chủ yếu tại kết quả, kẻ nào định ra không thể dùng đồ vật hiện đại luyện đan?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận