Tim Vạn Kinh Thiên đánh “thịch” một cái, bởi vì loài hoa kia gợi nhớ đến một ký ức rất đau lòng của Thẩm Tư Họa.- Anh trồng nó sao?Thẩm Tư Họa không quay đầu lại, nhưng cô biết Vạn Kinh Thiên đang đứng ngay phía sau lưng mình.
Hơi thở và bước chân của hắn quen thuộc như một phần của chính cô.- Ừm, là anh trồng nó, sau khi em ngủ say…Ánh mắt Vạn Kinh Thiên không giấu được vẻ áy náy và buồn bã.
Cây hoa này vô cùng quý hiếm, muốn có được nó chỉ có thể chờ đợi đến dịp khai hoa.
Năm đó, Công ty Vạn Thị gặp khủng hoảng tài chính, gần như phá sản, một quý phu nhân nhà họ Hoàng muốn rót vốn đầu tư vào Vạn Thị, với điều kiện Vạn Kinh Thiên phải tìm được cho cô ta loài hoa trân bảo này.Lúc đó, cả Thẩm Tư Họa và Vạn Kinh Thiên đều biết điều này gần như là chuyện không thể, vì thời điểm đó không phải thời điểm Neelakurinji nở hoa.
Vị Hoàng phu nhân kia hoàn toàn muốn làm khó Vạn Kinh Thiên, không hề có thiện chí đầu tư.
Thẩm Tư Họa vì Vạn Kinh Thiên, lặn lội sang tận Ấn Độ, suốt một tháng ròng rã tìm kiếm loài hoa quý hiếm đã quá mùa, với hi vọng Hoàng phu nhân có thể giữ trọn lời hứa của mình.Thế mà, khi cô vất vả tìm được Neelakurinji quay về Vạn Thị, Vạn Kinh Thiên lại phất tay xem thường:- Em xem chuyện đầu tư, kinh doanh là tiểu thuyết ngôn tình đấy à? Người ta nói như thế mà em cũng tin!- Em xin lỗi… - Thẩm Tư Họa lí nhí, cúi gằm mặt, tim đập liên hồi.- Quyết định đầu tư của Hoàng phu nhân là nhìn vào năng lực của Vạn Thị, nếu biết Vạn Thị có kẻ rảnh rỗi lại ngu ngốc như em, cô ta sẽ chạy mất dép! Đó là chưa kể, em chủ yếu là thích vất tiền của tôi qua cửa sổ, sang Ấn Độ sống một tháng trời, còn nói dối tôi là đi tu nghiệp!Vạn Kinh Thiên hai mắt long sòng sọc, không ngừng quát tháo ầm ĩ trong phòng họp, ai đi ngang qua nhìn thấy Vạn tổng nổi nóng cũng phải rét run.
Thẩm Tư Họa tuy mang danh là “Vạn phu nhân”, nhưng người bị mắng nhiều nhất Vạn Thị chính là cô.
Thẩm Tư Họa rơm rớm nước mắt, cầm bó hoa trên tay mà thấy nặng trĩu như ôm một mớ sắt đá vào ngực mình.Hôm đó cũng chính là kỷ niệm một năm ngày cưới của hai người.Sau đó ít lâu, Vạn Kinh Thiên lên facebook, nhìn thấy Lăng Thanh Hà để lại trạng thái nuối tiếc khi đang ở Ấn Độ mà không thể ngắm hoa Neelakurinji, Vạn Kinh Thiên đã không ngần ngại gửi tặng bó hoa đã sấy khô kỹ lưỡng kia cho cô.Thẩm Tư Họa lại một lần nữa bị Vạn Kinh Thiên đâm một nhát vào tim, đau đến thấu trời.- Anh muốn chuộc lỗi với em, anh đã sang Ấn Độ tìm loài hoa này, hỏi người dân bản địa cách chăm sóc nó.Lời nói của Vạn Kinh Thiên kéo Thẩm Tư Họa về thực tại.
Vừa nói, Vạn Kinh Thiên vừa cúi người nâng lên những chiếc lá bé xíu mỏng manh:- Ba năm qua, hết cây này đến cây khác chết đi, anh thực sự tuyệt vọng.
Không ngờ, cây thì không sống được, nhưng em thì có thể tỉnh lại, quay về bên anh.Thẩm Tư Họa tưởng tượng cảnh Vạn tổng lãnh đạm, vô cảm và nóng nảy ngày ngày khom lưng chăm sóc mấy khóm lá, cô chỉ biết lắc đầu cười mệt mỏi:- Quá khứ rồi, đừng nhắc nữa.
Tôi tỉnh lại, nhưng không muốn về bên anh.Thẩm Tư Họa thở dài một hơi rồi đi vào nhà, Vạn Kinh Thiên đuổi theo sau lưng cô, giữ chặt cánh tay cô.- Hiện tại chúng ta cùng nhau làm lại từ đầu, được không? Hôm nay anh muốn đưa em đi dạo phố, mua sắm.
Em nói cho anh biết những thứ em thích, những điều em muốn làm, anh sẽ nghe em hết, được không?Thẩm Tư Họa rũ mi mắt, lắc đầu, không hiểu vì sao, lúc này, đứng trước sự thành khẩn của Vạn Kinh Thiên, trong lòng Thẩm Tư Họa ngoại trừ chua xót thì không còn cảm xúc gì nữa.- Anh thực sự không cảm thấy chúng ta hoàn toàn không thể quay về bên nhau nữa sao? Dù hiện tại tôi có thể tha thứ cho anh, nhưng làm sao tôi có thể quên được những chuyện đã xảy ra với tôi suốt thời gian đó? Chuyện này sẽ vĩnh viễn trở thành bóng ma tâm lý của tôi, rào cản giữa chúng ta.Vạn Kinh Thiên có chút sững sờ.
Đây là cô nói dài nhất mà Thẩm Tư Họa nói với hắn, kể từ lúc cô thức dậy.
Thật không may, đó cũng là cô nói khiến Vạn Kinh Thiên đau lòng nhất.Vạn Kinh Thiên đã từng bước từng bước thấu triệt lòng mình, hiểu rõ tình yêu mà hắn dành cho Thẩm Tư Họa sâu đậm đến nhường nào.
Vạn Kinh Thiên vốn là kẻ có bản tính cố chấp, hắn từng cố chấp giành giật Lăng Thanh Hà với Quách Phú Tình như thế nào, giờ đây hắn lại cố chấp níu giữ Thẩm Tư Họa gấp bội lần.- Anh sẽ không buông tay em.
Nếu giữa chúng ta có bức tường ngăn cách, anh sẽ tự tay phá bỏ nó.Thẩm Tư Họa lơ đễnh nhìn đi nơi khác, cố gắng né tránh ánh mắt của Vạn Kinh Thiên.
Ánh mắt của hắn lúc này tha thiết hệt như những lúc hắn nhìn Lăng Thanh Hà trước đây, cả những lời nói chứa đựng tình cảm si mê ngu ngốc của hắn, cũng hệt như cách hắn từng bày bỏ với cô.--------------------------------------------.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...