Phá Đảo Thương Khung Phế Vật Nghịch Chuyển


Một lúc sau, cuối cùng Tiểu Hoả cũng là lên tiếng, phá vỡ bầu không gian tĩnh lặng từ nãy đến giờ:
"Tỉ, sao người không thử chấp nhận Phong Lam Thiên kia?"
Đông Phương Thiên Nguyệt nghe xong, chậm rãi nâng lên vò rượu, uống một ngụm lớn mới lên tiếng:
"Để ta ngươi kể ngươi nghe một chuyện"
"Chuyện gì?"
"Chuyện của Hoàng Kì Uyên"
"Hoàng Kì Uyên?"
"Đúng vậy, chuyện là Hoàng Kì Uyên có một gia đình rất hạnh, cha thương yêu mẹ dịu dàng, nhưng rồi ông trời lại mang cha nàng đi vào một ngày mưa lớn.

Sau đó, mẹ nàng cũng hoá điên thương nhớ chồng, một mình nàng phải gồng gánh tất cả............"
Đông Phương Thiên Nguyệt bắt đầu kể, kể cho Tiểu Hoả nghe về cuộc đời của Hoàng Kì Uyên, khi kể nàng tựa như một người ngoại lai không quen biết với kẻ gọi là Hoàng Kì Uyên, giọng nói không chứa bất kỳ cảm xúc gì đặc biệt, chỉ như đang đọc một quyển thoại bản vậy.

Tiểu Hoả nghe đến đoạn Lưu Hoàng đâm Hoàng Kì Uyên, đợi mãi chẳng thấy nàng kể tiếp, liền hỏi: "Sau đó thì sao? tỉ mau kể tiếp"

"Sau đó thì, linh hồn Hoàng Kì Uyên lạc vào vô tận hư không, kí khế ước với Hỗn Độn Thiên Châu, sau khi tỉnh lại, đã thấy mình ở một thế giới khác, trong một thân phận khác...........Đông Phương Thiên Nguyệt"
"Hoàng Kì Uyên chính là........"Tiểu Hoả sau khi nghe xong đoạn này, thực sự không thể ngừng kinh ngạc.

Đông Phương Thiên Nguyệt liếc nhìn nó, chậm rãi gật đầu, lại ừm một tiếng.

"Vì thế, ta không muốn yêu thêm một ai nữa cả, ta chẳng muốn lại một lần nữa rơi vào kết cục thảm họa như thế, Hoàng Kì Uyên si tình đã chết, bây giờ chỉ còn lại Đông Phương Thiên Nguyệt với trái tim băng lãnh, Lưu Hoàng kia ở bên cạnh Hoàng Kì Uyên ba năm, đến cuối cùng vẫn là có thể một dao giết đi, thì liệu Phong Lam Thiên ta quen biết không bao lâu, sẽ đối xử với ta cả đời sao?"
"Ta tôn trọng quyết định của tỉ...."Tiểu Hoả trầm ngâm trong chốc lát, mới là nói một câu đầy chắc chắn.

"Ya ya ya ya"Nhục Cầu cũng kêu lên mấy tiếng, giống như bày tỏ rằng ý nó cũng tương tự với Tiểu Hoả.

Đông Phương Thiên Nguyệt khẽ cười, thì thầm một câu đa tạ.

Tiếp theo sau đó, lại nâng lên vò rượu trong tay, uống liền mấy ngụm, như muốn dùng men say để quên hết chuyện ngày hôm nay vậy! Lâu lâu lại đánh mấy quả cầu thiên lực xuống mặt nước, khiến nó lại nổi lên từng đợt sóng.

Ước gì....tâm nàng mãi như mặt hồ này, dù cho bị quấy gợn sóng bao nhiêu lần, nhưng rồi chẳng bao lâu, sẽ trở lại phẳng lặng bình yên như cũ......!
Hình như trong túi càn khôn có một cây bạch ngọc tiêu thì phải, Đông Phương Thiên Nguyệt bất giác nhớ đến, lại có chút muốn thổi, nghĩ liền làm, tâm nàng vừa động, trong tay liền xuất hiện một cây sáo màu trắng làm bằng ngọc thạch.

Kiếp trước lúc còn học cấp hai, ba mẹ từng cho nàng theo học tại một nhạc viện, nàng có từng học qua thổi sáo.

Chỉ là lâu quá không dùng đến, nên vừa thổi có chút không quen, mất một lúc mới có thể mượt mà thổi như cũ.

Từng ánh mắt lướt nhìn bờ vai lẻ loi
Nhận ra đã lâu để thấy mình
Không còn được mạnh mẽ

Có lúc cảm thấy cô đơn
Có lúc nước mắt vẫn lăn ướt dài
Mỗi đêm tỉnh giấc
Nhớ ra mình thật cô đơn
Một giai điệu êm tai vang lên, đây là bản nhạc nhẹ nhàng, nàng chỉ biết thổi những bài nhạc của thế giới kia.

Kì thật, nàng nhưng còn chưa từng nghe qua nhạc của thế giới này.

Mọi người cứ nói
Hãy cố vượt qua chẳng sao đâu mà
Mọi người cứ khuyên rằng
Chẳng điều gì mãi là tất cả
Phải tự mình cố cười tươi
Để không có ai biết là
Ở nơi góc nhỏ nào đó
Trong tim đã tan chảy ra
Đông Phương Thiên Nguyệt có chút chìm vào kí ức, nàng tựa lưng vào thanh chắn ngang tiểu đình, chậm rãi nhắm lại đôi mắt, che đi con ngươi lam sắc sâu thẳm.


Chợt nhận thấy có thật nhiều
Người quen thế nhưng xa lạ
Chuyện buồn chẳng thể nào
Nhớ được ai có thể kể ra
Lời vào đôi tai rồi đâu biết
Sẽ trở thành những gì với người ta
Là trải lòng hay để vết thương rộng ra
Không gian xung quanh yên tĩnh đến quỷ dị, phía sau hòn giả sơn gần đấy, một bóng người áo đen lẳng lặng dựa lưng vào hòn giả sơn, mái tóc đỏ rực nổi bật yêu dã, một đôi con ngươi huyết sắc thâm tình..........!
Sẽ có một ngày, hắn sẽ gỡ được nút thắt trong lòng nàng!!!
_______________
Tối em sẽ tranh thủ cập nhật thêm một chương nữa cho mọi người nhé, tạm biệt biệt và hẹn gặp lại ở buổi tối!
Mà đố mọi người bài hát gì á, có ai fan cứng lâu năm của chị My ở đây không nè?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận