Phá Đảo Thương Khung Phế Vật Nghịch Chuyển


Đông Phương Gia, Đông Phương Trì thư phòng.....!
"Nguyệt Nhi, con đột phá Tiên Thiên khi nào?"
"Là hai tháng trước, phụ thân, sao vây?"
"Con đột phá nhưng là không có động tĩnh, chẳng lẽ con nhưng không trải qua tẩy kinh phạt tủy?"Đây mới là nghi hoặc thật sự trong lòng Đông Phương Trì a.

Trên đời này cũng không phải ai đến Tiên Thiên cảnh cũng sẽ tẩy kinh phạt tủy, có một số trường hợp tẩy kinh phạt tủy nhưng không thể phát sinh, chẳng lẽ nữ nhi ông lại gặp trường hợp xui xẻo đó?
Phải biết rằng, người không được tẩy kinh phạt tủy, con đường sau này nhưng là khó khăn hơn không ít, có khi vì kinh mạch tắc nghẽn mà không tiến giai được nữa là!
"Nữ nhi đương là đã trải qua, cảm giác đó thực tồi tệ, bất quá vẫn là có thể kiềm chế được"Đông Phương Thiên Nguyệt nhàn nhạt đáp lời, lời nói ra lại như thể đá nặng, đánh ở lòng Đông Phương Trì.


Ông nghe xong liền là bất khả tư nghị, nhìn chằm chằm vào nàng, giọng hơi run hỏi: "Con....tẩy kinh phạt tủy bao lâu?"
Với thiên phú của nữ nhi ông bây giờ, không có khả năng tẩy kinh phạt tủy trong thời gian ngắn.

Hơn nữa, càng về sau lại là càng đau rát khó nhịn, Nguyệt Nhi nhưng chịu đựng mà không phát ra một động tĩnh nào, thực là thiên phương dạ đàm!
Đông Phương Thiên Nguyệt đảo cặp mắt trắng dã, nhấp môi mấy cái mới nói: "Hơn tám canh giờ"
Đông Phương Trì giờ phút này chẳng thể nói thêm được gì, ông vốn là người cương nghị, khi nghe qua thời gian cải tạo thân thể của nữ nhi cũng là nhịn không được trong lòng âm thầm mắng một câu: Yêu Nghiệt!
Đông Phương Thiên Nguyệt cũng không biết ý nghĩ trong lòng Đông Phương Trì, nhìn ông hơi cuối đầu nhìn mặt bàn, tưởng là do thất vọng: "Phụ thân, chẳng lẽ....thời gian quá ngắn sao?"
"Con nghĩ tám canh giờ ngắn? con biết bình thường người khác tẩy kinh phạt tủy bao lâu không?" Đông Phương Trì lúc nghe được câu hỏi của nàng liền ngớ người, nhìn nàng thật lâu mới lên tiếng hỏi, cũng không có trả lời câu hỏi trước đó của nàng.

Đông Phương Thiên Nguyệt nghe thế cũng có chút sũng sờ, kì thật nàng nhưng không rõ chuyện này, đành đáp:"Nữ nhi nhưng là không biết"
Kì thật, trước đó lúc tẩy kinh phạt tủy xong, Tiểu Hoả cũng là có nói qua, nghe qua có vẻ như thời gian là thời gian cải tạo thân thể của nàng lâu hơn người bình thường, chỉ là cũng không có nói lâu hơn bao lâu.

Đông Phương Trì nghe thế liền lên tiếng, giải đáp rõ ràng cho nàng: "Người bình thường trung bình chỉ tẩy kinh phạt tủy trong từ bốn đến năm canh giờ, người thiên phú kém có nhiều khi chỉ trên dưới ba canh giờ, thiền tài cũng chỉ hơn sáu cánh giờ, cao lắm cũng chỉ bảy canh mà thôi, Nguyệt Nhi con hơn tám canh, là hơn cả thiên tài rất nhiều rồi"

Trước đây ở khắp nơi, từng huyên náo một trận vì một sự kiện, là một thiên tài của công hội lính đánh thuê, chỉ mới mười ba tuổi đã đột phá Tiên Thiên, quá trình tẩy kinh phạt tủy cũng rất lâu, lúc đấu theo dự tính, có thể sẽ đến tận bảy canh giờ, hoặc hơn cả bảy canh!
Nhưng vừa qua sáu canh giờ liền đau không chịu nổi, đập đầu tự sát để không chịu đựng cảm giác đó nữa!
Đông Phương Thiên Nguyệt nhưng cắn răng chịu tám canh giờ còn không phát ra một tiếng động nào! đúng là không phải người nữa!
Đông Phương Thiên Nguyệt cũng là có chút kinh ngạc, trước đây nàng cũng là chỉ nghĩ bản thân tẩy kinh phạt tủy lâu hơn người bình thường, có thể lâu hơn thiên tài khác, nhưng hẳn là cũng lắm nhiều hơn chừng nữa canh giờ hay ba khắc gì đấy thôi.

Lúc này Đông Phương Trì cũng không tiếp tục chủ đề này nữa, chuyển một cái liền đổi chủ đề nói về Hồng Gia:
"Hiện tại bọn người Hồng Gia nhưng sẽ tìm cách sát con, trong đoạn thời gian này, con đừng rời Đông Phương Gia"
"Phụ thân, người không cần lo lắng, con có thể tự bảo vệ mình, thêm nữa, con nhưng từ sáng sớm đã cảm giác muốn đột phá, con còn muốn bế quan để đột phá nữa"
"Cái gì? con nhưng là muốn đột phá nữa?!" người bình tĩnh như Đông Phương Trì giờ phút này cũng là trong lòng rung lên, nhịn không được nâng cao giọng.


"Người bây giờ nên nghĩ xem, Đông Phương Gia ta thắng cược rồi, nhưng sẽ là đưa ra yêu cầu gì với đám người Hồng Gia kia"
"Chuyện đó để sau đi, con chẳng phải nói muốn đột phá sao, mau về viện mình bế quan đi"Đông Phương Trì thời khắc này cảm thấy bản thân cần một khoảng không để bình tĩnh lại.

"Ân, nữ nhi lui về viện" Nói xong Đông Phương Thiên Nguyệt liền quay gót rời khỏi, hướng nàng viện mà đi tới.

______________
Nay cập nhật sớm nè, chúc mọi người một ngày tốt lành ❤️.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui