"Sở Hàm, chuẩn bị hết chưa?"
Hạ Tử Nhiễm vươn đôi tay vén bức màn phòng phục trang thì đập vào mắt nàng chính là hình ảnh Tần Sở Hàm hệt như con phượng hoàng tỏa sáng giữa rừng người.
Từ khi về Thánh Hoàng, Tiêu Mạc Ngôn xem như dụng tâm rất nhiều, đem tất cả những thứ tốt nhất nhằm đưa Tần đại minh tinh một lần nữa trở thành ngôi sao sáng nhất trong ngành điện ảnh.
Hôm nay chính là buổi lễ họp mặt tất cả thành viên Thánh Hoàng, cũng là buổi ra mắt chính thức của Tần Sở Hàm nên tất cả đều được chuẩn bị công phu và kĩ lưỡng đến không một kẽ hở.
Nghe thấy lão công gọi, Tần Sở Hàm băng lãnh liền quay đầu mỉm cười ôn nhu làm tan chảy tim của mấy thợ trang điểm kế bên.
"Rồi, Tử Nhiễm, hôm nay chị có đẹp không?"
"A...Phó tổng, Tần tỷ, tụi em ra ngoài trước nha."
Mấy thợ trang điểm trong quá trình làm việc cũng quá quen thuộc với hình ảnh hai người thân mật, thế nên thức thời lui ra chính là thượng sách.
"Sở Hàm, chị đẹp lắm."
Phó tổng Hạ bước đến vươn tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của lão bà, tiện thể hôn lên đôi môi đỏ mọng kia một cái thâm tình.
"Đáng ghét...!Trêu chị sao?"
"Không có nha! Chị thật rất đẹp, làm em muốn...khi dễ một phen."
"Nhiễm!"
"Hắc hắc, chúng ta đi ra thôi, mọi người đang chờ đó."
Tần Sở Hàm được bàn tay mềm mại kia nắm chặt đến không còn bất kì cảm giác nào ngoài tin tưởng và hạnh phúc.
Hạ Tử Nhiễm lúc nào cũng là người bảo vệ nàng, quan tâm nghĩ đến nàng còn trước cả bản thân.
Có được một người yêu như thế là diễm phúc tu mấy kiếp rồi đây?
Thân váy trắng thông thường của Tần Sở Hàm được nhà thiết kế nổi tiếng cách điệu lại kiểu dáng, trộn vào đó chính là chút màu đỏ rực cháy khiến hình ảnh nàng xuất hiện bên cạnh Hạ Tử Nhiễm âu phục đen càng gây được chú ý.
Hai nàng khoác tay nhau bước vào sảnh đường dưới ánh mắt ngưỡng mộ và kinh ngạc của mọi người.
"Ah ha! Hai đại mỹ nhân rốt cuộc cũng xuất hiện nha!"
Tiêu tổng trên thân là bộ váy bó màu đen huyền bí vừa trông thấy hai khối ngọc đến liền ra nghênh tiếp, phía sau lại là Cố Vân Hỉ và Dương Tiểu Doãn đang nói to nhỏ gì đó mà Cố tiểu thụ bị Dương tiểu thụ nhéo eo giận dỗi.
"Tiêu tỷ, thật ngại quá vì tôi mà chậm trễ."
Lên tiếng là Tần Sở Hàm.
Nguyên lai ác cảm với tên Tiêu Mạc Ngôn không phải hoàn toàn tiêu tan, mà chính là vì nhìn vợ và con nàng nên mới an tâm được đôi chút.
Tần đại minh lần đầu tiên phải công nhận những chiêu quản 'chồng' của Hạ Linh Doanh là đệ nhất chiêu thức trên thế gian.
Nhìn tên Tiêu thê nô cũng đủ hiểu, chắc chắn Hạ Linh Doanh đã tu luyện đến tầng công lực 'phá đảo'.
"Hắc hắc, mau lên sân khấu, tôi muốn giới thiệu hai người."
- ----
"Mạc phu nhân, hồ sơ về công ty người cần đã có rồi."
Thư kí Sở đem một sấp tài liệu đã được phân loại đầy đủ vào thì trông thấy Mạc Tư Tư đang rất chăm chú hướng về tv.
Con át chủ bài chính thức của Tiêu tổng Thánh Hoàng được tung ra khiến toàn thế giới đảo điên.
Đệ nhất tổng tài Hạ Tử Nhiễm và đại minh tinh màn bạc Tần Sở Hàm lần lượt đầu quân khiến Thánh Hoàng như hổ mọc thêm cánh.
Thư kí Sở có thể nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của hai người đó khi đứng gần nhau, ánh mắt trao đổi đầy thâm tình và nụ cười chỉ dành cho đối phương kia thật khiến người khác ghen tị.
"Tắt tv đi, rồi ra ngoài."
"Dạ."
Mạc Tư Tư thời gian qua vẫn luôn âm thầm theo dõi Hạ Tử Nhiễm và Tần Sở Hàm.
Ngay cả bác sĩ giỏi nhất về xương khớp cũng được bí mật điều đến chăm sóc cho Hạ Tử Nhiễm trong ba tháng hôn mê.
Nàng tựa đầu vào ghế tổng tài nhìn ra Thượng Hải đã muốn lên đèn về đêm mà tâm trạng bất giác có biến đổi không ngừng.
Mười tám tuổi đã bị gả vào Hạ gia, ở với một người mình không hề yêu thương chỉ vì Mạc gia muốn thiết lập hôn nhân thương trường.
Mạc Tư Tư như con chim non chưa kịp sải cảnh bay thì đã bị nhốt trong lồng tù.
"Yên nhi...Nàng cảm thấy ta làm đúng hay sai?"
Mạc phu nhân bình thường băng lãnh, đối nhân xử thế thâm sâu khó lường như vậy, nhưng có mấy ai biết được đằng sau Mạc Tư Tư của hôm nay chính là những việc gì đã xảy ra.
Tấm lưng tịch mịch kia in hằn trên sàn, ẩn chứa nỗi cô đơn tịch liêu không ai thấu hiểu.
- -----
"Ngữ Yên, đang nghĩ ngợi gì?"
Tần Quý bước vào phòng thì nhìn thấy vợ đang thất thần đem tâm treo lơ lửng ở đâu.
"Không có gì.
Anh về rồi sao?"
Tề Ngữ Yên là lão bà của Tần Quý, hay nói cách khác chính là mẹ Tần Sở Hàm.
25 tuổi bước chân vào Tần gia, nàng như biến thành người bất đồng với lúc trước, trở nên bất cần đời và có khuynh hướng tự sát.
Cũng may sau khi có Tần Sở Hàm, nàng cũng dần điều chỉnh lại tâm tình.
Ngày đó ở hôn lễ con gái, nhìn thấy hình ảnh đó không hiểu sao trong lòng lại có chút đồng cảm.
Tần Quý lặng lẽ dùng cơm rồi lên lầu tắm, sinh hoạt hai mươi mấy năm nay đã vậy, Tần Quý cũng chưa một lần thắc mắc về quá khứ vợ mình.
Tề Ngữ Yên dựa vào sofa nhìn quang cảnh Berlin, bất giác nhiều kí ức lại ùa về khiến đôi vai nàng cũng run rẩy theo.
"Tư Tư...Cậu đang làm cái gì vậy? Ở cùng một bầu trời nhưng sao tôi cảm thấy xa quá..."
- -----
"Mạc tổng, gần đây Hạ thị có vấn đề rất nghiêm trọng.
Giá cổ phiếu không ngừng rớt, đoán chừng vài ngày tới sẽ đạt mức kỉ lục..."
Mạc Tư Tư ngồi ở ghế tổng tài nghe báo cáo mà mặt cũng biến sắc.
Phó tổng Đổng là người duy nhất ở lại Hạ thị sau khi Hạ Tử Nhiễm rời khỏi.
Hầu như 2/3 nhân lực đã tự động rời khỏi Hạ thị với cùng một lí do 'một nước không có hai vua, một lòng không thờ hai người' khiến Mạc Tư Tư dở khóc dở cười.
Nay Hạ thị đích thực mất kiểm soát rơi vào cảnh này, Mạc Tư Tư cũng bắt đầu lo lắng thật sự cho tâm huyết con gái mình.
"Phó tổng Đổng, anh cho người điều tra chưa?"
"Dạ thưa rồi, nhưng những manh mối thu được lại rất kì lạ, toàn những công ty con thu mua..."
Mày Mạc Tư Tư cũng nhíu chặt lại suy tư, chuyện này chắc chắn có ẩn khuất nào đó.
Phải có một thế lực thế nào đứng phía sau mới giật dây tất cả chuyện này được đây?
"Anh ra ngoài đi, tôi sẽ cân nhắc."
Đổng Đình cúi đầu lễ phép rồi cũng lui ra ngoài, để lại Mạc Tư Tư vẫn đang phân tích vấn đề.
- -----
"Hạ tổng, phải, Hạ thị đích thực rơi vào khó khăn..."
"..."
"Dạ."
Đổng Đình cúp máy.
Hóa ra Đổng Đình chính là nội gián Hạ Tử Nhiễm để lại trong Hạ thị để thông cáo mọi chuyện xảy ra.
Đổng Đình cũng là một nhân tài làm việc không có điểm chê, nếu nói Cố Vân Hỉ là cái máy kiếm tiền, thì Đổng Đình là cái két gĩư tiền.
Mọi chi phí trong Hạ thị nếu muốn xuất đều phải qua tay duyệt của anh ta.
Cho nên chưa bao giờ có chuyện thất bát tài chính dưới sự quản lí của anh.
Đổng Đình sở dĩ trung thành với Hạ Tử Nhiễm cũng có nhiều nguyên do, một phần do kính trọng, phần còn lại Hạ Tử Nhiễm là ân nhân của nhà họ Đổng, ngay lúc nguy cấp nhất đã giúp đỡ anh gĩư lại tính mạng cho đứa con gái bệnh tim bẩm sinh.
Cho nên cả đời này, Đổng Đình cũng không muốn làm việc cho ai khác ngoài Hạ Tử Nhiễm.
Mọi chuyện bên Hạ thị đều được anh đánh thư mật trao đổi với Hạ Tử Nhiễm, mỗi khi có vấn đề, Hạ Tử Nhiễm sẽ giải quyết xong xuôi rồi gửi tài liệu ngược lại cho Đổng Đình trình lên.
Mạc Tư Tư cũng nhiều lần nghi ngờ cách giải quyết quá mức hoàn hảo này không phải là chủ ý của phó tổng Đổng, nhưng lại không tìm được chỗ hở nào để buộc nói ra sự thật.
Lần này cũng vậy, Hạ Tử Nhiễm sớm đoán sẽ có kẻ gỉơ trò thâu tóm Hạ thị ngay lúc dân loạn đổi chủ nên khi Hạ thị vừa có rục rịch thì trên tay A Lục đã có danh sách những ai muốn thâu tóm.
Đổng Đình lặng lẽ nhận mail, in ra nghiên cứu tài liệu Hạ tổng gửi rồi nhanh chóng xóa đi mail kia.
Tại cuộc họp đầu tuần
"Mạc tổng, phương án giải quyết làn trước."
Đổng Đình trình lên chính là sấp tài liệu đã được Hạ tổng duyệt kĩ lưỡng.
Mạc Tư Tư vừa lật được 3 trang thì mắt cũng trợn to, tuyên bố tan họp rồi gọi Đổng Đình lên phòng tổng tài.
"Phó tổng Đổng, anh nói thật đi.
Ai giúp anh làm cái này?"
Đổng Đình im lặng, vẫn như thường lệ không phản đối, cũng không thừa nhận khiến Mạc Tư Tư muốn tức chết đi.
Nàng giờ từng trang xem lại, quả nhiên tát cả tài liệu trong này đều là tuyệt mật phải có thế lực ngầm mới điều tra ra, Đổng Đình không có khả năng làm chuyện này.
Lại cẩn thận suy nghĩ lại lần nữa, ai muốn chắp tay cho Hạ thị? Ai lại âm thầm ra tay giúp Hạ thị giai đoạn này?
"Có phải Hạ Tử Nhiễm?"
Con ngươi Đổng Đình chợt biến, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh lại.
Mạc Tư Tư thu được nét biến sắc đó lạo càng chắc chắn hơn về suy đoán của mình.
"Có phải từ đó đến giờ đều là Hạ Tử Nhiễm giúp đỡ?"
Đổng Đình lại im lặng, nhưng trước khi Mạc Tư Tư kịp giận dữ, phó tổng Đổng gật đầu xem như đồng tình.
Mạc Tư Tư có nằm mơ cũng không ngờ được người bị đuổi khỏi Hạ thị lại có thể quay lại giúp đỡ.
"Anh ra ngoài đi."
Mạc Tư Tư dành ra cả buổi sáng để suy nghĩ kĩ lại mọi chuyện.
Cuối cùng, nàng cũng đưa ra quyết định quan trọng.
Đưa tay với lấy điện thoại bấm dãy số quen thuộc.
"Alo"
"Tiểu Nhiễm."
P/s: chồ ôi tin hot:)))))) má Hạ tỷ với má Tần tỷ có gian tình =))))).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...