EELONG
(TIẾP THEO)
(@ Hai type)
Đội hình gig bay cao ngay trên Nước Đen.
Bobby buồn bã:
- Chúng ta tiêu rồi.
Kasha nói ngay:
- Chưa đâu. Chúng không phun thuốc độc từ trên độ cao đó. Gió sẽ đánh tan đi mất.
Ông Gunny phỏng đoán:
- Chúng đang bay để thám sát địa hình.
Boon bi quan hơn:
- Hoặc chúng đang chờ đoàn gar đầu tiên tiến về đây.
Spader nói ngay:
- Dù chúng làm gì, cũng có nghĩa là chúng ta vẫn còn thời gian.
Bobby nhìn Mark hỏi:
- Cậu còn đi nổi không?
Mark đứng thẳng người, nói:
- Chuyện nhỏ.
Tất cả vừa định quay lại Trung Tâm, các gar lăm lăm vũ khí chặn đường ngay. Một gar ra lệnh:
- Dừng lại. Chưa có tiếng nói của Aron, tất cả phải ở tại chỗ.
- Aron đây.
Aron và mấy gar nữa đang hấp tấp tiến lại. Anh ta lên tiếng hỏi ngay:
- Ông Gunny, chuyện gì thế này?
- Aron, những cái máy biết bay kia sắp thả thuốc độc xuống Nước Đen. Chúng tôi có thể ngăn chặn chúng, nhưng trước hết, chúng tôi cần trở lại Trung Tâm.
Mark chỉ cái thùng trên lưng, bảo:
- Tôi đã nói với anh rồi.
Aron nhíu mày:
- Nhưng Mùa Vọng...
Bobby ngắt lời:
- Mùa Vọng là mục tiêu của chúng. Chúng muốn các anh tập trung vào một nơi.
Ông Gunny nài nỉ:
- Xin nghe tôi, Aron. Anh phải đưa chúng tôi trở lại Trung Tâm.
Các gar có vẻ bối rối, lê bước lui tới, không biết phải làm sao. Tin Nước Đen sắp bị đầu độc là họ không thể yên tâm. Họ đều hướng về Aron, chờ câu trả lời. Aron nhìn lên trời, chăm chăm ngó theo những chiếc gig xa xa đang khuất dần.
Ông Gunny vội nói:
- Chúng sẽ trở lại. Và chúng sẽ trút trận mưa chết chóc xuống Nước Đen. Mùa Vọng, cũng như cái ngày gar bị tuyệt chủng này, mãi mãi sẽ không bao giờ được biết tới.
Aron nhìn thẳng ông Gunny:
- Gunny, ngay từ phút đầu gặp nhau, tôi đã tin tưởng ông. Đừng để tôi phải hối tiếc.
Giọng ông Gunny tuyệt đối tự tin:
- Anh sẽ không bao giờ phải ân hận đâu.
- Vậy thì đi.
Quay lại mấy gar kia, Aron ra lệnh:
- Hộ tống họ trở lại đó ngay.
Từ kẻ săn đuổi, các gar trở thành bảo vệ. Họ phóng theo đường mòn, cùng nhóm Lữ khách và phụ tá, những kẻ nắm trong tay cơ hội cuối cùng có thể cứu lãnh địa Eelong.
Tất cả hấp tấp chạy qua làng, trở lại Trung Tâm. Tất cả đều lo lắng ngước nhìn trời, tưởng như những chiếc gig tử thần đang bay trở lại. Gần tới Trung Tâm, họ nghe tiếng reo hò vọng lại.
Aron hãnh diện thông báo:
- Bắt đầu rồi. Những gar đầu tiên đã tới.
Đây là một khoảnh khắc của vinh quang. Gar đã trở về nhà. Bao thế hệ của hãi hùng và đàn áp đã chấm dứt. Tuy nhiên, không ai biết kết thúc sau cùng này sẽ ra sao.
Bên ngoài Trung Tâm, Courtney bồn chồn nện gót lui tới, trong khi Fayne đứng dựa tòa nhà. Cô ta bảo Courtney:
- Cô làm tôi rối cả ruột.
- Như thế còn là ít đấy.
Fayne chưa kịp hỏi ý Courtney định nói gì, thì nhóm của ông Gunny chạy tới. Vội vàng gỡ cái thùng khỏi vai Mark, ông đưa cho Fayne, nói:
- Gắn vào ngay đi.
Fayne nhìn Aron. Aron gật đầu chấp nhận. Cô ta nhún vai, quay vào trong. Courtney theo sát, để bảo đảm không có gì sai lạc xảy ra.
Mark chỉ tay về phía cửa vào Nước Đen, kêu lên:
- Nhìn kìa!
Từ xa, một dòng gar đông đúc xuất hiện ra từ đường hầm. Họ đang được nhìn lần đầu Nước Đen. Ngôi nhà của gar. Các gar của Nước Đen nồng nhiệt đón chào họ như những người hùng chiến thắng. Đúng là quang cảnh của một thành công huy hoàng. Bobby nhìn trộm Aron. Đôi mắt anh ta long lanh trào lệ.
- Hô hây!
Nghe Spader la lên, tất cả đều quay lại nhìn. Spader chỉ tay lên trời, nói tiếp:
- Chúng quay lại rồi!
Tất cả hướng về rặng núi trên đường hầm vào Nước Đen. Như một đám mây báo điểm gở, đội hình gig xuất hiện. Lần này chúng bay thấp hơn nhiều, vượt qua những đỉnh núi lởm chởm.
Boon thét lên:
- Chúng ta quá muộn mất rồi.
Kasha tuyên bố:
- Chưa muộn. Chúng còn quá cao và bay theo chiều gió. Chúng sẽ quay lại, lúc đó mới là màn trình diễn của kẻ sát nhân.
- Vậy thì chúng ta hãy sẵn sàng đập tan ý đồ của chúng.
Gunny tuyên bố, rồi dẫn đầu tất cả vào trong.
Bên trong nhà kính , Fayne đanh nhanh nhẹn móc ráp thùng thuốc giải thứ ba – và cũng là thùng cuối cùng – và hệ thống.
Không khí căng thẳng tột độ, nhưng tất cả chỉ lẳng lặng đứng nhìn, vì sợ làm Fayne lãng trí. Sau cùng Fayne ngửng lên, nhăn mặt, run giọng nói:
- Các vị làm tôi bối rối quá. Tôi không quen làm việc trước một nhóm khán giả như thế này.
Ông Gunny bảo:
- Cô làm tốt lắm. Liệu thùng này còn đầy không?
Fayne vặn một núm trên bảng kiểm soát, một cây kim trong áp khí kế di chuyển ngay từ trái sang phải.
- Đầy tới miệng thùng. Không thể tin nổi, thùng nhẹ vậy mà còn đầy nguyên.
Tất cả thở phào, nhẹ nhõm.
Courtney choàng tay ôm chặt Mark:
- Nhờ cậu đó, Mark.
Fayne cầm núm vặn để chuyển thuốc giải vào hệ thống, hỏi:
- Tôi mở nhé?
Tất cả cùng la lên:
- Không!
Fayne giật mình, lùi lại:
- Được rồi! Được rồi!
Ông Gunny giải thích:
- Chúng ta phải chờ đúng thời điểm.
Fayne hỏi:
- Là khi nào?
Kasha chỉ tay lên trời:
- Sắp rồi. Chúng đang trở lại.
Qua tấm trần pha lê, tất cả có thể nhìn suốt tới những dãy núi xa xa bên kia Nước Đen. Một lần nữa, đội hình gig đã trở lại. Vì còn quá xa, nên trông chúng như bầy kiến bay, nhưng không thể lầm được. Lần này, khi vượt qua đỉnh núi , những tử thần phóng thấp xuống thung lũng. Cùng một lúc, chúng mau chóng tản ra, chiếc này bay cách chiếc kia một khoảng rộng, đủ phủ kín mặt đất.
Kasha thông báo:
- Bây giờ mới là lúc chúng ra tay.
Courtney la lớn:
- Làm đi!
Fayne đặt tay vào núm vặn, sẵn sàng...
Bobby bỗng kêu lên:
- Ngừng lại.
Tất cả kinh ngạc nhìn nó. Ông Gunny cảnh giác:
- Chú lùn, không ra tay ngay thì không bao giờ còn có cơ hội nữa.
Bước lại bảng kiểm soát hệ thống tưới tiêu, Bobby đứng sát núm vặn.
Courtney bối rối hỏi:
- Cậu làm gì vậy, Bobby?
Bobby nhìn tất cả, nói:
- Tôi không tin đây là đường lối của... chuyện phải thế thôi. Đây có thể là một việc làm hoàn toàn không đúng, nhưng vì nó sẽ xảy ra, nên tôi sẽ là người làm chuyện này.
Nắm núm vặn, nó nhìn lại tất cả, nói:
- Tôi không tin qui luật đã đổi thay, mà chính chúng ta thay đổi.
Bobby kéo núm vặn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...