Phần 1
Khi dịch chuyển đến Bảo Vật Điện, đập vào mắt Ainz là một luồng sáng rực rỡ, như thể tất cả các ngôi sao trên bầu trời tụ tập lại với nhau.
Một trần nhà cao, đến mức bạn phải ngước nhìn lâu đến đâu cũng không thể nhận ra điểm cuối của nó. Một bức tường lớn, mà không ánh mắt nào có thể bao quát được hết.
Căn phòng rộng lớn này được chất đầy bằng những châu báu rực rỡ.
Ở giữa trung tâm, vàng và đá quý (Jewef) chất thành những ngọn núi lớn chiếm gần như một nửa diện tích của căn phòng. Chỉ nhìn thôi thì mọi ý nghĩ tính toán về gia tài này cũng sẽ bay biến. Chôn giữa những núi vàng là vô số các mặt hàng thủ công tinh xảo nhất từng được tạo ra.
Chỉ nhìn lướt qua, có thể thấy được một chiếc cốc mạ vàng, một quyền trượng được khảm nạm bởi rất nhiều loại đá quý, một tấm da thú tỏa ra ánh sáng bạc, một tấm thảm được dệt lên bởi những sợi vàng, một cây sáo sừng (Horn Flute) toát lên nét trang nhã như ngọc thạch, một chiếc quạt bảy màu, một chiếc chai làm từ pha lê lấp lánh, một chiếc nhẫn được làm chi tiết có màu sáng nhàn nhạt, và một chiếc mặt nạ màu đen được làm từ da thú được khảm lên một viên ngọc trắng.
Tất cả những món đồ đó chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Ẩn dưới núi vàng còn hai, hay ba trăm món hàng cao cấp y hệt như thế. Có thể dùng cụm từ “núi kho báu” nghĩa đen để hình dung nơi này.
Ainz nghe thấy một vài tiếng kêu nho nhỏ đầy hâm mộ của những người đi cùng cậu.
Ainz quay nhìn về phía sau, và có ba cô gái đang đứng thẳng chờ lệnh.
Bỏ đi bộ giáp đen và thay lên lễ phục màu trắng, Albedo nhìn bốn phía với vẻ ngưỡng mộ in dấu trên gương mặt xinh đẹp. Yuri Alpha, người được Ainz giao nhẫn khi trở lại Nazarick, cũng có biểu hiện giống như vậy.
Chỉ có một người – khác với hai người kia – không chút cảm xúc mà chỉ yên lặng nhìn Ainz.
Gương mặt của người đó rất tinh xảo, cứ như nó được chế tạo bởi bàn tay của một nghệ nhân. Con ngươi tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo như một viên ngọc lục bảo. Một bên mắt bị che kín bởi chiếc bịt mắt màu đen. Mái tóc dài màu đỏ tỏa sáng dưới ánh sáng dịu dàng nơi trần nhà.
Cô là một Con Rối Tự Động (Automaton) thuộc chủng Dị hình. Có tên là C22128 Delta, với tên gọi tắt là Shizu.
Là một trong các Battlemaid, trang phục trên người cô tương tự như Narberal và Yuri. Nếu có sự khác biệt, thì đó là hai phụ kiện dùng để ngụy trang trong thành phố và những Sticker dễ thương gắn ở góc váy với từ “1 yên” được viết trên đó. Một điểm khác nữa bên hông cô đeo một thanh súng màu trắng, giống như đeo một thanh kiếm vậy.
Thuận tiện nhắc tới, bất kể là khẩu súng ma thuật, con rối tự động, hay class của Shizu “Gunner”, đều là những chi tiết bổ sung của bản cập nhập “Valkyrie’s Downfall.”
Yuri đẩy nhẹ cặp kính mắt màu đen không tròng của mình. Có lẽ xuất phát từ sứ mệnh của một hầu gái khiến cô không thể chịu nổi trạng thái tạp nham này và lên tiếng hỏi:
“Ainz-sama, vì sao những bảo vật này lại không được chăm sóc cẩn thận vậy? Cho dù có sử dụng ma pháp để bảo tồn thì đó cũng không phải phương pháp tốt nhất. Chỉ cần ngài ra lệnh, chúng thần sẽ bắt tay sửa sang ngay lập tức…”
“Ngươi nhìn lại xung quanh kĩ hơn đi.”
Ước chừng sau một hơi thở - khi Yuri thu lại ánh mắt quan sát bốn phía và lên tiếng xin lỗi:
“Thật có lỗi, xin ngài tha thứ cho sự nông cạn của thần.”
“Không sao. Nói chính xác thì chôn dưới đống vàng này chỉ là mấy đồ rẻ tiền mà thôi.”
Yuri nhìn theo ánh mắt của Ainz, đó cũng là lý do mà cô đã nói lời xin lỗi. Dọc theo những bức tường của căn phòng và hàng loạt những chiếc tủ lớn chạm đến trần nhà, với những bảo vật lấp lánh còn chói mắt hơn nhiều so với núi vàng ở giữa căn phòng.
Một cây đũa phép được khảm một viên huyết thạch [BloodStone], đôi bao tay dệt lên từ vàng trắng [Scarletite] tựa màu kim sắc được điểm tô bằng đá hồng lưu (Garnet), một chiếc nhẫn bạc nạm một viên kim cương đen, một bức tượng chú chó được làm ra từ Hắc Diệu Thạch [Obsidian], những con dao găm được chế tạo từ thạch anh tím, một tế đàn thu nhỏ được khảm vô số ngọc trai trắng, những đóa hoa bách hợp bằng thủy tinh phát ra ánh sáng bảy màu rực rỡ, những bông tường vi tinh xảo được chế tác từ hồng ngọc, một tấm thảm cực lớn thêu hình một con Hắc Long đang bay lượn trên bầu trời, một chiếc vương miện bạch kim được nạm lên một viên kim cương cực lớn, những chiếc lư hương đính đầy đá quý, một cặp thư-hùng sư (sư tử đực và cái) được khắc trên Lam ngọc và Hồng ngọc (Sapphire và Rubby), một bộ khuy măng được khảm đá mắt mèo tỏa sáng như ngọn lửa lấp lánh, hộp đựng thuốc lá được điêu khắc một cách tinh xảo từ cây tử đàn, áo khoác được tạo lên từ da Hoàng kim thú (Golden Beast), 12 bộ bát đĩa được làm từ Apoitakara (tên nguyên liệu trong game – note: bộ bát đĩa của 12 bà tiên ), những chiếc vòng chân bằng bạc được đính lên 4 loại ngọc thạch có màu sắc khác biệt, một quyển sách ma pháp với bìa sách được làm từ Adamantium, một pho tượng nữ thần được điêu khắc trên một khối vàng nguyên vẹn, đai lưng được khảm lên những viên Hoàng ngọc Đế Vương [Topaz], một bộ cờ vua với mỗi quân cờ được chế tạo từ một loại bảo ngọc riêng, một bức tượng tinh linh nhỏ được chạm khắc trên nguyên khối bảo thạch, một chiếc áo choàng được kết từ vô số những viên ngọc thạch đen tuyền, một chiếc chén được khắc từ sừng kì lân, một tấm bảng vàng khảm pha lê cực lớn.
Đó cũng chỉ là một phần nhỏ trong số đó mà thôi. (TL: Thề, dịch xong đoạn này gần chết)
Ngoài ra còn rất nhiều chiếc gương được làm từ Lam tinh [Aquamarine], những tinh thể màu đỏ với đủ loại kích cỡ. Có thể nói như “quỷ phủ thần công” là những bức tượng chiến binh khổng lồ và phức tạp tỏa ra ánh sáng màu bạc. Một cây cột đá khắc loại ngôn ngữ nào đó. Một viên “Tử Thúy Ngọc” [Alexandrite] lớn đến nỗi phải mở rộng hai tay mới ôm được hết.
Không thể đếm được có bao nhiêu bảo vật tồn tại. Chính những điều này đã trả lời cho câu hỏi Yuri. Không phải là không muốn bảo quản, mà là không có chỗ để cất chứa mà thôi.
“Đi thôi.”
Hai người lên tiếng đáp lại Ainz, chỉ có Shizu vẫn im lặng và gật đầu coi như đã hiểu.
Ainz phát động ma pháp [Mass Fly] (Toàn thể bay), ngay lập tức cả bốn người liền bay lên không.
Lúc này họ mới nhận ra một luồng khí màu tím nhàn nhạt trông có vẻ nguy hiểm đang phiêu tán trong không khí.
Yuri nhìn quanh như để tìm ngọn nguồn của luồng khí kia. Nhưng dù trên trần, vách tường, hay góc nhà đều không có dấu hiện nguồn của luồng khí đang phát tán.
Trong khi gương mặt đoan trang của Yuri hiện lên nét nghi hoặc, thì một âm thanh đều đều vang lên từ phía sau:
“Yuri-nee, trong không khí có ma pháp hệ, là kịch độc.”
“A?”
Đôi mắt khó tin của Yuri nhận thấy một ánh mắt lạnh nhưng băng đang nhìn thẳng vào cô. Nó đến từ đôi mắt xanh biếc của Shizu, nhưng ánh mắt đó thật vô hồn.
Nói đúng hơn, là ánh mắt ấy làm người ta không cảm nhận được bất kì tình cảm nào. Khuôn mặt của Shizu dù xinh đẹp, nhưng theo một nghĩa khác thì nó không hơn một chiếc mặt nạ là bao.
Bởi bản chất của Shizu là một con rối tự động, nên trên cơ bản là cô không thể biểu lộ được cảm xúc ra bên ngoài.
“Máu của Jormungandr?”
Shizu nói ra tên đạo cụ có khả năng tạo ra thứ kịch độc mạnh nhất. Ainz gật đầu:
“Ping pong, đáp án chính xác. Tuy ta không nói trước cho các ngươi biết, nhưng không khí trong Bảo vật điện đều ẩn chứa thứ độc này. Nếu trên người không có đạo cụ kháng độc thì chỉ cần 3 bước là tử vong.”
“Cho nên mới chọn thần…xin lỗi, chọn ba người chúng thần cùng đồng hành sao?”
Đúng vậy.
Kỵ sĩ không đầu (Dullahan), đeo kính mắt Yuri và con rối tự động Shizu đều là chủng dị hình tộc, nên trên cơ bản thì họ có đặc tính miễn dịch với độc tố.
Còn chủng tộc Ác ma của Albedo tuy không có cách kháng độc, nhưng vẫn có những thủ đoạn đặc biệt để vô hiệu hóa trạng thái.
“Lý do ta chọn ngươi đúng là vậy…còn Shizu thì bởi ta cần xác nhận một việc.”
Nhóm của Ainz sử dụng [Mass Fly] để bay qua những núi vàng và đi tới một cánh cửa khác phía bên kia.
Không, đây không hẳn là một cánh cửa. Nó giống như một bóng đen không đáy dán vào trên tường thì đúng hơn.
Nhìn cánh cửa giống hệt như tranh vẽ khiến Ainz lâm vào trầm tư.
“Chỗ này là kho vũ khí rồi, mật mã là gì nhỉ…”
“Ainz-sama, nếu đây là kho vũ khí thì bảo vật đều được cất giữ tại nơi khác đúng không ạ?”
(…Ah? Albedo không nắm được tình hình của Bảo vật điện sao?)
Ainz cảm thấy khó hiểu với nghi vấn của Albedo. Có điều nếu cô không biết những chuyện này thì cũng không tạo ra ảnh hưởng gì. Dù sao Bảo vật điện cũng không nằm trong không gian của Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick và phải dùng tới nhẫn Ainz Ooal Gown để dịch chuyển mới có thể đến nơi. Chưa kể thiết kế của nó tương đối khó xâm nhập. Albedo mới lấy được nhẫn Ainz Ooal Gown mười ngày trước, nên không biết những thông tin này cũng là điều dễ hiểu.
Qua chuyện này cũng có thể thấy tri thức của các NPC đều bị giới hạn và có rất nhiều thứ không biết. Ainz tự hỏi vấn đề đó một chút rồi trả lời:
“Ah, ta có một đồng bạn tên Genjirou, hắn có sở thích là sắp xếp cho mọi thứ được ngăn nắp gọn gàng, cho nên những chỉnh đốn ở đây đều được phân loại theo mục đích sử dụng của chúng.”
“Có phải là đấng sáng tạo của Etoma không ạ?”
“Đúng vậy, chính là hắn. Có điều, thích là một chuyện, làm là một chuyện khác. Nếu không thì đống vàng chôn các bảo vật đã được sửa sang chỉnh tề mới đúng. Và hẳn là hắn đã không tự nhận phòng riêng của mình là một mớ hỗn độn. Nói cách khác là – hắn phải phân loại những thứ này thành: Giáp, vũ khí, trang sức, đạo cụ khác, vật phẩm tiêu hao, vật phẩm thủ công và cất nó vào đúng nơi. Ngoài ra còn phải giữ gìn phòng quản lý bảo trì và phòng – đúng, còn có phòng lưu trữ dữ liệu tinh thể nữa.”
Ainz nói thao thao bất tuyệt trong khi những ngón tay của cậu chỉ về một nơi khác, một bóng đen dán trên vách tường.
“Nhưng, tất cả đều bị vứt trong một nơi, mà dù sao thì để đâu cũng thế…Ah, xin lỗi, ta nói hơi nhiều rồi.”
“Không đâu ạ, chúng thần rất biết ơn vì Ainz-sama đã vui vẻ giải thích cho chúng thần.”
Hai chiến hầu cùng Albedo đồng thanh đáp rồi cúi đầu hành lễ tạ ơn.
(Thời gian không còn nhiều mà mình đang làm cái quái gì vậy nhỉ. Cứ nói đến Nazarick thì miệng bắt đầu khoe khoang không ngừng vậy…)
Ainz nhún vai rồi quay về bóng đen trước mặt.
Đây là một cánh cửa ma pháp cần nói đúng mật mã mới có thể mở ra. Dù ma pháp của class đạo tặc có thể cưỡng chế mở, nhưng Ainz chưa từng học qua, cũng không có kỹ năng đặc thù nào, nên chỉ có thể dùng mật mã để mở cửa.
(…mình quên cmn rồi.)
Cũng không thể trách được.
Trong một nơi rộng lớn như Nazarick thì mật khẩu có rất nhiều loại. Nếu là nơi thường xuyên đến thì còn có thể nhớ được mật mã, còn loại địa phương hiếm người đặt chân như Bảo vật điện thì việc không nhớ được mật mã cũng là chuyện bình thường.
Ngay cả Ainz cũng chỉ đến đây khi lấy tiền để chi trả cho việc bảo trì Nazarick, mà việc đó đã từ rất lâu rồi.
Ainz cố gắng đào sâu vào trí nhớ để tìm mật mã, cuối cùng cậu nói một câu có vẻ hợp lý cho cái nơi này:
“Ainz Ooal Gown vinh quang.”
Cánh cửa bóng tối xuất hiện phản ứng, với những văn tự hiện lên trên bề mặt. Đó là: “AScendit a terra in coelum. iterumque deScendit in terram. et recipit vim superiorum etinferiorum".
“…Tabula Smaragdina-san quả thật là một kẻ theo đuổi chủ nghĩa hoàn mỹ.”
Những lời cảm khái do Ainz thốt lên khiến Albedo run rẩy.
Nhưng hình ảnh của một trong số những người thiết kế cơ quan của “Ainz Ooal Gown” đã choán hết tâm trí cậu.
Cơ quan bên trong Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick có đến hai phần do hắn thiết kế. Những thiết kế này vô cùng tinh vi, và chiếm rất nhiều dữ liệu thiết kế tự do của Nazarick khiến các thành viên khác không thể tự thiết kế theo ý họ và dẫn phát một làn sóng giận dữ bên trong Ainz Ooal Gown. Cuối cùng, hắn phải chịu trách nhiệm bỏ tiền mua rất nhiều đạo cụ để mở rộng dữ liệu.
Ainz nhìn dòng chữ hiện trên cánh cửa. Đây nhất định là gợi ý cho mật mã, nhưng đó là gì đây?
Ainz cố gắng lục lọi tâm trí của mình để tìm ra đáp án.
Không lâu sau, Ainz rốt cuộc cũng nhớ được mật mã đang ngủ say trong ký ức.
“Phải là…và như thế, ngươi sẽ độc chiếm vinh quang của toàn thế giới…và xua đi mọi bóng tối trước mắt ngươi…đúng không?”
Ainz nhìn về phía Shizu như để xác nhận.
Shizu gật đầu đáp lại nghi vấn của Ainz.
Trái với Tabula Smaragdina chuyên thiết đặt mật mã, người cùng phụ trách thiết kế cơ quan của Nazarick đã tạo ra NPC Shizu như một chuyên phá giải mật mã. Vậy nên Shizu mới dễ dàng hiểu được gợi ý của mật mã trên.
Có điều Ainz không để cô hỗ trợ, đơn thuần là bởi tính tùy hứng muốn tự mình tìm ra mật mã mà thôi.
Sau khi tới thế giới này, phần lớn sinh mệnh của Nazarick đã được thắp sáng. Song vì mong muốn được đặt dấu chân đầu tiên tại đây, cũng giống như cảm giác đạp tuyết đầu mùa, mới khiến Ainz bướng bỉnh đến vậy.
Như đáp lại mong muốn của Ainz, bóng đen dần co rút. Không lâu sau, nó bị hút lại thành một quả cầu đen to bằng một nắm tay người lớn đang lơ lửng trong không trung.
Bởi vì bóng đen bao phủ cánh cửa đã biến mất, mở ra một hành lang dài. Nơi đây là là một thế giới được sắp xếp một cách ngăn nắp, so với bên ngoài thì đúng là một trời một vực. Nếu lấy ví dụ để hình dung nó chuẩn xác nhất – thì nó giống như một bảo tàng triển lãm.
Ánh sáng mờ ảo chiếu vào sâu bên trong hành lang.
Khoảng cách từ trần đến sàn là 5m, độ cao cùng chiều rộng 10m này được thiết kế để cho phi nhân loại cũng có thể đi lại thoải mái trong hành lang.
Những viên đá lát sàn màu đen được sắp xếp một cách chặt chẽ, tạo cho người ta ảo giác rằng đây là một khối đá duy nhất. Nó tạo cho nơi này một bầu không khí yên lặng và trang nghiệm.
Hai bên trái phải có vô số vũ khí được sắp xếp chỉnh tề, nhìn qua tương đối đồ sộ.
“Vào thôi.”
Không đợi ba người đáp lại, Ainz trực tiếp tiến vào kho vũ khí.
Đi vào tầm mắt của ba người và hàng loạt các loại vũ khí như kiếm bảng to (Brodswords – một loại kiếm dài có đầu mũi tròn và quai kiếm ngắn), cự kiếm, xuyên giáp kiếm (Esstocs), lưỡi lửa dao (Famberges – một loại kiếm hình ngọn lửa), loan đao (Scimitars – kiếm 1 lưỡi hơi cong), quyền kiếm (patas), loan câu đao (Shotels – loại kiếm cong một lưỡi giống liềm nhưng dài hơn), dao quăn ( Kukris – kiếm ngắn, được sử dụng trong quân đội), song đao đao (Claymores – kiếm dài, thân kiếm vắt chéo với mũi nhọn và phần quai dài), đoản kiếm, nanh kiếm ( Sowrdbreakers – loại kiếm này có khá nhiều kiểu, thường là giống bản Rambo nhưng dài hơn, chuyên dùng để phá giáp).
Đương nhiên không chỉ có vũ khí là kiếm, mà còn có rìu một tay, rìu hai tay, tay gấu, cung, nỏ, giáo...
Dù chỉ phân loại sơ sơ những cũng nhiều không thể kể xiết.
Ngoài ra còn có nhiều loại vũ-khí-hào-nhoáng, không biết có thể gọi là vũ khí hay không. Một trong số chúng không thể nào thu vào trong vỏ, đúng hơn là, nó chỉ chú trọng vẻ ngoài để khoe mẽ. Mà lượng vũ khí như vậy chiếm tương đối nhiều.
Đa số loại vũ khí này đều được chế tạo từ chất liệu đặc biệt.
Có những thanh kiếm được rèn lên từ lam thủy tinh, với thân kiếm thuần trắng được điêu khắc những hoa văn màu vàng. Có cũng thân kiếm thuần đen, với những họa tiết ánh tím. Thậm chí còn có một cây cung mà dây cung của nó tựa như một tia sáng mặt trời.
Ngoài ra còn có những vũ khí mà chỉ nhìn thôi đã thấy nguy hiểm.
Một chiếc rìu chiến hai tay với lưỡi rìu rỉ máu. Một cây chùy kim loại màu đen thỉnh thoảng hiện lên một gương mặt nhăn nhúm vì đau đớn. Một cây giáo nhìn qua như được tạo ra bởi vô số bàn tay con người quấn lại với nhau.
Những loại vũ khí như vậy cũng không hiếm.
Có thể nhìn ra những vũ khí này đều thuộc loại vũ khí ma pháp. Song để biết được tác dụng thì rất khó. Nếu là thân kiếm như ngọn lửa nhảy múa này còn dễ đoán, thì loại roi như một con rết dài kia đúng là làm khó người ta.
Đoàn người lặng lẽ đi dọc theo hành lang được tạo nên bởi những loại vũ khí và tiến về trung tâm của nó. Sau khi đi chừng được 100m, đi qua ngàng hàng thứ vũ khí khác nhau, họ cũng đã đến điểm cuối của chuyến đi này: một căn phòng nhỏ hình chữ nhật.
Căn phòng có vẻ dùng để tiếp khách, nhưng ngoại trừ bộ sô pha và một chiếc bàn thì nó trống rỗng. Sát tường có một vài lối ra vào giống như cánh cửa mà Ainz vừa gặp lúc nãy.
Có một cánh cửa đối diện với hướng đi của đoàn người. Chỉ có điều khí thế mà nó tỏa ra thật khác biệt, nếu bên ngoài là một bảo tàng, thì nơi đó giống như một ngôi cổ mộ.
Chiều cao và chiều rộng như nhau, nhưng những đường mờ nhạt của không gian không ngừng kéo dài vào sâu phía bên trong. Tuy góc nhìn này hơi khó quan sát, nhưng có thể nhận ra có thứ gì đó ẩn giấu dưới cái hố sâu đó.
Nghe thấy một vài âm thanh bối rối truyền đến từ phía sau, Ainz mở miệng:
“Nơi đó là linh miếu [Mausoleum – chỉ một dạng kết giới, hoặc mộ táng).
“Là…linh miếu sao?”
“Uhm, Albedo…ngươi không biết tên của gian phòng sao?”
(Mặc dù là mình đã đặt tên cho nó, nhưng có vẻ Albedo cũng không biết nhiều về Bảo vật điện thì phải.)
“Vậy, ngươi có biết người tên là Pandora Actor không?”
“Vâng. Như một phần trong trách nhiệm quản lý, thần có nắm được tên và bề ngoài của hắn…Pandora Actor là quản lý và Thủ Vệ của Bảo vật điện, có thực lực sánh ngang với thần và Demigure. Ngoài việc quản lý nơi đây, hắn còn là người chi trả cho các hoạt động bên ngoài Nazarick, nói cách khác, là một kẻ phụ trách tài chính.”
“Đại khái là vậy, nhưng không chính xác hoàn toàn, tên kia – “
Lời nói của Ainz bị cắt đứt...trước khi cậu hoàn thành câu nói của mình. Ba NPC đã ngoảnh đầu và nhìn về một thân ảnh xuất hiện tại một con đường khác.
Bề ngoài của hắn vô cùng quái đản.
Mặc dù có thân thể là nhân loại, nhưng lại có một cái đầu giống như một con bạch tuộc bị bóp méo. Ở nửa đầu bên phải là vô số hình xăm ký tự xiêu vẹo, giống hệt như những ký tự tại chiếc cột bên ngoài.
Làn da tựa như một xác chết, trắng bệch và tái nhợt, xen lẫn với một chút màu tím. Xung quanh thân ảnh là một chất nhầy phát ra thứ ánh sáng quỷ dị. Những bàn tay với bốn ngón mảnh mai với một lớp màng nối.
Trang phục trên cơ thể đều có màu đen, được trang trí bởi phụ kiện bằng bạc, rất phù hợp với thứ chất nhày sáng bóng bám trên cơ thể hắn. Hắn đeo vài cái thắt lưng, và mang trên mình một chiếc áo choàng cũ mèm đầy nếp gấp.
Albedo phát ra một âm thanh kinh ngạc:
“Tabula Smaragdina-sama!”
Người này đúng là một trong bốn mươi mốt vị sáng tạo giả. Nếu chỉ tính thuần về lực công kích, thì hắn- một Barbarian (Dã man nhân) còn mạnh hơn cả một Magic Caster.
“Không, không đúng!”
Allbedo lập tức hét lên.
Hai Chiến Hầu đứng bên cạnh Allbedo cũng nhanh chóng hành động.
Shizu rút khẩu súng, báng súng đặt trên vai, họng súng hướng vào kẻ trước mắt.
Yuri đập hai nắm tay phía trước ngực, đôi găng tay kim loại của cô va vào nhau tạo nên một âm thanh như tiếng chuông vang dội.
Tiếp đó, cô trượt qua Allbedo và đứng chắn trước mặt Ainz cùng Shizu. Ainz là Magic Caster, Shizu là xạ thủ (Guner), cả hai đều không am hiểu cận chiến, nên cô cần chọn vị trí tốt nhất để bảo vệ họ.
“Ngươi là ai! Cho dù ngươi biến thành sáng tạo giả thì ta cũng không ngu ngốc đến mức ngay cả đấng sáng tạo ra bản thân mà không nhận ra!”
Đối mặt với câu chất vấn của Allbedo, nhân vật thần bí có bề ngoài nhìn giống hệt Tabula Smaragdina chỉ ngẩng đầu lên chứ không hề đáp lại.
“…Hừ, giết hắn.”
Thanh âm ra lệnh lạnh lẽo vang lên, nhưng hai Chiến Hầu có vẻ chần chừ. Mặc dù thân phận của đối phương không rõ ràng, nhưng phải tấn công một người có vẻ ngoài giống hệt sáng tạo giả quả là một chuyện đã làm khó cho họ.
Trong tình huống này, phản ứng của hai Chiến Hầu không hề sai. Còn Albedo là do quá mức lý trí nên mới hạ lệnh không chút do dự như vậy thôi.
Sự lựa chọn này là để đảm bảo an toàn tuyệt đối cho Ainz.
Nhìn hai Chiến Hầu vẫn giữ nguyên vị trí, Allbedo chặc lưỡi, khi cô chuẩn bị lao lên tấn công thì Ainz liền mở miệng:
“Đủ rồi, Pandora Actor. Phục hồi nguyên dạng đi.’
Thân hình Tabula Smaragdina bắt đầu vặn vẹo.
Một lúc sau, đứng ở vị trí của Tabula Smaragdina giả vẫn là một dị hình tộc, nhưng đã thành một kẻ khác.
Gương mặt tương đối bằng phẳng. Cái mũi hay những bộ phận khác nhô ra đều bị san bằng. Nơi vốn là mắt và miệng thì chỉ có 3 cái hốc màu đen ngòm trống rỗng, không có ánh mắt, răng nang, cùng đầu lưỡi, chỉ có ba cái lỗ như được tô ra bởi 1 đứa trẻ.
Cái đầu hình quả trứng màu hồng, láng bóng không có lấy một sợi tóc.
Kẻ kì lạ này cũng là một Doppelganger, giống như Narberal.
Hắn chính là Pandora Actor. NPC cấp 100 được Ainz sáng tạo, phụ trách quản lí Bảo vật điện. Hắn am hiểu biến hình, có khả năng biến thành 45 loại hình dạng khác nhau. Chưa kể hắn còn có thể bắt chước được năng lực của đối phương…tuy nhiên chỉ có thể phát huy 80% năng lực của bản gốc mà thôi.
Chiếc mũ trên đầu gắn huy hiệu của Ainz Ooal Gown. Với trang phục là bộ đồng phục trong cuộc chiến European Ecological Infrastructure War ( Cơ sở hạ tầng sinh thái Châu Âu) của những hai mươi năm về trước, song có đôi nét lại giống như thân phục của quân đội Nazi – Đức quốc xã.
Hắn dùng lực gậm bàn chân một bước, tay phải cầm mũ, làm ra một động tác cúi chào đầy khoa trương.
“Hoan nghênh đã quang lâm, thưa chúa tể của thần, Momonga-sama.”
“…Trông tình thần của ngươi có vẻ thoải mái nhỉ.”
“Đúng vậy, tinh thần của thần lúc nào cũng sung mãn! Nói trở lại, lý do gì đã đưa bước chân cao quý của ngài đặt gót đến nơi đây ngày hôm nay? Và còn mang theo Tổng quản cùng hai quý cô hầu gái mỹ lệ này…”
Khi Thủ Vệ khu vực xuất hiện, Yuri và Albedo đều lùi về phía sau lưng Ainz và trở lại vị trí ban đầu. Nhưng lúc này ba người đang có cảm xúc khác nhau.
Yuri, một người luôn kiêu ngạo và tự hào với công việc Chiến Hầu của mình, đẩy nhẹ cặp kính và gương mặt hơi cau lại vì vẻ không hài lòng khi được gọi là “quý cô”.
Albedo, người đang đứng cạnh Ainz, lộ ra vẻ ghen tị với thân phận của Pandora Actor bởi hắn được chính tay Ainz sáng tạo. Khóe môi của cô cong lên nhưng may mà Ainz không thể nhìn thấy. Còn Shizu thì không có biến hóa nào, chỉ đem vũ khí thu hồi lại mà thôi.
“Ta muốn đến nơi sâu nhất của bí khố để lấy WI.”
“Ngài nói sao? Đã tới lúc lực lượng cường đại của chúng được trình diễn ra thế giới rồi ư?”
Bộ dáng để thể hiện sự kinh ngạc của hắn khoa trương đến nỗi khiến lông mày không tồn tại của Ainz phải nhíu chặt.
Vẫn là bộ trang phục đó, nhưng sao cái thái độ lại kinh tởm đến vậy…Không, chính Ainz cũng hiểu rõ lý do…
Pandora Actor là do Ainz sáng tạo, nói cách khác, mọi cử chỉ có hắn đều được chính tay Ainz thiết đặt theo những gì cậu cảm thấy phong cách nhất, và đã từng, khiến cậu rất tự hào khi hắn thực hiện các thiết lập đó.
“…Ừ…đây là…”
Trước đây cậu từng nghĩ những người mặc quân trang thật cool, và nếu đã là diễn viên đặc biệt ( Actor là ám chỉ diễn viên), thì động tác thật khốc mới hợp lý. Nhưng không hiểu sao nhìn những hành động biể diễn của hắn khi có được tri giác…
“Thật nhảm sh!t…”
Ainz không khỏi lẩm bẩm ý nghĩ trong đầu, nhưng nó nhỏ đến mức khó ai mà nghe được.
Một đoạn lịch sử tăm tối.
Một vết nhơ trong nhân sinh của cậu, Pandora Actor.
Nếu có các thành viên Guild ở đây, chắn chắn họ sẽ bò lăn ra cười. Đúng vậy, sẽ không có ai là ngoại lệ.
“…À, ngươi nói không sai. Ta định lấy “Greed and no Desire” (Tham Lam và Rộng lượng), The Cup of Hygieia ( chén của Hygieia), Billion Blade ( Vạn lưỡi dao) và Painting of Life (TL: Cá nhân mình cho rằng tên của món này phải là “Picture of Nature and Nation” hay còn gọi là “Sơn hà đồ”, một món xuất hiện rất nhiều trong truyện Tàu)”
“Còn hai cái kia thì sao ạ...?”
“Cứ để đó thôi, nó chỉ có thể dùng một lần. Sức mạnh của chúng quá lớn nên phải có kế hoạch tính toán tỉ mỉ mới được, hoặc là phải tìm được cách tái sử dụng mới có thể đưa nó ra dùng.”
“Quả thật là như thế. Thứ đạo cụ ấy có uy lực mạnh mẽ đến thế thì át chủ bài cuối cùng mới xứng đáng với nó. Khả năng mạnh đến mức có thể biến không thành có, thậm chí thay đổi cả thế giới này…”
“…Pandora Actor, ta muốn kiểm tra ngươi một chút, có tổng cộng 200 món đạo cụ cấp World, ngươi biết được bao nhiêu món trong số đó?”
“Thật xin lỗi, Momonga-sama, thần chỉ biết mười một món mà thôi.”
Ainz gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, đó là số lượng WI (TL: World Item, viết tắt cho gọn) mà Ainz Ooal Gown sở hữu. Cậu còn chưa biết rằng, còn có một đạo cụ mà Guild cậu từng sở hữu, nhưng đã bị cướp mất - “Atlas”.
Nói cách khác, tuy còn vài chỗ chưa rõ ràng, nhưng nếu chạm đến giới hạn tri thức, đa phần họ sẽ đặt câu hỏi hoặc ném chúng đi.
Về thiết lập của NPC, vài ngày qua Ainz đã quan sát và rút ra kết luận, tính cách của NPC không tuân theo thiết lập mà chịu ảnh hưởng bởi những người đã tạo ra họ. Giống như quan hệ của Shalltear và Aura, Demigure và Sebastian vậy.
Khuôn mặt của Ainz không thay đổi ngay cả khi cậu cười.
(Giống như một đám con nít vậy.)
Cảm giác rằng những đồng bạn vẫn luôn bên mình khiến Ainz cảm thấy rất hạnh phúc, nhưng cũng len lỏi vào đó một chút cô đơn.
Ainz lắc đầu và xóa đi những tình cảm biến hóa.
“Như vậy à, Pandora Actor, ta đã hỏi ngươi một câu hỏi vô nghĩa rồi.”
“Sẽ không, xin lỗi ngài vì kiến thức của thần quá nông cạn.”
Hắn ta làm ra ðộng tác cúi chào. Ðộng tác này vô cùng “cool”, song lại trông thật giả tạo.
“…Ðýợc rồi, ta muốn tiến vào Linh Miếu. Nõi ðó có vấn ðề gì không?”
“Không có, bởi vì nơi này thuộc về Momonga-sama và các đấng tối cao. Làm sao có thể phát sinh chuyện gì được ạ.”
Hắn ta nói bằng một giọng đầy chất kịch với hai tay vung vẩy xung quanh.
“Nhưng thần vẫn có chút tiếc nuối, còn tưởng rằng Momonga-sama tới nơi này để ra lệnh cho thần chứ.”
Ainz dừng lại, đôi mắt cậu bắt đầu đánh giá tên Dị hình này.
Đúng vậy, đã có lúc Ainz nghĩ đến việc sử dụng Pandora Actor. Hắn được thiết lập, cho dù là trí tuệ hay mưu lược đều thuộc hàng đứng đầu Nazarick. Mặc dù trí tuệ của hắn thường được dùng vào mấy ý nghĩ quái đản, nhưng trong thời điểm quan trọng này thì sự thông minh của hắn là vô cùng cần thiết.
Không chỉ như vậy, năng lực của Pandora Actor cũng rất mạnh, phạm vi ứng dụng năng lực rất rộng. Sự hữu ích của hắn còn vượt xa một Thủ Vệ.
Có điều mục đích Ainz sáng tạo ra Pandora Actor không phải để chiến đấu, hay quản lý tổ chức mà chỉ nhằm bảo tồn hình ảnh của các đồng bạn trong Ainz Ooal Gown.
“…Ngươi là át chủ bài cuối cùng, ta không nghĩ sẽ sai ngươi đi làm vài chuyện vặt vãnh.”
“…Vậy thì vô cùng cảm tạ ngài.”
Dường như Pandora Actor vẫn còn muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng hắn cũng ngâm miệng và làm một động tác cúi đầu hành lễ vô cùng “cool”:
“Tuân mệnh. Như vậy sau này thần sẽ cố gắng quản lí thật tốt Bảo vật điện này.”
“Hừm, hãy làm cho thật tốt đi. Còn có, từ nay về sau tên của ta là Ainz Ooal Gown.”
“Ồ! Đã rõ, chúa tể của thần, Ainz-sama.”
Pandora Actor lại cong người cúi chào lần nữa khi Ainz mang theo thái độ đã nói xong và đang định quay người rời đi. Nhưng đột nhiên một câu nói khiến cậu khựng lại:
“Nhưng mà Ainz-sama. Mặc dù có chút bất kính, nhưng nếu đã xuất hiện tình trạng phải sử dụng WI thì xin hãy để cho thần rời khỏi bảo vật điện và đến những tầng khác. Như thế kế hoạch cũng sẽ thuận tiện hơn ạ.”
“…”
Điều này vô cùng chính xác.
Bản thân Pandora Actor là một bảo vật. Sẽ thật ngu ngốc nếu để hắn ta loanh quanh mà không làm gì, đó là một sự lãng phí đối với một bảo vật quý giá.
Chuyện đã đến mức này thì buộc phải dùng hắn, chỉ cần chuyển đám tiền vàng trong bảo vật điện ra Đại điện là được.
Khi quyết định như vậy, Ainz chậm rãi xoay người, vừa lúc nhìn thấy Pandora Actor đặt một bàn tay lên ngực tự đề cử chính mình.
Ainz cũng nghe thấy người-không-biểu-lộ-cảm-xúc Shizu “wow” một tiếng.
Âm thanh này tác động mạnh vào tinh thần của Ainz, nhưng tâm trí của cậu lập tức ổn định lại.
Động tác cả Pandora Actor vô cùng khoa trương, nhưng đứng từ quan điểm của kẻ sáng tạo ra hắn mà nói, thì những động tác này tràn ngập vẻ “I’m so cool”.
Nếu như là một người đàn ông đẹp trai lai láng, thì những ngôn ngữ cử chỉ như vậy vô cùng phù hợp. Nhưng hắn ta chỉ là một tên đầu láng, nên cách thể hiện này quả thực trật cmn khớp quá mức rồi. Thậm chí làm cho Ainz cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Ainz chăm chú nhìn hắn vài phút, rồi rút ra một chiếc nhẫn từ hòm vật phẩm và ném cho Pandora Actor.
Chiếc nhẫn vẽ lên một đường cong xinh đẹp rơi vào trong tay Pandora Actor.
“Đây là…nhẫn Ainz Ooal Gown huyền thoại đó sao? Năng lực…”
Ainz giơ bàn tay lên, làm cho Pandora Actor đang định nói tiếp phải ngừng lại, tuy khuôn mặt của hắn lộ ra vẻ tiếc nuối, nhưng hành động của hắn thì xuề xòa hẳn.
“Coi như đây là để chuẩn bị. Albedo, hãy cho nhóm Chiến Hầu biết về Pandora trước. Ngoài ra, Pandora Actor, ngươi chỉ được phép di chuyển giữa bảo vật điện và Đại điện rõ rồi chứ?.”
“Tuân mệnh.”
Hai người cùng lên tiếng đáp lại. Pandora Actor còn đặc biệt dậm chân, bàn tay duỗi thẳng đưa lên phía trên đầu, làm nên một động tác hành lễ tiêu chuẩn của quân đội, nhưng mà nhìn kiểu gì cũng thật giả tạo.
Nhìn cái đầu quả trứng này, Ainz nhẹ nhàng lắc đầu.
Kẻ này không xấu, năng lực cũng không phải bàn, nhưng đáng tiếc là…
“Wow…”
(Tại sao mình lại thiết kế hắn như vậy nhỉ. Nếu như trước kia thì mình sẽ cảm thấy rất “cool”. Không đúng, hiện tại mình vẫn thấy quân trang vẫn “cool” như trước…)
Nếu Ainz có thể đỏ mặt thì hiện tại thì khuôn mặt cậu sẽ không khác quả cà chua chín là bao.
“Này, Pandora Actor. Theo ta lại đây.”
Ainz tóm lấy bả vai của Pandora Actor rồi kéo hắn đi qua một bên. Đương nhiên là cậu cũng ra lệnh cho 3 cô gái đứng im tại chỗ.
“Ta sẽ hỏi ngươi một chuyện rất quan trọng. Ta là người sáng tạo ra ngươi, vậy thì ngươi sẽ trung thành tuyệt đối với ta đúng không?”
“Đương nhiên rồi, Ainz-sama. Vì ngài là người sáng tạo ra thần, cho dù ngài bảo thần chống lại những vị chí tôn khác thì thần sẽ dốc toàn lực để thực hiện yêu cầu đó.”
“Đúng vậy à…Như vậy thì, ngươi có thể xem đây là mệnh lệnh hay là yêu cầu tùy ngươi, nhưng một người như ngươi…không, là một nam nhân…Có thể bỏ đi cái động tác cúi chào đó không?”
Hốc mắt trống rỗng của Pandora Actor nhìn Ainz đầy khó hiểu.
“Ừm, nói thế nào được nhỉ…cúi chào kiểu đó không phải quá kì lạ sao? Không cần phải cúi chào, rồi quân trang…Thoạt nhìn rất ổn nên không cần phải sửa, nhưng ta không cần ngươi phải cúi chào, rõ chứ.”
“Wenn es meines Gottes Wille ist” (Nếu đó là lời thánh của ngài, thưa đức chúa cao quý…)
“…Lại còn xổ tiếng Đức nữa à? Xóa nó ngay. Không, nói cũng được, nhưng đừng xì xồ trước mặt ta.”
“Vâ…vâng…”
Lần đầu tiên Pandora Actor để lộ ra dáng vẻ sợ hãi, giọng nói cũng trở nên không liền mạch. Lúc này Ainz mới nhận ra là khoảng cách của hai người đã gần đến mức, nếu là một cặp tình nhân thì khoảng cách đã đủ cho một nụ hôn môi rồi, Ainz quay mặt đi vào nói bằng một giọng yếu ớt:
“Nghiêm túc đấy, thật sự ta không nghĩ đến chuyện ngươi có thể làm ta phải dùng tới cưỡng chế ổn định tinh thần. Thậm chí còn xấu hổ hơn chuyện phải cưỡi một con Hamster khổng lồ…Thật sự không thể tin được..Tuy ta còn muốn nói chuyện rõ ràng hơn với ngươi, nhưng hiện ta đang có chuyện khẩn cấp, cho nên, dừng tại đây thôi.”
“Như vậy thì, trước khi tiến vào Linh Miếu cần phải làm một chuyện đã. Albedo đưa chiếc nhẫn Ainz Ooal Gown mà ta đưa cho ngươi lúc trước cho Pandora Actor.”
Ainz bắt lấy chiếc nhẫn, trong khi giải thích lí do cho sự nghi hoặc của Albedo.
“Bên trong có một cái bẫy. Có rất nhiều bức tượng bên trong và đám Avatar đó sẽ tấn công bất kì ai mang theo nhẫn, cho dù là ta hay là ngươi đều sẽ không ngoại lệ.”
“Thì ra là thế…Muốn tiến vào nơi này phải dùng đến nhẫn, mà cứ suy nghĩ như thế thì sẽ dính vào bẫy rập.”
“Thật nham hiểm phải không?”
“Không, không có!”
Allbedo miễng cưỡng tháo chiếc nhẫn từ ngón đeo nhẫn xuống và bọc nó vào một chiếc khăn lụa rồi mới đưa cho Pandora Actor. Trong lúc đó Ainz cũng gỡ xuống xuống và quăng nó vào hòm trang bị.
“Á đù.”
Ainz kêu lên một tiếng, giống như vừa nhớ ra chuyện gì đó. Cậu lấy một chiếc nhẫn Ainz Ooal Gown khác từ hòm trang bị và đặt nó vào trong hộp.
Bởi vì cho dù được đặt trong hòm trang bị thì vẫn coi như đang mang bên mình, nếu tiến vào chắc chắn sẽ bị nhóm Avatar tấn công.
“Albedo-sama…Ngài có thể buông tay được không?”
Nghe thấy âm thanh bất đắc dĩ truyền đến từ sau lưng, Ainz ngoảnh đầu nhìn về phía Pandora Actor và Allbedo, và nhìn thấy cảnh hai người đang kéo co chiếc khăn lụa.
“Nhẫn của ta…của ta…”
“Không phải Ainz-sama đã nói rồi sao, mang theo nhẫn sẽ bị tấn công, chỉ là lấy xuống vài phút thôi mà.”
“Ngươi nói cái gì! Đây chính là nhẫn mà Ainz-sama đưa cho ta! Làm sao có thể…woooo!”
“Allbedo, thời gian không có nhiều đâu, nếu ngươi không muốn gửi nhẫn thì ta phải…”
“Xin lỗi chúa tể, em đã chuẩn bị xong!”
Allbedo đột nhiên buông tay khiến Pandora Actor suýt bị mất thăng bằng, hắn phải lùi đôi bước mới giữ cho không bị ngã.
“Vậy à…Thế thì đi vào thôi. Pandora Actor, ngươi cùng với Yuri và Shizu di chuyển một phần kho báu đến Đại điện…Tuy có hơi phiền phức, nhưng tránh cho Allbedo nghĩ ngợi lung tung, đừng dùng nhẫn của cô ấy mà sử dụng cái ta đưa cho ngươi.”
“Vô cùng cảm ơn ngài Ainz-sama! Thần không thể nào tha thứ cho kẻ nào dám sử dụng chiếc nhẫn mà Ainz-sama đã ban thưởng cho thần. Dĩ nhiên, tuy bây giờ đang là tình thế khẩn cấp, cho nên cũng không phải là không thể sử dụng. Nhưng thần muốn cho Ainz-sama biết, thần vô cùng nâng niu trân trọng tâm ý của ngài, dù không cần nói ra, song bản thân Ainz-sama hẳn cũng đã thấy được…”
“…Tuân mệnh!...Như vậy, ai sẽ ở đây nghênh đón khi Ainz-sama trở lại?”
Với màn tự biên tự diễn về bản thân đột ngột bị cắt ngang, Allbedo lập tức làm ra một biểu hiện mà bất kì cô gái xinh đẹp nào cũng không nên có.
Điều đó làm Ainz cố tình không nhìn sang đến Allbedo. Cậu sợ rằng hình tượng cô gái xinh đẹp trong lòng mình sẽ bị đập nát.
“Chắc là sẽ mất một chút thời gian. Khi nào trở lại ta sẽ thông báo cho ngươi, chỉ cần đến vào lúc đó là được. Dù sao phải có nhẫn thì chúng ta mới có thể rời khỏi đây.”
“Đã rõ.”
Pandora Actor và hai Chiến Hầu cùng cúi đầu khi nhìn theo Ainz và Allbedo đi vào Linh Miếu.
Bên trong chỉ có một ngọn đèn thắp sáng cho toàn bộ không gian tĩnh mịch này. Một nơi vô cùng thích hợp cho những linh hồn cần an nghỉ. Ainz cảm thấy có chút tội lỗi vì đã phá vỡ sự trang nghiêm của nó khi cậu đặt câu hỏi cho người bên cạnh:
“Đúng rồi, Allbedo, ngươi biết bao nhiêu về WI?”
“A. Theo như em biết (TL: khi có hai người thì Allbedo xưng em) thì đó là những đạo cụ cao cấp nhất do những vị sáng tạo giả thu thập được. Mà một trong số đó đang nằm trong tay của em…Em chỉ biết đại khái vậy thôi.”
“Vậy à. Chắc là ta nên chọn một ngày đẹp trời nào đó, đem toàn bộ những đạo cụ ta biết viết lên giấy để phát cho mọi người để họ hiểu thêm về các loại đạo cụ mới được. Làm như thế thì sau này mọi chuyện sẽ an toàn hơn. Trước đó thì ta sẽ nói cho ngươi biết về những đạo cụ nguy hiểm nhất.”
Ainz vừa đi vừa giới thiệu chung về WI.
WI- World Item- Đạo cụ cấp World.
Những đạo cụ cao cấp này có liên quan rất lớn đến thế giới của YGGDRASIL.
Cây thế giới Yggdrasil đã từng có vô số chiếc lá, nhưng một ngày kia, một con quái vật khổng lồ xuất hiện và ngấu nghiến những chiếc lá. Những chiếc lá bị tàn phá từng chiếc một cho đến khi chỉ còn sót lại chín chiếc duy nhất. Chín chiếc lá đó trở thành nguồn gốc cho chín thế giới được gọi là Asgard, Alfheim, Vanaheim, Nidavellir, Midgard, Jotunheim, Niflheim, Svartalfheim, và Muspelheim.
Nhưng con quái vật khổng lồ kia vẫn không ngừng theo đuổi chín chiếc lá còn lại. Từ đó hình thành nên cốt truyện của trò chơi: Những người chơi bước lên con đường mạo hiểm, đối mặt với vô số thử thách đầy hiểm nguy nhằm đạt được sức mạnh bảo vệ thế giới của mình.
Vậy thì những WI này đại diện cho cái gì? Chúng chính là những chiếc lá- hay nói cách khác, mỗi WI đại diện cho một thế giới. Bởi vậy mà những WI này mang theo sức mạnh khủng khiếp, trên thực tế, rất nhiều WI đều sở hữu năng lực dị thường.
Rất nhiều người chơi có ý kiến rằng, những đạo cụ mạnh mẽ như vậy sẽ phá hư tính cân bằng của trò chơi, nhưng nhà phát hành đã khẳng định rằng “Thế giới không nhỏ bé như vậy” và hoàn toàn không có ý định động chạm đến những kẻ phá hoại (Balance Breaker) này.
Có cảm giác rằng nhà phát hành rất yêu thích cụm từ “Thế giới”, trong YGGDRASIL, chỉ cần tên của class hay quái vật nào đó có từ “Thế giới” thì chắc chắn là nó sẽ mạnh hơn so với nhóm không có từ này.
Ngay cả con boss cuối cùng trong chuỗi nhiệm vụ cũng có tên là “Devourer of Nine Worlds”, nó chính là con quái vật đạt được sức mạnh từ việc ăn những chiếc lá và trở thành “World Enemy” (TL: kẻ thù chung của toàn thế giới).
Mặt khác, người chơi nào đạt được chức vô địch trong giải đấu chín thế giới sẽ nhận được class3 hiếm “World Champion”.
Trong lúc Ainz còn đang đang giải thích, hai người bọn họ đã đi đến một nơi đặt vô số bức tượng mang vũ trang đầy đủ đang sắp xếp thành một hàng chỉnh tề.
Nơi này có bầu không khí và ma pháp trận tương tự như Lemegeton- căn phòng ở phía trước Throne Room. Nhưng Golem trong Lemegaton không mang theo bất kì trang bị nào, còn ở đây, mỗi bức tượng đều sở hữu những trang bị cực mạnh, thậm chí nó còn có thể so sánh với set đồ chính của Ainz.
“Nơi này thật yên tĩnh, Ainz-sama…A, những bức tượng kia có hình mẫu từ những sáng tạo giả…”
“Đúng vậy, Avatar chính là tác phẩm điêu khắc lấy hình mẫu là những đồng bạn của ta. Nhưng…Làm sao ngươi có thể nhận ra được? Bề ngoài của những bức tượng này không hoàn toàn giống với bản gốc. Ta không nghĩ rằng chúng diễn tả nổi 10% vẻ đẹp của bọn họ…”
“Em là tác phẩm của những vị sáng tạo giả, không thể nào mà không nhận ra những vị chí tôn được!”
“Là vậy sao?”
“Đúng vậy, chính xác là vậy. Nhưng Ainz-sama…Cho dù là tên của nơi này, rồi những pho tượng kia…Có phải những vị sáng tạo giả đã qua đời rồi đúng không ạ?”
“Cái này…không hẳn là đúng.”
Không, có lẽ đây mới là đáp án chính xác.
Ainz dừng bước, lẳng lặng nhìn vào những bức tượng mà nghĩ thầm.
Vẻ trầm mặc của Ainz làm cho Allbedo cảm thấy lo lắng.
Trước vẻ lo lắng của một cô gái xinh đẹp thì không thằng đàn ông nào có thể thờ ơ. Chưa kể cô còn là bảo bối được đồng bạn cưng chiều nhất. Nên dù Ainz đã thành một Undead thì cậu vẫn có cảm thấy tội lỗi và bối rối.
Chỉ là, trong xã hội thực tại cậu ít khi giao lưu cùng giới nữ, thậm chí còn không có lấy một người bạn gái (TL: Bạn bè bình thường ý, không phải gấu đâu), nên cậu không biết phải an ủi thế nào.
Ainz đưa mắt nhìn xung quanh như thể tìm đề tài để phá vỡ bầu không khí này.
Lúc này, Ainz phát hiện ra một điều gì đó, cậu không nghĩ ngợi mà chỉ tay về hướng ấy.
”Ngươi…ngươi có thấy bốn điểm bỏ trống kia không?”
Nhận ánh mắt Allbedo đã chuyển về chỗ trống, Ainz bắt đầu giải thích một cách đơn giản:
“Một chỗ trống trong đó là nơi ta dự định đặt bức tượng Avatar của ta.”
Đó là một lời nói dối.
Những bức tượng Avatar này là do chính Ainz tạo ra và đặt vào đó. Vậy nên nếu Ainz không chơi nữa thì sẽ chẳng có giúp cậu đặt tượng Avatar.
Những thành viên của Guild đều nói “Cậu cứ dùng đi”, và đem toàn bộ trang bị cùng những món vật phẩm trả tiền chuyển cho Ainz trước khi rời khỏi trò chơi. Vì muốn giữ lại những kí ức về những người bạn, Ainz đã trả tiền để tạo ra những Golem có thể mang được trang bị.
Đó cũng là nguyên nhân những Avatar này có vẻ ngoài xấu xí như vậy.
Mọi thông tin về vẻ ngoài của những thành viên Guild đều được lưu trữ trong Pandora Actor. Nhưng Ainz không có năng lực hay kĩ năng đặc thù để sử dụng những thông tin đó vào việc tạo Golem.
Bởi vậy cậu chỉ có thể bỏ tiền mua những dữ liệu có sẵn và cài đặt cho chúng. Kết quả là đám Avatar trở thành những bộ dáng vặn vẹo, tay chân dài ngắn, to nhỏ không đồng đều hoặc là đầu to một cách bất thường. Nói chung là giống một đám quái vật chỉ xuất hiện trong những cơn ác mộng kinh khủng nhất.
Nhưng vẻ bề ngoài xấu xí không cân xứng lại tỏa ra một thứ không khí quỷ dị khiến người ta cảm thấy bất an. Điều đó thực sự rất hợp với khu Linh Miếu. Nếu xét theo điểm đó mà nói, thì coi như Ainz là kiểu chó ngáp phải ruồi.
(Nói thế nào được nhỉ, cảm giác như đang nhìn vào những con búp bê chế tạo từ khi mình còn bé tí vậy, thật sự xấu hổ quá…)
Ngoài sự xấu hổ, Ainz còn có một cảm xúc mãnh liệt hơn nhiều.
Đó là sự cô đơn.
Cậu từng nói với mọi người rằng.
Đám Avatar là nơi để bảo quản trang bị cho những người rời khỏi trò chơi. Nói không chừng những Avatar này sẽ những Thủ Hộ giả cuối cùng…
Nhưng sự thật là cậu chế tạo chúng vì quá cô đơn mà thôi.
Như một lời chứng tỏ trước những đồng bạn đã ra đi từng ngày, rằng nơi đây sẽ vĩnh viễn là nhà của họ, là một trong những lý do đám Avatar được cất giấu tại đây.
Cũng vì vậy mà dù nơi đây vốn mang tên “Mật thất” nhưng lại bị đổi thành “Linh miếu” là để tượng trưng cho sự an nghỉ vĩnh hằng của họ - những người đã biến mất khỏi YGGDRASIL.
(Vì vậy mà trái tim của mình vẫn luôn hy vọng có thể gặp được ai đó ở thế giới xa lạ này…)
Trong lúc Ainz trở nên trầm tư, một tiếng kêu bi thương vang lên bên trong căn phòng.
“Xin ngài đừng…xin ngài đừng nói như vậy!”
Cảm xúc cô đơn trong nháy mắt biến mất, Ainz vội vàng nhìn về phía Allbedo, và cậu cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Đôi mắt to, tròn của Allbedo ầng ậng nước mắt, chỉ cần một tác động nhẹ là chúng lập tức rơi xuống.
“…Ainz-sama. Ngài đã vô cùng nhân hậu khi ở lại với chúng em đến phút cuối cùng. Chúng em sẽ vĩnh viễn trung thành với ngài. Xin ngài đừng nói những lời như vậy! Em hi vọng ngài sẽ mãi mãi là chúa tể của chúng em!”
Allbedo quỳ gối trước mặt Ainz.
Xen lẫn trong những tiếng ngẹn ngào, là những câu khàn khàn không ngừng lặp lại “Van xin ngài…Van xin ngài.”, vừa như âm thanh cầu nguyện lại giống như âm thanh than khóc cho nỗi bi ai cùng thống khổ.
Trong suốt cuộc đời của mình, Ainz chưa bao giờ thấy ai cầu xin một cách tuyệt vọng như vậy.
Cậu không nghĩ rằng, chỉ vì một chút đùa giỡn mà khiến cho Allbedo kích động như thế, điều này làm Ainz cảm thấy vô cùng tội lỗi, cậu vội vàng nâng Allbedo dậy.
“Ta xin lỗi.”
Chính những người đồng bạn trong quá khứ cũng từng rời bỏ mình như vậy đó sao?
Những lúc ở một mình trong lăng mộ rộng thênh thang, cậu luôn cảm thấy thất vọng vì mọi người không có mặt.
Chẳng phải cậu cũng vì cô đơn mà tức giận đó ư?
Đã trải qua những cảm xúc đó, sao cậu lại không thể hiểu được tâm tình của Allbedo khi cô ấy lại phải cảm nhận nỗi đau giống như mình đây?
Khi đứng dậy, khuôn mặt lem nhem như một con mèo của Allbedo vẫn còn hai hàng nước mắt lăn dài trên má.
Ainz lấy ra một chiếc khăn tay, động tác vụng về mà dịu dàng lau đi những giọt nước mắt như trân châu trên mặt Allbedo.
“…”
Tuy cậu muốn giải thích một lần nữa…nhưng cậu lại không tìm được từ nào thích hợp trong hoàn cảnh này.
Bởi kĩ năng quan hệ xã giao của cậu gần như là một con số không, nên Ainz không biết nên nói như thế nào để cô ngừng khóc.
Allbedo không ngừng nức nở, cô nói ra một yêu cầu mà Ainz không thể trả lời:
“Ainz-sama, xin ngài hãy đồng ý với em, hãy hứa với em rằng ngài sẽ không bao giờ rời chúng em được không?”
“…Thật có lỗi, nhưng mà…”
Sau từ “nhưng mà”, Ainz lại im lặng. Cậu có lý do nên mới không thể nhận lời Albedo, nhưng có vẻ như cô đã hiểu lầm điều đó.
“Vì cái gì mà ngài không thể hứa với em? Vì trong lòng ngài đã có ý định vứt bỏ chúng em sao? Tại sao! Là vì điều gì đã khiến ngài không thoải mái? Nếu ngài nói ra, em sẽ lập tức khắc phục nó! Nếu ngài cho rằng em là một mớ rắc rồi, thì em sẽ lập tức tự sát…”
“Không phải!”
Ainz hét lên khiến bả vai Allbedo run rẩy.
“Nghe ta nói. Đầu tiên, ví dụ hiện tại…Không có bất kì phương pháp nào để giải cứu Shalltear. Tinh thần của Shalltear bị khống chế là do hiệu quả của WI. Cách duy nhất để chống lại tác động của một WI là nắm giữ một WI khác, hoặc là bản thân chuyển thành class đặc biệt.”
Trong khi Ainz cố gắng dỗ dành, Allbedo nức nở hỏi:
“Cho…cho nên ngài mới đi tới đây…nơi này…lấy…lấy WI đúng không?”
“Đúng vậy, mục đích của ta là mỗi thủ vệ đều có một WI. Thực tế thì nếu sử dụng một WI tương đương thì có thể giải trừ khống chế tinh thần Shalltear. Nhưng ta đang phân vân có nên sử dụng WI hay không…Ta thật sự là một chủ nhân tồi tệ. Bởi vì ta đã coi trọng những đạo cụ này hơn cả sự trung thành và tận tâm của những thuộc hạ của mình.”
“Không, không có đâu! Những WI này là do sáng tạo giả vất vả thu thập, giá trị của chúng cao hơn rất nhiều so với chúng em.”
“…Thật à?”
Nếu như là trong trò chơi thì Ainz hẳn sẽ có suy nghĩ như vậy, nhưng còn lúc này thì cậu lại không hề có loại ý nghĩ đó.
Nhưng ngay cả vậy, Ainz vẫn không thể sử dụng quân át chủ bài cuối cùng.
Những WI có sức mạnh phá hoại sự cân bằng của trò chơi được xưng là nhóm “Hai mươi”, bao gồm hai mươi đạo cụ có sức mạnh phi thường.
Trong nhóm “Hai mươi” này có một đạo cụ vô cùng nổi tiếng “Longinus”, có khả năng xóa bỏ hoàn toàn một đối tượng, song cái giá phải trả là người sử dụng cũng bị xóa bỏ theo.
Nếu bị WI này xóa bỏ thì chỉ có thể phục hồi lại bằng một WI khác, còn những cách khác đều vô hiệu, cho dù sử dụng loại đạo cụ phải trả tiền. Giả sử có một ai đó đem đạo cụ này sử dụng lên người một NPC trong Nazarik, tùy thuộc vào cấp độ của NPC mà ưu đãi của căn cứ cấp cao-tổng số level NPC nguyên bản (TL: Đọc lại
Trong đầu Ainz hiện lên một vài đạo cụ có tác dụng kinh khủng như tương tự.
“Ahura Mazda” có tác dụng cực kỳ lớn đối với bất kỳ kẻ nào thuộc tính hắc ám. Thậm chí nó còn có khả năng thay đổi thế giới.
“Five Elemental Restriction” (TL: Ngũ hành), là loại đạo cụ mà nhà phát hành tạo ra nhằm thay đổi hệ thống ma pháp của Yggdrasil.
Một WI còn khủng khiếp hơn “Ngũ hành” đó chính là “Ouroboros”, đạo cụ này thậm chí có thể thay đổi cả hệ thống của Yggdrasil.
Còn có một WI cực mạnh, “World Savor” (TL: Ý chí thế giới), bình thường thì mặt hàng này chỉ là một cây gậy không có gì đặc biệt, nhưng nó sở hữu khả năng nâng cao sức mạnh không giới hạn. Bởi vậy nếu kẻ thù sở hữu loại đạo cụ này, thì ngay cả trong thời kì mạnh nhất của Nazarick, căn cứ vẫn sẽ bị đánh sụp.
Vì quá mạnh mẽ, nhóm “hai mươi” chỉ có thể sử dụng được một lần, vậy nên trừ trường hợp lâm vào bước đường cùng, nó sẽ không bao giờ lộ diện.
Ainz Ooal Gown vẫn luôn tự hào vì sở hữu tới 2 vật trong nhóm “Hai mươi”, chỉ có những đối thủ xứng tầm mới đủ sức mạnh làm cho họ sử dụng chúng.
Nếu chỉ biến mất thì không sao.
Nhưng nếu nó biến mất, rồi rơi vào tay người khác, nhất là vào tay kẻ thù của Nazarick thì sẽ thế nào đây?
Cho dù Nazarick còn các WI bảo hộ nên không chịu ảnh hưởng, nhưng nếu không tính toán kĩ, thì đối phương có thể uy hiếp tới tận cửa.
Bởi vậy cậu không thể dùng đạo cụ WI mà chỉ có thể dùng phương pháp khác để giải cứu Shalltear.
“Allbedo cảm ơn vì những lời nói vừa rồi. Bây giờ hãy để cho ta giải thích lí do mà ta lại im lặng.”
Cảm giác thân thể này vẫn có chút cảm giác của nhân loại còn sót lại, Ainz hít một hơi thật sâu, giống như hô hấp ở kiếp trước, vì những lời tiếp theo vô cùng quan trọng.
“Ta định đối mặt với Shalltear một mình. Bởi vậy…Ta không biết ta có thể còn sống trở về hay không…”
“…Đây là một cuộc chiến bắt buộc, nếu ta bỏ rơi cô ấy thì mọi chuyện có thể sẽ vô cùng tồi tệ.”
Trong lòng Ainz thầm chấp nhận cái ý nghĩ này.
Không biết vì sao mà kẻ thù lại không ra lệnh cho Shalltear, nhưng nếu đối phương ra lệnh, sự việc sẽ trở nên khó giải quyết, bởi như thế chẳng khác nào lôi toàn bộ Nazarik ra ngoài ánh sáng.
“Nhưng tại sao ngài lại muốn một mình chiến đấu? Chúng ta có thể lấy số lượng áp đảo mà! Chúng em không có cách nào để giúp ngài sao?”
Ainz chậm rãi nói khi dịu dàng vuốt ve má của Albedo.
“Không phải, Allbedo, ta rất tin tưởng ngươi. Chỉ là…Có ba lí do ta phải một mình chiến đấu. Thứ nhất…Ta tự hỏi bản thân mình có phải là một chủ nhân xứng đáng hay không?”
“Ainz-sama, sao ngài lại nói như thế?”
Ainz giơ tay lên cắt ngang câu nói của Allbedo.
“Nếu ta có thể dịch chuyển sang thế giới này…thì dĩ nhiên người chơi khác cũng có thể làm vậy, như thế thì WI chắc chắn sẽ tồn tại. Vậy mà ta lại không thể nghĩ ra những chuyện đương nhiên như thế, một kẻ ngu ngốc như ta có tư cách để lãnh đạo người khác sao?”
“Ainz-sama, chỉ cần ngài có mặt ở nơi này đã là giá trị lớn nhất rồi. Cho dù có chút thiếu sót thì chúng em cũng sẵn lòng dốc sức để giúp đỡ cho ngài mà.”
“Cảm ơn ngươi, nhưng chuyện lần này ta vẫn phải là người chịu trách nhiệm.”
Nếu thế giới này thật sự tồn tại WI “Longinus”, rất có thể sẽ sinh ra tình huống chỉ cần trả giá một nông dân là có thể diệt sạch toàn bộ thủ vệ.
Shalltear bị khống chế tinh thần, mặc dù không phải là chuyện tốt, nhưng nếu cân nhắc về mức độ nguy hiểm thì cũng coi như là may mắn rồi.
“Ý của ngài là, ngài muốn sửa chữa lỗi lầm cho nên mới một mình đối mặt với Shalltear… Nhưng sẽ không ai đủ quyền lực để phán xét chúa tể tối cao của Nazarik đâu ạ!”
“Không chỉ như vậy. Lí do thứ hai …Shalltear đang một mình ở nơi đó. Vậy thì đó rất có thể là một cái bẫy- một cái bẫy chết người.”
Nhìn Allbedo lộ vẻ mặt khó hiểu, Ainz tiếp tục nói:
“Chúng ta- Ainz Ooal Gown mỗi khi thực hiện hoạt động PK sẽ tạo ra một hoàn cảnh giống với tình hình của Shalltear bây giờ. Chúng ta sẽ sử dụng một thành viên của guild làm mồi dụ, và chờ đợi con mồi sa bẫy. Đương nhiên, mồi dụ có khả năng bị giết, nhưng chúng ta cũng sẽ đem đám con mồi tiêu diệt sạch.”
“Nói vậy thì, Ainz-sama.”
“Chờ chút, ta còn chưa nói hết., ngươi có biết điều chúng ta sợ nhất khi bố trí loại bẫy này là gì không?”
Không đợi Allbedo phản ứng, Ainz lập tức đưa ra đáp án:
“Đó là số lượng con mồi mắc bẫy không được như dự kiến. Nếu là như thế thì chúng ta phải cẩn thận xem đối phương có bố trí phục kích hay không, nếu không thì chính đối phương sẽ dùng chính cái bẫy này để tiêu diệt chúng ta.”
Nhận thấy đôi mắt của Albedo sáng lên vì đã hiểu, Ainz thầm thở dài một hơi nhẹ nhõm.
“Mà lí do cuối cùng là ta muốn giết Shalltear.”
“Nếu như vậy thì để cho em đi! Một người sở hữu một WI như em là kẻ thích hợp nhất.”
“…Ngươi nắm chắc sẽ chiến thắng sao? Đừng nói dối ta, nói cho ta biết ngươi nghĩ tỉ lệ chiến thắng của bản thân là bao nhiêu?”
Nhìn vẻ nghiêm túc trong mắt Ainz, Allbedo cắn môi không nói.
“Allbedo…suy nghĩ của ngươi không sai, Shalltear rất mạnh.”
Shalltear Bloodfallen.
Cô là thủ vệ mạnh nhất tại Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick, cho dù là Albedo, không, bất kì NPC (TL: Cái chỗ này hơi ảo, chắc không tính true form của Sebastian với Rubedo) cấp độ 100 nào cũng không có ai là đối thủ của cô.
“Chính vì vậy…mà ta mới phải đi. Có thể đơn độc chiến đấu thắng Shalltear chỉ có ta mà thôi.”
“Chuyện…chuyện này…Nếu Ainz-sama được trang bị đầy đủ, có lẽ có thể đánh bại cô ta, chỉ là…”
Ainz- một kẻ toàn thân trang bị cấp Divine cộng thêm một số trang bị trả tiền so với Shalltear- người chỉ có một cây thương cấp Divine. Nếu nhìn từ trang bị thì Ainz áp đảo tuyệt đối. Nhưng giống như Allbedo, phần thắng của Ainz cũng không cao.
Ainz hiểu rõ lý do tại sao.
Shalltear Bloodfallen là khắc tinh của Momonga – Ainz.
Class của Ainz là Undead Magician, tập trung nhiều vào tử vong ma pháp.
Có thể nói cái nghề này được xây dựng hoàn toàn với mục đích giải trí.
Nhưng Shalltear lại khác, class của cô lại được thiết lập một cách cực kì chặt chẽ. Không chỉ vậy, Shalltear còn là một Magic caster tâm linh hệ, sở hữu một vài kĩ năng khắc chế vong linh hệ ma pháp, chưa kể đến năng lực cận chiến.
Chỉ như vậy thôi cũng đã cho thấy sự chênh lệch của hai bên lớn đến mức nào. Chưa kể tử vong ma pháp của Ainz không có tác dụng nhiều với Shalltear.
Ainz- người mà sở trường không thể phát huy vs Shalltear- kẻ chuyên chống lại undead.
Mặt khác, Ainz lo lắng về tình huống bị dính phải trạng thái đánh cắp trang bị, mà như vậy thì phần thắng sẽ càng nhỏ hơn. Mà đúng hơn là hoàn toàn không có cửa để chiến thắng.
“Ngươi muốn nói ta đang ở thế bất lợi đúng không?”
Allbedo cúi đầu.
Có lẽ như thế thật, bản thân Ainz cũng cho là vậy. Chính cậu cũng không tin tưởng mình có thể chiến thắng Shalltear.
Nhưng…
…Hãy để ta cho các ngươi thấy, ta- người được các ngươi xưng tụng là kẻ thống trị cao nhất của Nazarik, cũng không phải chỉ có hư danh.
“…Suy nghĩ của ngươi rất chính xác, nhưng cũng có chỗ sai lầm. Những gì các ngươi có chỉ là kiến thức đơn thuần mà thôi.”
“A? Ý của Ngài là?”
“Ngươi có kinh nghiệm sao?”
“Cái gì? Kinh nghiệm ạ?”
Khuôn mặt Allbedo đỏ bừng. (TL: Đùa, dịch đoạn này mềnh cũng hỉu nhầm y hệt)
“Đúng vậy, kinh nghiệm chiến đấu.”
“A! Là ý này ạ! Đúng vậy, em có thể phát được toàn bộ lực lượng mà sáng tạo giả ban cho. Cho nên, cũng có thể nói là rất có kinh nghiệm đi.”
Ainz lắc đầu phủ định đáp án của Allbedo. Trong trận chiến với Clementine, cậu đã có rất nhiều gợi ý.
“Không đúng, vận dụng sức mạnh với kinh nghiệm chiến đấu là hai khái niệm khác nhau. Ngươi có nhớ cuộc tấn công đại quy mô vào Nazarik hay không, cảnh Shalltear phải chống lại những người chơi khác ấy?”
“Mặc dù em không biết rõ ràng, nhưng hình như là cô nàng bị giết đúng không ạ?”
“…Trừ lần đó ra thì sao?”
Allbedo lắc đầu tỏ vẻ không có.
“…Đối phó với kẻ xâm lược đơn độc, bình thường đều do chúng ta ra tay…Loại suy nghĩ keo kiệt (TL:tiếc tiền hồi sinh NPC) đã giúp chúng ta có được sự trợ giúp tuyệt vời trong chiến đấu. Vậy nên, ta mới là người có khả năng chiến thắng cao nhất.”
Ainz cười lạnh một tiếng, tất nhiên khuôn mặt cậu không thể nhúc nhích.
Nhưng Allbedo vẫn cảm nhận được nụ cười của người thống trị tối cao, hai gò má của cô phiếm hồng, giống như cô gái trẻ bắt gặp cái nhìn của người đàn ông mình ngưỡng mộ.
Ainz như tuyên chiến với một người không có mặt ở nơi này.
“Thân là chủ Guild Ainz Ooal Gown, khi tham gia PvP thì tỉ lệ thắng của ta tương đối cao…Cho dù đối mặt với class được xây dựng hoàn hảo thì vẫn có thể bất khả chiến bại, không gì cản nổi, làm sao có thể thua một kẻ chỉ trông cậy vào thuộc tính bản thân được. Hơn nữa ta và Pelucino có quan hệ rất tốt (TL: Quan hệ dầu ăn). Cho nên trận chiến này còn chưa bắt đầu thì đã có kết quả rồi…Shalltear.”
“Ainz-sama, em sẽ không ngăn cản ngài. Nhưng, xin ngài hứa với em, nhất định phải trở về.”
Ainz lẳng lặng nhìn Allbedo, rồi từ từ gật đầu.
“Ta hứa với ngươi, nhất định sẽ đánh bại Shalltear và trở lại bình an.”
Phần 2
Trải rộng trước mắt Ainz là một thế giới màu xanh biếc.
Cậu bước khỏi cổng dịch chuyển rồi quan sát xung quanh. Tới khi đảm bảo phụ cận đều không có người qua lại, Ainz mới nở nụ cười nhẹ nhõm. Nếu có kẻ ẩn nấp, chắc chắn cậu đã đánh lén ngay lập tức chứ không thoải mái như vậy.
Cậu chọn vị trí dịch chuyển cách Shalltear 2km cũng là để phòng ngừa những chuyện những chuyện như vậy.
Dù cậu đã thực hiện những ma pháp để rà soát, nhưng không có gì đảm bảo kẻ dùng WI điều khiển tinh thần Shalltear không lảng vảng đâu đây.
Kết quả tốt là nỗi lo của cậu chỉ là vô căn cứ. Ainz hạ thấp vai rồi quay đầu nhìn hai người đang bám sát cậu phía sau:
“Chúng ta tách ra ở đây thôi.”
Cậu ra lệnh cho Aura và Mare.
Sau khi xem xét những khía cạnh của cuộc chiến khốc liệt sắp tới, Ainz chỉ cho phép hai người họ được đi theo cậu.
Cậu cũng đã rút lại các mệnh lệnh trước đó, và yêu cầu đa số những thành viên hoạt động bên ngoài quay trở lại Nazarick. Ngoại trừ Aura và Mare thì chỉ còn Sebastian và Solution là vẫn đang tiếp tục công tác của mình.
Sở dĩ cậu chọn hai người đồng hành, lý do lớn nhất là để tận dụng điểm yếu tình cảm của đối phương. Chủng tộc của cặp song sinh là bán nhân loại, không như Demigure hay Cocytus thuộc dị hình tộc, vậy nên đối thủ có thể sẽ không đành lòng ra tay với hai đứa bé hình người đáng yêu như vậy.
Đương nhiên cũng có khả năng đối phương là một kẻ giết người máu lạnh.
Nhưng ngay cả như vậy, cậu vẫn cần có hai người trợ giúp phía sau để phòng bị những tình huống phát sinh bất ngờ.
(Mặc dù nó có thể là một nước cờ tồi).
Ainz nhìn đôi bao tay bằng kim loại có hình dạng khác nhau của Mare. Chiếc găng bên phải giống như bàn tay của Thiên Thần, mịn màng và tỏa ra ánh sáng màu trắng bạc tinh khiết. Chiếc găng bên trái lại giống như móng vuốt của Ác Ma, với những mũi gai nhọn và bộ vuốt sắc bén, phát ra ánh sáng đỏ tựa như dung nham truyền qua khe nứt.
Sau đó cậu quay sang Aura và nhìn cuộn giấy (Scroll) lớn treo trên thắt lưng cô.
“… Nếu số lượng của kẻ thù quá đông, lập tức rút về Nazarick.”
“…Tuân mệnh.”
Aura gật đầu một cách miễn cưỡng, trong khi Mare cũng vội vàng cúi đầu hành lễ.
“Nghe kĩ, phải tuyệt đối lui lại. Bởi đây cũng là một trong những kế hoạch của ta. Ngoài ra những bảo vật của Nazarick mà ta giao cho hai ngươi cũng phải bảo quản tốt và không được phép để bất kì ai cướp đi. Tùy vào tình huống mà phải đặt chúng lên trên tính mạng của các ngươi, nhớ chứ?”
Ainz cảnh cáo cặp song sinh. Cậu cảm thấy lo lắng trước câu trả lời do dự của Aura. Nếu vì quá trung thành mà bất tuân mệnh lệnh thì nó sẽ là một vấn đề trí mạng.
Nhìn thấy hai người – một tràn đầy năng lượng và một có vẻ sợ hãi rụt rè khi đáp ứng cậu khiến trong lòng Ainz bỗng xuất hiện nghi vấn.
(Thật ra thì mình coi trọng cái nào đây?)
Muốn cứu Shalltear nhưng lại không sử dụng WI, xét theo quan điểm này thì rõ ràng cậu coi trọng đạo cụ hơn.
Nhưng lý do cậu không sử dụng WI cũng là lý do mà cậu đã nói với Albedo trong Bảo vật điện. Bởi vì chúng là những át chủ bài cuối cùng, với năng lực chuyển bại thành thắng trong bất kì tình huống nào.
Nếu như không còn bất kì biện pháp nào thì không nói, nhưng nếu đã có biện pháp, thì quyết định không sử dụng mới là lựa chọn khôn ngoan.
Bỏ qua những lý do ấy, những NPC được đồng bạn của cậu tạo ra đều đã trở thành những sinh vật có trí khôn và vô cùng tận trung, so sánh giữa họ, cùng những WI – biểu tượng cho những chuyến phiêu lưu và tạo nên địa vị của Ainz Ooal Gown tại YGGDRASIL – cái nào quan trọng hơn?
Không thể tìm ra được câu trả lời dù cậu đã suy nghĩ rất nhiều khiến Ainz lâm vào hoang mang.
Nếu như trước khi đi tới thế giới này, cậu đã có thể trả lời dứt khoát, nhưng hiện tại cậu không thể nói ra.
Những thành viên của Guild đã tốn rất nhiều tâm huyết trong suốt quá trình thiết kế, lập trình, tỉ mỉ tạo nên những NPC, mà bây giờ đều là những NPC sở hữu trí tuệ cùng cảm xúc thực sự.
(Mà bây giờ mình lại định giết… - những NPC này giống như những đứa con của chúng ta – … giết con gái của Pelucino.)
Ý chí của Ainz bị rối loạn.
Cảm xúc đó cũng có thể gọi dưới cái tên “tội lỗi”.
Có điều –
Ánh mắt sắc bén của Ainz nhìn về nơi Shalltear đang đứng.
“Để phá vỡ sự kiểm soát của WI thì đây cũng là biên pháp duy nhất.”
Cậu nói ra những lời này cũng là để thuyết phục chính mình.
Nhận thấy ánh mắt đầy lo lắng của Aura và Mare, Ainz cảm thấy không nên để hai người họ bận tâm quá nhiều, vậy nên cậu nhanh chóng nói lảng sang chuyện khác:
“Còn lại… các ngươi hãy hợp tác với chúng, nhớ làm tốt việc trinh sát xung quanh.”
Ngón tay của Ainz chỉ vào bốn khối thịt trôi lơ lửng phía trước.
Đường kính cơ thể chúng chỉ tầm hai mét và có màu hồng phấn. Bao quanh chúng là những con mắt không ngừng chớp, những con mắt này giống như được lấy từ thi thể của vô số loài sinh vật rồi khâu lại với nhau.
Chúng là Eyeball Corpes (Ánh mắt thi), sinh vật được tạo ra từ [Create high-tier Undead].
Ainz đã sử dụng tối đa khả năng triệu tập của mình để triệu hồi những Eyeball Corpses này bởi chúng là khắc tinh của những kẻ chuyên dùng ma pháp hoặc kỹ năng ẩn thân.
Những đôi mắt đục ngầu trên chúng không phải đồ trang trí mà ẩn chứa thị lực tuyệt vời, thậm chí còn tốt hơn một Ranger như Aura. Tuy sức chiến đấu thấp, nhưng giá trị của chúng nằm ở khả năng trinh sát chứ không phải năng lực chiến đấu. Có chúng, nhiệm vụ của Aura sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
“Tuân lệnh! Có điều, bọn chúng sẽ nghe mệnh lệnh của thần chứ ạ?”
“Không thành vấn đề, ta có thể khẳng định điểm ấy. Ngoài ra, ta sẽ lợi dụng ma pháp liên kết tinh thần để giúp các ngươi kết nối với nhau. Bằng cách đó, ngươi sẽ trở thành trung tâm chỉ huy và có thể tuần tra một cách an toàn.”
“Thần hiểu rồi, nếu thần tự mình hành động thì nhanh hơn, nhưng sẽ không thể biết đối phương có những ai! Đã rõ! Sau khi Mare sử dụng ma pháp tăng khả năng ẩn nấp, chúng thần sẽ tiến hành mai phục quanh khu vực này.”
“Tốt lắm, vậy thì ta sẽ để nó cho các ngươi.”
Ainz nở một nụ cười lặng lẽ.
Demigure là người cuối cùng bước vào phòng, hắn nhanh chóng đi đến một chỗ trống rồi ngồi xuống. Nếu trong ngày thường, hắn sẽ không bao giờ làm ra hành vi thô lỗ đến thế, nhưng cách thể hiện này cũng đã nói rõ tâm trạng của Demigure hiện tại.
“Ta cần một lời giải thích.”
Đôi mắt của Demigure khép hờ, giọng nói quyết liệt hướng đến phía đối diện của cái bàn, Albedo:
“Tại sao cô lại đồng chuyện này?”
Tuy thanh âm vô cùng bình tĩnh, nhưng đó chẳng qua chỉ là một lớp màn mỏng che phủ bên ngoài, nếu nghe kĩ thì ai cũng có thể nhận thấy sự bén nhọn trong giọng điệu ấy.
Những người bình thường điềm đạm, lại xuất hiện những cảm xúc mãnh liệt sẽ khiến người ta cảm thấy khó tin. Nhưng lúc này không phải như vậy, sự kích động của Demigure là thật, thậm chí ngay cả những đồng bạn của hắn cũng chưa từng thấy hắn kích động đến thế.
Tuy vậy, trước câu hỏi thù địch và còn có chút sát khí này, Albedo vẫn thản nhiên như thường.
“Đây là quyết định của Ainz-sama. Chúng ta chỉ là bề tôi của ngài, làm thế nào có thể phản đối…?”
“…Vì cái gì?”
Một âm thanh chất vấn như lưỡi dao sắc bén cắt ngang lời Albedo.
“Vì cái gì? Khi Ainz-sama quyết định đi đến thành phố nhân loại, cô là người đã kiên quyết yêu cầu ngài ấy phải mang theo hộ vệ, vì cái gì mà cô đồng ý chuyện lần này? Khi đó cô là người lo lắng nhất cho an nguy của Ainz-sama mới đúng.”
Albedo gật đầu đáp lại khiến gương mặt của Demigure bắt đầu vặn vẹo.
“Vậy thì… ta hỏi lại một lần nữa! Vì cái gì mà ngươi đồng ý chuyện này?”
Dường như căn phòng bị rung lên bởi sự giận dữ, đây không phải cảm xúc bình thường của Demigure.
Cocytus chậm rãi quay đầu, ánh mắt lo lắng khi nhìn hai người đang trừng mắt với nhau.
“…Hơn nữa, cô biết Ainz-sama nói dối đúng không?”
Demigure hỏi bằng một giọng trầm thấp ngập tràn sắc thái của phẫn nộ.
Albedo lại gật đầu, lần này thì Cocytus phát ra một thanh âm kim loại. Hai người kia biết, tiếng ồn sắc nét và âm vực cao vút này chỉ được phát ra khi Cocytus cảm thấy nghi ngờ.
“…Ban nãy cô đã nói Ainz-sama đã nhắc tới lý do ngài ấy phải chiến đấu một mình. Nhưng ngươi không cảm thấy lạ sao? Nếu theo quan điểm của Ainz-sama, nếu chúng ta hoàn toàn có thể sử dụng chiến thuật biển người đúng không? Sẽ an toàn hơn nếu chúng tay thay phiên tấn công và chậm rãi tiêu hao thể lực và ma lực của Shalltear đúng không?
“…Ngươi nói không sai, Cocytus. Chúng ta đều có thể dễ dàng nghĩ ra đối sách thì không lý nào Ainz-sama lại không nghĩ tới. Nói cách khác, Ainz đang nói dối, để che giấu một lý do nào đó.”
“Cái này…là lý do gì?”
“Không biết… Cho nên ta cũng muốn hỏi. Nếu không thì làm sao cô ta có thể đồng ý để Ainz-sama đến đó một mình.”
“Bởi vì Ainz-sama vài ngày trước và Ainz-sama hiện tại giống như là hai người hoàn toàn khác nhau.
Demigure hơi nheo mắt lộ ra vẻ bối rối, Albedo đành phải giải thích rõ hơn.
“Lúc đó, biểu hiện của Ainz-sama không giống với biểu hiện của một người đàn ông… nói thế nào nhỉ.., tuy ta biết nói thế này thật vô lễ, nhưng khi ấy, biểu hiện của ngài giống với biểu hiện của một đứa trẻ đang chạy trốn.”
“Ta không cảm thấy thế. Có phải là là ảo giác của cô không?
Đôi mắt của Demigure nhìn về phìa [Crystal Screen] (Màn hình thủy tinh). Nó hiện ra hình ảnh chủ nhân của họ đang chậm rãi đi bộ trong rừng.
“Ngươi nghĩ vậy sao? Ta không cho là mình không nhận ra biểu cảm của người đàn ông mà ta yêu đâu…”
Ánh mắt của Albedo cũng rời hướng về phía [Crystal Screen] và gương mặt cô lộ ra những tình cảm của một cô gái đang chìm đắm trong tình yêu, nhưng vẻ mặt này lại càng thổi bùng sự tức giận trong Demigure.
“Này! Cái mặt đó là sao hả?”
“Hiện tại gương mặt của Ainz đã có thêm sự mạnh mẽ và kiên định. Là một người phụ nữ - cách nghĩ này thật bất kính – ta sẽ không bao giờ phản đối quyết định của chủ nhân yêu dấu. Hơn nữa Ainz-sama đã hứa với ta ngài ấy sẽ trở về.”
Thấy Albedo không định nói gì thêm, Demigure tiếp lời với vẻ khinh khỉnh và một cái nhìn không vui:
“Đây rõ ràng là sự ngây thơ của cô, thiếu suy nghĩ, xử lý theo tình cảm. Ainz-sama là vô thượng chí tôn – sáng tạo giả duy nhất còn lại. Nếu ngài ấy phải đối mặt với tình huống nguy hiểm đến tính mạng, thì chúng ta phải có trách nhiệm loại bỏ mối nguy hiểm đó. Cho dù sau này có bị khiển trách, hay là hy sinh tính mạng, chúng ta vẫn phải hành động, phải không?”
Phát ra một tiếng va chạm lớn, Demigure đứng lên.
“Ngươi muốn đi đâu?”
Demigure xoay người đi về phía cánh cửa, giọng nói vô cùng bình thản:
“Còn phải hỏi sao, đương nhiên là đi ra lệnh cho đám thủ hạ của ta…”
Cảm giác được tiếng kim loại va chạm, Demigure quay đầu và nhìn thấy Cocytus đã rút ra một thanh kiếm cấp Divine.
“…Ra là vậy… Gọi ta trở về và ra lệnh cho ta đến đây, mục đích là như vậy sao, Albedo?”
“Đúng thế, Demigure… Tầng bảy đã bị ta và Ainz-sama ra lệnh phong tỏa, đám thuộc hạ của ngươi cũng đã bị khống chế, bọn họ sẽ nghe theo lệnh ai, hẳn không cần phải nói chứ?”
“Đồ ngu xuẩn, nếu Ainz-sama vì thế mà bỏ mạng thì ngươi làm thế nào chịu nổi cái trách nhiệm này? Ainz-sama là chúa tể cuối cùng của chúng ta!”
“Ainz-sama nhất định sẽ trở về.”
“Ngươi có cái gì mà cam đoan kết luận như thế!”
Demigure trừng mắt. Nhãn cầu của hắn đã biến mất, không có tròng đen cũng không còn tròng trắng, thay vào đó là vô số vết cắt nhỏ tỏa sáng lấp lánh.
“Nghĩa vụ của những sáng tạo vật như chúng ta là tin tưởng vào chủ nhân của mình!”
Cửa miệng của Demigure liên tục khép mở như định nói thêm, nhưng cuối cùng hắn cũng quyết định ngậm hẳn.
Bởi chính hắn cũng cho là vậy.
Lòng trung thành của mỗi NPC trong Nazarick đối với 41 đấng sáng tạo giả là không thể nghi ngờ, nhưng mỗi NPC lại có một phương thức biểu hiện khác nhau. Vậy nên Albedo và Demigure đều có những lí giải khác biệt về cách tận trung của mình.
Tuy vậy, khái niệm của Albedo về lòng trung thành đã khiến Demigure bị sốc nặng.
Nhưng ngay cả như vậy, cảm giác bất an và nỗi bồn chồn trong lòng Demigure không hề biến mất. Cho nên trước đây hắn mới có ý tưởng tạo ra hậu duệ của Ainz và nói những lời giận dữ như bây giờ.
Nếu Ainz-sama biến mất như những đấng sáng tạo giả khác, thì lòng trung thành của họ sẽ hướng về đâu?
Đối với họ, những người được tạo ra để tận trung với các đấng sáng tạo, nếu ngay cả giá trị đó cũng mất đi thì ý nghĩa cho sự tồn tại của họ là gì?
Demigure thô bạo ngồi trở lại trên ghế như cố gắng che giấu tâm tình của bản thân.
“Nếu có bất kì điều gì…xảy ra với Ainz-sama, ta muốn cô phải tự từ chức tổng quản thủ vệ.”
“….Demigure, ngươi dám yêu cầu Albedo-sama rời khỏi vị trí mà các đấng sáng tạo đã ban cho cô ấy sao? Qúa xấc xược..!”
Albedo mỉm cười với Cocytus cáu giận.
“Không thành vấn đề. Tuy nhiên, Demigure, nếu Ainz-sama bình an trở về, và nếu trong tương lai lại có những chuyện như vậy, ta muốn ngươi phải ngoan ngoãn nghe lệnh ta.”
“Được!”
“Vậy thì, Cocytus, ngươi đoán cơ hội chiến thắng của Ainz-sama là bao nhiêu?”
Cocytus miễn cưỡng nói ra suy đoán của mình.
“Ba mươi-bảy mươi, Ainz-sama là ba mươi.”
Bả vai của Demigure không ngừng run lên.
Nếu chiến binh mạnh nhất của họ, Cocytus, đã nói như vậy thì Demigure không thể nào bình tĩnh nổi. Nhưng Albedo lại khác, cô vẫn nở nụ cười sáng lạn như chưa từng nghe thấy, và ánh mắt mang theo vẻ tin tưởng không cách nào lay chuyển.
“Vậy à, vậy chúng ta hãy chờ xem Ainz-sama làm thế nào để chuyển bại thành thắng.”
Sau khi tách khỏi cặp song sinh, Ainz đi tới vị trí của Shalltear. Nhờ vào khả năng đặc biệt của mình, cậu vẫn có thể phân biệt rõ phương hướng của Shalltear dù mắc kẹt trong một khu rừng rậm rạp.
Ra khỏi rừng, cậu bắt gặp cái nhìn của Shalltear. Cậu cảm thấy buồn khi ánh mắt cô giống hệt lúc trước, vô hồn, và không khác gì một con búp bê. Đồng thời cậu cũng giận chính bản thân mình, và càng giận dữ hơn khi nghĩ đến kẻ đã sử dụng WI.
“Chết tiệt.”
Âm thanh không lớn, nhưng sắc thái ngập cảm xúc phẫn nộ, thậm chí ngay cả thân thể Undead luôn áp chế tình cảm của cậu cũng không thể nào ngăn được cơn sóng dữ này.
“Vì tìm kiếm đồng bạn, ta đã tìm mọi cách để truyền bá danh hiệu của Ainz Ooal Gown bằng mọi cách, thậm chí không tiếc thủ đoạn. Nhưng ta luôn thận trọng để tránh sự xung đột vô nghĩa, vậy mà tại sao chuyện này vẫn phát sinh?”
Rốt cuộc là ai? Là thế lực nào đã sử dụng WI với Shalltear? Cậu không có manh mối nào cả.
“…Mặc kệ đối phương là ai, chỉ cần Shalltear nói ra ta sẽ biết… đến lúc đó ta sẽ giết sạch chúng.”
Cảm xúc đen tối trong lòng Ainz nổi lên dữ đội – sát khí cùng sát ý khiến cho cái đầu lâu vô cảm cũng trở nên dữ tợn.
“Ta nhất định sẽ khiến các ngươi hối hận sâu sắc vì sự ngu xuẩn này. Đừng tưởng chọc giận Ainz Ooal Gown chúng ta là có thể dễ dàng chạy thoát.”
Đem sự tức giận hóa thành lời nói khiến cảm xúc trong lòng Ainz dần lắng xuống.
Trận chiến sắp bắt đầu. Cậu cần giữ mình được tỉnh táo.
“Mình thật ngốc, biết rõ còn những thủ đoạn tốt hơn…”
Ainz lộ ra một nụ cười tự giễu.
“…Là cảm thấy tội lỗi sao? Hay là do mình không dám đối mặt … chỉ là trốn tránh mà thôi.”
Mặc dù Shalltear là thủ vệ mạnh nhất, nhưng sự chênh lệch giữa các thủ vệ lại không quá lớn. Nếu các thủ vệ khác thay phiên tấn công thì họ chắc chắn sẽ thắng.
Song Ainz không thể chọn cách này chỉ vì một lý do duy nhất.
Bởi cậu không muốn chứng kiến cảnh những đứa con yêu dấu của mình tàn sát lẫn nhau.
Nếu đối phương tự nguyện phản bội Ainz Ooal Gown, cậu sẽ thẳng thắn chấp nhận sự nổi loạn này và sử dụng mọi cách để đàn áp cô.
Nếu nó xuất phát từ ý chí của NPC, thân là người thống trị Nazarick, cậu sẽ nghiêm túc ứng phó.
Nếu sự phản bội này là do các thiết lập từ trước, cậu sẽ tìm cách tốt nhất để điều hòa chuyện này.
Nhưng tình huống của Shalltear lúc này khác với những tình huống kia. Tinh thần của cô đã bị khống chế, và người sai là Ainz vì cậu đã không tính đến tình huống như vậy.
Do đó cậu chỉ có thể tự mình chịu trách nhiệm.
Cậu muốn tự tay kết thúc mớ lộn xộn này.
Ainz gỡ xuống một chiếc nhẫn, chiếc nhẫn này có tác dụng hồi sinh mà không cần bất kì sự trả giá nào, một loại đạo cụ trả phí. Gỡ xuống đạo cụ này thể hiện cho sự kiên định trong quyết tâm của cậu, bởi cậu sẽ lơi lỏng nếu biết mình có thể sống lại.
Đó không phải dấu hiệu bỏ cuộc. Cậu ngẩng mặt lên trời với ý chí kiên quyết.
“Đến bây giờ kẻ địch vẫn chưa có dấu hiệu tấn công, ngoại trừ ma pháp quan sát của Nazarick thì mình đều không cảm nhận được ma pháp nào khác… kẻ địch không giám thị sao?”
Thông thường, Ainz sẽ sử dụng một lượng lớn các ma pháp phòng ngự. Loại ma pháp phản theo dõi cậu dùng ở làng Carne cũng là một trong số đó.
Trong YGGDRASIL, bởi [Friendly Fire] (Tường lửa bạn bè) không có hiệu quả với đồng bạn, nên họ có sử dụng ma pháp giám thị và xác định vị trí của cậu một cách dễ dàng. Nhưng thế giới này lại khác, nếu Albedo và những người khác muốn dò xét Ainz, thì bản thân cậu sẽ tự động phát ra ma pháp đối kháng.
Do đó, ma pháp đối kháng sẽ tấn công vào mạng lưới phòng hộ của Nazarick và nếu không cẩn thận, Ainz sẽ bị hệ thống an ninh phản kích và chịu những tổn thương không đáng có.
Vậy nên Ainz đã vô hiệu hóa khả năng tự động đối kháng, chỉ để lại kỹ năng phát hiện ma pháp theo dõi. Từ thông tin đó, cậu loại trừ Nazarick qua một bên, và kết luận là không có kẻ nào sử dụng ma pháp giám thị.
Ainz nghiêng đầu giễu cợt.
(Chẳng lẽ Shalltear bị bỏ lại nơi này do sự trùng hợp ngẫu nhiên?)
“Hơn nữa… không biết Albedo có nhìn thấu lời nói dối của ta không nhỉ? Hầy, mà bỏ qua đi, có điều… ngươi không cảm thấy chuyện này giống như đang đặt cược sao, Shalltear?”
Khuôn mặt đờ đẵn của Shalltear không đáp lại.
Ainz nhìn Shalltear và cậu đã sẵn sàng cho một cuộc chiến, nhưng một góc nhỏ trong tim cậu lại đang gào thét đòi chạy trốn.
Ngay cả khi Ainz đã xác định quyết tâm của mình, nhưng khi đứng tại đây, và đối mặt với thực tế khiến cậu cảm nhận được áp lực to lớn đang đè nặng.
Cho dù cậu đã chuẩn bị tâm lý để tử chiến, không, chính vì mang theo quyết tâm tử chiến mới khiến chút tinh thần nhát gan còn sót lại của chàng trai Suzuki Satoru cảm thấy sợ hãi.
Trận chiến tiếp đó sẽ là một cuộc chiến khốc liệt, không phải những trận PK giả lập trong trò chơi YGGDRASIL mà là một lần chiến đấu sinh tử cho đến khi một bên thực sự ngã xuống.
Những trận chiến với Nigan hay Clementine kể từ sau khi cậu đi đến thế giới này đều là những trận chiến một chiều với sức mạnh áp đảo mà cậu có thể dễ dàng chiến thắng. Nhưng lần này thì khác, nó sẽ là cuộc sống hay sẽ là cái chết, đó là điều cậu không thể biết trước. Chưa kể đến, cậu lại đang ở thế bất lợi.
Nếu cậu không phải một Undead, và…
“Nếu ta không phải người thống trị Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick, cũng không phải nhân vật đại biểu của Guild thì ngay cả nắm tay cũng không đưa lên được.”
Ainz cười lớn, cậu đem vứt sạch những lo lắng cùng cảm xúc tiêu cực ra khỏi đầu.
Nỗi sợ hãi trước cái chết đã biến mất. Sự lo lắng với thất bại cũng không còn.
Kiêu ngạo cùng những kỉ niệm vinh quanh đã mang tới cho Ainz sức mạnh.
“Ta là Ainz Ooal Gown. Với cái tên này, ta không thể thất bại.”
Chỉ như vậy cậu mới có thể chứng minh vị trí chủ nhân của Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick không phải là một danh hiệu trống rỗng.
Đôi mắt sắc lạnh nhìn về Shalltear – người không có chút phòng bị nào.
“…Như vậy…chúng ta bắt đầu thôi!”
Ainz cao giọng khi kích hoạt ma pháp. Cậu cẩn thận phát động ma pháp phòng ngự cấp mười trong số các ma pháp của mình.
“Body of Effulgent Beryl” ( Thể ánh sáng xanh biếc).
Bộ xương trắng của Ainz phát ra ánh sáng màu xanh lá cây. Tiếp đó –
“Hahaha!”
– vừa phát động ma pháp, Ainz vừa cười lớn trong khi ánh mắt cậu vẫn tập trung nhìn Shalltear. Cậu vui mừng trước kết quả không ngoài dự liệu, canh bạc đầu tiên của cậu đã thắng.
“Vậy là mình đã đúng! Chỉ cần không thực hiện các hành động thù địch thì NPC sẽ không tiến vào trạng thái chiến đấu! Giống hệt như trong trò chơi!”
Hành vi của Shalltear giống hệt tình trạng của các loại quái vật bị kiểm soát tinh thần trong YGGDRASIL, và vì logic của trò chơi cũng được áp dụng cho thế giới này, điều đó đã giúp cậu có được lợi thế nhất định trong hoàn cảnh khó khăn này.
“Vậy thì Shalltear, ta hy vọng ngươi sẽ không thay đổi trước khi bắt đầu, cứ giữ nguyên trạng thái đó một chút.”
Ainz tiếp tục phát động các ma pháp khác nhau.
-----– [Flight] (Bay), [Magic Caster Blessing] (Chúc phúc Magic Caster), [Infinity Wall] ( Bức tường vô hạn), [Magic Ward: Holy] (Ma pháp bảo trợ: Thần thánh), [Life Essence] (Sinh mệnh tinh túy), [Greater Full Potential] (Cường hóa toàn năng lực cấp cao), [Freedom] (Tự do), [False Data: Life] ( Dữ liệu dối trá: Sinh mệnh], [See Through] (Nhìn thấu), [Paranaormal Intuition] (Siêu trực giác tự nhiên), [Greater Resistance] (Tăng cường sức kháng cự cấp cao), [Mantle of Chaos] ( Áo choàng của sự hỗn loạn), [Indomitability] (Bất khuất), [Sensory Boost] (Tăng cảm ứng), [Greater Luck] (May mắn cấp cao), [Draconic Power] (Sức mạnh của rồng), [Magic Boost] (Tăng ma pháp), [Greater Hardening] (Tăng rắn chắc), [Heavenly Aura] (Hào quang thiên đường), [Absorption] (Hấp thụ), [Penetration Boost] (Tăng minh mẫn), [Greater Magic Shield] (Ma pháp thuẫn cấp cao), [Mana Essence] ( Ma lực tinh túy), [Triple Maximize Magic: Explosive Mine] (Ma pháp tam trọng mạnh nhất: Bạo kích địa lôi) [Triple Maximize Magic: Greater Magic Seal] (Ma pháp tam trọng mạnh nhất: Phong ấn thuật cấp cao), [Triple Maximize Magic: Magic Arrow] (Ma pháp tam trọng mạnh nhất: Mũi tên ma thuật) – từng ma pháp được xướng lên, bao phủ toàn thân Ainz.
“Ta tới đây!”
Sau khi hoàn thành việc chuẩn bị, cậu nói những lời này với Shalltear, và cũng là nói với chính bản thân mình.
Ainz lựa chọn ma pháp đầu tiên là một ma pháp cấp cao nhất, vượt qua cả ma pháp cấp 10.
Siêu cấp ma pháp (Vol 1 gọi cái này là cấm chú).
Theo phân cấp ma pháp, loại ma pháp này đã vượt khỏi hệ thống xếp hạng. Nó được coi là ma thuật, cũng có thể coi là không phải. Lý do là bởi ma pháp này không cần tới ma lực để kích hoạt, và số lần nó có thể sử dụng bị hạn chế.
Khi mới học, ma pháp này chỉ có thể dùng được một lần trong một ngày. Nhưng khi cấp độ vượt quá 70, cứ sau 10 cấp, số lần sử dụng trong một ngày sẽ gia tăng.
Còn số lượng ma pháp có thể học là một cho mỗi cấp.
Thay vì gọi là ma pháp, thì cái tên “kỹ năng đặc thù” sẽ kích hợp với nó hơn.
Nói cách khác, người chơi bình thường khi đạt đến cấp 100 có thể sử dụng siêu cấp ma pháp 4 lần một ngày. Thế thì sẽ có người hỏi rằng, nếu dùng liên tục siêu ma pháp thì việc đánh bại Shalltear chẳng phải rất dễ sao? Đúng vậy, sức mạnh của siêu cấp ma pháp không phải dạng ma pháp cấp 10 có thể so sánh cùng, chỉ cần sử dụng siêu cấp ma pháp liên hoàn thì chỉ tính riêng tổng số lượng sát thương gây ra cũng chỉ có một số cực kì ít những người chơi cấp 100 có thể chịu đựng được. Mà trong số đó không bao gồm Shalltear, vậy nên chắc chắn cô sẽ bị đánh bại.
Nhưng đời không phải là mơ.
Bởi siêu cấp ma pháp không thể phát động liên tục.
Thứ nhất, mỗi loại siêu cấp ma pháp đều yêu cầu thời gian chuẩn bị nhất định mới có thể kích hoạt, ngay cả khi dùng đạo cụ thu phí để tiêu trừ thời gian thì siêu cấp ma pháp cũng không thể phát động do chịu sự trừng phạt và ràng buộc.
Khi một thành viên trong nhóm phát động siêu cấp ma pháp, tất cả các thành viên trong nhóm đều sẽ chịu ảnh hưởng này – khiến họ không thể phát động siêu cấp ma pháp cùng lúc, được gọi là [Cold-Down] (Thời gian hồi).
Hình phạt này được sử dụng trong các cuộc chiến Guild, với mục đích để không bên nào có thể lợi dụng phát động liên tục siêu cấp giành chiến thắng.
Không có bất kì đạo cụ hay kỹ năng đặc biệt nào có thể xóa bỏ thời gian hồi này.
Vậy nên trong mỗi trận PvP, nếu có ai vừa vào trận đã dùng siêu cấp ma pháp đều sẽ bị cho là kẻ ngốc.
Vì sao? Bởi nếu không biết chi tiết đối thủ mà đã dùng tới át chủ bài thì chỉ có thất bại mà thôi. Trên thực tế thì hiếm có kẻ nào giành nổi chiến thắng khi phát động siêu cấp ma pháp từ đầu trận.
Nhưng Ainz vẫn chọn siêu cấp ma pháp làm ma pháp đầu tiên của mình.
Trong hốc mắt trống rỗng của cậu không hề có sự nôn nóng hay hỗn loạn, mà chỉ có ánh sáng của sự điềm tĩnh.
Một ma pháp trận hình mái vòm ba chiều vô cùng lớn lấy Ainz làm trung tâm và bao phủ một phạm vi với bán kính mười mét.
Ma pháp trận phát ra ánh sáng trắng, hiện lên vô số những văn tự và ký hiệu cùng hoa văn mờ ảo, những hoa văn này không ngừng biến hóa khiến người ta phải thấy hoa mắt. Mỗi giây trôi qua hình dạng lại thay đổi.
Nếu dùng đạo cụ thu phí thì có thể phát động siêu cấp ma pháp ngay lập tức, nhưng Ainz đã không làm vậy. Cậu rời ánh mắt khỏi Shalltear và quan sát xung quanh.
“Không có mai phục ….? Hay là vẫn đang đứng bên ngoài? Lúc này có thể coi là cơ hội công kích tốt nhất mới đúng?”
Trong thời gian kích hoạt siêu cấp ma pháp thì năng lực phòng ngự của Magic Caster sẽ bị giảm mạnh. Hơn nữa chỉ cần người phát động chịu tổn thương nhất định thì siêu cấp ma pháp cũng tự động bị hủy bỏ.
Vậy nên mỗi lần siêu cấp ma pháp được kích hoạt đều sẽ có một vài đồng bạn bảo hộ Magic Caster.
Điều đó cũng có nghĩa: bây giờ chính là cơ hội tuyệt hảo để tấn công kẻ không có bất kì ai bảo vệ như Ainz.
Nhưng chung quanh lại chẳng có chút động tĩnh nào.
“Là mình quá mức cẩn thận sao?”
Ainz mỉm cười rồi nhún vai.
Dù nó chỉ là một linh cảm, nhưng bây giờ Ainz đã xác định Shalltear không phải là mồi câu của cái bẫy nào, cô thực sự bị bỏ lại ở đây.
“Đến cùng thì chuyện gì đã xảy ra vậy? Ài, mình cũng đâu phải đấng toàn năng để thấu hiểu được mọi thứ. Nếu có khả năng đó thì tình huống này đã không xảy ra.”
Sau khi lẩm bẩm với chính mình, Ainz làm bộ xoay bả vai.
Trong thời gian phát động siêu cấp ma pháp, Magic Caster không thể di chuyển mà chỉ có thể đứng nguyên như tượng gỗ và chờ đợi thời gian trôi qua.
Để tận dụng thời gian, Ainz lấy ra từ hòm trang bị một tấm kim loại. Nó gắn chặt vào tay cậu khi cậu đặt nó lên. Trên bề mặt của tấm kim loại có những con số thay đổi theo từng giây.
Nó là một chiếc đồng hồ đeo tay.
“Momomga-Onniichan, em đang thiết lập thời gian.”
Một âm thanh nũng nịu mang nét ngây thơ giả dối vang lên, loại âm thanh này thật sự rất dễ khiến người ta nhíu mày.
“…Tại sao không thể tắt cái tiếng của đồng hồ này vậy…”
Ainz bực tức nói, nhưng cậu chỉ làm bộ vậy thôi. Giọng nói này có thể tắt trong lúc cài đặt, nhưng Ainz chưa từng làm vậy.
Thanh âm này là người đã tạo ra Aura và Mare – thành viên của Guild Simmering Teaport.
Nếu đem âm thanh này tắt đi thì đạo cụ này không khác gì một chiếc đồng hồ bình thường.
Là một Seiyuu, cô không có lý do gì để tạo ra thứ âm thanh khiến người khác khó chịu như vậy ngoại trừ việc chọc ghẹo Ainz.
Sáng tạo giả của Shalltear Bloodfallen – Pelucino là em trai cô, và có quan hệ rất tốt với Ainz. Bởi vậy Simmering Teaport cũng xem Ainz như một người bạn và một người em trai, nên mới có kết quả thế này.
Cũng có thể đây không chỉ là một trò đùa dai.
Cô thường xuyên lồng tiếng cho nhân vật loli trong H-game. Những âm thanh kì quái ban nãy cũng là giọng của loli.
Cho nên cái trò này có thể là do cô bị bệnh nghề nghiệp mà thôi.
Còn với Pelucino, từ khi nghĩ đến trường hợp có thể mua trúng bản H-game do bà chị mình phối âm đã khiến ham muốn H-game của hắn tuột dốc không phanh.
Mỗi lần nhớ đến những lời tố khổ của ông bạn thân này đều khiến Ainz mỉm cười.
“…Đúng thật, nếu đang xem web (đen) mà nghe được âm thanh của Simmering Teaport chắc mình cũng chết đứng mất.”
Ainz lẩm bẩm vài câu suy nghĩ với người bạn vắng mặt của mình.
Cậu kéo ra từ không gian một vài cây gậy bằng phẳng dài chừng 15cm, trên mỗi cây gỗ đều được khắc ký tự, lần lượt là “ Tsukuyomi”, “Bow of Houyi” (Hậu nghệ cung), “Earth Recovery” (Trái đất tái sinh), “The Female Sensei’s Iron Fist of Warth” (Thiết quyền phẫn nộ của nữ giáo sư).
Trên đai lưng của cậu còn có một vài chỗ trống để treo quyển trục [Scroll], cậu thầm ghi nhớ tình tự của từng ngăn trống rồi cẩn thận đặt những khúc gỗ vào trong.
Việc chuẩn bị đã tốn không ít thời gian, và kết thúc khi sắc xanh của ma pháp trận tản ra mạnh mẽ. Đó là dấu hiệu của siêu cấp ma pháp đã sẵn sàng phát động.
“Như vậy, bắt đầu thôi.”
Hít sâu một hơi để điều chỉnh tốt tâm lý của mình, Ainz lộ ra ánh mắt kiên định.
“ – Siêu cấp ma pháp – [Heaven’s Downfall] ( Ngày tàn của thiên đường).”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...