Osin Lạnh Lùng Của Thiếu Gia!
Nói xong hắn ngồi xuống chiếc sofa dài, khuôn mặt bất cần, lạnh lùng. Cô và cậu cùng ngồi xuống bên cạnh hắn, bàn tay mân mê ly rượu vang đỏ, đôi mắt không tránh khỏi sự thích thú. Cô gái được hắn gọi là bang phó bang DR lên tiếng trước:
-Hôm nay tôi mời mọi người đến đây để bàn về việc cho SD và DR hợp tác.
-Được nhưng chúng tôi không thể để hai bang hợp tác mà không gặp mặt bang chủ của đối phương.
Chất giọng lạnh lùng hắn đáp lời.
Cô cũng tò mò hỏi:
-Từ lúc biết nhau đến giờ, chúng tôi chưa gặp mặt bang chủ của bọn cô bao giờ.
Môi anh đào nhếch lên, cô gái bang phó nở nụ cười ma mị. Cô đứng bật dậy, bước đi có phần lảo đảo.
-Ở gần mà không biết, biết rồi sẽ hối hận.
Lời cô gái bang phó nói như một lời cảnh cáo, quyết đoán và rất sắc bén.
__________________
Khí trời mùa thu thật dễ chịu, từng cơn gió thổi thoảng qua như một lời đón chào khách qua đường. Những cái cây ven đường bắt đầu thay lá. Từng chiếc lá lặng lẽ chau lượng trên không trước khi phủ vàng con đường nhựa dưới chân. Không khí ấm áp, trời nhẹ và trong như được màu xanh gội rửa. Tiếng ve sầu kêu râm ran quyện hòa vào khí trời mùa thu như đưa con người vào thế giới cổ tích với bản hòa tấu du dương.
Nó đến trường sớm hơn hắn vì hôm nay tới phiên nó trực nhật. Bước vào lớp đã cảm thấy ồn ào, một đám con trai lớp trên đang tụm lại ở lớp nó và người trong cuộc là người chị kết nghĩa kính yêu của hắn.
-Tránh ra!
Nó bực nhọc lên tiếng, thái độ lạnh lùng của nó làm cả đám im lặng. Một tên con trai trong số đó lên tiếng:
-Mày là ai mà dám ra lệnh cho tụi tao.
-Học sinh.
Nó đáp lại, thái độ hờ hững nhìn mọi người.
-Này, em có biết tụi anh đang làm việc gì không mà xem vào vậy.
Tên cầm đầu nói. Anh ta rất đẹp, đôi mày phượng sắc xảo,thân hình cân đối, có thể nói là ngang ngửa với hắn. Đôi mắt đen ánh lên tia khinh thường.
-Không.
*Do một số vấn đề nên mình cắt tại đây, mong mọi người bỏ qua. À chưa hết chap 6 đâu nha!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...