Ôsin Đại Tỷ

Chương 5
Nó kéo Ngân Nhi ra khỏi lớp ..
-Cậu ....muốn... đưa ...mình đi đâu- Ngân Nhi tỉnh táo nhưng giọng vẫn còn lắp bấp vì sợ nó.
-Đến rồi- Nó dừng lại khi đã đi khá xa lớp và đang đứng trước 1 căn phòng
- Phòng y tế!! Tới đây làm gì??- Ngân Nhi ngước nhìn rồi quay sang hỏi nó.

-Trị thương- Nói đúng 2 từ rồi nó mở cửa bước vào trong , nhìn xung quanh không thấy ai chắc là cô y tá đang bận nên nó cũng không đi tìm mà kéo Ngân Nhi ngồi lên giường rồi đứng lên tìm hộp cứu thương.
-Cậu đang bị thương để mình giúp cậu- Thấy nó mang hộp sơ cứu lại Ngân Nhi đứng lên lấy rồi dành chữa cho nó.
- Người bị thương không phải là tôi mà là cậu!- Nó nói xong rồi dành lại hộp sơ cứu , ngồi lên giường nắm cánh tay trắng nõn nhưng đầy vết bầm của Ngân Nhi làm cô khẽ định rút tay lại nhưng không được.
-Là tụi nó làm??- Nó vừa hỏi vừa bắt đầu trị thương.
- 1 phần thôi!! Còn lại là do... cha dượng của mình- Ngân Nhi trả lời giọng càng lúc càng nhỏ!! Cô chưa từng kễ cho ai nghe vì rất sợ bị xa lánh , bị coi là đáng thương, Cô không muốn người con gái đầu tiên cô coi là bạn lại ghét cô , xa lánh cô như bao người khác. Có lẽ cô thật sự thấy quí Nó ngay từ giây phút nó chủ động ngồi kế cô, ra tay bảo vệ cô khi bị bọn con gái ăn hiếp...Dù cho đó là tưởng tượng của cô.
- Thật quá đáng- Nó nói tay khẽ dừng lại. Ngân Nhi rất đẹp nhưng cô lại không muốn mọi người chú ý, cô toát lên vẻ yếu đuối đó là đều những đứa cô gái khác khi dễ cô. Cô không phản kháng, do nhà cô nghèo cô không muốn có chuyện hay còn lí do nào khác?? Nó suy nghĩ nhiều về con người này nhưng có 1 đều nó chắc chắn: Người con gái này không xấu , có thể làm bạn được. Ánh mắt khi nhìn nó gặp rất rối là sự lo lắng của 1 người bạn. Nó khẽ mỉm cười.
- Từ nay cậu là bạn tôi!! Ai đụng tới cậu có nghĩa đụng đến tôi!!Có rắc rối tôi sẽ giúp cậu!! Tôi sẽ bảo vệ cậu!!- Nó nhìn Ngân Nhi ánh mắt kiên định như minh chứng cho lời nói. Ngân Nhi mặt đỏ bừng rồi nước mắt lăn dài trên gò má tiếng khóc nghe cũng êm tai như lời nói.Chưa bao giờ có 1 người muốn làm bạn với cô, muốn bảo vệ cô thử hỏi làm sao mà cô không cảm động được kia chứ?? Ánh mắt nó như nhìn thấu tâm can cô, hiểu rõ cô, biết sự cô đơn trong cô, biết cô cần và muốn nhất là 1 điểm tựa, 1 sự tin tưởng..
- Không được khóc từ nay cậu phải mạnh mẽ giống như tôi!! Cho mọi người biết cậu là ai!! Sự tồn tại của cậu có thể đảo lộn cuộc sống của mọi người!! Cho họ nghe suy nghĩ của cậu!! Từ nay cậu không cần nén chịu nữa, cậu không cô đơn 1 mình vì cậu có tôi!! Dù gặp chưa lâu nhưng tôi chắc mình hiểu rõ cậu nhất.. vì cậu giống tôi!!...- Ngân Nhi giống nó!! giống ở chỗ đè nén nỗi sợ cô đơn trong tim nhưng nó lại biết cách đứng lên hạ gục người khác bằng lời nói còn Ngân Nhi thì yếu đuối chấp nhận chịu nhẫn nhịn.

-Mình có mạnh mẽ được như cậu không??- Ngân Nhi lau nước mắt nhìn nó
-Chắc chắn- Nó trả lời.
-Cậu không bỏ rơi mình chứ??- Ngân Nhi hỏi không còn yếu đuối nữa nhưng lời nói có chút trông chờ vào câu trả lời!!
- Không bao giờ ! Nhưng nếu có cậu cũng phải tự đứng lên bằng đôi chân của mình vì không có gì là mãi mãi chỉ có niềm tin nơi bản thân vẫn còn tồn tại!!- Nó cười rồi dáng chiếc băng keo cá nhân cuối cùng.
-Mình hiểu rồi!! Cảm ơn cậu!! Minh sẽ khiến họ không thể coi thường mình nữa!!- Ngân Nhi nói rồi đưa tay hình nấm đấm. Nở nụ cười tươi lộ 2 má đồng tiền trông vô cùng dễ thương.
- Mà nè Tuyết!! Cậu đẹp thiệt đó!! Lúc cậu bước vô lớp mình bị hớt hồn luôn!! Nếu là con trai chắc sẽ chết mê chết mệt vì cậu luôn quá!!- Ngân Nhi chuyển chủ đề rồi nhìn nó với ánh mắt hình trái tim..

-Ôi trời!! Cậu mà là con trai chắc ăn thịt mình luôn quá- Nó rùng mình rồi trêu chọc Nhi
-Tất nhiên rồi!! Mình sẽ ăn thịt cậu ăn nè ăn nè...- Nhi vừa nói vừa cù lét Nó làm nó bò lăn lết còn Nhi thì cười vang khắp phòng y tế....
(t/g: 2 chị vui quá cho em vào với nà!! Tuyết&Nhi: * lấy gối đập đập* quay qua phang vô đầu..t/g: Nốc ao..@@)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui