Ôsin Đại Tỷ
Chương 15
Tối trên 1 con hẻm nhỏ.
-Mày làm gì tiểu thư Như Quỳnh làm họ đuổi tao ra khỏi sòng bạc đã vậy còn đe dọa bắt tao trả nợ!!!- Tiếng quát của 1 người đàn ông trung niên vang khắp con hẻm.
-Ông tự làm tự chịu, chỉ vì cái con bạc như ông mà 2 mẹ con tôi khốn khổ biết bao nhiêu năm!!- Tiếng 1 người con gái thánh thót vang lên đầy uất ức.
- Cái con này mày còn dám trả treo với tao?? Mày không coi thằng cha này ra gì phải không?!!- Tiếng nạt nộ lại vang lên
-Cha ?? Ông cơ bản không có tư cách đó!! Ngoài việc lấy tiền và đánh đập mẹ con tôi ra thì ông còn làm gì được nữa không???- Lần này mơ hồ nghe ra tiếng nấc của cô gái.
-Đừng mà tôi xin ông đừng đánh nó!! Ngân Nhi con mau xin lỗi ba con đi - Tiếng 1 người phụ nữ vang lên cầu xin thảm thiết.
Đây là nhà của Ngân Nhi, từ nhỏ Ngân Nhi đã phải phụ mẹ kiếm tiền đi học, cha ruột Ngân Nhi mất sớm , mẹ tái hôn cũng đã 10 năm. Vốn mẹ Ngân Nhi nghĩ có thể tìm 1 chỗ nương tựa nhưng không ngờ rằng người cha dượng là con ma cờ bạc chính hiệu, lúc nào cũng đi khắp nơi thiếu nợ. Ngân Nhi hàng ngày đều phải nhẫn nhịn nuốt nước mắt, mẹ Ngân Nhi nhiều lần muốn li hôn nhưng lại bị đánh đập uy hiếp. Thương mẹ Ngân Nhi cố gắng học hành, lên cấp 3 nhận được 1 suất học bổng vào trường quý tộc , lúc đầu Ngân Nhi nghĩ có thể đổi đời 2 mẹ con sẽ không khổ nữa nhưng sự thật tàn nhẫn là trường có phân cấp bậc gia thế. Ngân Nhi vẫn kiên định chịu đựng bao nhiêu khổ cực cũng chỉ mong sao 3 năm trôi qua nhanh . Như Quỳnh là con gái của sòng bạc mà cha dượng Ngân Nhi thường đến cũng là nơi thiếu tiền nhiều nhất nên tự nhiên phải lấy lòng nó, không ngờ rằng Như Quỳnh rất ghét Ngân Nhi luôn tìm mọi cách hãm hại dù ở nhà hay ở trường cho nên lúc trưa bị Ngân Nhi tát hiển nhiên tức giận đem ba Ngân Nhi ra rút giận nên bây giờ mới như thế.
- Mẹ!! Con chịu hết nổi rồi!!- Ngân Nhi quát lên, chạy ra khỏi nhà , cô cứ chạy chạy mãi cho đến khi đôi chân đặt đến 1 cánh đồng cỏ mà hằng ngày cô và nó cùng về chung. Nhớ tới nó cô cảm thấy ấm áp lạ thường. Chợt có tiếng bước chân , cô quay đầu lại nhìn thấy 1 người thanh niên đứng sau lưng cô tựa khi nào. Người đó đẹp kinh hồn, mái tóc bạc rũ xuống không cầu kì, đôi mắt đỏ buồn ẩn chứa nhiều tâm sự , mặc 1 bộ đồ đơn giản và chiếc ba lô trên vai làm tăng thêm vẻ lạnh lùng của anh. Ngân Nhi giật mình chỉ mở miệng lắp bắp:
- T..Thi... Thiên sứ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...