Cô muốn rời khỏi thành phố này, thì chỉ còn cách vượt biên.
Cô cảm ơn dì Sang sau đó đi ra khỏi biệt thự nhà họ Trọng, tài xế đã đậu xe sẵn ở ngoài cửa, ông giúp cô mở cửa: “ Cô chủ,cô muốn đi siêu thị nào?”
“ Phiền chú chọn đại vậy, tôi chỉ muốn mua một cái điện thoại thôi.”
Chuyện Mộc Như Phương không nói chuyện được cũng không phải là bí mật gì trong nhà họ Trọng cả, tài xế vừa lái xe vừa cảm thán, trong lòng không thể không nghĩ, một người xinh đẹp như vậy, vậy mà lại không nói chuyện được, đúng là một thiếu sót của ông trời mà, thật đáng tiếc.
Hai mươi phút sau, chiếc xe dừng lại trước một trung tâm thương mại, Mộc Như Phương chuẩn bị bước xuống xe thì tài xế nói: “ Cô chủ, tôi đỗ xe ở bãi đậu xe dưới hầm, cô mua xong rồi cứ đến đó tìm tôi, đây là số điện thoại của tôi, cô có thể gọi cho tôi.” Nói xong, ông đưa cô một tấm danh thiếp, Mộc Như Phương gật gật đầu rồi xuống xe.
Cô chưa bao giờ tới khu trung tâm thương mại này cả, chắc là mới mở mấy năm gần đây thôi, lúc trước cô luôn bị giam cầm trong ngôi biệt thự kia, nên không biết gì nhiều về thế giới bên ngoài cả, khó khăn lắm mới được tự do, Mộc Như Phương ngẫm nghĩ một chút, hôm nay cũng rảnh rỗi, cô đi dạo một chút để hiểu hơn cuộc sống bên ngoài hiện nay cũng tốt.
Cô mua một ly trà sữa, theo như bảng chỉ dẫn, tầng ba là khu mua sắm đồ điện tử, cô định mua một chiếc di dộng, cô dạo quanh một vòng rồi cuối cùng chọn cho mình một chiếc điện thoại chức năng rất tốt nhưng giá cả rất phải chăng, cô quẹt thẻ thanh toán xong sau đó lắp chiếc sim điện thoại mà dì Sang đã chuẩn bị trước cho cô vào, bên người cô không có chứng minh nhân dân, nhưng dì Sang cũng đã chuẩn bị thẻ trước cho cô rất đầy đủ, Mộc Như Phương không thể không cảm thán, dì Sang thật là tỉ mỉ tận tâm.
“ Tiểu thư, quầy hàng của chúng tôi có một sự kiện. Đó là theo dõi Facebook sau để nhận một âm thanh nổi và một búp bê miễn phí. Cô có muốn tham gia không?
Mộc Như Phương nhàn nhạt mỉm cười, sau đó lắc đầu từ chối.
Người bán hàng là một người con trai trẻ tuổi, lúc này mặt cậu ta đỏ ửng cả lên, tới khi Mộc Như Phương đã đi xa xa rồi cậu ta vẫn mồm há hốc không nói được lời nào, đợi tới khi bóng lưng cô ấy đã dần khuất xa cậu ta mới hoảng hồn lập tức lấy điện thoại ra, chụp lia lịa bóng lưng của cô sau đó lưu vào điện thoại.
Hôm nay thật là bất ngờ mà, cậu ta được gặp một cô gái vô cùng xinh đẹp, còn đẹp hơn minh tinh nữa.
…..
“ Anh trai, anh thấy bộ này có đẹp không?” Đào Y Yđứng trước gương ngắm nghía chiếc váy trong phòng thử đồ, cô mỉm cười quay lại nhìn Đào Gia Thiên đang ngồi trên ghế. Người đàn ông thân mặc tây trang, khí chất ngút trời, anh chỉ ‘ ừ’ một tiếng cho qua.
Đào Y Ycũng biết, người anh trai này của cô làm quái gì có hứng thú với mấy chuyện này chứ, anh ấy chịu đi mua sắm dạo phố với cô là đã cảm ơn trời đất lắm rồi, cô đành quay qua nói với Hạ Thư Dao đang chọn đồ ở bên cạnh: “ Chị Thư Dao, chị thấy bộ này thế nào?”
Hạ Thư Dao liếc nhanh Đào Gia Thiên một cái, sau đó đi qua: “ Rất đẹp, Y Y mặc gì cũng rất đẹp.”
Hạ Thư Dao đúng là đã phí hết tâm tư cho Đào Gia Thiên rồi, hôm nay cô ta đặc biệt tới nhà họ Đào, tặng cho Tống Thấm Như một chiếc bánh kem mà mình mới vừa làm, còn hẹn Đào Y Yđi dạo phố nữa, vừa hay lại có Đào Gia Thiên ở nhà nên Tống Thấm Như liền lệnh cho Đào Gia Thiên đưa cô và Y Y đi mua sắm.
Đào Y Ylàm nũng với Đào Gia Thiên, cô cũng muốn đi mua sắm, Đào Gia Thiên trước giờ đều rất yêu thương đứa em gái này của anh, hơn nữa hôm nay cũng rảnh nên anh đồng ý.
Quần áo mà Đào Y Yđã thích thì cô sẽ không bao giờ tiếc tiền, cô cũng chả thèm thử, trực tiếp chọn size cho mình rồi đưa cho nhân viên gói lại hết: “ Anh, chúng ta lên lầu bốn xem thử đi,sắp tới sinh nhật của thím hai rồi, em muốn mua quà cho thím ấy.”
Đào Gia Thiên không có từ chối, anh gật gật đầu, Hạ Thư Dao vừa mới nhìn trúng một chiếc vày màu xanh chưa kịp thử nữa là phải để xuống rồi đi theo họ.
…….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...