Lần trước.
Duệ Duệ bị người của Khương Ninh bắt cóc, lúc Lâm Quán Quán tìm cậu bé về, cậu bé hôn mê ở chỗ này mấy tiếng đồng hồ, sau này cậu bé sốt cao Không hạ nhiệt độ, lúc này mới bị cập cứu đưa đi.
Vì vậy.
Duệ Duệ hoàn toàn không có ấn tượng gì về ngôi nhà cũ.
Bây giờ.
Cậu bé xuống xe, tĩnh lặng đứng ở bện cạnh Lâm Quán Quán, ngâng đầu quan sát chỗ này.
Nói là biệt thự, quả thật nơi này càng giỗng như một trang viên, trong tâm mắt, một bức tượng đài phun nước to lớn ở cửa phòng, khách, khắp nơi đều là hoa tươi và bãi cỏ xanh.
Biệt thự có diện tích rất lớn và không thể nhìn thấy đầu trong nháy mắt.
Lông mày Duệ Duệ khẽ động.
Hựt Thì ra Tiêu Lăng Dạ và Tâm Can lớn lên ở chỗ này.
Đột nhiên.
Một đạo tầm mắt nóng rực rơi vào trên người cậu bé, Duệ Duệ nghiêng đầu, lập tức.
nhìn thấy Khương Ninh và ông cụ đều dùng ánh mắt sáng quắc nhìn cậu bé, cậu bé nhíu mày, không mở mắt ra.
Khương Ninh cười khổ.
Đứa bé vẫn không chịu gần gũi với bà ấy.
Nhưng nghĩ lại, hôm nay cậu bé có, thê tới nhà cũ đã là một khởi đầu rát tốt, nghĩ như vậy, Khương Ninh lại có chút sáng sủa, vừa chuyên mắt, nhìn thấy Lâm Quán Quán, ảnh mắt Khương Ninh có chút khó nói hết.
Nghĩ đên Lâm Quán Quán hôm nay dân theo Duệ Duệ và Tâm Can trở vệ, bà ây cũng không.
muôn phá hư bầu không khí, rốt cuộc không có nói lời khó nghe.
Nhưng khi nhìn thấy Tiêu Diễn, Khương Ninh một chút cũng không khách sáo.
“Tiểu tử khốn kiếp con, thì ra còn nhớ rõ đường về nhà àI” ‘Khương Ninh trừng mất nhìn anh ấy, “Đều nói cưới vợ quên mẹ, con dâu còn không biết ở ‘ gÓc nào, đã quên mắt bóng dáng của ba mẹ rồi.
Mẹ thấy con là quá hoang dã, hay là mau lập gia đình đi!
Chờ kết hôn xong, tìm một con dâu lợi hại quản con, con sẽ biết thành thật.”
Â.
Tiêu Diễn một thân mò hôi lạnh.
Mẹ ơil Mẹ sẽ không nhớ tới việc sắp xếp xem mặt cho con chứ!
Tiêu Diễn hoảng sợ.
Mẹ đây là không dám tìm Tiêu Quán Quán gây phiền toái, cho nên dứt khoát đem lửa giận phát tiết lên người anh ấy?
Vây xem xé bức cũng có nguy cơ.
Tiêu Diễn vội vàng chuyển đề tài: “Mẹ! Bọn con bị tất đường, hiện tại vừa nóng vừa khát, vừa rôi trên đường Tâm Can la hét muốn ăn kem, trong nhà có kem hay không… đúng rôi, Duệ Duệ thích ăn xoài.”
Quả nhiên Khương Ninh bị chuyển hướng sự chú ý.
Bà ấy ngay lập tức nói, “Có có cóI Biết hôm nay các con trở về, đã sớm đề cho người ta chuẩn bị.” Khương Ninh cân thận nhìn Duệ Duệ, “Duệ Duệ, con có thể ăn kem không, thân thê… đã hồi phục chưa?”
Duệ Duệ không để ý tới bà ấy.
Khương Ninh nhát thời xấu hỗ không được.
“Bà nội! Anh trai thường xuyên đến bệnh viện đề kiểm tra, chú Tống nói anh trai phục hồi rất tốt, không cân phải kiêng ky!”
“Vậy thì tốt quá.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...