Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám


OMG!
Thế giới này là huyền huyễn sao!
Hay là Tiêu Lăng Dạ bị người đánh tráo rồi?
Xuống đất.

Lâm Quán Quán thuận thế bắt lấy cánh tay Tiêu Lăng Dạ, cô lôi kéo Tiêu Lăng Dạ, ngẩng đầu anh: “Tiêu Lăng Dạ, thư mời đâu?”
Tiêu Lăng Dạ rất mau liền ý thức được cô muốn làm cái gì.

Anh chuyển hướng Tiêu Diễn: “Đem thư mời tới đây.”
“Chuyện này có gì khó đâu.” Tiêu Diễn hắc hắc cười móc di động ra: “Đưa thiệp mời vào đây.”
Sau khi anh gọi điện, quả nhiên không đến hai phút, tài xế liền đem thư mời đưa tới, Tiêu Diễn nhận thư mời rồl đưa cho Lâm Quán Quán.

“Tiểu Quán Quán, một tấm có đủ hay không, không đủ ở chỗ em còn có.”
Nói xong, anh lại móc ra một tấm thiệp thư mời vàng trong túi áo tây trang.

Lâm Quán Quán giơ ngón tay cái lên: “Làm tốt lắm.”
“Ha ha, cái đó cần phải nói sao! Mùa đông em chính là áo bông nhỏ tri kỷ nhất của chị và anh trai, mùa hè thì là máy điều hòa của hai người, tuyệt đối săn sóc.”

Lâm Quán Quán rút thư mời ra, theo sau, cô kéo cánh tay Tiêu Lăng Dạ, lưng thẳng ở dưới ánh mắt chăm chú của hơn trăm người nhìn, ưu nhã đi đến trước mặt Tưởng Y Y.

Vừa đi Lâm Quán Quán vừa âm thầm cảm thán.

Cảm giác cáo mượn oai hùm thật tốt!
Mà lúc này.

Tưởng Y Y đã bị dọa cho sắc mặt tái nhựt.

Cô quấn chặt khăn tắm liều mạng cuộn chặt thân mình, nhìn thấy Lâm Quán Quán đứng yên ở trước mặt cô, lại nhìn Tiêu Lăng Dạ bên người cô, cô càng sợ tới mức run run cả người.

“Tiêu thái thái! Tiêu thái thái tôi sai rồi! Là tôi có mắt không thấy Thái Sơn, là tôi mắt chó xem thường người… Tất cả đều là tôi sai, tôi biết sai rồi, thật sự biết sai rồi, Tiêu thái thái ngài đại nhân đại lượng tha thứ cho tôi đi, lần sau tôi cũng không dám nữa.

Lâm Quán Quán hừ lạnh!
Cô là người luôn luôn có thù báo thù, có oán báo oán.

Huống chi.


Hôm nay là lần đầu tiên Tiêu Lăng Dạ công khai mang cô tham gia buổi tiệc, cô làm sao cũng muốn đòi lại món nợ này!
Lâm Quán Quán làm bộ tai điếc với mấy lời của Tưởng Y Y.

Cô nâng tay lên, đem thư mời đưa đến trước mặt cô ta.

“Này! Đây là thư mời Tiêu Lăng Dạ, tuy rằng bên trên không viết tên của tôi nhưng là bên trên nói rất rõ ràng, Tiêu Lăng Dạ có thể mang bạn nữ, tôi là do Tiêu Lăng Dạ mang đến, cho nên cái này cũng coi như là thư mời của tôi đúng không?”
“Đúng đúng đúng, đương nhiên!” Tưởng Y Y thiếu chút nữa bật khóc: “Tiêu thái thái, tôi thật sự biết sai rồi.”
Lâm Quán Quán xua xua tay ngắt lời cô ta: “Con người của tôi luôn luôn làm việc theo đạo lý, không phải cô nói chỉ cần tôi có thể lấy thư mời ra liền quỳ xuống kêu tôi là ba sao?”
Sắc mặt Tưởng Y Y khẽ biến: “Tiêu thái thái.

Bắt đầu đi!
“Bắt đầu đi.

Cả người Tưởng Y Y phát run, không biết là lạnh hay là sợ.

Ánh mắt cô ta run rẩy nhìn Lâm Quán Quán, phảng phất như cô là ma quỷ vậy.

Sớm biết rằng Lâm Quán Quán là vợ của Tiêu Lăng Dạ thì có đánh chết cô, cô cũng không dám đắc tội cô ấy nha.

Cô nhìn quanh bốn phía, tất cả người ở đây đều là nhân vật nổi tiếng Vân Thành, còn có phóng viên nếu cô thật sự quỳ xuống kêu Lâm Quán Quán là ba, không chỉ có cô mất mặt, mặt của tập đoàn Tưởng thị cũng bị cô làm cho mất hết..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui