CHƯƠNG 62: CÁC GHI CHÚ LÝ ĐẠI CA ‘BIẾN THÀNH SÓI
Lý Minh Triết chỉnh trang lại thái độ trên mặt biểu hiện vẻ sóng yên biển lặng lái xe đi, quyết tâm cùng cái người nào đó sắp béo tròn như quả bóng rồi đánh một trận, cùng liên minh xây dựng quan hệ hữu hảo mật thiết với Đình Hải ở nước ngoài và các thế lực ngầm, không những giấu Lý Vũ Hiên và những người ở bên cạnh, cũng giấu luôn cả Lý lão gia mưu kế sâu xa.
Lý lão gia nào có ngờ rằng cháu nội mình lại có thể đem chuyện quan trọng như thế này giao cho người ngoài làm, còn mình thì ngồi ở nhà nhàn nhã uống trà, những việc cần tranh tranh đấu đấu chẳng bận tâm chút nào, cả ngày chỉ làm những việc nhàn nhã rồi mặt nặng mày nhẹ tranh nhau với Lý Tiểu Lỗi.
Cũng đúng, ai bảo Lý Tiểu Lỗi cả ngày cứ quanh quanh quẩn quẩn không rời Đậu Đậu chứ.
Bụng Đậu Đậu càng lúc càng nhô cao rất rõ, mặt cũng càng ngày càng đầy đặn tròn chĩnh, khắp người toàn là thịt, nhìn qua nhìn lại chỉ thấy giống một con gấu trúc, bởi vì ti vi máy tính có bức xạ gì đó, xem sách lại quá mỏi mắt, nên Gấu trúc Đậu Đậu bị cấm tất cả các hoạt động trên, nên chỉ có thể nhàn nhã đến mức khó chịu, nếu không cằn nhằn đòi chiếm địa bàn hoạt động trong nhà bếp thì lại trộm ra ngoài chơi với con Đá.
Lý Vũ Hiên bận rộn với việc ở công ty, Lý Tiểu Lỗi bị lôi đi chơi điện tử, chỉ còn lưu lại mỗi mình Lý Minh Triết ở nhà trông trừng Gấu trúc béo, Lý Minh Triết nghĩ, nhàm chán như thế này, dù gì tối cũng chẳng ngủ được, vậy thì làm chút vận động vậy.
Đã hơn 5 tháng rồi, không những các hooc môn mang thai của Đậu Đậu đã đạt đến đỉnh cao, mà đến cả ba nhân viên chăm sóc cũng xuất hiện triệu chứng máu gà trọi rồi, ban đầu tình trạng không ổn định, mỗi ngày ôm người ta đến trở mình cũng không dám, nhưng Lý đại ca đang lúc sức xuân hừng hực có chút không nhẫn nại được, khó chịu đau khổ như đang có hàng trăm cái móng vuốt đang cào xé trong tim, khó khăn lắm mới đợi được đến lúc có thể, Lý đại ca văn vê bàn tay rất mong muốn được thử.
Gấu trúc béo tuy không còn những đường cong gợi cảm như trước đây, nhưng lại có một phong thái khác, không những da trắng nõn nà mà còn như có thể xuyên thấu được, hơn nữa phần ngực nhỏ bé trước kia như dậy thì lần thứ 2 vậy, cái đó có thể gọi là một trận sóng gió, toàn thân từ trên xuống dưới đều toát ra sức cuốn hút giống đực mạnh mẽ, khiến cho Lý đại ca bị dụ dỗ kìm nén không nổi dục vọng của mình.
Nhưng Gấu trúc béo hễ ngủ là ngủ như chết vậy, đến một chút phản ứng cũng chẳng có.
Nhưng Lý đại ca không được rồi, nằm lăn qua lăn lại chẳng ngủ được, mỗi lần nghĩ đến chuyện đó lại nóng bừng toàn thân, nói nịnh dỗ dành Đậu Đậu đi tắm rửa để đi ngủ sớm, Đậu Đậu chậm chậm rãi rãi đi tắm rửa sấy khô tóc thay áo ngủ, mới ra khỏi nhà tắm đã bị Lý Minh Triết dìu luôn lên giường đi nghỉ.
“Tạch.”
Đèn bàn được tắt đi, Lý Minh Triết đứng bên dưới giày vò đến phát đau, chân tay tê dại chui vội vào chăn, vật nam tính cứng rắn nóng hổi đang trỗi dậy, Đậu Đậu đột nhiên kêu lên một tiếng ngạc nhiên “Ý, sao anh không mặc gì?!”
Bình thường hai người đều mặc quần áo ngủ, nghiêm túc tìm hiểu những triết lí nhân sinh của con người, sao hôm nay lại đột nhiên phá bỏ hạn chế đi khỏa thân đi ngủ thế này?
Lý Minh Triết lấy tay ôm luôn Gấu trúc béo, kích động vô cùng “Anh nhớ em rồi.”
Những âm thanh hình tượng trầm thấp đó đừng nhắc đến nữa, cần bao nhiêu quyến rũ có bấy nhiêu quyến rũ, còn mang chút khàn khàn do dục vọng mang đến, Lý đại ca khó khăn kìm nén mình hôn lên đỉnh mũi Đậu Đậu “Chúng ta đã rất lâu chưa làm rồi.”
Đậu Đậu đỏ mặt lên, chân tay luống cuống đẩy người ra “Anh… Anh là gì vậy… ” (Đột nhiên phát dục…)
(Lý đại ca: Sớm đã phát rồi, chỉ là không dám hành động.)
Lý Minh Triết giữ chặt tay Đậu Đậu, lửa tình trong mắt đang cháy lên hừng hực “Bác sĩ nói tình trạng sức khỏe của em có thể tiếp nhận anh rồi, chỉ cần không quá kịch liệt là được” ngừng lại một lúc, giọng khàn khàn nói “chỉ một lần thôi.”
Tuy hai người đã chính thức sống chung giường chung chăn hơn hai tháng rồi, nhưng chuyện đó vẫn cứ trì hoãn không được nhắc đến, một là tình trạng sức khỏe của người nào đó thật sự không cho phép, hai là người nào đó (vẫn là người nào đó kia) cứ trốn qua trốn lại, không phải là gọi Lý Tiểu Lỗi đến kể chuyện, thì lại cho Lý đại ca ngủ say, nói cho cùng vẫn là vì xấu hổ!
Đậu Đậu chỉ xấu hổ đến mức toàn thân nóng bừng lên hừng hực ngọ ngậy ngọ ngậy không đồng ý “Đừng mà…”
Gấu trúc béo ngọ ngậy không đồng ý, lửa dục vọng bừng bừng của Lý đại ca không chịu nổi nữa rồi, mắt đỏ rực lên.
Lý Minh Triết hít một luồng không khí lạnh, kéo người vào trong lòng, nâng eo của cô lên ấn xuống eo của mình “Anh đã thế này rồi, em nhẫn tâm?”
Phần trên đùi bị một vật cứng đơ nóng hổi chọc vào, Đậu Đậu càng đỏ mặt hơn nữa, anh ấy mở lòng yêu cầu như thế này vẫn là lần đầu tiên.
“Minh Triết… anh… anh tự mình làm đi.”
Gấu trúc béo co rúm người lại, cố gắng thoát ra khỏi cánh tay của người nào đó, nhưng với thân thể nặng nề của một chú Gấu trúc béo tròn thì làm sao có thể chạy thoát được khỏi bàn tay cường tráng của con sói háo sắc chứ, Lý Minh Triết chẳng nói thêm lời nào, liền kéo hết quần áo của Gấu trúc ra.
Đậu Đậu vừa nhìn quần áo chẳng còn nữa, vội vàng chui vào trong chăn.
Lý Minh Triết nhìn một cái, ừm, dù gì trong phòng cũng bật điều hòa, để điều tiết cảm xúc đã cố ý để nhiệt độ cao hơn một chút, cũng chẳng lạnh được, chăn đã bị người ta vô tình vứt xuống đất, Gấu trúc chẳng còn cái lông nào khua khắng bốn cái móng vuốt yếu ớt, đẩy con sói mắt đã xanh lè ra.
“Anh… Anh đi ngủ đi…”
“Ngoan nào, anh sẽ dịu dàng.”
“Đừng mà… ”
“Anh rất khó chịu, em xem, đã căng lên như cà rốt rồi.”
“! ! !”
“Anh bảo đảm nhất định cẩn thận, anh rất muốn rút ngắn khoảng cách với Bảo Bảo.”
“Ý… ”
Hai người cứ vậy đến hơn nửa tiếng đồng hồ, Gấu trúc béo cuối cùng cũng không thắng nổi tình cảm sâu nặng dịu dàng của người nào đó đành phải bỏ qua sự xấu hổ, miễn cưỡng miễn cưỡng đồng ý, nhưng chỉ được một lần, Lý đại ca hưng phấn khác thường, kích động vô cùng, nằm duỗi thẳng chân tay trên giường, như vừa từ cõi chết trở về hét lên một tiếng “Đến nào!”
Đậu Đậu: … ! ! ! (Á?)
Lý đại ca duỗi tay ra xoa bụng Đậu Đậu, sao lại sùi bọt ra vậy “Nhanh chút.”
Đậu Đậu cực lực cố thu thập lại các lý luận tri thức trong đầu, lắp bắp lắp bắp hỏi “Anh là muốn em ở bên trên?!” (Cưỡi anh?!)
Đậu Đậu:… ! !
Lý đại ca chờ đợi sốt ruột, thúc dục con Gấu trúc đang ngây ra ngốc nghếch “Nhanh chút, anh sắp căng chết rồi.”
Đậu Đậu hỏi “Anh bảo em… “trên” anh?”
Lý Minh Triết:… ! ! !
“Xin Hãy chú ý động từ em dùng, còn nữa, phải tận dụng thời gian.”
Trong bóng đêm đen Đậu Đậu chọc chọc ‘củ cà rốt’ thẳng đứng to lớn kia, vừa xấu hổ vừa sợ hãi, chính là không dám lên, Lý đại ca liền hít làn không khí lạnh, cấp bách đến mức không thể nhịn nổi nữa rồi liền ôm chọn lấy Đậu Đậu đặt lên eo mình, giữ lấy mông cô từ từ ấn xuống, Đậu Đậu vội luống cuống chân tay nói “Em… Em chưa chuẩn bị xong…”
“Ngồi xuống rồi chuẩn bị lại.’
“! ! !”
“Ưm… hơi chặt quá… ”
“To quá… .”
“Thả lỏng một chút… ”
“Cứng quá… ”
“Đến đáy chưa?”
“… Không biết được +_+”
(Nâng nâng eo) “Hình như chưa đến, em đừng chống chân, ngồi hẳn xuống.”
“… Em sợ anh chọc vào Bảo Bảo.”
“… ”
Gấu Trúc béo cuối cùng khắc phục (bị ép?) trong lòng rất xấu hổ, thở hồng hộc ngồi trên phần eo tinh tráng của Lý đại ca, hai cái móng vuốt toàn thịt bám chặt vào trước ngực ai đó, Lý đại ca thở phào một cái thoải mái “Anh đã bị em chiếm hết rồi.”
Đậu Đậu à một tiếng rụt tay lại “Em không có cố ý.”
Vừa cử động cái phía dưới liền chặt lại, Lý Minh Triết phát ra một tiếng ‘hừm’ buồn bã, hô hấp nặng nhọc hơn một chút “Em hút anh chặt như vậy, còn để ý đến vẻ ngoài sao?”
Đậu Đậu hoảng hốt.
Hai người cứng đơ lại như vậy, rất lâu, Lý Minh Triết mới nhăn nhó “Em chuyển động một chút đi.”
Chuyển động?!
Ai đó xấu hổ, Gấu trúc béo chỉ hận là không thể che mặt nhảy xuống sông Hoàng Hà cho xong, cái vật kia vừa to vừa cứng đang vùi trong cơ thể mình, các mạch máu phía trên đang chạy dồn dập, xấu hổ chết đi mất!
Nhưng…
Ai đó bắt đầu đấu tranh, lại không phải là lần đầu tiên, là chuyện sớm muộn, nhắm mắt lại cắn răng cái là qua!
Đậu Đậu ngọ ngậy, cằn nhằn nói “… Trương lên to quá.”
Lý Minh Triết mặt tối đen, nhẫn nại hướng dẫn chỉ đạo những động tác hoàn toàn không có quy củ gì của con Gấu trúc nào đó, nâng phần eo của cô lên di chuyển lên xuống mấy lần “Di chuyển lên xuống thế này, không phải là chuyển động.”
Đậu Đậu:…! !
Dày vò một lúc lâu, Gấu trúc cũng ý thức được rằng nếu như không làm cho người nào đó thoải mái mình cũng đừng có nghĩ được gì nữa, chỉ có thể cứng nhắc ép chân mình để bắt đầu chuyển động lên xuống, nhưng cuối cùng là thể lực không đủ, mới chuyển động được ba bốn lần đã mất cả mấy phút, Lý đại ca đáng thương nằm nôn nóng sốt ruột ở bên dưới, cắn răng cắn lợi để khống chế ngọn lửa trong người, khó khăn lắm mới lắng xuống một chút lại như thêm dầu vào lửa, vừa mới được thiêu đốt lại bị dừng lại, cả cơ thể như phải chịu cực hình.
Sau đó Gấu trúc mệt đến mức không cử động nổi, bắt đầu lười nhác, thu chặt bên trong lại, không động đậy.
Lý đại ca bị kẹp chặt đến mức chết đi sống lại.
“Đừng… Á ha… Đừng dừng… Hu hu… Á lại đến rồi… ” (Giọng nam)
“Hu Hu… ưm ưm ưm ưm… hu ưm…” (Tiếng Gấu trúc)
Những chẳng mấy chút sau, Gấu trúc béo lại mệt rồi, mệt mỏi nằm xuống bãi công “Em không làm nữa (rất khác nghĩa…), thời gian của anh dài quá!”
Lý đại ca nhịn đến mức phun cả máu mũi ra, sao bay lượn xung quanh đầu “Cùng với ông xã em bản lĩnh lợi hại còn buồn phiền gì nữa?”
Đậu Đậu lật người ngủ “Em muốn ngủ.”
Lý Minh Triết dính lại từ phía sau “Vậy anh chuyển động em hưởng thụ, khó chịu thì nói ngay nhé.”
Đậu Đậu nói “Không phải không thể đè lên bụng sao?”
Lý Minh Triết thở dài “Xem ra anh phải bồi dưỡng thêm cho em một chút về các tư thế và kĩ xảo để quan hệ đến hạnh phúc và vận động của tương lai.”
Dưới sự chỉ đạo của khoa học và lí tính thực tiễn, Lý Minh Triết đã tự mình diễn tập bốn năm loại tình huống hoạt động để không ép lên bụng, cuối cùng Gấu trúc béo che mặt thẹn thẹn thùng thùng nhận định, vẫn là nằm nghiêng rồi đi vào từ phía sau lưng là dễ chịu nhất, Lý Minh Triết nhận lệnh, chẳng nói lời nào tiến hành hoạt động phía sau lưng Gấu trúc béo luôn.
“Ưm… hơi nhột… ha ha… tê…”
Đậu Đậu co người lại phía trước, hai chân kẹp rất chặt, làm cho Lý đại ca vất vả làm việc ở phía sau làm đến mức chút nữa thì súng cướp cò, dừng lại một lát thở hồng hộc, nhưng Gấu trúc béo dường như vừa mới tìm được lạc thú, cũng chẳng để ý đến xấu hổ nữa, vội vã ấn mông mình về phía sau, chẳng mấy chốc đã đem Lý đại ca hút chặt vào, sự đau đớn đó của Lý đại ca vẫn chưa giải tỏa hết.
Đậu Đậu sau khi thu xong lương thực thì yên tâm ngủ ngon lành, bỏ mặc Lý đại ca vẫn đang dang dở công việc lại.
Do vẫn chưa ăn no, buổi sáng khi Lý Minh Triết ngủ dậy cũng không sảng khoái tinh thần lắm, mà trái lại còn có chút nóng nảy do nhu cầu không được đáp ứng đầy đủ, làm gì cũng đều theo bản năng chà xát về phía Gấu trúc béo, Đậu Đậu đẩy kẻ háo sắc nào đó ra “Đi đi, anh nóng quá.”
Lý Minh Triết: … (Sự nhiệt tình của anh, hình như vừa được châm lửa!)
Buổi tối, Lý Minh Triết lại làm bài cũ, Đậu Đậu không đồng ý nói phần eo vẫn còn đau không làm, Lý Minh Triết vội vàng “Anh làm, em nằm xuống là được rồi.”
Đậu Đậu đảo mắt một cái “Vậy anh phải đồng ý cơm trưa ngày mai cho em làm, bảo mẫu làm cơm khó ăn quá.”
“… Được.”
Quả nhiên, khi nhu cầu của đàn ông không được đáp ứng đầy đủ thì sẽ làm mê loạn tâm trí yêu cầu sẽ rất dễ đạt được mục đích.
Gấu trúc béo duỗi tay co chân nằm xuống ngáp.
Lý đại ca mừng quýnh lên, nhẹ chân nhẹ tay đưa củ cà rốt đã trương phồng lên từ lâu đẩy tiến vào, ở phía sau thở hồng hộc làm việc, bởi vì động tác rất nhẹ cũng không dám vào quá sâu, nên người nào đó lại mơ mơ hồ hồ ngủ say!
Đợi Gấu trúc béo ngủ được một giấc dậy, Lý đại ca vẫn còn chưa kết thúc xong công việc chinh phục ở phía sau.
Có muốn cho người khác ngủ hay không đây, anh đúng là đồ con ngựa!
Gấu trúc tức giận rồi, lật người ngồi dậy, kéo cái cơ thể ngốc nghếch ngồi lên bụng của Lý đại ca vẫn còn chưa phản ứng lại được, cắn răng gắng sức ngồi mạnh xuống mấy lần, sau đó nằm xuống, kéo chăn ngủ.
Lý Minh Triết: … ! ! (Hóa ra… là trả lại như thế?!)
Bởi vì chịu đả kích, mặt Lý đại ca như sương phủ rồi lại thảm hại như quả cà tím vậy.
Sau mấy đêm dằn vặt, Đậu Đậu đã rút ra được quy luật, đừng có nhìn Lý Minh Triết bình thường như núi băng chết như vậy, kì thực thứ đang chảy trong xương cốt đều là máu gà! Hễ cứ đã phát tình là đêm nào cũng phát tình, không thể kìm chế lại được!
Cuối cùng, Đậu Đậu quyết định nhìn thấy cái phải dập tắt luôn, anh không phát tình phải không, ép anh phải làm, xem anh phát thế nào nào?
Cứ đến tối, còn chưa đợi mắt Lý đại ca biến thành màu xanh, Gấu trúc béo liền ‘nhiệt tình kéo người lên trên giường, ‘vội vã’ lột sạch y phục ấn ngã rồi ngồi xuống, nếu muốn phản kháng à? Không có cửa đâu, muốn đụng chạm lung tung một chút thì hôm nay ngủ ở sofa một mình, đem Lý đại ca hào khí vạn trượng trị đến mức một chút biện pháp cũng chẳng có, chỉ có thể ngoan ngoãn giương vũ khí lên.
Đậu Đậu còn rất vui vẻ, nắm được phần chủ động thật là tốt, có thể làm việc xong sớm một chút để đi ngủ, Ồzêê.
Lý Minh Triết:…
Lại nói cuộc sống của hai người càng ngày càng ‘hài hòa’, mắt nhìn thấy quan hệ có bước đột phá mãnh liệt đừng nói đến người cũng thay đổi tinh thần, hai người còn lại trong nhà sắc mặt càng lúc càng xấu, dễ hiểu mà, phòng của Lý Minh Triết là phòng ở giữa trên tầng hai, phòng của Lý Vũ Hiên bên trái, bên phải là phòng của Lý Tiểu Lỗi, các phòng không được cách âm đặc biệt, nói hơi to một chút bên kia đều nghe được hết, càng đừng nói là những tiếng sáo ca của hai người đêm đêm, chồng xướng vợ ca.
Lý Vũ Hiên kia thì cũng bỏ đi, thực sự là không chịu nổi đã chạy ra ngoài tìm mấy hồng nhan chi kỉ để giải tỏa rồi, nhưng Lý Tiểu Lỗi là một đứa trẻ nhỏ một mầm non thanh xuân vừa mới trỗi dậy, đang trong đỉnh cao của thời kì dậy thì, mỗi đêm nghe thấy những tiếng trời long đất nở gió mưa bão táp ở phòng bên cạnh, thì giống như một chiếc kéo sắt vậy, mà còn là chiếc kéo không được bỏ dầu không tài nào cắt nổi.
Phi Phàm txt
Một thiếu niên rất tốt vẫn oán hận phụ nữ.
Chỉ cần ban ngày Lý Minh Triết có việc ra ngoài, Lý Tiểu Lỗi chỉ hận là không thể đeo Đậu Đậu lên thắt lưng, đi đâu mang theo đó, hình như là ngửi nhiều thấy mùi vị của con gái thì có thể giải tỏa được cơn đói khát ở trong lòng vậy, cả ngày có việc hay không có việc cũng sờ lên da bụng Đậu Đậu, còn dùng từ rất đẹp đẽ nói: Gối ôm không tồi, rất mềm, rất ấm áp.
Đậu Đậu: Sau này không có phép nhìn da bụng tôi thèm nhỏ rãi nữa!
Lý Tiểu Lỗi:…
Đậu Đậu: Còn nữa, tại sao gần đây tần suất đi nhà vệ sinh của cậu lại nhiều vậy, mỗi lần đi thì lại đi rất lâu?
Lý Tiểu Lỗi: …! !
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...