Editor: Puck
Buồn cười! Cô tức giận không thôi, anh còn muốn ly hôn với cô! Hơn nữa còn ly hôn sau khi phát sinh quan hệ! Anh coi cô là gì?
“Doãn Tử Nhiên! Anh dám!” Mắt thấy mặt Doãn Tử Nhiên sắp áp sát vào cổ cô, cô kêu to.
Doãn Tử Nhiên lại thở ra một hơi, “Không phải tôi không dám, mà là không có hứng thú! Không phải cô thích học ngạn ngữ Trung Quốc sao? Hôm nay vừa vặn dùng một câu.”
“Cái gì?” Rusa bị anh mê man rồi, tại sao lại liên quan đến ngạn ngữ Trung Quốc, đến nỗi Doãn Tử Nhiên đột nhiên nói không có hứng thú với cô...
“Đông Thi bắt chước nhăn mặt!” Doãn Tử Nhiên ranh ma nhìn cô chằm chằm.
“Có ý gì?” Rusa hơi nhíu mày, không hiểu.
“Dùng để hình dung một người dáng dấp xấu xí, lại còn muốn học cách ăn mặc cử chỉ của người đẹp! Cho nên, đối mặt với một người phụ nữ dã man, hung hãn, cộng thêm chỉ biết bắt chước bừa, sao tôi có thể có hứng thú?”
“Doãn Tử Nhiên! Tôi hận anh! Nếu như tôi lại để ý đến anh, thì tôi... Tôi sẽ thành con cá sấu!” Rusa bị giận đến điên lên, giơ chân, hung hăng đá một cước vào giữa đùi anh.
Doãn Tử Nhiên bị đau, buông tay ra che chỗ đau.
Rusa nhảy dựng lên co cẳng chạy, Doãn Tử Nhiên co rúc trên đất, nhìn bóng lưng của cô âm thầm chửi bới, cô gái chết tiệt, thật sự muốn hại anh không ngẩng đầu được!
Dưới trời chiều, bên hồ, bầu trời, hồ nước, mặt trời như lửa.
Rusa vừa đá cục đá vừa mắng người, gần đây học được rất nhiều tiếng mắng chửi người bằng tiếng Trung Quốc, cũng không có tác dụng hay không chính xác, chỉ cần có thể nhớ tới, đều phun ra toàn bộ, “Doãn Tử Nhiên chết tiệt! Doãn Tử Nhiên thúi! Doãn Tử Nhiên đầu heo! Doãn Tử Nhiên ngu ngốc, đại ngốc nghếch! Nhân yêu! Tôi thề, từ nay về sau tôi không muốn nhìn thấy anh, anh đừng hối hận!”
“Doãn Tử Nhiên! Anh nhất định sẽ phải hối hận! Hối hận bỏ lỡ người con gái xinh đẹp như hoa, mềm mại hiền hòa như tôi! Đến lúc đó anh đừng van xin tôi!” Hai tay cô chụm lại bên bờ môi, kêu to về phía bờ hồ bên kia, tiếng vang quanh quẩn trong rừng cây.
“Ơ, ai chọc giận Rusa xinh đẹp mềm mại hiền lành vậy?” Sau lưng vang lên giọng nói trêu chọc.
Rusa tức giận mà quay đầu lại, đạp lên trời chiều mà đến là Duy Nhất, cô xoay người, không nói thêm gì nữa, trong lòng suy đoán, sao Doãn Tử Nhiên vẫn còn thích Duy Nhất như vậy? Duy Nhất đã lập gia đình rồi mà còn nhớ nhung lưu luyến.
“Sao vậy? Cãi nhau với Doãn Tử Nhiên?” Duy Nhất đứng bên cạnh cô, mỉm cười hỏi cô.
“Sao cô biết?” Rusa phiền muộn không vui hỏi, đâu chỉ cãi nhau? Chính là đại chiến thế giới.
Duy Nhất bật cười, sao cô biết? Tất cả mọi người đều biết ròi!
Doãn Tử Nhiên kẻ ngốc kia chắc trước khi ra cửa không soi gương, mang theo hai mắt gấu trúc đến lầu trúc của Herga ăn cơm.
Lúc này Rusa nhạy cảm, Duy Nhất cười kích thích cô, mất hứng lườm Duy Nhất, “Cô cũng cười tôi? Tôi rất buồn cười đúng không? Rõ ràng người ta không thích tôi, tôi lại còn cứ bám lấy anh ấy!”
Duy Nhất ý thức được mình nói sai rồi, nhanh chóng sửa lại, “Nào có! Tôi không cười cô, tôi cảm thấy cô đáng yêu! Sao Tử Nhiên lại không thích cô? Cô là Rusa xinh đẹp như hoa mềm mại hiền lành mà!”
“Được rồi! Tôi tự biết rõ! Doãn Tử Nhiên anh ấy vốn không yêu thích tôi, trong mắt anh ấy, tôi dã man, hung hãn, tôi...” Còn cái gì nữa? Cô quên mất từ này!
“Còn cái gì?” Duy Nhất chờ cô nói nốt.
Rusa liếc cô, “Không có gì! Dù thế nào đi nữa, anh ấy chính là không thích tôi, anh ấy thích chính là...”
“Hả?” Duy Nhất nhướn nhướn mày.
“Anh ấy thích chính là cô!” Rusa hung hăng nói ra.
Duy Nhất sững sờ, “Không thể nào! Tôi là em gái anh ấy!”
“Sao lại không thể nào! Tôi tận mắt nhìn thấy rồi! Trong bóp tiền của anh ấy còn để hình cô! Không phải hình kẹp trong bóp tiền của đàn ông là người phụ nữ anh ấy thích nhất sao?”
Duy Nhất kinh ngạc, cô cho rằng Doãn Tử Nhiên đã sớm để cô xuống, quan hệ của bọn họ là anh em không phải sao? Chẳng lẽ cho tới nay nói Doãn Tử Nhiên vẫn không chịu hợp tình chính đáng tìm phụ nữ kết hôn, thật sự có liên quan đến mình sao? Nếu là như vậy, cô càng không thể khoanh tay ngồi nhìn!
“Rusa! Cô nghe này, quan hệ giữa Doãn Tử Nhiên và tôi thật sự là anh em, bởi vì từ nhỏ tôi không có cha, cho nên Doãn Tử Nhiên làm anh đặc biệt quan tâm đến tôi, để ảnh chụp của tôi trong bóp cũng cũng là chuyện bình thường, ít nhất, làm em gái, trước kia tôi thật sự là người phụ nữ anh ấy thích nhất! Nhưng mà, cô không phải như vậy, cô là vợ anh ấy, cô phải khiến cho anh ấy đổi thành ảnh chụp của cô! Vậy cần để tâm đi làm đi, người kia tôi biết rõ, miệng cứng lòng mềm, thật ra dễ dàng bị cảm động nhất!” Duy Nhất rất có hy vọng có thể giúp đỡ Rusa và Tử Nhiên, mọi người đều rất âm thầm coi trọng bọn họ.
Nếu như trước kia, Rusa nghe lời như vậy, nhất định sẽ tự tin hơn gấp trăm lần, nhưng mà, hôm nay cô đã thề rồi, không bao giờ để ý đến Doãn Tử Nhiên nữa, hơn nữa, cô thật sự không có dũng khí, cô người tràn đầy lòng tin với bản thân, lòng tự ái đã bị Doãn Tử Nhiên dẫm dưới lòng bàn chân rồi.
Cô tịch mịch lắc đầu, “Không, Duy Nhất, tôi biết rõ cô hy vọng tôi và Doãn Tử Nhiên tốt, nhưng mà, tôi đã quyết định lại rồi, tôi muốn ly hôn với anh ấy, có lẽ anh ấy thật sự không thích hợp với tôi, tôi chịu đủ rồi!”
“Rusa...” Duy Nhất còn muốn khuyên cô ấy.
Rusa lại trưng ra khuôn mặt tươi cười rạng rỡ với cô, “Duy Nhất, cô đừng nói! Tôi trịnh trọng tuyên bố, tôi thất tình! Từ nay giữa tôi và Doãn Tử Nhiên, anh ấy đi cầu độc mộc của anh ấy, mặc tôi đi đường Dương Quan của tôi, như thế nào? Câu ngạn ngữ này nói về tôi rất tốt phải không? Duy Nhất, cô không biết chứ, Rusa tôi thất tình cũng phải oanh oanh liệt liệt, hôm nay thật sự sướng cmn!”
Duy Nhất cười cay đắng, cô ấy đương nhiên sướng, đánh Doãn Tử Nhiên thành như vậy...
“Duy Nhất, cô tới gọi tôi về ăn cơm hả! Đi thôi, tôi nghe nói hôm nay bộ lạc làm thịt dê, tôi muốn ăn đùi dê! Còn có, ngày mai là ngày anh trai tôi và chị Phỉ Nhi kết hôn, wow, nhất định bận chết đi! Tôi nay tôi phải chuẩn bị tốt!”
Phỉ Nhi kết hôn, Rusa cô chuẩn bị cái gì? Duy Nhất lắc đầu, ai cũng có thể nhìn ra Rusa hưng phấn bên ngoài để che giấu cô đơn...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...