Editor: May
Quần áo có đôi khi nhận đồ mà Từ Tử Bội và Từ Tử Câm không muốn mặc, ăn đồ ăn có đôi khi nhận thức ăn bọn họ chưa ăn xong. Con của người hầu, vừa lúc là bạn học với con gái mình, cũng thông minh nghe lời, ngẫu nhiên khích lệ hai câu. Luôn không thể, giống như xã hội cũ, thật đối đãi giống như người làm?
Nhưng mỗi lần, nghĩ đến cha mẹ nhà họ Từ, đặc biệt là Từ Tử Câm, thời điểm cho cô một chút đồ vật, bộ dáng cao cao tại thượng kia, thái độ giống như bố thí giống nhau. Khi khích lệ Từ Tử Câmi, còn nói: “Con nhìn Thanh Thanh xem, mẹ là người hầu, đều có thể như thế nào như thế nào, con nhìn xem chính con”.
Mỗi lần nghe đến đó, trong lòng cô liền rất không thoải mái.
Cô gật gật đầu: “Con đã biết.”
Ngô Ái Mai lại hỏi: “Nghe nói, Tử Câm và Nhiếp Chi Ninh đính hôn? Con nói, chúng ta nên tới cửa đi chúc mừng hay không?”
Cố Thanh Thanh ngẩng đầu, có điểm nghi hoặc, “Không cần, Lãnh Tư Thành đã đi qua.”
“Nó đi, con thì sao? Dù nói như thế nào, nhà họ Từ đã giúp ta, lúc nhà của chúng ta gian nan nhất thuê ta, giúp chúng ta một phen, con phải biết cảm ơn! Trước kia là không có điều kiện, hiện tại con là vợ của Lãnh Tư Thành, chúng ta cũng có thể đường đường chính chính đi chúc mừng a.”
“Thiệp mời cũng không cho chúng ta, đi cái gì?” Cố Thanh Thanh lắc đầu. Từ Tử Câm và Nhiếp Chi Ninh đính hôn, liên quan gì tới bọn họ.
Lại nói, cho dù cô đã là vợ của Lãnh Tư Thành, ở trong mắt Từ Tử Câm cùng nhà họ Từ, còn không thoát ly được thân phận con gái người hầu hèn mọn!
“Con đứa nhỏ này! Aizz, thôi, lần sau nếu nhà họ Từ còn có việc, ví dụ như Từ Tử Cầm và Nhiếp Chi Ninh kết hôn gì đó, con nhất định phải đi! Không nói nhà họ Từ có ân tình với chúng ta, liền nói, hiện tại con là vợ của Lãnh Tư Thành, con cũng phải học giao tiếp nhiều một chút! Luôn ở nhà đợi, người khác mới có thể khinh thường con!”
“Đã biết, mẹ.” Cố Thanh Thanh nghĩ đến cái gì đó, còn hỏi một câu: “Mẹ, gần đây anh làm những gì?”
Sau chuyện lần trước, cô nghe trợ lý Trình nói qua, Lãnh Tư Thành có phái người ngầm đi “Cảnh cáo” một phen, bảo anh ta “Quy củ” một chút!
Tính tính ngày tháng, anh trai đã non nửa tháng không có gây chuyện, thật đúng là hiếm có!
Nhắc tới khởi Cố Thanh Sơn, Ngô Ái Mai liền cười: “Anh trai con, sau chuyện lần trước, giống như thật sự đổi tính. Vốn mỗi ngày chỉ biết đánh bài uống rượu, một đoạn thời gian gần đây, nói với ta muốn cái gì mà ‘ quyết chí tự cường ’, tìm một công việc bảo an, mỗi ngày còn đứng đứng đắn đắn đi làm tan tầm.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...