Editor: May
Không thấy được Cố Thanh Thanh, Lãnh Tư Thành đến trả lời cũng lười. Lâm Chu Dật ngược lại cười ôn hòa nói: “Vừa rồi anh họ là nhìn thấy bạn gái tôi cùng tới với tôi, cho nên cố ý ra đón.”
Trọng điềm của anh ta là “bạn gái tôi”, nhưng ngoại trừ anh ta và Lãnh Tư Thành, những người khác đều cho rằng anh ta nói chính là Lãnh Tư Thành nhìn thấy anh ta lại đây, cho nên cố ý ra đón. Đó chính là nói, Lãnh Tư Thành rất coi trọng nhà họ Lâm?
Tuy rằng nhà họ Lâm xuống dốc, dù sao cũng từng là một phương của Yến Thành, Lãnh Tư Thành coi trọng cũng đúng. Từ Trọng Tục cười nói: “Sắp cắt bánh kem, rót champagne, Tư Thành, Chu Dật, đừng đứng ở chỗ này, đi vào ăn khối bánh kem, uống chút champagne.”
Lâm Chu Dật trước cười trả lời: “Được rồi, vậy quấy rầy, cũng dính một chút không khí vui mừng, phù hộ năm nay tôi tìm được đối tượng như ý.”
Từ Trọng Tục nói xong, còn nhìn Lãnh Tư Thành, Lãnh Tư Thành mới không rảnh dong dài với bọn họ, anh hơi nhíu ấn đường, muốn ra cửa tìm Cố Thanh Thanh!
Tuy rằng không xác định bạn gái Lâm Chu Dật vừa mới nói có phải cô hay không, nhưng anh luôn cảm thấy, liếc mắt một cái kia của mình không nhìn lầm!
Bước chân vừa mới mở đi ra ngoài, một cánh tay lập tức bị Từ Tử Câm khoác trụ: “Anh Tư Thành, đi cắt bánh kem a!”
“Đúng vậy Tư Thành, còn muốn mời cháu đi uống ly rượu thứ nhất nha.” Lý Hồng Nhuế - mẹ của Từ Tử Câm cũng lại đây nói.
Người vây lên càng ngày càng nhiều, Lãnh Tư Thành nhìn thoáng qua ngoài hành lang, thật sự không có một bóng người, anh bị Từ Tử Câm túm, quay đầu cho trợ lý Trình một ánh mắt.
Trợ lý Trình hiểu ý, lập tức đi ra hành lang, chạy chạy hướng bên trái, không có ai, nhìn xem bên phải, cũng không có ai, đi qua chỗ rẽ --
Vẫn là không có ai, chỉ có một toilet treo bảng đang dùng.
Vì thế anh trở về, lắc đầu.
Lãnh Tư Thành nhìn thấy anh ta lắc đầu, lúc này ánh mắt mới lặng im không ít, bị Từ Tử Câm kéo trở về. Tầng cao nhất của bánh kem tám tầng, dùng kẹo làm thành tiểu nhân nhi một nam một nữ, trong tay tiểu nam hài còn nâng một chiếc nhẫn đính hôn, đại biểu cô và Nhiếp Chi Ninh bách niên hảo hợp, ngọt ngọt ngào ngào. Từ Tử Câm tới trước bánh kem, Nhiếp Chi Ninh tháo nhẫn xuống, lúc sau, đẩy nhẫn lên ngón tay của Từ Tử Câm.
Trước khi chia bánh kem, Từ Trọng Tục cùng Lý Hồng Nhuế còn lôi kéo tay Từ Tử Câm, thực cảm động giao cho Nhiếp Chi Ninh, “Đây là tiểu công chúa nhà họ Từ chúng ta, về sau liền giao cho con, hy vọng con có thể đối đãi con bé thật tốt.”
Trên khuôn mặt Nhiếp Chi Ninh không có bao nhiêu vui mừng, tay Từ Tử Câm đặt trên bàn tay anh ta, anh ta chỉ là hơi hơi cứng đờ, sau đó gật gật đầu: “Con sẽ.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...