Editor: May
Hai người đều nghe thấy tiếng bước chân của Lý Du Du, liền dừng lại ở trước cửa, giọng nói có điểm mê hoặc: “Thanh Thanh?”
Cố Thanh Thanh sắc mặt vui vẻ, cô nghĩ Lý Du Du lại đây, Lãnh Tư Thành hẳn là sẽ buông tay, luôn không thể, làm gì cô ở ngay trước mặt bạn cô đi?
Quả nhiên, Lãnh Tư Thành giơ tay vừa kéo, không có tiếp tục ngăn trở cô rời đi.
Cố Thanh Thanh lập tức xoay người, cao hứng xoay khóa cửa: “Du Du, tớ ở chỗ này.”
Cửa vừa mở ra, Lý Du Du thấy Cố Thanh Thanh đứng ở cửa vẻ mặt vui mừng khôn xiết, còn có Lãnh Tư Thành -- phía sau cô ấy.
Đỉnh mày Lãnh Tư Thành khẽ nhướng, cằm hơi hơi giơ lên. Dáng người anh cao gầy, biểu tình cao ngạo, nhìn người trời sinh liền mang theo một chút khí chất cao cao tại thượng.
Ngay sau đó, ở khi Cố Thanh Thanh chuẩn bị cất bước, Lãnh Tư Thành duỗi cánh tay thon dài ra, ngăn ở vòng eo của cô, ôm gắt gao, sau đó kéo cô lại, như là một trưởng quan phân phó với cấp dưới, giọng nói vừa lạnh, lại nghiêm trang: “Lý Du Du, cô tới vừa lúc, 8 giờ sáng ngày mai trợ lý Trình lại đây, cô nói với anh ta, buổi sáng ngày mai, tôi có thể không thể đi công ty làm việc.”
Lý Du Du sửng sốt, không nghĩ tới Lãnh Tư Thành trực tiếp ra lệnh với cô! Có thể tưởng tượng đến anh là tổng tài giải trí Hoàng Đình, cũng là thủ trưởng của cô -- cho dù cô ở sau lưng phun tào Lãnh Tư Thành “Phong lưu”, anh giáp mặt ra lệnh, cô cũng không dám phản bác: “Được, nhưng nếu anh ta hỏi tôi vì sao……”
Giọng nói Lãnh Tư Thành lãnh đạm, nhận thấy được Cố Thanh Thanh muốn rời khỏi, còn buộc chặt cánh tay ôm phần eo của cô: “Bởi vì tôi muốn làm một chuyện lớn.”
Lý Du Du có điểm ngoài ý muốn, Lãnh Tư Thành làm chuyện lớn gì? Còn phải khai báo cho trợ lý Trình nghe? Lãnh Tư Thành còn giải thích: “Là ba tôi, tự mình dặn dò tôi. Bảo tôi nghiêm túc nỗ lực làm tốt.”
Vừa nói như vậy, đến Cố Thanh Thanh cũng có chút ngoài ý muốn, nhớ tới vừa rồi Lãnh Tư Thành nói có chuyện quan trọng gì đó phải làm, sợ Lý Du Du tiến vào sẽ để lộ bí mật.
Lãnh Tư Thành không để ý cô, còn nhìn Lý Du Du: “Cô và mẹ cô ở dưới lầu, không có việc gì liền đừng lên lầu, nói với người hầu một câu, tôi có thể sẽ ăn khuya, bảo bọn họ làm đồ ăn khuya đặt ở phòng ăn, khi nào tôi đói bụng, sẽ tự mình đi xuống lầu hâm, cũng không cần bọn họ đi lên.”
Cố Thanh Thanh xoay đầu tới nhìn anh: “Là, chuyện gì?”
Lãnh Tư Thành nghiêm trang nói: “Ba tôi dạy tôi, ‘ bất hiếu hữu tam, vô hậu vi đại ’, bảo tôi nhanh nối dõi tông đường cho nhà họ Lãnh, chuyện này, không quan trọng sao?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...